Pages

Saturday, September 18, 2010

Hôm qua có tin quan trọng: Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng giao Bộ Tài chính xử lý đề nghị của Vinashin về việc sử dụng một phần nguồn trái phiếu quốc tế năm 2010 (300 triệu USD) để trả nợ.

Đổ thêm 300 triệu đô-la vào Vinashin


Nguyễn Vạn Phú
image Hôm qua có tin quan trọng: Phó Thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng giao Bộ Tài chính xử lý đề nghị của Vinashin về việc sử dụng một phần nguồn trái phiếu quốc tế năm 2010 (300 triệu USD) để trả nợ.
Nó quan trọng ở mấy điểm này:
Thứ nhất, trước nay, theo các thông tin chính thức thì các khoản nợ nước ngoài của Vinashin bao gồm 750 triệu đô-la tiền bán trái phiếu quốc tế của Chính phủ chuyển giao, 600 triệu đô-la vay của các tổ chức tín dụng quốc tế. Nay nảy sinh thêm khoản nợ 300 triệu đô-la phải trả cho Ngân hàng Natixis. Khoản 750 triệu đô-la đến năm 2015 mới đáo hạn, hiện nay chỉ trả lãi khoảng trên 50 triệu đô-la/năm. Khoản 600 triệu đô-la vay thương mại thì cũng đến năm 2015 mới trả xong. Như vậy 300 triệu này không nằm trong hai khoản kia. Ở đâu ra khoản nợ này?
Thứ hai, lúc phát hành trái phiếu 1 tỷ đô-la vào đầu năm 2010, tiền thu về theo kế hoạch là dành cho Tập đoàn Dầu khí Việt Nam, Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam, Tổng công ty Sông Đà và Tổng công ty Lắp máy Việt Nam vay lại để thực hiện đầu tư các dự án Nhà máy lọc dầu Dung Quất, dự án mua tàu vận tải, dự án Thủy điện Xê Ca Mản 3 và Nhà máy thủy điện Hủa Na. Hoàn toàn không nói gì đến Vinashin. Nay chuyển 300 triệu đô-la cho Vinashin là làm sai Nghị quyết trước đó của Chính phủ.

Thứ ba, 1 tỷ đô-la tiền phát hành trái phiếu về đến Việt Nam từ tháng 1-2010. Tiền vay về sao không sử dụng, cứ để lãi mẹ đẻ lãi con và bây giờ lại chuyển cho Vinashin trả nợ?
Thứ tư, việc dùng 300 triệu đô-la tiền trái phiếu chuyển cho Vinashin trả nợ không làm thay đổi bản cân đối kế toán của tập đoàn này. Khoản nợ 86.000 tỷ đồng vẫn sẽ nằm nguyên đó vì trả được 300 triệu đô-la nợ của Natixis thì lại phải ghi thêm nợ của Bộ Tài chính 300 triệu đô-la. Có thay đổi chăng là nghĩa vụ trả lãi cho 300 triệu đô-la này xem như Bộ Tài chính phải gánh chịu, không thể trông chờ gì từ Vinashin.
Một lần nữa, cần phải nhanh chóng tập trung làm rõ bức tranh nợ nần của Vinashin, tính toán chi phí giải quyết để gom thành một khoản tiền cụ thể, công bố rõ và xin phép Quốc hội phê chuẩn nếu cần. Nếu không chúng ta sẽ cứ tiếp nhận như tin đau tim như thế này trong thời gian tới.
Mẩu tin trên, được nhiều báo đăng tải, nói là chỉ mới giao cho Bộ Tài chính xử lý đề nghị này. Có thể Bộ Tài chính sẽ bác đề nghị của Vinashin vì những lý do nói trên.
N. V. P.
Nguồn: Nguyenvanphu Blog

*****************************

Con Đường Đầy Máu Xương và “Tên Dũng Khả ố”

Son Tung
September 17, 2010
0 Bình Luận
Trong bốn đúa con mồ côi của Lênin còn sót lại trên thế giới, Trung Cộng và Việt Cộng đã “đổi mới” kinh tế, trở lại con đường làm ăn theo kiểu tư bản được gọi là “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội”. Một cái tên đầu gà đít vịt, nghe rất chói tai, nhưng thực chất là đã “chia tay xã hội chủ nghiã” rồi, chỉ còn mượn cái tên để có cớ độc đảng chuyên chế, để một nhóm người độc quyền cai trị và làm giàu trái phép.

