Pages

Monday, May 10, 2010

HÃY TRẢ LẠI TÊN SÀI GÒN CHO DÂN VIỆT

HÃY TRẢ LẠI TÊN SÀI GÒN CHO DÂN VIỆT
Ngô Quốc Sĩ

 Như một định mệnh, tác giả Tôi Phải Sống đã đứng lên phát động phong trào đòi CSVN trả lại tên Sài Gòn cho dân Việt. Công cuộc vận đông chính đáng đầy tình đầy nghĩa này đang đuợc người Việt khắp nơi trên thế giới hưởng ứng nồng nhiệt.
Riêng người viết, sinh quán tại vùng quê hương của “Bác”, nhưng  đã hai lần bỏ xứ, từ Bắc vào Nam 1954, và từ Việt Nam sang Hoa Kỳ 1976, chạy trốn "Bác và con cháu của Bác" để tìm tự do, lại càng cảm thấy công cuộc vận động này thêm ý nghĩa, cần sự hỗ trợ và tham gia tối đa của toàn thể dân Việt ngoài nước cũng như trong nước, đặc biệt là của các chiến sĩ dân chủ đang can đảm trực diện với chế độ độ dộc tài toàn trị với chủ trương độc tôn lãnh đạo tại quê nhà..
Kể từ năm 1975, khi CSVN xâm chiếm toàn Miền Nam Việt Nam, dùng chiêu bài thống nhất đất nước để thu tóm cõi Việt Nam vào ách cộng sản, thì chiến dịch đổi đời, đổi tên đường, tên trường, đổi các sự kiện lịch sử đã được phát động một cách quy mô, nhằm cái gọi là xóa bỏ tàn tích Mỹ Ngụy, nhưng thực chất là để nhuộm đỏ lịch sử, nhuộm đỏ xã hội, nhuộm đỏ  văn hóa với mục đích xóa bỏ con người Việt Nam truyền thống!
Tên nước thì từ Việt Nam Cộng Hòa (Miền Nam) và Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (Miền Bắc) đổi thành Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa, một cái tên lố bịch khó nghe khó hiểu, nhằm vuốt đuôi cộng sản, mà chính các nước cộng sản quan thầy như Liên Sô và Trung Hoa cũng không bao giờ nghĩ tới! Tên tỉnh lỵ cũng thay đổi, chẳng hạn Phú Khánh là tên mới đạt cho liên tỉnh Khánh Hòa và Phú Yên. Nghệ Tĩnh là tên mới thay cho Nghệ An và Hà Tĩnh, Hà  Nam Ninh là tên mới thay cho Hà Nam và Ninh Bình. Đặc biệt, Sài Gòn, Thủ Đô miền Nam được đặt cho một cái tên mới làm mọi người phẫn nộ đến kinh ngạc: Thành Phố Hồ Chí Minh!
Lấy tên Hồ Chí Minh đặt cho Sài Gòn, Cộng Sản Việt Nam đã làm một chuyện động trời, mà chắc chắn lịch sử Việt Nam sẽ muôn đời nguyền rủa! Thật vậy, câu hát của Nguyễn Đình Toàn văng vẳng từ trại  tù “ Sài Gòn ơi, tôi mất người như người đã mất tên..” đã làm cho bao con tim thổn thức, bao khóe mắt đẵm lệ! Phải thẳng thắn mà nói rằng, lấy tên Hồ Chí Minh đặt cho Sài Gòn, CSVN đã cố tình nhục mạ lịch sử, nhục mạ văn hóa, nhục mạ dân tộc, nhục mạ tuổi trẻ và nói chung là nhục mạ con người.
Thứ nhất là nhục mạ lịch sử
Sài Gòn đã  đi vào lịch sử thế giới trên 300 năm, như một kinh đô ánh sáng với tên gọi tuyệt vời là Hòn Ngọc Viễn Đông.  