Mấy tuần nay Hà Nội vắng bóng biểu tình, chỉ thấy – nói theo lời blogger Nguyễn Hữu Vinh – “nắng vàng rực rỡ bên bờ Hồ Hoàn Kiếm và Hà Nội”.
Biểu tình thầm lặng
Và Chủ Nhật 18/9 này cũng thế, khi “Các góc phố, các ghế đá bờ hồ vẫn đầy công an, cảnh sát, an ninh, dân phòng và xuất hiện thêm nhiều thành phần khác nhau nữa...Dạo quanh bờ hồ và khu vực Đại sứ quán Trung Quốc, lại vẫn công an với công an, xe công an các loại, rào sắt và bình xịt... màn màn lớp lớp, nhóm thì kê ghế ngồi vỉa hè…”
Còn Saigòn vào Chủ Nhật vưà rồi thì sao? Thưa, Saigon cũng chứng kiến cái cảnh lực lượng công an dày đặc xung quanh Công viên Quách Thị Trang-Chợ Bến Thành, Nhà Thờ Đức Bà, trong bối cảnh có báo động rằng nhiều người yêu nước ở Saigòn và Hà Nội thường xuyên bị công an đe doạ, bị “đặt chốt” trước cưả nhà, bị “cấm không được ra đường vào ngày Chủ Nhật”…
Nhưng rồi “Thanh niên yêu nước Sài Gòn sáng tạo biểu tình thầm lặng trong mưa”. Theo blog Dân Làm Báo:
"Chiều hôm Chủ nhật 18 tháng 9, 2011 khi thành phố còn đang đắm chìm trong cơn mưa sa của hiểm họa bành trướng Bắc triều, các bạn ấy đã xuống đường biểu tình thầm lặng trong cơn mưa. Lúc ấy là 5 giờ chiều… Những người thanh niên yêu nước Sài Gòn đã "dậy mà đi". Dậy mà đi cho khát vọng yêu nước của chính họ. Đoàn của họ chỉ 15 người. 15 trái tim Việt Nam giữa cơn mưa mùa thu Sài Gòn.
Chiều hôm Chủ nhật 18 tháng 9, 2011 khi thành phố còn đang đắm chìm trong cơn mưa sa của hiểm họa bành trướng Bắc triều, các bạn ấy đã xuống đường biểu tình thầm lặng trong cơn mưa.
Blog Dân Làm Báo
… Những con đường đã được suy nghĩ và quyết định. Nó phải là những trục đường chính. Những chiếc áo mưa đã được chọn với nhiều màu sắc và trên đó những thông điệp bảo vệ đất nước đã được in sẵn.
Khởi hành từ Thanh Đa sang Điện Biên Phủ,… họ băng ngang qua Nguyễn Đình Chiểu, rẽ qua đường Bà Huyện Thanh Quan. Con đường trong mưa như bừng sáng lên bởi những chiếc áo mưa nhiều màu sắc mang tính sáng tạo của họ. Với logo No-U, với hàng chữ "XÓA ĐƯỜNG LƯỠI BÒ, BẢO VỆ TỔ QUỐC" các bạn thanh niên Sài Gòn đội mưa trong giá lạnh để mà yêu nước…
Trời mưa rất lớn, rất lạnh. Nhưng các bạn kể lại rằng ai cũng đốt cháy cảm xúc khi hô thật to các khẩu hiệu bảo vệ Tổ Quốc. Có nhiều bạn đã ướt lệ cùng mưa khi hô lên những lời yêu nước, những lời hô đã bị tự nén kín trong những lần lặng lẽ biểu tình ngồi, khi chung quanh là những chiếc áo màu xanh và những đôi mắt cú...
Tiếng hô yêu nước sang đến đoạn đường Nguyễn Thị Minh Khai thì ngừng lại. Mọi người thầm lặng di chuyển. Bên kia đường là Lãnh sự quán của kẻ lạ…Cuối cùng, 15 thanh niên Sài Gòn lặng lẽ dừng lại trước nhà thờ Đức Bà. Tượng Đức Mẹ vẫn còn ướt mưa. 8 giờ 30, trời đã tối. Họ nhìn nhau và lặng lẽ chia tay, lặng lẽ hẹn nhau và ánh mắt gặp nhau trên con đường yêu nước."
