Bài số 1
Tình trạng hiện nay Việt Nam suy đồi về đạo đức, về văn hóa và đang đối diện với nguy cơ mất nước vào tay Trung Cộng là hậu quả tất yếu do Đảng Cộng Sản Việt Nam gây nên. Cộng Sản độc quyền cai trị một nửa Đất Nước dưới cái tên Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa từ năm 1954 và toàn cõi Đất Nước dưới cái tên Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam từ năm 1975 cho đến nay. Trách nhiệm này không thuộc về Đảng Cộng Sản thì thuộc về tay ai?
Ai là nhà lãnh đạo du nhập chủ nghĩa cộng sản vào Đất Nước? Ai là người tạo ra bộ máy độc tài toàn trị bằng khủng bố, bằng hạ thấp phẩm giá con người? Ai là người cha đẻ tập đoàn cầm quyền hiện nay? Nhất định người đó là ông Hồ Chí Minh, đúng không?
Tài liệu lịch sử đã chứng minh quá rõ ràng ông Hồ Chí Minh không phải là người thực tâm tranh đấu cho nền độc lập, tự do, hạnh phúc của dân tộc Việt Nam giống như những nhà cách mạng khác. Ông Hồ chỉ là người tha phương cầu thực kiếm sống bằng nghề làm bồi tàu thủy của Thực dân Pháp, rồi làm đơn xin vào học Trường Thuộc địa của Thực dân với mục đích phục vụ quân xâm lược. Không đủ khả năng tự nuôi thân, ông Hồ gia nhập Quốc tế Cộng sản vừa được trả lương hàng tháng, vừa được tiếng tăm nhờ mang danh nghĩa nhà “giải phóng dân tộc” do Liên Xô chỉ đạo. Khi đưa tay tuyên thệ gia nhập Quốc tế Cộng Sản, ông Hồ phải thề tuyệt đối trung thành với Đảng Cộng Sản do Nga lãnh đạo, tức là ông phải yêu nước Nga. Dù thâm tâm ông Hồ có muốn yêu nước Việt Nam đi nữa thì cái chủ nghĩa quốc tế cũng không cho phép ông ta thực hiện. Thế thì tại sao cứ bảo ông Hồ là người yêu nước Việt Nam? Có quá nhiều bằng chứng để khẳng định ông Hồ không phải là người yêu nước Việt Nam, yêu dân tộc Việt Nam.
1/ Nếu là người yêu nước thật sự, không ai nỡ giết người quốc gia vùng lên chống Pháp. Hồ Chí Minh đã ra lệnh cho đàn em thủ tiêu lãnh tụ Trương Tử Anh của Đại Việt, Lý Đông A của Duy Dân và vô số đảng viên, tín đồ của các tổ chức cách mạng, tôn giáo chống Pháp. Lãnh tụ Nguyễn Thái Học của Quốc Dân Đảng bị Thực dân đưa lên đoạn đầu đài vào ngày 16 tháng 6 năm 1930 ở Yên Bái, nên đảng viên Quốc Dân Đảng còn biết ngày thọ tử của đảng trưởng mình để tưởng niệm. Nếu ông Nguyễn Thái Học không bị giết bởi bàn tay Thực dân Pháp thì sau này cũng sẽ bị ông Hồ thủ tiêu mà đảng viên không thể biết đảng trưởng của mình chính xác bị giết ngày nào để làm lễ tưởng niệm. Nhà cách mạng Phan Bội Châu được nhân dân Việt Nam kính yêu cũng bị ông Hồ đem bán cho Thực dân Pháp!
2/ Nhà cách mạng Phan Chu Trinh chủ trương “khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh” là một quốc sách mà bất cứ nhà lãnh đạo nào muốn cho xứ sở mình tiến bộ, văn minh, thịnh vượng đều phải thực hiện. Ông Hồ thi hành chính sách ngu dân để dễ bề cai trị dân bằng biện pháp đào tận gốc trốc tận rễ các thành phần xã hội gồm “trí, phú, địa, hào” mà trí thức được đặt lên hàng đầu phải diệt. Trí tuệ là tinh hoa, là tài nguyên quý báu của dân tộc, còn giá trị hơn cả các loại khoáng sản như vàng, bạc, kim cương, dầu hỏa… Bọn đi cướp nước người luôn luôn đặt trọng tâm vào việc tiêu diệt trí tuệ dân tộc bị trị. Vậy ông Hồ có phải là người Việt Nam chủ tâm xây dựng tương lai Việt Nam?