Cộng Sản Việt Nam chỉ mới khai sinh năm 1945, và cho đến năm 1975, cũng chỉ có 30 năm hiện hữu mà dám cả gan thay đổi tên Sài Gòn đã hãnh diện chiếu sáng lịch sử trên 300 năm, kể từ Triều Đại Nhà Nguyễn từ năm 1698! Thay đổi tên Sài Gòn, Thủ Đô miền Nam Việt Nam, chắc chắn CSVN chỉ muốn xóa bỏ hoàn toàn hình ảnh Miền Nam thật sự đã có tự do dân chủ và một thời  phồn thịnh nhất Đông Dương. Nhất là sự kiện thay đổi tên Sài Gòn bằng tên Hồ Chí Minh (tên của một người Tàu do bác Hồ cầm nhầm, không có người Việt mang họ Hồ Chí) lại càng gây phẫn nộ, bởi lẽ Hồ Chí Minh, dù có đuợc CSVN tô son điểm phấn, huyền thoại hóa thành Cha Già Dân Tộc, thành Nhà Ái Quốc Vĩ Đại, thì trong lòng dân Việt, Hồ Chí Minh trước sau cũng chỉ là một tên tội phạm lịch sử, đã đem chủ nghĩa cộng sản sắt máu về tàn phá đất nước, đày đọa dân tộc. Đó là chưa kể tới sự kiện Hồ Chí Minh đã giả dạng Trần Dân Tiên để dùng ngòi bút tự tô bóng tiểu sử của mình hầu đánh lừa thế giới và mong đánh lừa lịch sử! Người ta còn nhớ, mười mấy năm trước đây, người Việt đã chặn đứng được âm mưu CSVN  vận động cơ quan văn hóa Liên Hiệp Quốc UNESCO tôn vinh Hồ Chí Minh như một nhà ái quốc nhân dịp sinh nhật thứ 100 của con người gian dối này! Sự thành công của dân Việt trong nỗ lực mở mắt thế giới về huyền thoại Hồ Chí Minh, đã làm cho Hà Nội mất mặt không ít.  Sự kiện Sài  mất tên còn làm ta liên tưởng tới hiện tượng thay đổi tên các trường Trung Học tại miền Nam sau năm 1975. Đây quả là một bôi nhọ lịch sử Việt Nam một cách trắng trợn. Ai có thể tưởng tượng CSVN dám gỡ bỏ tên anh hùng Võ Tánh khỏi Trường Trung Học Nha Trang để thay thế bằng tên đặc công Nguyễn Văn Trổi? Ai không kinh tởm thấy trường Nữ Trung Học Gia Long nay mang tên nữ cán bộ dép râu nón tai bèo Võ Thị Sáu! Chúng ta phải đòi lại sự thật cho lịch sử, đòi CSVN  trả lại tên Sài Gòn cho miền Nam Việt Nam.
Thứ hai là nhục mạ văn hóa
Truyền thống văn hóa Việt Nam là truyền thống nhân chủ và nhân bản. Truyền thống Nhân Chủ tôn vinh con người ngang  hàng Trời Đất trong hệ thống Tam Tài Thiên-Địa-Nhân đã từng được Trần Cao Vân diễn tả: “Ta cùng Trời Đất ba ngôi sánh”. Còn truyền thống Nhân Bản cũng đã coi con người là một nhân vị, đặt con người vào vị trí chủ tể vạn vật , nhìn nhận con người là  “nhân linh ư vạn vật” và là “vũ trụ chi tâm”. Con người trong truyền thống văn hóa nhân chủ và nhân bản cao đẹp đó không thể bị truất phế bởi ý thức hệ Duy Vật của Cộng Sản, hạ con người xuống ngang tầm con vật, coi con người chỉ là dụng cụ sản xuất, là món hàng kinh tế sinh lời. Từ ý thức duy vật đó, con người đã bị cộng sản khai thác tối đa cho quyền lợi phe nhóm, làm tay sai  không công phục vụ chế độ. Đây là một hình thức vong thân mà chính Cộng Sản đã kịch liệt  lên án trong chế độ tư bản, nay họ lại khai thác cho chính quyền lợi của phe nhóm mình!
Đó là chưa nói tới truyền thống Tình Nghĩa trong văn hóa Việt Nam.  