Cảnh tượng yêu nước mà phải “lặn lội” như vậy có lẽ khiến nhà thơ Trần Dân Đen qua Nguyễn Xuân Diện Blog than rằng:
Tôi là ngọn gió không tên
Sống lưu vong trên Đất Mẹ Hiền
Muốn yêu Mẹ cũng không còn yêu được nưã!
Gió Bắc tràn từng đợt liên miên…
Họa Trung Hoa
“Gió Bắc tràn từng đợt liên miên” khiến cho – theo như lời báo động cuả blogger Cu Làng Cát:
"Người Trung Quốc có mặt ở hết thảy ba miền Bắc, Trung, Nam. Họ làm việc đủ ngành nghề, từ đào mỏ, làm rừng, lao động hàng nghìn người trên các công trình trọng điểm quốc gia. Họ dường như có mặt từ miền núi đến đồng bằng, từ thành thị đến nông thôn, từ trung du đến cả hải đảo. Thương nhân của họ cũng có mặt khắp ba miền để thuê đất trồng khoai, thu gom thuỷ sản, tài nguyên khác. Báo chí phát hiện và viết, nhưng viết được một số ngày sau đó im bặt. Ức nghẹn ở cần cổ lại trào dâng.
Ở chính quê hương mình mà nói chuyện Trung Quốc hiện diện ở đâu, làm gì không được nói một cách tự do tự tại thì còn nỗi đau nào hơn thế. Ở chính trên quê hương của mình, không nói được yêu nước một cách công khai, phải lén lút nói đâu đó, cái cần cổ lại cứ nghẹn đắng, trường uất hận phải dồn vào một chỗ không thể buông ra lời, cứ như ở trong không gian khó thở, dưỡng khí bị lấy đi cũng không được nói."
Theo tác giả Huỳnh Ngọc Tuấn với bài tựa đề “Nhà nước bất hảo” được nhiều mạng nhật ký phổ biến, thì nhà nước bất hảo Bắc Kinh là chuyện “ai cũng biết rồi”, nhưng tác giả nêu lên câu hỏi rằng “công khai ca ngợi và kết thân với một nhà nước bất hảo thì hành động này gọi là gì ?”
Và tác giả không tránh khỏi bực tức nhận xét rằng qua việc ca ngợi kẻ xâm lược đất nước mình, bắn giết nhân dân mình, giới cầm quyền VN “có còn xứng đáng lãnh đạo đất nước này không?” giữa lúc hồn thiêng sông núi vẫn còn vang vọng Di Chúc nghiêm khắc nhưng thiết tha với con cháu của Vua Trần Nhân Tông rằng "Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo. Cho nên cái họa lâu đời của ta là họa Trung Hoa…Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn:
"Một tấc đất của tiền nhân để lại cũng không được để lọt vào tay kẻ khác. Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu."
Nhưng TQ đã chiếm Hoàng Sa, một phần Trường Sa, lấn đất, lấn biển cuả VN, án ngữ rừng đầu nguồn, đột nhập xương sống Tây Nguyên và hiện diện rải rác trên khắp quê hương, thì từ Hà Nội, LS Nguyễn Văn Đài cũng vừa báo động rằng “Một lần nữa chủ nghĩa bành trướng bá quyền lại thách thức lòng yêu nước, tinh thần dân tộc của người Việt Nam khi Trung Quốc cử tàu cá có trọng tải 1.000 tấn đến Trường Sa để hỗ trợ việc nuôi trồng, đánh bắt thủy sản và hiện có 500 tàu cá của họ thường xuyên hoạt động ở khu vực Trường Sa.
Ở chính quê hương mình mà nói chuyện Trung Quốc hiện diện ở đâu, làm gì không được nói một cách tự do tự tại thì còn nỗi đau nào hơn thế.
Blogger Cu Làng Cát
Đồng thời Trung Quốc phản đối Ấn Độ hợp tác với Việt Nam thăm dò dầu khí tại Lô 127, Lô 128 thuộc Vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.
