Pages

Wednesday, July 7, 2010

Đại Nghĩa sưu tầm: đảng CS lấy gian dối làm phương châm.

Người phát huy chủ nghĩa cộng sản ở Việt nam là ông Hồ chí Minh, mà ông Hồ chí Minh là một người chủ trương “gian dối”. Thật vậy ngay trong chính tiểu sử cuộc đời của ông cũng chứng minh cho chúng ta thấy được điều này. Ông Hồ luôn bảo rằng chống tệ sùng bái cá nhân, nhưng trên thực tế ông là người chủ trương sùng bái cá nhân nhứt là cá nhân của ông. Câu chuyện mà ông Hồ ký tên  là nhà báo Trần dân Tiên để viết tiểu sử tự ca ngợi mình và tự ví minh như là một vị “ cha gìa dân tộc” được ông Nguyễn Minh Cần cựu chủ tịch thành phố Hà nội trả lời phóng viên Vũ Bão đài Úc Châu nói như sau:
“ Tôi nói ông Hồ chí Minh huyền thoại hóa mình thì điều đó tôi nói có sách mách có chứng: Chính ông HCM tự nhận mình là nhà báo ký tên Trần dân Tiên để viết tiểu sử của mình, để tô đẹp cho mình, để tự coi mình là cha gìa dân tộc” (Việt Báo ngày 22-8-2003)
Cùng một nhận định trên, cựu đại tá QĐND Bùi Tín trả lời phỏng vấn của phóng viên Trà Mi đài RFA, ông nói:
“ Ông Hồ trong hoạt động cách mạng đã có sai lầm lớn tức là gỉa dối nhiều lắm. Một ví dụ đơn giản là ông ta tự viết ra quyễn sách nói về tiểu sử của mình, ký tên là Trần dân Tiên. Trong đó có viết rằng bác Hồ rất khiêm tốn, không muốn nói gì đến cá nhân của mình…Ngoài ra, trong đó còn ghi là HCM không có vợ con, suốt đời chỉ nghĩ đến dân tộc, thế nhưng thật ra ông ta có nhiều vợ…” (RFA online ngày 19-5-2007)
Nhà sử học Hà văn Thịnh trả lời Pv Mạc Việt Hồng nhân ngày 19-5 nói về sự khiêm tốn của ông HCM như sau:
“ Còn nếu nói bác“khiêm tốn” thì cái đó không hẳn đúng đâu. Riêng cái tên mà ông chọn đã thể hiện sự tự đề cao, như Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Ái Quốc, Hồ Chí Minh. Những cái tên đó chứng tỏ bác rất tự hào về mình!” ( Đàn chim Việt online ngày 19-5-2010 )
Nhìn trong thực tế ta thấy ngay lúc HCM còn sống thì tượng và ảnh của ông được phóng đại treo khắp hang cùng ngỏ hẽm, tiền này nếu làm cái gì ích lợi cho dân thì tốt biết bao. HCM đã đi theo các nước đàn anh là Liên xô và Trung cộng đã tàn sát đồng bào mình trong công cuộc cải cách ruộng đất hàng trăm ngàn người đến khi nhân dân kêu la thán oán ông mới cho ngưng lại và tránh né tội lỗi của mình bằng cách đưa đại tướngVõ nguyên Giáp ra nhận những sai lầm nghiêm trọng trong CCRĐ và đồng thời cách chức tổng bí thư của Trường Chinh người chịu trách nhiệm thi hành lệnh của ông ta, thử hỏi ông ta có xứng đáng là một lãnh tụ không? Thế nhưng sau khi ông chết các lãnh tụ đảng CSVN tiếp nối cố tình tô bóng ông ta như một thần tượng để họ bám víu vào đó mà sống còn. Họ tổ chức nào là học tập gương của bác, học tập tư tưởng HCM, luật sư Nguyễn văn Đài khi chưa bị tù có viết bài “Chế độ Hà nội bắt cả nước học tập: tư tưởng… HCM”, ông viết:
“Ông Hồ chết ngày 2 tháng 9 năm 1969 đúng vào ngày Quốc khánh của chế độ nhưng vì dị đoan, ngày hôm sau mới được loan báo. Tư tưởng của ông chấp vá, vay mượn một số câu nói, ý tưởng của một số triết gia Đông-Tây trong khi “đạo đức” của ông đáng ca ngợi thế nào đã được một số sách biên khảo hoặc hồi ký khui ra mấy năm gần đây…” (Người Việt ngày 15-1-2007)
Thế mà mới đây, giáo sư tiến sĩ Vũ Hoan chủ tịch Hội Khoa học-Kỹ thuật Hà nội trong cuộc hội thảo ngày 17-5-2010, ông nói:
Tư tưởng HCM phát huy bài học lịch sử quý báo về Chiếu cầu hiền”, nâng lên tầm cao mới thành vấn đề trọng dụng trí thức và nhân tài. Kế thừa truyền thống “chiêu hiền đi sỹ”, sau hơn hai tháng tuyên bố độc lập, ngày 14-11-1945, bác Hồ ra lời kêu gọi “Nhân tài và kiến quốc”. Một năm sau, bác lại ra chỉ thị “Tìm người tài đức”, một lần nữa Người khẳng định “Nhà nước cần phải kiến thiết. Kiến thiết cần phải có nhân tài” (VietnamNet online ngày 17-5-2010).
Theo hòa thượng Thích quảng Độ trong “ Nhận định về những sai lầm tai hại của đảng cộng sản đối với dân tộc và Phật giáo Việt nam” thì:
“ Sau khi Pháp rút đi, cộng sản tiếp thu Hà nội và cai trị toàn miền Bắc, bắt đầu thực hiện chủ nghĩa cộng sản( mà trong thời kháng chiến chưa dám làm vì sợ mất lòng dân) và chuẩn bị câm thù đấu tranh giai cấp, tức là đã đánh đuổi được kẻ thù bên ngoài rồi, bây giờ phải thanh toán những kẻ thù bên trong. Nhưng kẻ thù bên trong ấy là ai. Đó là “Trí, Phú, Địa, Hào, Tôn giáo, Lưu manh” và phải “đào tận gốc trốc tận rễ”có nghĩa là phải tiêu diệt cho bằng hết”.