3/ Việt Nam là một nước bé nhỏ nằm cạnh anh khổng lồ Phương Bắc luôn luôn nuôi dã tâm đồng hóa lân bang, nhưng Việt Nam tồn tại được là nhờ cái khí phách bất khuất “thà làm quỷ nước Nam, còn hơn làm vương đất Bắc” của các bậc anh hùng. Bần cùng sinh đạo tặc, đói ắt đầu gối phải bò. Bị bỏ đói, con người mất nhân phẩm thì khí phách cũng không còn. Ông Hồ Chí Minh thi hành chính sách hộ khẩu, dùng miếng ăn để hành hạ con người là một hình thức tiêu diệt khí phách của dân tộc Việt Nam.
4/ Người làm chính trị phải biết rằng không một quốc gia nào yêu thương dân tộc khác mà tự nguyện giúp đỡ vô điều kiện một cách rộng rãi. Ông Hồ đi xin thực phẩm, khí giới của Nga Tầu để có phương tiện giết hại dân mình là mầm nô lệ ngoại bang đã bắt đầu. Huống chi nước Tầu là nước luôn luôn nuôi dã tâm đồng hóa dân ta? Trong hiệp định Gèneve năm 1954, Thủ tướng Trung Cộng Chu Ân Lai áp lực Hà Nội phải chấp nhận vỹ tuyến 17 thay vì vỹ tuyến 13 làm ranh giới chia đôi đất nước là đủ để thấy “cái đểu” của Tầu. Liên Xô và Trung Cộng dàn quân hai bên bờ Hắc Long Giang để thanh toán lẫn nhau, cả thế giới đều biết. Ông Hồ vẫn mù quáng tin tưởng mãnh liệt vào tình nghĩa giữa các nước xã hội anh em. Nếu ông Hồ là người thực tâm yêu nước mình thì ông phải bắt tay với người anh em cùng huyết thống ở Miền Nam để cùng kiến tạo xứ sở; chứ không đòi đốt cháy cả dẫy Trường Sơn.
5/ Ông Hồ bản chất quỷ quyệt, nham hiểm, độc ác, đạo đức giả, được Đệ tam Quốc tế đào tạo thành cán bộ tình báo với nhiệm vụ bành trướng Đế quốc Đỏ. Khát khao của ông là làm cha già dân tộc, nhưng ngu xuẩn vì thiếu gì kẻ tình nguyện đứng tên mà phải giả danh Trần Dân Tiên viết sách ca tụng mình? Các nhà viết sử sẽ đi tìm tung tích Trần Dân Tiên, cái âm mưu của ông Hồ tất nhiên sẽ bị bại lộ. Khi cướp được chính quyền trong tay, ông Hồ xây dựng một bộ máy cai trị chỉ có thể đẻ ra những thuộc cấp xu nịnh, ngoan ngoãn vâng lời, vì nếu có kẻ nào trái ý ông là bị quy tội phản động ngay. Phạm tội ác tầy trời trong cải cách ruộng đất, ông vờ diễn tuồng khóc lóc tỏ dấu hối hận, nhưng tiếp theo sau đó lại phạm vào những tội ác diệt phong trào nhân văn, chỉnh phong, xét lại chống đảng. Ông bảo: “Người dân có quyền đuổi chính phủ”, nhưng không bao giờ ông cho phép người dân dùng lá phiếu tự do lựa chọn người lãnh đạo. Đó là sự xảo quyệt của ông Hồ.
Nói tóm lại, trong cuộc sống riêng cũng như công, ông Hồ có những hành động mờ ám, khuất tất, nói một đường làm một nẻo, nên cuối đời ông bị bọn Lê Duẩn, Lê Đức Thọ khống chế là đương nhiên, vì gieo gì thì gặt nấy. Lớp lãnh đạo kế thừa đều mang đầy đủ tính xảo quyệt, độc ác như ông Hồ. Họ tiếp tục dùng bộ máy đàn áp, khủng bố do ông Hồ lập lên để cai trị, bất chấp sự tiến bộ của nhân loại và khát vọng tự do dân chủ của nhân dân. Chỉ khác một điều là ông Hồ mơ làm “cha già dân tộc”; còn các lãnh đạo mới này thì tham tích lũy tiền bạc bằng hành vi ăn cắp, ăn cướp, tham nhũng.
Theo nhà sử học Dương Trung Quốc và nhà lý luận chính trị Hà Sĩ Phu thì Việt Nam ngày nay mất văn hóa hoàn toàn. Một dân tộc bị mất văn hóa được coi như mất nước. Tệ hơn nữa là coi như bị diệt chủng, vì bản sắc dân tộc không còn. Đó là thành tích “đào tận gốc, trốc tận rễ” các thành phần xã hội “trí, phú, địa, hào” do ông Hồ Chí Minh thực hiện. Năm 1958 ông Hồ ra lệnh cho Thủ tướng Phạm văn Đồng viết thư gửi cho Chu Ân Lai thừa nhận vùng biển mà Trung Cộng bảo rằng thuộc về Tầu là bằng cớ rõ ràng ông Hồ là kẻ bán nước. Nếu không có lệnh của ông Hồ, chắc chắn Phạm văn Đồng không thể tự động viết cái thư đó.