Trong khi các cuộc đàm phán cấp cao giữa Việt Nam và Trung Quốc đang diễn ra và thỏa thuận không có các hành động làm phức tạp thêm tình hình ở biển Đông đã được các bên chấp thuận thì phía Trung Quốc ngang nhiên xé bỏ thỏa thuận đó”. LS Nguyễn Văn Đài nhận xét tiếp:
"Hành động gây hấn của Trung Quốc luôn luôn ngược với những tuyên bố hòa bình, hữu nghị của họ. Trong khi những quan chức cấp cao của Việt Nam là những người đại diện và chịu trách nhiệm trước Nhân Dân và Tổ Quốc lại hết sức ngây thơ và cả tin vào những lời tuyên bố đó của Trung Quốc.Chủ quyền lãnh hải của quốc gia bị xâm phạm, Tổ Quốc lâm nguy.
Trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc thuộc về chúng ta, những người trí thức, những thanh niên, sinh viên, công nhân, nông dân, cựu chiến binh và tất cả những ai có trách nhiệm với Tổ Quốc và Nhân Dân, những ai có lòng yêu quê hương, đất nước.Truyền thống yêu nước, lòng tự hào dân tộc đã hun đúc qua hàng ngàn năm, và giờ đây là lúc hết thảy mọi con dân nước Việt phải xuống đường biểu thị lòng yêu nước và quyết tâm bảo vệ chủ quyền lãnh hải quốc gia, phản đối sự xâm lăng của Trung Quốc."
Sự sợ hãi hai chiều
Nhưng trong những lần biểu tình vừa qua, không phải “hết thảy mọi người con dân nước Việt” đều “xuống đường biểu thị lòng yêu nước”, mà – theo blogger Mẹ Nấm, chỉ có “vài trăm người xuống đường bảo vệ chủ quyền trong một đất nước 90 triệu người”. Mẹ Nấm xem chừng như không tránh khỏi lo âu mà nêu lên câu hỏi rằng “Điều này có ý nghiã gì không?”
Theo Mẹ Nấm thì sau bao nhiêu năm “sống dưới sự đe doạ của lưỡi hái và búa liềm” khiến “một đất nước với 90 triệu người, vì sợ hãi, đã chấp nhận im lặng khi dân tộc đang ở bờ vực sinh tử”. Theo phân tích của blogger Mẹ Nấm thì vì sợ hãi nên:
Công an vô tư đánh đập giết hại người dân; 90 triệu người chấp nhận tự bịt miệng mình, âm thầm chịu đựng những áp bức, bất công; đành cúi đầu để những người với bằng cấp dỏm, kiến thức giả, đạo đức suy đồi lãnh đạo; chấp nhận tham ô, nhũng lạm là quy luật tự nhiên cuả cuộc sống; phó mặc vận mạng quốc gia trong tay những người không xứng đáng lãnh đạo. Và hậu quả ra sao?
Blogger Mẹ Nấm nhận xét:
"Kết quả là những kẻ được chính thức giao khoán cho cái quyền lãnh đạo bởi 99% những con người sợ hãi đang sống trên mảnh đất này đã tàn phá đất nước tan hoang: Nền kinh tế bị lệ thuộc vào Trung Quốc, công trình xây dựng, điện lực nằm trong tay Trung Quốc, trong đường lối ngoại giao - chính trị phải khom lưng cúi đầu trước Trung Quốc, lạm phát đứng đầu châu Á, tài nguyên đất nước khô kiệt, lao động Trung Quốc tràn lan xứ mình và lao động Việt Nam tha phương cầu thực xứ người.
Kết quả là chính những kẻ được chính thức giao khoán cho cái quyền lãnh đạo bởi 99% những con người sợ hãi đang sống trên mảnh đất này đã thay mặt, nhân danh 90 triệu dân cúi đầu với ngoại bang để nói "nguyện cùng với Trung Quốc, tăng cường sự hiểu biết và tin cậy lẫn nhau, tăng cường giao lưu và hợp tác trong các lĩnh vực, kiên trì giữ gìn đại cục hữu nghị Việt-Trung" và quay mặt lại với nhân dân để "Kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn".
Những người cầm quyền độc đoán không thể không hoảng sợ khi nghĩ đến lúc phải đối diện với công lý vì những hành động nhẫn tâm, ngược đãi con người một cách tùy tiện.