 
2 hình trên minh họa chiến dịch “cải cách ruộng đất” của Hồ Chí Minh; 2 ảnh dưới là hiện thực chính sách “người cày có ruộng” của Nguyễn Văn Thiệu
 
Chủ trương chiêu dụ người tài được HCM thực hiện trong lúc còn kháng chiến, ông ta kêu gọi những trí thức ở Pháp về như luật sư Nguyễn mạnh Tường, giáo sư Trần đức Thảo, giáo sư Nguyễn khắc Viện về giúp nước nhưng khi đã thành công rồi thì đối xử với những người này ra sao, tất cả đều đã phải thân bại danh liệt chỉ may ra còn được nhà khoa học Trần đại Nghĩa sống cuộc đời vâng dạ cúc cung tận tuỵ nên đã được yên thân. Ngay cả những nhà trí thức ở trong nước sau khi thành công rồi cũng bị thanh trừng qua chiến dịch “ trăm hoa đua nở” như cụ Phan Khôi, Hữu Loan, Nguyễn hữu Đang, Trần Dần.. cuộc sống cuối đời họ phải sống khổ cực, bị bao vây trù dập cho đến chết.
Nhà sử học Hà văn Thịnh có nói; “Bây giờ cứ nói là trân trọng người tài, nhưng tôi biết, nhiều người tài có được sử dụng đâu”…
Thật vậy, ngay trong hội chuyên gia IDS gồm những nhà trí thức hàng đầu của đất nước mà còn không được trọng dụng đến nổi họ phải tự giải thể, cũng như không biết bao nhiêu luật sư, kỹ sư trẻ… hiện đang phải ở trong tù.
Chủ trương này phù hợp với chủ nghĩa cộng sản quốc tế chứ có tư tưởng gì đâu, cũng coi trí thức không bằng cục phân. Ông Vladimir Bukovsky- một nhà văn Liên xô, đồng thời là người chuyên nghiên cứu về tội ác của các chính quyền cộng sản kể lại trong “Câu chuyện sô Viết ” :
“Họ giết người để thiết lập lại cơ cấu xã hội. Một phương pháp xây dựng xã hội. Tất cả trí thức, những công nhân tốt, các kỹ sư tốt nhất đều bị họ giết hết… và sau đó họ cố gắng xây dựng một xã hội mới.” (Trích bài của Pv Trân Văn - RFA ngày 14-5-2010).
Như vậy chúng ta thấy rằng tư tưởng của HCM là tư tưởng lừa dối và phản bội xuất phát từ chủ nghĩa cộng sản quốc tế mà ông HCM đã dày công vận dụng để tàn phá hết lớp người tinh hoa của dân tộc.
Nhà văn đại tá QĐND Nguyễn Khải đã một đời theo đảng và nay ông đã thấy được cái bộ mặt thật của đảng nên ông đã hối tiếc và viết bài “Đi tìm cái tôi đã mất - Lời trăn trối tâm huyết” với những lời văn nặng nề như sau:
“ Cách trả lời phỏng vấn báo chí, diễn văn tại các buội lễ kỷ niệm, báo cáo của đảng, của chính phủ, của quốc hội, tất cả đều dùng từ rất mơ hồ, ít cá tính và ít trách nhiệm nhất. Và nói dối, nói dối hiển nhiên, không cần che đậy…Nói dối lem lẻm, nói dối lỳ lợm, nói dối không biết xấu hổ, không biết run sợ. Người nói, nói trong cái trống không, người nghe tuy có mặt đấy nhưng chỉ nghe có những tiếng vang của cái trống không. Nói để giao tiếp đã trở thành nói để không giao tiếp gì hết, nói để mà nói.” (Đàn chim Việt online ngày 9-12-2008)
Cùng một nhận định như trên, cố trung tướng QĐND Trần Độ trong Nhật ký Rồng Rắn ông viết:
“ Chế độ này bắt mọi người phải đóng trò, bắt tất cả trẻ con phải đóng trò, bắt nhiều người gìa phải đóng trò. Đặc điểm này đã góp phần quyết định việc tạo ra và hình thành một xã hội dối lừa, cán bộ dối lừa, làm ăn gỉa dối, giáo dục dối lừa, bằng cấp gỉa dối, đến gia đình cũng lừa dối, lễ hội lừa dối, tung hô lừa dối, hứa hẹn lừa dối. Ôi, cay đắng thay!” (NKRR trang 43 )
Vì chủ trương lừa dối này mà biết bao người phải thân bại danh liệt khi nghe theo họ nên hôm nay cũng không biết bao nhiêu người phẫn uất mà phát biểu thành ngôn ngữ như nhà văn Xuân Vũ tham gia kháng chiến thời chống Pháp sau 1954 tập kết ra Bắc xác định trong cuốn “Đồng bằng gai góc” của ông trang 335:
Đảng cộng sản sinh ra để làm hai việc: Nói láo và làm bậy. Hễ chúng nói là nói láo, hễ làm là làm bậy” (Lê Thiên - báo Người Việt ngày 9-12-2008)
Một câu chuyện bị lừa dối thật thương tâm, câu chuyện xảy ra hồi tết năm Mậu thân 1968 tại Huế được linh mục Phan văn Lợi và Lm Nguyễn Hữu Giải thuật lại trong bài “Cuộc thảm sát tại Khe đá mài” như sau:
“Việt cộng tràn vào! Khuya hôm đó lúc 1 giờ sáng, chúng mang AK và đèn đuốc xông vào nhà thờ Phú Cam để gọi là” bắt đầu hàng” và lục soát mọi ng ngách… Chúng lật mặt từng người, chỉ chỏ bên này bên kia. Một câu nói được lập đi lập lại: - Đồng bào cứ yên tâm! Cách mạng đến là để giải phóng! Các mẹ, các chị có thể ra về. Còn các anh được mời đi học tập, chỉ ba ngày thôi , không sao đâu! Thế là mọi tráng niên và thanh niên từ 15 đến 50 tuổi đều bị lôi đứng dậy và dẫn đi, dù học sinh, thường dân hay công chức… Tiếng kêu khóc thảm thiết vang động cả nhà thờ. Con khóc cha, vợ khóc chồng, cha mẹ khóc con… Ai nấy linh cảm chuyến đi học tập” này chẳng có ngày đoàn tụ…
“ Quả thế tôi thoáng nghe hai tên VC gần kề nói nhỏ với nhau:“Trong vòng 15-20 phút nữa thủ tiêu hết bọn này” Tôi nghe mà bủn rủn cả người!…
“Rứa là chết cả rồi! Trời ơi!” (Thời luận ngày 24-7-2008)
Cũng một chuyện lừa, mà chuyện lừa này đã đi vào lịch sử. Giáo sư Phan huy Lê hiện là Chủ tịch Hội Khoa học lịch sử Việt nam trả lời báo Người Việt là “Nhân vật lịch sử anh hùng Lê văn Tám hoàn toàn không có thật” , ông nói:
“Tôi còn món nợ với anh Trần huy Liệu mà đến nay chưa trả được. Đó là lúc anh Liệu làm bộ trưởng Bộ tuyên truyền …anh Trần huy Liệu viết về nhân vật Lê văn Tám, một thiếu nhi tự tẩm xăng vào người và chạy vào đốt kho xăng giặc Pháp ở Thị Nghè…Lúc sáng tác ra câu chuyện Lê văn Tám, anh Liệu có nói với tôi rằng:“ Bây giờ vì nhiệm vụ tuyên truyền tôi viết tài liệu này, sau này khi đất nước yên ổn, các anh là nhà sử học, các anh nên nói lại dùm tôi, lở khi đó tôi không còn nữa”.  (Người Việt ngày 21-3-2005)
Nhà sử học Hà văn Thịnh trong bài nói về HCM trả lời phỏng vấn như sau:
“ Đánh nhau 30 năm, với Pháp và Mỹ mà VN không thua trận nào là không thể chấp nhận được. Hay như Lê văn Tám ấy, châm lửa rồi chạy. Làm sao mà chạy được, 5m là gục xuống liền. Hay Tô vĩnh Diện lấy thân chèn pháo. Quả pháo nặng hàng tấn, nó đè cho dập nát, chèn thể nào được. Nhiều vô cùng những chuyện như thế chị ạ.
“ Sự dối trá đó làm sinh viên không thích sử nữa. Thấy sử là bịp bợm, chán quá! Tôi đã viết trên báo Lao Động năm 2005,“ Lịch sử theo trang sách học trò”, tôi vạch rõ, dậy sử mà suốt ngày phải nói dối, điều đó đau lòng lắm. Ở VN hiện nay, rất nhiều trí thức ở hoàn cảnh nan giải, gìữa nói thật và không nói thật.” (Đàn chim Việt online ngày 19-5-2010)
Do vậy tiến sĩ Nguyễn thanh Giang trả lời phỏng vấn của đài LSR, ông nói:
“ Rất đau lòng vì con người không dám sống thật với nhau, xã hội sống tha hóa, nói dối vì không ai dám nói thật, sống thật. Càng đau lòng hơn nữa là không ai sống có nhân cách cả, không ai được sống đàng hoàng đúng pháp luật.” ( Viet tide số 113 ngày 12-9-2003 )
Cựu trung tá QĐND Trần anh Kim người vừa bị tù về tội tuyên truyền chống phá nhà nước trong cuộc trả lời phỏng vấn của đài RFA, ông nói:
“ Tôi là một cán bộ chính trị, là một đảng viên suốt một đời làm công tác chính trị, làm bí thư tỉnh ủy. Cho đến giờ phút này tôi nhận đầy đủ chân tướng của đảng CSVN rồi. Cho nên tôi quyết định nói cho dân tộc tôi, nhân dân của tôi rằng tôi nhận rõ chân tướng này. Để người ta cảnh giác và đừng bị lừa như tôi nữa. Gia đình tôi đã bị lừa đến ba đời rồi, chứ không phải một đời đâu anh ạ” (RFA online ngày 6-4-2006).
Hòa thượng Thích quảng Độ trong cuộc trả lời phỏng vấn của Pv Ỷ Lan đài RFA, ông nhận định về cộng sản như sau:
“ Tất cả ở đây tôi nói là người cộng sản nói một đường làm một nẻo, không tin được, mà người ngoại quốc đâu biết chuyện đó. Lịch sử 60 năm là lịch sử nói dối, lịch sử mị dân, lịch sử gạt gẫm.” (RFA online ngày 01-11-2007)
Sự lừa dối của đảng cộng sản Việt nam ngày nay được những nhà trí thức trẻ nhận ra được chân tướng nhờ sự truyền đạt của lớp người đi trước và cộng thêm sự nhận thức và kinh nghiệm cá nhân nên bác sĩ Phạm hồng Sơn, điển hình trong bài “Sự lừa dối tiếp diễn” đã nhận thức ra rằng:
“Căn bệnh nguỵ biện, lừa mỵ, đạo đức gỉa vẫn luôn tồn tại và ngày càng tinh vi hơn, bởi một lẽ đơn giản: quyền lãnh đạo đất nước và quản trị quốc gia vẫn bị người cộng sản độc chiếm và như vậy vòng xoắn bệnh lý, sự dối lừa vẫn tiếp diễn Sự dối la đã tiếp diễn suốt 61 năm qua. 61 năm dối lừa của chính quyền cộng sản Việt nam tính tới ngày 2/9/2006.” ( TDDCVN online ngày 25-9-2006 )
Đến đây kể cũng quá đủ để mọi người cùng nhận ra được chân lý của câu nói của cố Tổng thống Nguyễn văn Thiệu rằng:
Đừng nghe những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm 
Đại Nghĩa

Bài từ: doithoaionline.org

No comments:

Post a Comment