Dân Việt sống có tình có nghĩa, tình gia đình, tình làng xóm, tình đồng bào và tình nhân loại, chứ không vô ơn bạc nghĩa như người cộng sản, chủ trương sử dụng mọi cá nhân làm tay sai cho chế độ, nên mới khuyến khích con cái tố cha mẹ, anh em tố cáo nhau, hàng xóm dòm ngó nhau từ nhất cử nhất động. Nhất là  hành động tàn sát hàng trăm ngàn dân lành  trong các đợt đấu tố 1953,  cải cách ruộng đất năm 1956,  chôn sống hàng ngàn người vô tội trong Tết Mậu Thân tại Huế năm 1968 càng thể hiện chủ trương hủy diệt con người, hủy diệt văn hóa của CSVN nói chung và Hồ Chí Minh nói riêng. Hồ Chí Minh, dù được Cộng sản tôn vinh làm cha già dân tộc, thật sự đã hoàn toàn đi ngược với  truyền thống văn hóa cao đẹp đó của dân Việt. “Bác Hồ” đã lấy Độc Tài Toàn Trị thay cho Nhân Chủ Nhân Bản, lấy Bội Tín thay cho Tình Nghĩa, lấy Bạo Tàn thay cho Nhân Ái,  thì  làm sao xứng đáng ngồi ngự trị trên Sài Gòn ngọc ngà!
Thứ ba là nhục mạ dân tộc
Cộng sản Việt Nam đã đề cao Hồ Chí Minh như một nhá ái quốc, đã có công dành lại Độc Lập và Thống Nhất đất nước.  Thực ra, độc lập thống nhất chỉ là chiêu bài CSVN dùng để nhuộm đỏ đất nước, cũng như chiêu bài Giải Phóng được dùng để che dậy âm mưu xâm lăng miền Nam Việt Nam. Thực vậy, Việt Nam đã được độc lập từ năm 1949, khi Tổng Thống Pháp Vincent Auriol ký Hiệp Định Elysée, trao trả dộc lập cho ba nước Đông Dương gồm Việt Nam, Lào và Cao Miên. Cuộc chiến tranh dành độc lập do họ Hồ phát động, thực chất không phải để dành độc lập, lấy lại chủ quyền làm chủ đất nước, mà chỉ để áp đặt chế độ Cộng Sản lên đầu dân Việt.  Hơn nữa, nếu Hồ Chí Minh thật sự yêu nước, yêu dân thì tại sao dám chủ trương giết hại bao nhà ái quốc chân chính như Lý Đông A, Trương Tử Anh, Đức Huỳnh Phú Sổ, lại còn bán đứng cả nhà cách mạng lão thành là Cụ Phan Bội Châu cho Pháp?
Cũng thế, Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam chỉ là  bình phong che đậy âm mưu xâm lăng của Cộng Sản Miền Bắc, bởi lẽ miền Nam sống trong phồn thịnh, với tự do dân chủ, đâu cần giải phóng! Chính miền Bắc bị cộng sản đày đọa trong đói nghèo và độc tài toàn trị mới cần giải phóng!  Cộng Sản Việt Nam đã theo di chúc của Hồ Chí Minh, nhuộm đỏ miền Nam, thâu tóm toàn cõi Việt Nam vào gông cùm Đỏ, thì thử hỏi, con người phản bội dân tộc như Già Hồ có xứng đáng ngồi chễm chệ trên Sài Gòn thân yêu không?
Điểm đáng nói nhất là hành động thay đổi tên Sài Gòn bằng tên Thành Phố Hồ Chí Minh, đã thể hiện chủ trương đầu độc tuổi trẻ Việt Nam của Hà Nội 
Tuổi trẻ Việt Nam trong trắng và đầy nhiệt huyết, lớn lên chỉ biết cốm Hà Nội thật thơm, mía hấp Sài Gòn thật ngọt, bún bò Huế thật cay. Thế nhưng, tuổi trẻ trong trắng đó đã bị “cha già dân tộc” lừa vào một cuộc chiến tranh phi nghĩa tương tàn mà Dương Thu Hương không ngại gọi đó là “những chiếc cối xay thịt”. Bao tinh hoa tuổi trẻ đã bỏ xác trên Trường Sơn, dọc theo Đường Mòn Hồ Chí Minh! Bao ước mơ tuổi trẻ đã bị tan tành trong những chiếc xe tăng T54 khi chân bị xiềng vào xích sắt, chỉ biết lao vào chỗ chết!
Tuổi trẻ Việt Nam đã được học làm người và nhất là được học làm nguời Việt Nam oai hùng như Lê Lợi, Hưng Đạo, Quang Trung, Phù Đỗng với khí phách hiên ngang, với lòng nhân ái sâu xa, và tình tự dân tộc đậm đà, đâu cần phải nhồi nhét tư tưởng Mác Lê lạc hậu nực mùi tử khí, tư tưởng Hồ Chí Minh chắp vá vấy máu dao găm mã tấu! Thế nên, người Việt phải cuơng quyết gỡ bỏ tên Hồ Chí minh ra  khỏi Sài Gòn, để trả lại sự trong trắng cho tuổi trẻ, trả lại tâm hồn Việt Nam cho tuổi trẻ Việt Nam.