Tác giả Đại Nghiã
Cuối cùng thì sao? Một phần thân thể Mẹ Việt Nam đã rơi vào tay ngoại bang. Và cả đất nước Việt Nam đứng trước nguy cơ được đổi tên thay họ…
Giải quyết được sự sợ hãi của mỗi con người Việt Nam mới là mục tiêu cấp thời. Không giải quyết được điều ấy thì đừng nói đến dân chủ, độc lập dân tộc và toàn vẹn lãnh thổ.Vận mệnh của đất nước này phụ thuộc vào chính chúng ta, chứ không phải ai khác."
Trong khi blogger Mẹ Nấm âu lo cho vận nước qua góc độ kém vui đó, thì, trên blog Dân Làm Báo cùng nhiều mạng nhật ký khác, tác giả Đại Nghiã nhận thấy giới cầm quyền hiện “sợ hãi hơn bao giờ hết”. Tại sao như vậy ? Tác giả phân tích:
"Ảnh hưởng làn gió Hoa Lài của Mùa Xuân Ả Rập, đảng… cảm thấy sợ hãi hơn bao giờ hết vì từng chế độ độc tài đã tuần tự rơi rụng như lá mùa thu và từng nhà độc tài cũng tuần tự đền tội trước công lý. Những sự kiện ấy đang dồn dập, đang là nỗi ám trầm kha trong đầu những người đang cai trị đất nước Việt nam hôm nay.
... Sự sợ hãi của nhà cầm quyền…đã lên đến tầm cao, diễn biến hòa bình là nỗi ám ảnh khắc sâu trong tâm khảm những người cầm quyền độc đoán, độc tài, một lần nữa cho thấy đảng…đang run sợ nên tại Việt nam vừa diễn ra một loạt hội nghị các ngành quốc phòng và an ninh nhằm thắt chặt hơn nữa sự kiểm soát xã hội và bảo vệ chế độ...
Theo lẽ tự nhiên, những người đang cầm quyền độc đoán sợ dân chủ hóa hay diễn biến hòa bình là đúng. Bởi vì những người cầm quyền độc đoán không thể không hoảng sợ khi nghĩ đến lúc phải đối diện với công lý vì những hành động nhẫn tâm, ngược đãi con người một cách tùy tiện. Đó cũng là đặc điểm chung của tâm lý học tội phạm. Đấy là chưa kể lòng tham những đặc quyền vô bờ mà người cầm quyền và gia đình họ đang thoải mái tận hưởng sẽ phải chấm dứt ngay lập tức một khi các thiết chế dân chủ của nhà nước và xã hội được hình thành."
http://www.rfa.org/vietnamese/programs/ReadingBlogs/p-fear-w-amid-heavy-handed-auth-09212011170045.html
Đỗ Đức Đông Ngàn
Thế kỉ 21 này
Giá trị thời đại
Le Nguyen (danlambao) - Tư tưởng có trước hành động, tư tưởng chỉ đạo hành động và góp phần không nhỏ vào tiến trình phát triển xã hội loài người. Trong chiều dài lịch sử nhân loại, có tư tưởng mang giá trị muôn đời muôn thuở, có tư tưởng chỉ đáp ứng được một giai đoạn nào đó cho nhu cầu phát triển xã hội loài người. Những giá trị tư tưởng hữu dụng ngày hôm nay chính là kết quả của ưu tư, trăn trở lẫn kinh nghiệm xương máu trùng trùng, điệp điệp của lớp người ngày hôm trước.
Phó giám đốc chi nhánh ngân hàng chưa tốt nghiệp THPT
H.Ánh (NLĐ) - Chiều 21-9, ông Nguyễn Ngọc Khố, Giám đốc Ngân hàng Nhà nước Việt Nam - Chi nhánh tỉnh Phú Yên, cho biết cơ quan này đang đề nghị ngành chức năng xác minh làm rõ những khuất tất trong lý lịch và bổ nhiệm ông Trịnh Thanh Tùng, Phó Giám đốc Ngân hàng Nhà nước Việt Nam - Chi nhánh tỉnh Phú Yên.