Mặc dầu Việt Nam bị Trung Cộng dạy cho bài học vào năm 1979, năm 1988; mặc dầu được Hoa Kỳ chìa tay ra bắt nhiều lần, Cộng Sản Việt Nam vẫn kiên trì đi theo con đường cộng sản. Cái lập luận “Di với Hoa Kỳ thì giữ được nước, nhưng mất đảng; còn đi với Trung Cộng thì mất nước, nhưng giữ được đảng” là một lập luận hết sức ngu xuẩn, bởi vì một khi nước đã mất thì làm sao còn đảng?
Thắng được Việt Nam Cộng Hòa, Cộng sản tưởng mình vô địch, đế quốc nào cũng phải khiếp sợ (lời Lê Duẩn). Trong hồi ký Võ Nguyên Giáp thắc mắc tại sao Hoa Kỳ đang oanh tạc dữ dội, Hà Nội sắp sửa đầu hàng thì cuộc dội bom lại ngưng. Đây là lý do để giải tỏa thắc mắc của ông Giáp: Hoa Kỳ không muốn đánh gục Miền Bắc. Bởi vì Hoa Kỳ nhận thấy chủ thuyết “domino” không còn cần thiết nữa, cộng sản không còn là mối đe dọa cho vùng Đông Nam Á và bởi vì Hoa Kỳ muốn sau này sẽ sử dụng cả nước Việt Nam để ngăn chặn sự bành trướng của Trung Cộng. Không phải Hoa Kỳ có tài tiên tri, nhưng Hoa Kỳ đã nghiên cứu lịch sử Tầu. Họ đã biết dã tâm của Đại Hán luôn luôn bành trướng. Thế nào Việt Nam cũng phải cần đến sức mạnh của Hoa Kỳ để bảo vệ Tổ Quốc (trong một bài tới người viết sẽ chứng minh Hoa Kỳ không phản bội VNCH như một số tác giả Việt Nam lên án).
Thêm một chứng minh nữa để nói rằng Hà Nội không phải vì tài giỏi mà chiến thắng Miền Nam. Cao Mên nhỏ và yếu hơn Miền Nam mà Hà Nội đánh không thể thắng, cuối cùng đành phải rút quân về vì Trung Cộng không ủng hộ. Sự kiện đó cho thấy Hà Nội thắng khi được Trung Cộng giúp và thua khi bị Trung Cộng chống. Đưa ra sự kiện này để cộng sản hiểu rằng họ chỉ là con cờ, là tay sai dùng máu xương của dân mình để thực hiện ý đồ của ngoại bang mà thôi, chứ không phải Cộng Sản Việt Nam vô địch. Khẩu hiệu “Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc” là chiêu bài để thu hút lòng yêu nước, yêu tự do; chứ không phải là mục tiêu để Cộng Sản Việt Nam tiến tới. Bởi vì một khi bị nô lệ tư tưởng, tự đặt mình trong hệ thống quốc tế thì sự độc lập hay quyền dân tộc tự quyết sẽ không còn.
Xưa kia cha ông chúng ta chẳng được nước nào giúp sức, nhưng từng đánh bại anh khổng lồ phương Bắc là nhờ sự đoàn kết. Cộng sản bắt chước Thực dân, dùng chính sách chia rẽ dân tộc để mãi mãi ngồi trên chiếc ghế thống trị, thì nay phải nuốt nhục quỵ lụy kẻ thù để tiếp tục vơ vét tài sản dân chúng và tài nguyên quốc gia. Cục diện thế giới ngày nay đã khác. Chẳng có cường quốc nào dám ngang nhiên xâm lăng kẻ khác, bởi vì tính liên lập giữa các quốc gia và liên đới về quyền lợi hỗ tương. Trung Cộng dù mạnh, dù hung ác cũng chẳng thể nào đơn phương khoanh vùng biển ngăn cấm tầu thuyền các nước khác giao thông. Vậy thì Trung Cộng có gì đáng sợ nếu người cầm quyền biết làm bạn một cách chân thành với thế giới. Muốn được xem như người bạn chân thành là khi đặt bút ký tuân thủ các quy ước quốc tế thì phải nghiêm chỉnh thi hành; chứ không phải dùng xảo ngôn, trí trá để nói quanh.
