Từ Mậu Thân 1968 đến nay 2011, đã hơn 43 năm trôi qua, một quãng thời gian đã quá dài cho một đời người, nhưng đối với thân nhân nạn nhân đã bị bọn VC sát hại, những ai đã từng là chứng nhân và nạn nhân của một Mậu Thân 68 bi thưong cùng cực, thì 43 năm trôi qua quả thật thời gian còn quá ngán, quá sớm chưa dủ để cho vết thương Mậu Thân trong lòng họ có thì giờ để lành lặn, chưa đủ để hàn gắn những đau thương, chua xót ngậm ngùi trong lòng người dân Huế.
Trong 23 ngày chiếm Huế, từ 2:33 phút khuya ngày mồng 2 Tết đén ngày 25 Tết Mậu Thân 1968 đảng cộng sản Việt Nam và đám Việt gian tay sai đã tàn sát 5327 thuờng dân vô tội và bắt đi 1200 ngừoi khác, con số cộng chung là 6527 sinh mạng không phải là nhỏ.
Trong thời gian những năm gần đây, vào ngày 1 thàng 2 năm 2008, trung ương đảng cộng sản Việt Nam đã có tổ chức một cuộc mit- ting tại Saigòn ngay trước Dinh Độc Lập trước đây. Nhiều nhân vật lãnh đạo cũ và mới trong bộ chính trị trung ương đảng công sản Việt Nam đã có mặt trong buổi lễ gọi là kỷ niệm 40 năm chiến thắng Mậu Thân bọn chúng cho rằng đó là một chiến thắng lớn lao của Hồ chí Minh, của đảng cộng sản Việt Nam và đám Việt gian tay sai trong nhiệm vụ đánh thắng Ngụy quân, Ngụy quyền Miền Nam và Đế quốc Mỹ xâm lược.
Thế nhưng nếu đảng Cộng sản Việt Nam nhìn lại một cách thẳng thắng thì sẽ thấy ngay cuộc chiến Mậu Thân là một thảm bại nặng nề cho đảng Cộng sản Việt Nam trên cả 3 mặt trận:
Quân Sự, Chính Trị, Tình báo.
1- Mặt trận Quân Sự
Tất cả các mục tiêu Quân sự trong thành phố Huế mà bọn chúng mưu toan đánh chiếm đều không thể thực hiện được.
Ví dụ như:
Bô Tư Lệnh Sư Đoan I Bộ Binh tại Quân I
Bô. Chỉ Huy Tiểu Khu Thưa Thiên, Quân Trấn Huế. Cơ Quan MVC và Bộ Chỉ Huy CSQG Thừa-Thiên /Huế. (Quân III).
Điều đáng nói là số thương vong của bọn chúng quá cao, con số thiệt hại về nhân mạng cán binh của bọn chúng lên đến gần 90%.
2- Mặt trận Chính Trị.
Hồ Chí Minh, và Bộ Chính Trị đảng cộng sản Việt Nam đã ước tính sai lầm, chũ quan, cho rằng khi trận đánh Mậu Thân xẫy ra tại Huế dồng bào Huế sẽ đứng dậy cùng với quân đội cộng sản và cán bộ chính trị của bôn chúng sẽ tạo ra một cuộc binh biến, một cuộc tổng nỗi dậy cướp chính quyền.
Thế nhưng, Cuộc tổng nỗi dậy tại Huế của Hồ Chí Minh và Bộ Chính Trị đảng CS Việt Nam tại Huế đã không xảy ra vì dân chúng Huế không theo, không hưởng ứng, không hợp tác,
Thất bại trong cuộc Tổng nỗi dậy, HCM và BCT đảng CSVN cho lệnh thi hành “Bạo lực Cách Mạng” hay “Bạo Lực Đỏ” để răn đe dân chúng Huế.
Kết quả là 5327 thương dân vô tội bị giết, và 1200 ngừoi bị bắt đem đi mất tích, đến nay vẫn không có vết tích gì để tim kiếm. Như vậy tổng cộng là 6527 sinh mang đã bị thảm sát bởi lệnh “Bạo lực cách mạng “ của Hồ chí Minh và Bộ CT đang CSVN.
Vụ Thảm sát Mậu Thân Huế đã làn rúng động thề giới về hành động dã man của Hồ Chí Minh và đảng cọng sản Việt Nam.
Như vậy thử hỏi đó là chiến thắng chính trị hay sao?
3- Mặt trận Tình Báo
Như đã biết, hạ tầng cơ sở là một yếu tố tối quan trọng trong cuộc chiến tranh du kích. Tại Huế, vì tin tưởng rằng bọn chúng đã thắng nên hầu như tòan bộ hạ tầng cở sở bí mật của bọn chúng đều xuất đầu lộ diện. Hai mươi sáu ngày sau khi tòan bộ lực lượng chính quy ,du kích tháo chạy khỏi thanh phố, đa số đám hạ tầng cơ sở bí mật mà bọn chúng đã xây dựng nuôi dưỡng hằng chục năm đã bị lực lượng CSQG/TT-Huế vô hiệu hóa toàn bộ. Đó là một thất bại rất nặng nề của bon chúng.