DN Nhà nước và những Titanic nội
Phan Thế Hải - Dưới bàn tay cầm lái vĩ đại của anh Ba, cùng với đà suy thoái kinh tế, tốc độ tăng trưởng ở xứ Thiên đường đang chậm dần đều thì chuyện năm sau lỗ cao hơn năm trước là đương nhiên. Tham vọng của anh Ba, anh Tư đưa các Tổng công ty nhà nước thành những tập đoàn kinh tế, những “quả đấm thép” xem ra không mấy khả thi. Không chừng, chính những quả đấm đó lại tương vào nền kinh tế èo uột của xứ Thiên đường, làm cho chúng xây xẩm mặt mũi, xác xơ tiêu điều...
Đâu rồi nghèo cho sạch rách cho thơm?
Thành Đồng Nguyên Giáp - Tháng 1/2011 tôi đi Dubai làm việc và kết hợp du lịch. Ngày đầu tiên cô hướng dẫn viên (HDV) ở Dubai nói rằng Các tiểu Vương Quốc A Rập Thống Nhất (UAE) là quốc gia giàu có và an toàn. UAE có 7 tiểu quốc, trong đó Abu Dhabi và Dubai là 02 tiểu vương sầm uất nhất. Ở UAE hầu như không có trộm cắp, đâm chém… Trên đường đi quanh Dubai, HDV chỉ vào các hàng hóa chất đống bên đường không có hàng rào & bảo vệ nói rằng đây là khu vực cảng, hàng ngày đều có tàu bè ra vào bốc dỡ hàng hóa và cứ để như thế nhưng không có mất cắp.
Thành viên Đảng Vì Dân bị kết án 11 năm tù
danlambao - Chiều ngày 21/09/2011, bà Phạm Thị Phượng đã bị Tòa án nhân dân Tỉnh Đồng Nai tuyên án 11 năm tù với các cáo buộc "Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền; lừa đảo chiếm đoạt tài sản; làm giả tài liệu và tổ chức người khác trốn đi nước ngoài". Bà Phạm Thị Phượng (sinh năm 1945) là thành viên của Đảng Vì Dân. Cách đây hơn một năm, ngày 21/04/2010, bà Phượng khi bị cơ quan CA bắt giữ trong một vụ án xôn xao dư luận với cáo buộc "đặt bomb khủng bố", điều đáng chú ý là khi ấy bà đã 65 tuổi.
Thế nào là độc tài?
Nguyễn Hưng Quốc - Độc tài là hiện tượng thâu tóm quyền lực vào tay một người hoặc một nhóm người. Cái gọi là quyền lực này bao gồm hai yếu tố chính: quyền và lực. Trong các thứ quyền, quan trọng và bao quát nhất là quyền quyết định: dưới một chế độ độc tài, nhà lãnh đạo có toàn quyền trong mọi quyết định, từ lớn đến nhỏ, từ chính trị đến kinh tế, văn hóa và xã hội; bất chấp những suy nghĩ, ước vọng và quyền lợi chính đáng của mọi người.
Dầu sôi biển Đông - đảng ta lạnh ngắt
(VOA) Trung Quốc, Ấn Ðộ tranh chấp về vấn đề Biển Đông - Một trong những cuộc tranh chấp quốc tế nan giải nhất lại còn trở nên phức tạp hơn nữa, sau khi có tin tiết lộ rằng Tập đoàn Dầu khí do nhà nước Ấn Ðộ sỡ hữu ONGC đã thảo luận với chính phủ Việt Nam về quyền thăm dò dầu khí trong vùng Biển Đông.
Độc tài sống được nhờ đâu?
Bruce Bueno De Mesquita và Alastair Smith
Trần Quốc Việt (danlambao) dịch - Tại sao có những nhà độc tài trụ được trong khi những nhà độc tài khác sụp đổ? Suốt trong chiều dài lịch sử, những công dân bị chà đạp đều cố gắng hất tung ách nô lệ mà những kẻ áp bức áp tròng lên cổ họ, nhưng các cuộc cách mạng, giống như những cuộc cách mạng đang tràn qua thế giới Ả Rập, lại thường hiếm.