Hai đứa con mồ côi kia là Bắc Hàn và Cuba thì còn tiếp tục kiên trì đi theo con đường xã hội chủ nghĩa, không chịu “đổi mới”, dù chỉ là về kinh tế. Thế nhưng, mới đây, trong một cuộc phỏng vấn hiếm hoi dành cho nhà báo Mỹ Jeffrey Goldberg, khi được hỏi hệ thống chính trị và kinh tế của nước Cuba có đáng để được “xuất khẩu cách mạng” không, Fidel Castro đã trả lời: “Xuất khẩu cái gì? Kiểu mẫu của Cuba đã không còn xài được ngay cả với chúng tôi.” “Con khủng long già” khi gần đất xa trời đã phải rống lên những tiếng bi thương, thú nhận sự thất bại của chủ nghĩa xã hội. Bắc Hàn cũng đang đứng trước một tương lai vô định với một xã hội nghèo đói và chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra khi “lãnh tụ kính yêu” bệnh hoạn Kim Jong-il nằm xuống.

Thật ra, đã từ lâu, hơn ai hết, những thành phần được coi là “kiên cường” nhất của chủ nghiã Mác-Lênin đã biết con đường của họ sẽ đi về đâu. Trong cuốn “The World Was Going Our Way: The KGB and the Battle for the Third World” (Thế giới đang ngả về phe ta: KGB và cuộc chiến đấu cho Thế giới Thứ Ba), xuất bản năm 2005, Christopher Andrew, sử gia người Anh chuyên ngành tình báo, đã thuật lại một chuyện diễn ra trong cuộc họp kín của các cơ quan tình báo của những nước thân Liên Sô hơn 20 năm trước, xin trích dịch như sau:

“Tại cuộc hội nghị cuối cùng của các cơ quan tình báo trong khối Sô-viết (gồm cả Cuba, Mông Cổ và Việt Nam) ở Đông Đức năm 1988, những bài phát biểu đã có những chuyện khôi hài đen mà trước đó không ai có thể nghĩ tới. Thí dụ, người lãnh đạo của một phái đoàn đã đặt câu hỏi: ‘Chủ nghĩa xã hội là gì?’ – và rồi người ấy tự trả lời rất phản động: ‘Là con đường khó khăn nhất và cực hình nhất để tiến từ chủ nghĩa tư bản tới chủ nghiã tư bản.’”

Có lẽ đây là một chuyện khôi hài đen hay nhất, cũng là một định nghĩa đúng nhất về chủ nghĩa cộng sản, và đã trở thành một lời tiên tri vì một năm sau đó, “bức tường ô nhục”chia đôi Bá-linh bị nhân dân Đức đứng lên phá sập và khối cộng sản Đông Âu sụp đổ, kéo theo sự tan rã của Liên-Sô, để tất cả trở về con đường tư bản.

Đế quốc Đỏ Sô -viết, “cái nôi cách mạng vô sản” thế giới trong Thế kỷ 20 bị hạ huyệt, để lại bốn đứa con mồ côi mà nhiều người lúc ấy nghĩ rằng chỉ sống thêm được vài năm. Họ đã lầm, chúng còn sống dai cho tới ngày nay, và đang chứng minh “chủ nghiã xã hội là con đường khó khăn nhất và cực hình nhất để tiến từ chủ nghĩa tư bản tới… chủ nghĩa tư bản”.