Sau cùng, lấy tên Hồ Chí Minh đặt cho Sài Gòn còn là một phản bội Con Người nói chung 
Thực vậy, con người trong xã hội nhân bản, phải được tôn vinh “làm người”, vượt trên con vật, vuợt trên vật chất máy móc cơ khí. Một đàng, chủ thuyết cộng sản chủ trương vật hóa con người, coi con người chỉ là dụng cụ sản xuất, là một đơn vị kinh tế không hơn không kém. Đàng khác, chủ  thuyết cộng sản còn  sử dụng con người làm khí cụ hủy diệt, mà trước đây, Trần Dần trong Nhân Văn Giai Phẩm đã gọi là những “con người máy”, hay hơn nữa là những “bộ máy chém giết” hay những tên khổng lồ không óc không tim. Thế thì không thể nhân danh bất cứ gì để tôn vinh kẻ đã chủ trương hủy diệt con người làm anh hùng ngự trị trên Sài Gòn. Vết nhơ Hồ Chí Minh phải được rửa sạch trên mọi nẻo đường đất nước.
Tóm lại, lịch sử phải được phục hồi. Con người phải được tôn vinh. Con người Việt Nam phải được phục sinh trong nhân ái, trong nhân phẩm và tình nghĩa. Hồ Chí Minh phải được trả về địa ngục để cùng ngậm đắng nuốt cay với Mao, với Mác và Lê. Đó hẳn là Thiên Đường Cộng Sản vậy. 
Ngô Quốc Sĩ
Sài Gòn ngày nay nhân dân đã xóa tên HCM
09.05.2010
Sau 35 năm Sài Gòn đã đổi thay thật rõ nét về diện mạo đô thị cũng như cơ sở hạ tầng. Càng dễ nhận ra những đổi thay đó khi có dịp quan sát SG từ không trung.
Sài Gòn nhìn từ trên cao
Mảng xanh thật đẹp ở trung tâm thành phố: một góc công viên 23-9 với cận cảnh là nhà thờ Huyện Sĩ
Ngồi trên chiếc trực thăng M8 do thượng tá Lê Quang Vinh - phó trung đoàn trưởng trung đoàn trực thăng 917 thuộc sư đoàn không quân 370 - điều khiển bay trên không phận Sài Gòn, tôi mê mải ngắm nhìn không gian đô thị sôi động bên dưới. Những công trình quen thuộc ở khu trung tâm cũng như ở các quận huyện đã bao lần mình đi ngang qua nhưng trông vẫn thật lạ khi được nhận diện từ trên cao. Tôi không ngừng bấm máy để thu lại hình ảnh những dãy phố sầm uất ở quận 1 với hàng loạt cao ốc mới, hiện đại và bề thế; những khu dân cư còn tinh tươm ở các quận huyện; những cây cầu hùng vĩ được khánh thành chưa lâu; những con đường vừa được mở hay mới được nới rộng tấp nập xe cộ... và còn biết bao công trình khác đang được thi công.
Từ bến cảng Sài Gòn có thể thấy các đô thị vệ tinh tương lai Nhơn Trạch, Cát Lái... và đường hầm Thủ Thiêm đang trong giai đoạn kết nối các đốt hầm dưới lòng đất. Thật rõ cái cảm giác TP đang không ngừng sinh sôi, không ngừng vươn ra...
Khu vực Nhà Bè - quận 7 trước đây là một vùng đất phèn sình lầy, nay là khu dân cư mới kiểu mẫu và hiện đại bậc nhất thành phố.
Trung tâm Cần Giờ đã trở thành một khu đô thị mới của vùng duyên hải SG.
Khu trung tâm SG nhìn từ phía quận 4 với đường Nguyễn Tất Thành và bến Nhà Rồng.
Cầu Calmette và đoạn đầu của đại lộ Đông - Tây từ hướng quận 1 dẫn vào đường hầm Thủ Thiêm .