Thư của các Nghị sĩ gửi Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam
Về kiểm soát Internet, tự do ngôn luận, phát biểu chính kiến, thực thi pháp quyền tại Việt Nam
"Chúng tôi hy vọng có thể hợp tác cùng ngài và cùng Chính phủ (Mỹ), sao cho nhân quyền được coi là phần không thể tách rời trong quan hệ Hoa Kỳ-Việt Nam, và nhằm mang lại tiếng nói cho rất nhiều nhà hoạt động Việt Nam – những người đang cố gắng đấu tranh một cách ôn hòa cho các quyền con người trên mảnh đất quê hương họ, các quyền ấy đã được quốc tế thừa nhận..."
Viết về chị Tạ Phong Tần
Phạm Viết Bằng (danlambao) - Cho đến nay gần 1 tháng nhà báo tự do Tạ Phong Tần bị an ninh Việt Nam bắt giữ thì chưa ai có tin tức gì của blogger / nhà báo tự do này. Người nhà của chị Tạ Phong Tần cũng không thể biết được chắc chắn là chị Tần bị giam giữ ở số 4 Phan Đăng Lưu hay là 235 Nguyễn Văn Cừ. Chỉ có một điều là an ninh Việt Nam hay tìm đến nhà các thân nhân và bạn bè của chị Tạ Phong Tần để nếu không gạ gẫm thì làm khó dễ.
Câu hỏi của người "ấu trĩ" về chính trị
Vi Toàn Nghĩa (danlambao) - Tôi vốn là người làm về kỹ thuật, trước đây tôi cũng chẳng mấy quan tâm về chính trị. Tuy nhiên, trong mấy năm gần đây thấy xã hội biến chuyển nhiều và nhanh quá nhưng lại thật buồn là toàn những biến chuyển xấu và rất xấu!
TP Lào Cai bắt dân treo đèn lồng : Nô dịch văn hóa hay để làm vui lòng quan khách TQ
Thảo Dân (danlambao) - Báo Lào Cai vừa đưa tin, lãnh đạo TP Lào Cai chỉ đạo các phường thắp đèn lồng (Trung Quốc) ở các công sở và một số tuyến phố nhân kỷ niệm 20 năm ngày tái lập tỉnh Lào Cai (1/10/1991-1/10/2011). Nhiều hộ dân phản đối vì treo đèn lồng không phải là văn hoá, kiến trúc người Việt Nam. Có lẽ lãnh đạo TP. Lào Cai muốn làm vui lòng các vị khách Trung Quốc sẽ sang dự lễ kỷ niệm 20 năm ngày Lào Cai tái lập bằng việc thắp đèn lồng? Hay muốn nói rằng: Nhân Quốc khánh Trung Quốc (1/10/1949) Lào Cai sắp sáp nhập vào Trung Quốc, chúng tôi xin tự nguyện làm nô dịch văn hoá trước khi tự nguyện làm nô dịch quốc gia và thân thể?
Xăng và Vương Đình Huệ
Huy Đức - Khi quyết định giảm giá xăng 500 đồng/ lít, Bộ trưởng Tài chính Vương Đình Huệ đã chứng minh, “các doanh nghiệp không khó khăn như họ kêu ca, Petrolimex ngoài khoản lãi định mức 300 đồng/lít, theo số liệu hải quan, còn dôi ra một khoản 780 đồng/lít”. Cách làm việc của ông Huệ cho thấy, ít nhất là cho đến nay, ông chưa trở thành con tin của các đại gia.
Nghệ thuật "xào nấu" của báo mạng lề phải tại Việt Nam
Lê Nguyên Anh (danlambao) - Nếu bạn truy cập vào các trang báo mạng lề phải và thấy một bản tin, cùng nội dung nhưng có nhiều tác giả khác nhau trên nhiều tờ báo khác nhau thì bạn nghĩ gì??
Linh hồn 'Quân đội nhân dân' lâm nguy
Bùi Tín - Đây phải chăng là đòn sát hạch hạnh kiểm chính trị của quan thầy đối với thuộc quốc nhằm chuẩn bị cho chuyến đi của Tổng bí thư mới Nguyễn Phú Trọng sắp sang trình diện Bắc triều? Và phải chăng đoàn cao cấp nhất về chính trị của quân đội đã mang linh hồn của toàn thể binh sĩ đi rao bán ra nước ngoài. Đất nước quả là lâm nguy, lâm đại nguy...