Lâu nay bộ máy tuyên truyền của cộng sản cứ phịa ra những thành tích chống Pháp, đánh Mỹ để tự cho minh có vị thế chính thống (legetimacy) trong việc cai trị. Họ không cho người dân được phép bày tỏ quan điểm, chính kiến, ngay cả bày tỏ lòng yêu nước. Lấy lời dạy của Trường Chinh Đặng Xuân Khu rằng đảng cộng sản cướp chính quyền bằng bạo lực thì đảng cộng sản sẽ dùng bào lực để giữ chính quyền là không còn thích hợp nữa. Bởi vì bạo lực chỉ dùng được khi mà trong nội bộ đảng còn có sự đoàn kết nhất trí, còn niềm tin vào lý tưởng cộng sản. Người nhận lệnh thi hành bạo lực mất niềm tin vào sự bền vững của chế độ thì không thể nào dám mạnh tay vì sợ sau này bị nhân dân trả thù.
Hiện nay, dù không ở trong chăn, người Việt cũng biết trong cái chăn cộng sản đầy rận. Trương Tấn Sang cũng bảo nồi canh cộng sản đầy sâu. Người cộng sản 95 tuổi, từng làm Đại sứ Việt Nam tại Trung Cộng nhiều năm như Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh cũng đã sáng mắt nhìn thấy cái dã tâm của Trung Cộng. Cộng Sản Việt Nam đang cùng một lúc đối diện với con ác thú khát mồi phương Bắc, đối diện với 80 triệu người dân nghèo khổ muốn vùng lên đòi quyền sống và đối diện với sự phân hóa nội bộ giữa phe muốn đi với Hoa Kỳ để cứu nước và phe ôm chân Trung Cộng để cứu đảng. Ngoài ra, do sự làm ăn mờ ám để ăn cắp chắc chắn sẽ đưa đến khủng hoảng kinh tế. Do đó mầm loạn sẽ xảy ra.
Cách đây một thập niên, nguy cơ mất Tổ Quốc giống như nước đã tới chân mà lãnh đạo cộng sản không chịu nhảy, dù được nhiều nhà ái quốc cảnh báo. Bây giờ nước đã ngập tới cổ, họ vẫn khư khư ôm cái độc quyền thống trị thì cái chết của Đảng Cộng Sản Việt Nam chỉ còn là vấn đề thời gian. Họ nằm chờ chết, bởi vì bộ máy điều hành việc nước do ông Hồ lập ra chỉ có những kẻ mánh mung, khôn khéo uốn mình chờ dịp ngôi lên địa vị lãnh đạo; chứ không thể sản sinh ra người lãnh đạo có bản lĩnh, có tầm nhìn để cứu nước. Hơn nữa, những người gọi là “cách mạng lão thành” như các ông Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Trọng Vĩnh, Đặng văn Việt… và các trí thức phản kháng vẫn còn quyến luyến, thương tiếc Hồ Chí Minh lại càng khó lòng làm cho Việt Nam thoát ra khỏi vũng lầy hiện nay.
Ai ai cũng thấy rõ tình trạng bế tắc của Việt Nam hiện nay là hậu qua tất yếu do ông Hồ Chí Minh mang lại. Nếu người cầm quyền đến người phản kháng còn mang cái não trạng “tín ngưỡng” Hồ Chí Minh thì không ai (kể cả người Mỹ) có kế nào để hiến cho Việt Nam tìm đường ra. Bao lâu xác ông Hồ còn nằm ở quảng trường Ba Đình, tượng ông Hồ còn đặt ở vị trí tôn nghiêm, Việt Nam còn nằm trong bàn tay Trung Cộng.
Ngoại trừ tổ tiên ta linh thiêng nhiều quyền phép, hóa độ cho một nhân vật vô danh nào đó bỗng dưng trở thành Phù Đổng hoặc trở thành Tề Thiên Đại Thánh có khả năng tận diệt loài yêu tinh, Việt Nam mới có cơ may tồn tại. Nhược bằng tổ tiên cũng đành bó tay, Việt Nam sẽ một lần nữa biến thành Giao Chỉ Quận, bởi vì … vô kế khả thi.
Orange County, California, ngày lễ kỷ niệm Độc Lập Hoa Kỳ 4 tháng 7 năm 2011.
Bằng Phong Đặng văn Âu
Công An thực tập đạo đức Hồ ly tinh
=> NHỤC QUỐC THỂ - Ôi ! xót xa tủi nhục cho Người con gái Việt Nam
Lâu nay, thiên hạ bàn luận nhiều đến những phát ngôn của chị, về những gì chị phát biểu khiến chị chẳng khác nào một "hot girl" trong chuyên mục "Chính trị - Thời sự". Người ta cũng nói nhiều đến kiến thức và các phẩm chất, tố chất khác của một con vẹt để làm phép so sánh, phần em, em nghĩ mình không đủ hứng thú để tham gia vào mấy vụ đó.