=============================

'Khó mà trông chờ vào người Mỹ'

Ông Nguyễn Hữu Hạnh
Ông Nguyễn Hữu Hạnh từng giữ chức Phụ tá Tổng tham mưu trưởng VNCH
Chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh, 87 tuổi, nguyên Phụ tá Tổng tham mưu trưởng quân lực Việt Nam Cộng Hòa, là một trong số 16 nhân vật lãnh đạo cao cấp nhất của miền Nam còn ở lại khi Sài Gòn thất thủ tháng 4/1975.
Từ sau khi kết thúc chiến tranh, ông sống ở trong nước và sinh hoạt Mặt trận Tổ quốc.
Đài BBC đã nói chuyện với Chuẩn tướng Hạnh về vai trò của người Mỹ ở miền Nam Việt Nam:
Ông Nguyễn Hữu Hạnh: Pháp đã ở Việt Nam 100 năm. Pháp đi sau Hiệp định Genève thì Mỹ lại nhảy vô.
Tôi nói thật, trong tất cả các đời tổng thống miền Nam Việt Nam, ai mà Mỹ không ưa thì người ấy bị hất đổ ngay. Ở miền Nam này, đã xảy ra không biết bao nhiêu cuộc đảo chánh - mười mấy lần chứ có ít đâu.
Tụi tôi trong quân đội, học ở Mỹ, học tiếng Mỹ, đi thăm Mỹ... đủ hết. Rồi tụi tôi cũng có nhiều bạn Mỹ rất tốt bụng, nhưng với Mỹ thì tôi vẫn không có bằng lòng. Thậm chí lần đi thăm đại bản doanh Cục Tình báo Trung ương (CIA) bên đó, thấy sợ hơn là thấy thích.
Người Mỹ họ có đường lối của họ: đó là họ phải nắm chỉ huy ở miền Nam này. Họ chỉ huy trong mọi lĩnh vực, từ chính trị, kinh tế tới ngoại giao... Mỹ nắm hết. Rồi chính Mỹ đã bỏ miền Nam Việt Nam.
BBC: Thưa ông, một thế hệ người Việt Nam cảm thấy rằng họ bị Mỹ phản bội và bỏ rơi. Họ sẽ nghĩ thế nào khi chứng kiến nỗ lực của Chính phủ Việt Nam hiện tại trong quá trình thúc đẩy quan hệ với Hoa Kỳ?
Ông Nguyễn Hữu Hạnh: Hiện tại Việt Nam đang cố gắng thúc đẩy quan hệ với tất cả các nước trên thế giới, nhất là các nước lớn như Trung Quốc, Nga, Mỹ... Đảng Cộng sản Việt Nam cũng đang cố gắng làm thế nào để hòa hợp với tất cả các nước.
Tôi nghĩ, tôi chẳng có ước muốn gì cao hơn là làm sao để Việt Nam hòa nhập thế giới một cách tốt đẹp.
BBC: Có ý kiệ́n cho rằng hiện nay, trong các vấn đề nóng thí dụ như bảo vệ biển đảo Việt Nam trước đe dọa của ngoại bang, thì Việt Nam phải dựa vào Hoa Kỳ, vào trợ giúp của Hoa Kỳ. Liệu suy nghĩ đó có khả thi không, thưa ông?
Ông Nguyễn Hữu Hạnh: Mỹ cũng chỉ là một nước, một quốc gia có thể liên quan trong chủ đề này thôi.
Cần phải xem lại lịch sử cái thời mà chính quyền Nguyễn Văn Thiệu làm mất Hoàng Sa (1974). Mỹ cũng ở đó, mà có giúp gì không? Chính quyền Nguyễn Văn Thiệu đánh nhau với Trung Quốc rồi để mất đảo là như thế nào, vai trò các nước ra sao, phải xem lại.
Tranh chấp biển đảo là vấn đề phức tạp, liên quan tới nhiều quốc gia. Biển Đông chẳng phải của riêng nước nào, nhiều nước đều liên quan (chủ quyền).
Trông chờ một nước giúp mình thì chắc không phải dễ. Đây là cả một quá trình tranh đấu của nhiều nước.