Khi nhà thơ Hữu Thỉnh hết lời ca ngợi những câu thơ tẻ nhạt của Trần Gia Thái
Trần Mạnh Hảo (danlambao) - Tạp chí “Nhà Văn” số 9-2011 (tạp chí của Hội nhà văn Việt Nam) trang 144 đến 146 có in bài “MỘT TẬP THƠ TƯƠI LÊN NHIỀU HI VỌNG” của nhà thơ Hữu Thỉnh, chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam kiêm chủ tịch Hội liên hiệp văn học nghệ thuật Việt Nam, ca ngợi hết lời tập thơ “Lời nguyện cầu trước lửa” (NXB Hội nhà văn 2011) của ông Trần Gia Thái – Tổng giám đốc Đài Phát thanh và truyền hình Hà Nội, kiêm chủ tịch Hội nhà báo Hà Nội. Bài viết trên của ông Hữu Thỉnh cũng vừa được trang mạng của nhà văn Phạm Viết Đào phổ biến, xin in kèm dưới bài viết này của chúng tôi để rộng dường dư luận.
Mong ước của Sa
TT - Sáng đầu tuần, đón chuyến xe buýt sớm từ Q.Thủ Đức về Trường ĐH KHXH&NV TP.HCM để lấy giấy chứng nhận tốt nghiệp tạm thời, hành trang của Huỳnh Hoàng Sa, cô sinh viên ngành văn học và ngôn ngữ khoa ngữ văn, còn có một bộ hồ sơ xin việc như bao sinh viên vừa mới ra trường khác.
Chế biến thực phẩm bằng dầu phế thải
Bà Hoa khai nhận thường mua dầu phế thải nguồn gốc từ các công ty chế biến thực phẩm, nhà hàng qua một số đầu mối, trung bình 2-3 tấn mỗi tháng, với giá 7.000-10.000 đồng/kg rồi lắng lọc, bán lại cho những người có nhu cầu với giá 12.000-15.000 đồng/kg. Bà Hoa còn bán dầu cho ba công ty để xuất khẩu làm thức ăn gia súc, làm dầu bôi trơn và làm xà phòng với tổng khối lượng hơn 90 tấn...
Cứ tham nhũng, đã có Ðảng ‘bảo kê’
“Vì biết Ðảng Cộng Sản bị chi phối bởi tiền, giới lãnh đạo Trung Quốc sẵn sàng tung tiền để tiếp cận đảng viên Việt Nam, và qua đó mở rộng ảnh hưởng của Bắc Kinh tại Việt Nam. Trong khi quần chúng không ưa Trung Quốc, và trong khi một số cơ quan thuộc chính phủ Việt Nam cũng rất không ưa Trung Quốc vì cho rằng quyền lợi làm ăn với Trung Quốc gắn liền với nạn tham nhũng, thì quyền lực chính trị của Trung Quốc lại thăng tiến ngay trong nội bộ Ðảng Cộng Sản Việt Nam. Lý do là vì, đây (Ðảng Cộng Sản Việt Nam) chính là nơi mà Ðảng Cộng Sản Trung Quốc biết rằng họ phải tập trung mọi nỗ lực để có được ảnh hưởng thật sự tại Việt Nam.”
Hiến pháp & đồng hồ
"Cứ mỗi lần sửa Hiến Pháp là người dân lại thêm một lần hi vọng" - Nguyễn Hà
Sau ngày 30 tháng Tư năm 1975, tôi bỗng trở thành một thằng vô cùng rảnh rỗi. Rảnh, tôi hay đi lang thang cho nó qua ngày. Có chiều, tôi thấy một anh bộ đội vội vã buớc vào một tiệm sửa đồng hồ, với vẻ khẩn trương:
Thần đồng gốc Việt tại Hoa Kỳ
Trà Mi (VOA) - Một bác sĩ trẻ người Việt Nam nhận giải thưởng cao quý năm 2011 dành cho các cựu học sinh xuất sắc do Liên đoàn Các trường Cao đẳng Cộng đồng của tiểu bang California, Hoa Kỳ, trao tặng. Buổi lễ vinh danh sẽ diễn ra vào ngày 19/11 năm nay. Tổng cộng có 154 trường cao đẳng cộng đồng trên toàn bang Califonia đề cử các đại diện xuất sắc để nhận giải thưởng năm nay và bác sĩ James Nguyễn, 28 tuổi, là một trong bốn gương mặt xuất sắc nhất được lãnh giải. Mới đây, anh vừa được khắc tên trên Bảng Vàng Danh dự của trường cao đẳng Santa Ana ở miền Nam bang California.