Tàu vận tải Trung Quốc đâm chìm một tàu cá Lý Sơn
SGTT.VN - Sáng nay 8.7, tin từ UBND huyện Lý Sơn chohay, một tàu cá của ngư dân đảo Lý Sơn đang hành nghề trên biển thì bị một tàu vận tải của Trung Quốc tông chìm.
Những ngày Chủ nhật có thể làm nên lịch sử?
Những cuộc biểu tình, tuần hành chống bành trướng ở Việt Nam đã trải qua 5 ngày chủ nhật, khởi đầu từ ngày chủ nhật 5 tháng 6, 2011
Bùi Tín Blog Đầu óc trẻ con nhưng mang vóc dáng người lớn.
Nguyễn Dư (danlambao) - Cách nay chưa lâu, trong bài trước tôi có nói về tinh thần chịu trách nhiệm và đòi phải chịu trách nhiệm của người Việt mình còn quá kém so với nhiều quốc gia. Hãy nhìn cái gương của người Nhật, lấy làm bài học cho dân tộc ta. Ngày xưa, tôi nghe nhiều thế hệ đi trước kể rằng: người Nhật khi phạm trọng tội, họ tự xử bằng cách lấy dao rạch bụng. Ngày nay, đó chỉ còn là thuộc về quá khứ; nhưng người ta tự xử bằng cách nhận trách nhiệm, từ chức nếu có sai lầm. Bắt chước cái kiểu rạch bụng hay từ chức thì ở VN sẽ không có ông Hồ truyền giống cho đến ngày hôm nay tới đời ông Triết. Và cũng không có Trần Phú kéo theo đến thế hệ hôm nay là ông Phú Trọng. Rồi thì cũng sẽ không có đảng cộng sản VN luôn.
Khi lịch sử đã chạm tên từng người!
Trịnh Hữu Long - Lúc này đã là hơn 1 tháng kể từ cuộc biểu tình ngày 5.6.2011. Đất nước này đã trải qua 1 tháng nóng bỏng chưa từng thấy trong cuộc đời của những thanh niên ngày nay, với 5 cuộc biểu tình đã nổ ra liên tiếp ở trong nước và cũng chừng ấy cuộc của cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Một tháng qua đã đem lại cho những người như tôi và rất nhiều người khác những trải nghiệm và cảm xúc đặc biệt.
Một trường hợp cần được lên tiếng và can thiệp
VRNs – Ông Nguyễn Bắc Truyền, một tù nhân chính trị đang bị quản chế gửi cho VRNs thông tin sau đây:
Ông Nguyễn Văn Trại sinh năm 1937 là đồng bào Công giáo di cư, hiện nay ông là tù nhân chính trị đang bị giam tại phân trại số 2, trại giam Xuân Lộc (Z30A) với án tù 15 năm, tội danh “đi ra nước ngoài chống chính quyền”. Ông bị bắt 1996 và chỉ khoảng 5 tháng nữa là ông hết hạn tù giam.
Dân tộc Việt Nam đang khủng hoảng lãnh tụ
MrLeNguyen (danlambao) - Lời đầu tiên xin được thưa với quí ban đọc rằng: Tôi chưa bao giờ viết báo cũng như điểm VĂN của tôi khi còn đi học cũng chỉ vừa đủ để được lên lớp. Nhưng đứng trước hiểm họa mất nước của dân tộc.Tôi xin được mạo muội đưa ra một vài ý kiến sau mong quí bạn đọc tham khảo và cho ý kiến đóng góp.
Quyền biểu tình
Đại Nghĩa (Sưu tầm) - Ở những đất nước có độc lập, có tự do thì biểu tình là quyền“ bày tỏ tình cảm của một số đông người ở chốn công cộng”(Mai Thái Lĩnh) đã được Hiến pháp của nước CHXHCNVN năm 1992 bảo vệ theo Điều 50- và 69. Tuy nhiên cho đến nay đã gần 20 năm mà quyền ấy vẫn còn chưa được công nhận trên thực tế, do đó luật sư Hà Huy Sơn, nêu lên thắc mắc về sự“ thành thật” của Hiến pháp nên ông đã viết bài“ Nói không thật, làm không thật, đất nước đi về đâu?”
Lại chuyện vòng một và sức khỏe
Mõ - Việc 12 hồ sơ đăng ký dự xét tuyển viên chức sự nghiệp giáo dục mầm non ở huyện Tân Sơn (Phú Thọ) năm học 2011 bị hội đồng xét tuyển loại thẳng thừng dù có số điểm rất cao- với lý do giấy khám sức khỏe của các ứng viên thiếu số đo vòng ngực - đang là đề tài khiến công luận bàn tán với nhiều “lời ra tiếng vào” chê cười bên tuyển dụng.