Trước tiên là Tàu Cộng. Chiếm được chính quyền và làm chủ Hoa lục năm 1949, Đảng Cộng sản Trung Hoa do Mao Trạch Đông lãnh đạo đã giết khoảng 65 triệu dân Tàu để tiến lên xã hội chủ nghiã qua chính sách “bước tiến nhảy vọt” và cuộc “cách mạng văn hoá” hết sức dã man và hoàn toàn thất bại. Để cứu nguy nền kinh tế bế tắc, Đặng Tiểu Bình đưa ra lý thuyết “mèo trắng mèo đen cũng được” (miễn là mèo bắt được chuột) để trở lại làm ăn theo kiểu tư bản, bất kể chế độ là xã hội chủ nghiã. Nhưng đã phải mất nhiều năm và nhiều nạn nhân nữa, kể cả chính Đặng Tiểu Bình, để Cộng sản Tàu tiến tới… chủ nghĩa tư bản! Ngày nay, sau hơn 20 năm làm ăn theo kiểu tư bản, Cộng-Hoà Nhân-Dân Trung Hoa, tức Trung Cộng, vừa hãnh diện tuyên bố đã vượt qua Nhật để trở thành nền kinh tế lớn thứ nhì trên thế giới, chỉ đứng sau Hoa Kỳ. Tuy nhiều nhà kinh tế trên thế giới không nhìn nhận khoa trương  này, Trung Cộng tiếp tục bành trướng, cả về kinh tế và quân sự, tạo thành mối đe dọa ngày càng lớn cho sự ổn định của trật tự thế giới. Kinh tế phát triển theo chủ nghĩa tư bản, nhưng Đảng Cộng sản Tàu vẫn đang cai trị một tỉ rưỡi dân bằng “chuyên chế vô sản” nên chế độ cộng sản giả hiệu ấy đang ở trên sóng ngầm mà nhiều nhà quan sát tin rằng có lúc sẽ sụp đổ, để cuộc cách mạng vô sản của Đảng Cộng sản Tàu đi trọn “con đường khó khăn và cực hình nhất để tiến từ chủ nghiã tư bản tới… chủ nghĩa tư bản”.

Đảng Cộng sản Việt Nam cũng đang đi theo con đường của Đảng Cộng sản Trung Hoa. Với chiêu bài “giải phóng”, chống thực dân Pháp, đánh đế quốc Mỹ, Đảng Cộng sản Việt Nam, núp sau cái tên giả “Đảng Lao Động”, đã giết hơn một triệu người Việt gồm những người bị kết tội Việt gian, phản động, địa chủ, phú nông… Sau khi chiếm được miền Nam năm 1975, vứt bỏ cái tên giả Đảng Lao Động để trở lại nguyên hình Đảng Cộng Sản, đổi tên nước thành “Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”, những người cầm quyền ở Hà-nội đã lùa cả nước “tiến mau tiến mạnh lên chủ nghĩa xã hội” để vài năm sau  xuống hố cả nút, phải bắt chước Cộng sản Tàu “đổi mới”, trở lại con đường “kinh tế thị trường” để ngoi lên. Ngày nay, Việt Nam có những tư bản đỏ, gọi là “đại gia”, giàu hàng trăm triệu, có thể hàng tỉ đô-la, trong khi đại đa số dân nghèo chạy ăn từng bữa.

Tình trạng Việt Nam ngày nay vừa được tường trình trong một bài tựa đề là “Odious Dung” của Nhà báo kỳ cựu Roger Mitton từ Sài-gòn gửi cho nhật báo Washington Times. Cái tựa đề “Odious Dung” có thể hiểu là “Tên Dũng Khả Ố” hay “Đống Phân Đáng Tởm”. Tác giả đã có dụng ý chơi chữ?

Roger Mitton thuật lại việc Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nhân lễ kỷ niệm 65 năm ngày thành lập lực lượng “Công an Nhân dân”, đã kêu gọi bộ máy kềm kẹp này tiếp tục thẳng tay đàn áp những tổ chức chính trị đang manh nha thành lập, đe dọa sự độc quyền thống trị của Đảng Cộng sản.

Bài báo nhắc tới những vụ bắt giữ và truy tố hàng chục người gần đây bị kết tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” dù họ chỉ là những người cổ vũ dân chủ, tự do chính trị.

Mitton nói rằng việc phát triển kinh tế tại Việt Nam, “nếu có”, đã đi đôi với những biện pháp đàn áp ngày càng khắc nghiệt hơn chống lại bất cứ hình thức chính trị đa nguyên nào. Những hành động mà nhiều nhà ngoại giao phương Tây gọi là ‘ngu xuẩn và khó coi”.

Tác giả cũng chỉ trích thái độ im lặng đáng ngạc nhiên của Bộ Ngoại giao, Toà Bạch Ốc và cả Quốc hội Mỹ. Không những chỉ im lặng đồng loã, Nghị sĩ (Dân chủ) John Kerry, chủ tịch Ủy ban Ngoại giao Thượng viên Hoa Kỳ, còn lên tiếng ca ngợi “tiến bộ” của CSVN trong dịp kỷ niệm 15 năm thiết lập bang giao Washington – Hà-nội như sau: “Sinh hoạt chính trị trong nước Việt Nam đang dần dần thay đổi, trở nên cởi mở và trong sáng hơn”.