=====================
Theo Thanh Nien.com
Yêu cầu Trung Quốc tôn trọng chủ quyền biển đảo của Việt Nam 
 
11/05/2010 0:53 

 
Hôm qua 10.5, T.Ư Hội Nghề cá Việt Nam cho biết đã chính thức gửi công văn  tới Văn phòng Chính phủ, Bộ Ngoại giao, Bộ NN-PTNT đề nghị giúp đỡ ngư dân tỉnh Quảng Ngãi bị phía Trung Quốc bắt giữ, tịch thu tài sản và đòi tiền phạt.

Công văn nêu rõ, ngày 4.5, tàu QNg 50281-TS của ông Đặng Tằm ở xã Bình Châu (huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) khi đang hoạt động khai thác thủy sản ở vùng biển thuộc quần đảo Hoàng Sa - vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam thì bị phía Trung Quốc bắt, trên tàu có 11 ngư dân và đưa về giam giữ tại đảo Phú Lâm. Phía Trung Quốc đòi phạt tiền 70.000 nhân dân tệ mới thả người và tàu. Như vậy, từ tháng 1.2010 đến nay, phía Trung Quốc đã liên tiếp bắt giữ 6 tàu và đang giam giữ 3 tàu của ngư dân Quảng Ngãi khi đang hành nghề hợp pháp trên vùng biển Hoàng Sa của Việt Nam.
Đây là hành động ngang ngược vô lý, vi phạm các điều ước quốc tế và quy tắc ứng xử trên biển Đông. Trước những việc làm sai trái và có hệ thống, liên tục mà phía Trung Quốc gây ra đối với ngư dân Việt Nam, Hội Nghề cá Việt Nam đề nghị Chính phủ và các ngành chức năng thông qua con đường ngoại giao can thiệp với phía Trung Quốc chấm dứt ngay, không lặp lại những hành động tương tự, trả người, phương tiện vô điều kiện và bồi thường thiệt hại cho ngư dân Việt Nam. T.Ư Hội Nghề cá Việt Nam cũng đã có văn bản gửi Văn phòng Chính phủ và các bộ ngành liên quan phản đối lệnh cấm biển của Trung Quốc vi phạm chủ quyền biển đảo của Việt Nam. Hội Nghề cá Việt Nam yêu cầu phía Trung Quốc phải tôn trọng chủ quyền của Việt Nam đối với vùng biển quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa; đồng thời chấm dứt ngay những việc làm sai trái tương tự.
Quang Duẩn

No comments:

Post a Comment