Phát ngôn&Hành động:“Của Xeda…” và những cái Ác nhân danh
Kỳ Duyên (Tuần VietNamNet) - Số phận đất nước, số phận những người dân lành vẫn là những lát cắt bi tráng và bi phẫn mà Phát ngôn và hành động tuần này xin gửi đến quý bạn đọc. Cũng là gióng lên tiếng chuông đau mong muốn cả xã hội cùng nhìn về một hướng, bảo vệ an ninh đất nước, bảo vệ người dân lành. Bởi có dân mới làm nên dân tộc.
Ám ảnh lòng yêu nước mỗi Chủ Nhật
Nguyễn Tiến Nam (danlambao) - Mỗi sáng chủ nhật hàng tuần, tôi bị ám ảnh như một người bệnh bởi những tiếng hô vang: “phản đối trung quốc…”, “Hoàng Sa Trường Sa”... Sự ám ảnh đó đã là niềm thôi thúc, nó đã làm cho sự mệt mỏi của 1 tuần làm việc tan biến, và rồi ý định ngủ nướng cho đã đời của 1 buổi sang chủ nhật biến mất.
An ninh đã làm việc với người đọc Tuyên Cáo ở Nhà Hát Lớn
Tôi - Nguyễn Xuân Diện, vừa gọi điện cho Em Phương - người thanh niên đọc TUYÊN CÁO TẠI NHÀ HÁT LỚN sáng 3.7.2011 vừa qua thì được biết em đang phải làm việc với công an quận Hà Đông. Đến 16h15 em Phương đã ra khỏi trụ sở công an. Phía công an yêu cầu em Phương, đúng 07h30 sáng Chủ nhật (ngày 10 tháng 07 năm 2011) có mặt tại Công an quận Hà Đông.
Sinh tử lệnh đã bị vạch mặt!
Phan Nguyễn Việt Đăng (RFA) - Từ một cuộc tìm kiếm có vẻ như cũng không mất mấy công phu, một hacker theo đạo Phật, có bí danh là TQN, vừa công bố danh tính của nhân vật có tên là Sinh tử lệnh (hoặc ít nhất là thành viên của nhóm Sinh tử lệnh).
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Em Phan Nguyên thân thương !
Chị hoàn toàn chia sẻ và cảm thông với em về tất cả sự hèn hạ mà CA đã và đang đối xử với em hiện nay. Chị kể cho em nghe chuyện xảy ra với chị hơn 4 năm trước nhé…
Tiêu diệt lòng dân!
Người Sài Gòn (danlambao) - Nếu nhà nước không cho nhân dân thể hiện lòng yêu nước thì làm sao nhà nước biết được ý dân để cùng nhau một lòng gìn giữ non sông trước hiểm họa xâm lăng của giặc phương Bắc đầy gian trá, làm sao có hội nghị Diên Hồng để giang sơn còn đến ngày nay. Làm sao giặc phương Bắc thấy tinh thần bất khuất của dân ta mà hoảng sợ, bớt hung hăng dẹp đi ý đồ bành trướng vì chúng biết cái giá chúng phải trả cho bao đời ông cha của chúng là vô cùng to lớn, vô cùng nhục nhã và vô cùng thất bại.
Những sứ giả gốc Việt của Trung Quốc
Mạng tin tức Quảng Tây - Người dịch: Trần KC (danlambao) - Học viện giao lưu thanh niên quốc tế Quảng Tây tại Trung Quốc cử hành lễ tốt nghiệp kỳ thứ 24 lớp đào tạo cấp cao lãnh đạo trẻ quốc tế (Việt Nam). Bí thư quận đoàn thanh niên cộng sản Quảng Tây, Lý Trạch, đã tham dự buổi lễ.
Không thể đi ngược ý chí nhân dân
Phạm Đình Trọng - "Thực tế diễn ra những năm tháng qua và đang diễn ra hôm nay trên đất nước ta là bằng chứng hiển nhiên, không thể phủ nhận: Đảng Cộng sản Việt Nam đang đi ngược ý chí nhân dân Việt Nam! Quyền lực dù mạnh đến đâu cũng chỉ nhất thời! Nhân dân là mãi mãi. Thành ngữ dân gian: Quan nhất thời, Dân vạn đại! Quyền lực đi ngược ý chí nhân dân, quyền lực đó không thể bền vững..."
Hiệp định Biên Giới ký với Trung Quốc năm 1999 là hiệp định bán đất của tổ tiên Việt Nam hôm qua và bán máu của đồng bào chiến sĩ Việt Nam hôm nay.
Mẹ Nấm : Thư gửi chị Nga
Lâu nay, thiên hạ bàn luận nhiều đến những phát ngôn của chị, về những gì chị phát biểu khiến chị chẳng khác nào một "hot girl" trong chuyên mục "Chính trị - Thời sự". Người ta cũng nói nhiều đến kiến thức và các phẩm chất, tố chất khác của một con vẹt để làm phép so sánh, phần em, em nghĩ mình không đủ hứng thú để tham gia vào mấy vụ đó.