Bài ca nô lệ... tiếp... tiếp... tiếp
"Việt Nam luôn ghi nhớ sự giúp đỡ quý báu của Trung Quốc trong công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc trước đây cũng như trong xây dựng và phát triển kinh tế ngày nay... Quan hệ Việt Nam – Trung Quốc có truyền thống tốt đẹp, được các thế hệ lãnh đạo cấp cao hai nước dày công vun đắp và đã trở thành tài sản vô giá của hai nước, hai dân tộc..." - Nguyễn Tấn Dũng.
Huyền thoại "giả tạo" của Đường Hồ Chí Minh trên biển (2)
Hành Khất (danlambao) - Hai chữ "huyền thoại" đã tạo nên những sự kiện dường như trái ngược, hay thêm bớt, theo chỉ đạo lèo lách một cách rất sáng tạo trong sáng tác qua cảm hứng được phóng bút của người viết. Tất cả tạo nên "huyền thoại Đường Hồ Chí Minh trên Biển" như là một trong hàng ngàn "huyền thoại" khác được sản xuất trong suốt nhiều thập niên qua...
Nhan sắc Mẹ Việt
Nguyễn Bá Chổi (danlambao) - Bức tranh biếm/hí họa “Mẹ Việt Nam lâm nạn” trên Danlambao vừa rồi “được” bạn đọc Thúc Sinh khen “anh họa sĩ tài hoa HatKa” một phát, đã “bị” bác ấy “phê” liền tù tì, rằng “Nhìn tranh hiện tại, tui lại không liên tưởng đó là Mẹ VN,mà lại nghĩ đến Thị Mầu” mới “Chết mẹ" tui chứ!” khiến người viết nghĩ ngợi, không biết nhan sắc của Mẹ Việt Nam ngày nay ra sao, còn đẹp đẽ như tiên,hay đà xuống cấp thị Mầu, hay xấu xí hơn nữa.
Cáu giận tối thứ bảy
Đỗ Đức Đông Ngàn
Thế kỉ 21 này
Có loại người mửa ra rồi liếm lại
Không nói ai cũng biết
Nhãn mác Chai- lờ.
Không nói ai cũng biết
Nhãn mác Chai- lờ.
Cưỡng chế trái luật, được bao che đến cùng
Tường Thụy - "Với mức ăn cướp chỉ ngần ấy mà cả một hệ thống chằng chịt bảo kê cho nhau, đổi trắng thay đen về những điều trẻ con cũng biết thì thử hỏi với những vụ ăn cướp tài sản gấp hàng vạn lần thì chúng sẽ kinh khủng như thế nào. Vấn đề ở chỗ, cần vạch trần bản chất của chúng..."
Một ngày tại VN qua báo chí, truyền hình
Người Vọng Công Lý (danlambao) - Ngày nọ qua tháng kia, tôi phải lo kiếm sống, lo bổn phận công dân là đóng thuế để “xây dựng đất nước”, chưa kể các thứ thuế hàng ngày về cầu đường khi lưu hành trên lộ, nhất là khi chẳng may gặp chú CS giao thông buồn buồn thổi toét một tiếng, mà điều này…khó tránh khỏi! Có khi chẳng có gì đáng tội, nhưng cái giấy kiểm định xe bị…mờ, đang lúc rảnh rang không có…mối, chú CSGT tình cờ “vớ” được, thì lại mất toi mấy trăm ngàn như chơi, còn“buộc phải phạm tội”nữa! (Dù tội này ở VN rất được khuyến khích, nếu không nói là bắt buộc, và là “bổn phận công dân” trong XHCN: TỘI ĐƯA HỐI LỘ!).
No comments:
Post a Comment