Roger Mitton mỉa mai: “Quả nhiên như vậy. Vì thế mà (CS) Việt Nam đã bắt giam ông Hoàng (Phạm Minh Hoàng) và ông Định (Lê Công Định) và tất cả những người khác. Vì thế mà họ cấm chỉ tất cả mọi đảng phái chính trị khác. Vì thế mà họ kiểm duyệt gắt gao Internet. Vì thế mà mỗi ngày Thứ Ba hàng tuần các chủ nhiệm báo trong nước phải tập họp tại Bộ Thông Tin để được cho biết được phép viết cài gì và không được viết cái gì. Đúng vậy, thưa ông Kerry, mọi sự đang trở nên cởi mở hơn và trong sáng hơn tại Việt Nam. Và lợn cũng đang bay cao hơn nữa, ông biết không.”

Và, Roger Mitton nhắn gửi Hà-nội: “Không có gì sai trái với những người hoạt động chính trị. Vì như Tổng thống Kennedy đã nói: ‘Hoạt động chính trị là trách nhiệm cao nhất của một công dân’”.

Sau đó, Mitton nói về những tin xấu của nền kinh tế Việt Nam: Sự suy sụp giá trị của đồng tiền Việt Nam, thâm thủng mậu dịch lên tới 7.4 tỉ Mỹ kim, tăng gấp đôi trong bảy tháng đầu năm, thị trường chứng khoán VN tồi tệ nhất thế giới.

Nhà báo Mitton nhận xét rằng chế độ cộng sản VN không chỉ ném những người vô tội tranh đấu cho dân chủ vào nhà tù, nó còn chứng tỏ rõ ràng là bất lực trong việc điều hành kinh tế.

Lời nhắn gửi thứ hai mà Roger Mitton dành cho “những con khủng long cổ quái” ở Hà-nội là hãy suy xét xem tại sao, dù đang trải qua những bất ổn xã hội, nền kinh tế của Thái Lan đang tăng vọt. Đó là vì chính quyền Thái nâng đỡ khu vực tư doanh nhưng không đóng vai trò dẫn dắt, điều khiển như Hà-nội đang làm.

Roger Mitton kết luận bài báo bằng lời khuyên những viên chức ngoại giao mơ ngủ ở Foggy Bottom (ám chỉ Bộ Ngoại giao Mỹ, do nơi tọa lạc) đang bào chữa cho Hà-nội, cùng với các chiến lược gia lừa dối công luận ở Ngũ-giác-đài đang ve vuốt CSVN để ngăn chặn sự bành trướng của Bắc Kinh, hãy nghiêm chỉnh tìm hiểu xem chuyện gì sai trái đang xảy ra tại Việt Nam.

Nếu nghiêm chỉnh tìm hiểu, họ sẽ có câu trả lời không mấy khó nhọc: Cộng sản Việt Nam đang trên “con đường khó khăn và cực hình nhất để tiến từ chủ nghiã tư bản tới… chủ nghĩa tư bản”.

Thật vậy, với nền “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội” quái thai què quặt hiện nay, và với phong trào tranh đấu đòi dân chủ ngày càng lớn mạnh, chế độ cộng sản giả hiệu tại Viêt Nam không thể tồn tại lâu. Sự ngoan cố của “những con khủng long cổ quái” chỉ kéo dài thời gian dẫy chết và gây thêm tội ác với dân tộc Việt Nam, làm hao tổn thêm nhiều máu xương người vô tội.

Hai đứa con mồ côi khác của Lênin, Bắc Hàn và Cuba, cũng có những dấu hiêu cho thấy đang trên con đường tiến tới chủ nghiã tư bản, tuy chậm chạp và nhiều khổ đau hơn.

Tóm lại, chủ nghĩa cộng sản là một thí nghiệm điên rồ và tàn bạo nhất trong lịch sử loài người, một  “con đường khó khăn và cực hình nhất để tiến từ chủ nghiã tư bản tới… chủ nghĩa tư bản”, đúng như định nghĩa của chính người cộng sản.

 

Sơn Tùng

No comments:

Post a Comment