Tố cáo Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương đảng Lê Hồng Liêm
Dân Làm Báo vừa nhận được đơn của Trưởng phòng Kế toán Tổng công ty Cổ phần Bia - Rượu Nước giải khát Sài Gòn (Sabeco) tố cáo những việc làm sai trái của cán bộ cao cấp đảng. Người bị tố cáo là Tổng Giám đốc Nguyễn Quang Minh và Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương đảng Lê Hồng Liêm. Dân Làm Báo xin gửi đến các bạn đọc.
Sửa đổi hiến pháp cho ai, sửa cái gì?
Phạm Trần - Ban Chấp hành Trung ương XI của đảng Cộng sản Việt Nam họp từ ngày 4 đến 10 tháng 7 (2011) đã tập trung vào 2 việc : Thảo luận và cho ý kiến “sửa đổi, bổ sung Hiến pháp năm 1992” và “ giới thiệu nhân sự lãnh đạo cấp cao của các cơ quan nhà nước”, tuy nhiên việc sửa đổi Hiến pháp đã bị Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (Bổ sung, phát triển năm 2011) và Điều lệ đảng (2011) chận ngang họng trước khi bắt đầu.
Chồng tôi đi biểu tình
Luật sư Lê thị Công Nhân - Chuyện chồng tôi đi biểu tình cũng chẳng có gì nhiều mà kể ngoài việc hắn cứ vui vẻ khấp khởi cách kỳ lạ như con nít mỗi ngày Chúa nhật vừa qua.
Comments Off
Tôi quá thất vọng!
NLDQ – Sinh viên ĐH Hoa Sen - Là sinh viên đại học Hoa Sen trong vòng 1 tuần vưa qua tôi đã rất hân hoan khi Hoa Sen phát động cuộc thi có vẻ rất quy mô: Thiết kế logo, biểu trưng “Nói không với đường lưỡi bò” (NON-U).
Lại cho chìm xuồng: Vụ gạ tình sinh viên rơi vào im lặng
Cao Nguyên (nld) - Gần 2 tuần sau khi em C.T.D, sinh viên Trường Đại học Tây Nguyên, gửi đơn tố cáo ông Trần Xuân Ninh, giảng viên hướng dẫn em D. làm luận văn tốt nghiệp, đã ép mình vào nhà nghỉ (Báo Người Lao Động đã thông tin) nhưng đến nay, cơ quan công an chưa gặp em D. để làm việc.
Không thể gọi Ngụy Văn Thà là... ngụy
Trần Mạnh Hảo - Người yêu nước không thể nào là ngụy. Người chết vì nước như anh không thể nào là ngụy... Hải Quân Thiếu Tá (VNCH) Ngụy Văn Thà, hạm trưởng Chiến hạm Nhật Tảo HQ.10, hy sinh tại Hoàng Sa, Việt Nam 1974...
Nhà báo Úc: Việt Nam không hợp tác trong vụ Securency
Việt Hà (RFA) - "Điều chúng tôi quan ngại là chính phủ Úc đã có hồ sơ ghi lại là một quan chức trong bộ công an Việt Nam, tức là một người làm trong cơ quan tình báo của Việt Nam lại tham gia vào vụ này. Ở Úc việc trả tiền cho một quan chức để lấy hợp đồng là trái pháp luật, và có thể là sự cáo buộc này cho thấy là vị quan chức này đã bị mua hàng triệu đô la để trao những lợi thế kinh doanh cho công ty in tiền ở Úc." - Phóng viên Nick McKenzie
Chúng ta lên án Chế độ Trung Quốc hay bài Dân tộc Hoa?
Phục Khí Phách (danlambao) - Tôi tôn trọng ý kiến và thông cảm nỗi đau của các bạn - là nạn nhân của chính sách hung hăng của đương quyền Trung Quốc. Tôi không còn dùng từ Cộng sản bởi không ai tin Cs còn hiện hữu trên hành tinh nấy. Theo tôi, họ đội giả lớp Cộng sản như một lá bùa "hết linh" nhằm nắm giữ độc quyền cai trị - thế thôi, chấm hết.
Tổ quốc Việt Nam: SOS!
Thanh Mai (danlambao) - Đã tới nước này, cần phải bạch hóa cái sự thật, cái chân tướng của những kẻ đang cưỡi đầu dân tộc để xác định bản chất tội đồ của họ đối với dân, với nước! Nguy cơ mất nước không còn cho phép chúng ta cứ úp mở dây dưa nữa! Đùng-sai, bạn-thù phải phân định rõ rệt...
Thư ông Nguyễn Thế Sự gửi bạn đọc
Hà Nội, ngày 07/07/2011
Kính gửi bạn đọc.
Tôi vừa đọc những bài viết và ý kiến rất gây gắt của mọi người có liên quan đến tôi, xung quanh bài báo được cho là “ Bài trả lời phỏng vấn” của tôi đăng trên tờ “Tề Lỗ vãn báo” tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc, sau đó đăng lại trên mạng Phượng Hoàng và Hoàn Cầu TQ ngày 2/7/2011. Tôi hoàn toàn hiểu được phản ứng gay gắt của mọi người khi đọc bài báo đó nếu đúng tôi nói như vậy. Nhưng sự thực không phải như thế.
Ôi... Phương Nga!
Dân Làm Báo - Tiếp theo lời tuyên bố của anh giáo gian Nguyễn Thế Sự từ Bắc Kinh thì như một phép lạ nhiệm mầu bởi các phù thủy âm binh đâu đó ở phía Bắc, cái loa của Bộ Ngoại giao ở phương Nam đăng đàn cúng tế, đọc tiếp lời thần chú.
Hiệu quả của các hệ thống
Le Nguyen (danlambao) - Cách phát triển của nước CHXHCN Việt Nam hiện nay không khác mấy so với các bác nông dân hạng bét, cứ đào xới chỗ này một chút chỗ kia một chút trên cánh đồng xanh tươi xinh đẹp, trong phản cảm không phô bày tí xíu nào óc thẩm mỹ lẫn khoa học trong tổ chức phát triển đất nước.
Giáo sư chư hầu: ông là ai? ai là ông?
Dân Làm Báo - Một tên bán nước lại là người đã từng được phong Nhà Giáo Uu Tú, Nhà Giáo Nhân Dân, vừa được bằng khen của Bộ trưởng Bộ Giáo Dục Đào Tạo... mà mục đích đào tạo của nó là truyền bá tiếng Trung Quốc bao gồm truyền thống, văn hóa, xã hội, chính trị.... tại Việt Nam.
Giáo dục: Nhìn từ vụ Tạ Thị Bích Ngọc
Lê Hiền Đức (danlambao) - Nói đất nước đang "ngày càng đổi mới, phát triển, quá độ lên chủ nghĩa xã hội, giáo dục đang ngày càng cải cách, năm nào cũng tiến một bước" mà sao cái ngữ ấy nảy nòi ra mãi thế? Liệu chúng có phải là sản phẩm của đổi mới, phát triển, quá độ lên chủ nghĩa xã hội, của cải cách giáo dục hay không?
Ta và em có một Tổ Quốc
Paulus Lê Sơn - Thân tặng chàng trai trẻ và cô gái tuổi đôi mươi, đã hi sinh tạm gác chuyện tình yêu vì non nước trước họa xâm lăng của Tàu cộng đang có dã tâm xâm chiếm Việt Nam. Lý tưởng, tình yêu quê hương dân tộc thúc giục ý chí bảo vệ đất nước cuả đôi bạn trẻ.
"Tụ tập đông người" ở phố Huế - Hà Nội
XuanDien.com : TIN NÓNG: ĐANG CÓ TỤ TẬP ĐÔNG NGƯỜI Ở PHỐ HUẾ (HN) (Nguyên nhân cái nhà giá trị 100 tỷ được đền bù có 31 tỷ trong khi nợ chỉ có 5 tỷ đồng) Đây là cuộc tụ tập đông người của rất đông thương binh đi trên khoảng 20 xe thương binh. Cuộc tụ tập bắt đầu từ khoảng 4h30 sáng nay
Comments Off
Kèn thét Hoàng Trường Sa, hay kèn đưa ma phường bán nước
Nguyễn Bá Chổi (danlambao) - Nhiều người đang lo lắng cho số phận hai nghệ sĩ yêu nước một già một trẻ, một ở Hà Nội, một từ Sài Gòn ra, đã dùng violin và saxophone đi đầu đám đông xuống đường khiến cho cuộc biểu tình chống Trung Cộng xâm lăng lần thứ 5 tại Hà Nội ngày 3/7 vừa rồi nổi bật so với những lần trước.
Một nền y học bị chính trị hóa
BSNgoc - Hiếm thấy một thời đại nào mà y giới bị khinh như ngày hôm nay. Những gì xảy ra ở bệnh viện Năm Căn có lẽ là một sự tức nước vỡ bờ. Có đồng nghiệp nói đó là một nền “y khoa đổ vỡ”, nhưng tôi cho rằng đó một nền y học bị chính trị hóa. Vâng, chính vì y học bị chính trị hóa nên mới thảm hại như hiện nay.
No comments:
Post a Comment