Thưa quý vị quan khách,
Trong những năm gần đây thỉnh thoảng chúng ta lại nghe, lại thấy xuất hiện trên hệ thống truyền thanh, truyền hình quốc tếnhũng lời chối tối của những tên sát nhân Hoang Phủ Ngoc Tường, Nguyễn Đắc Xuân , Lê Văn Hảo, Hòang Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Thị Đoan Trinh, những kẻ đã thi hành bao lực Cach Mạng của HCM thảm sát đồng bào Huế chối tội rằng :
“Họ Không Hề nhúng tay vào vụ thảm sát đó, và rằng khi trận đánh xảy ra họ ở tuyến sau lo cho thưong binh ,hoặc nằm trên nui chứ không có mặt tại Huế.”
Thậm chí ngay cả Bùi Tín, tên Đại Tá công sản kỳ cựu trá hang hiện đang sống tại Pháp đã theo lệnh Bộ CT đang CSVN nói rằng : Trên 5 ngàn đồng bào Huế bị chêt trong Mậu Thân là do bom đan của VNCH và H Kỳ sát hại chứ không có một ai trong lực lượng cộng sản cho lệnh giiết hại đồng bào cả.
Thủa quý vị quan khách,
Trong suốt 26 ngay khổ nạn của đồng bào Huế, Cá nhân tôi là Trung Úy Phó trưởng Ty CSĐB và vì nhu cầu an ninh, do tình hình cáp bách lúc đó ,Trung Tá Phan V Khoa ,Tỉnh Trưởng Tỉnh Thừa Thiên Và Thị Xã Huế đã bổ nhiệm tôi kiêm chức vụ Quận Trưởng Quận III Thị xã Huế vì thế tôi đã là chúng nhân của cuộc tàn sát man rợ đông bào Huế do HCM, đang CSVN cùng đám tay sai nằm vùng gậy ra cho dân chúng Huế.
Thưa quý vị quan khách, phần trinh bay của tôi ngày hôm nay gôm 3 phần:
2- Điểm mặt những hung thủ đã sát hại đồng bào Huế
3- Thông bào và trình bày công việc làm của UBTTTA Đảng cộng sản Việt Nam cùng bè lũ ra Tòa án quốc tế về Tội Ác Chiến Tranh và tội diệt chủng.
Sơ lược cuộc tấn công Huế
của Cộng Sản Hà Nội
Rạng sáng mồng hai Tết Mậu Thân, đúng 2 giờ 33 phút sau lọat đạn pháo kich vào thành phố, từ rừng núi phía tây, trên 10 ngàn quân cộng sản đã tràn vào Huế, họ là “Quân Đội Nhân Dân”, là “Quân Giải Phóng”, là những tên nằm vùng, những kẻ trí thức, giáo sư, sinh viên đã một thời tham gia trong phong trào tranh đấu Phật Giáo của năm 1966. Họ đã thoát ly lên mật khu từ dạo đó, nay theo lệnh của Hồ Chí Minh, của Bộ Chính Trị trở lại Huế với guơm đao, búa liềm, mã tấu, với AK47, B40, bắn sập thành phố, thẳng tay chém giết hằng loạt dân lành vô tội nhằm trả mối hận xưa, và theo họ là để “giải phóng” đồng bào Huế.
Trong 10 ngàn quân nầy có 4700 quân chính quy Bắc Việt, số còn lại là quân Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, du kích của các Quận, Huyện và đám cơ sở nằm vùng, lực lượng của phong trào tranh đấu chống Chánh Phủ VNCH năm 1966 đã đào thóat lên mật khu.
Mười ngàn quân nầy không phục vụ dưới ngọn cờ đỏ sao vàng, cũng chẳng phục vụ dưới bóng cờ của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, mà phục vụ dưới ngọn cờ của Liên Minh Các Lực Lượng Dân Tộc, Dân Chủ và Hòa Binh do Bộ Chính Trị ĐCSVN vừa mới thành lập, mà chủ tịch là Lê Văn Hảo, phó chủ tịch là Thích Đôn Hậu, tổng thư ký là Hoàng Phủ Ngọc Tường, và phụ trách học sinh, sinh viên, trí thức là Nguyễn Đắc Xuân.
Lực lượng LMDTDCHB nầy đã phối hợp với cộng quân để gieo rắc đau thương cho đồng bào Huế trong 624 giờ kinh hoàng.
Huế đã dìu nhau chạy trốn Việt Cộng trong buớc chân khập khiễng và nỗi sợ hải tột cùng.
Có thể nói ở Huế lúc đó mỗi thước đất là một thây người, một vũng máu tươi chưa kịp đổi màu
Huế ngập trong xác người và biển máu, từ bờ cây bụi cỏ, đường lớn đường nhỏ, từ trong nhà ra đến sân trước, sân sau!
Sáng ngày mồng hai Tết, trời chưa sáng hẳn, một số lớn gia đình trong ba Quận của Thành phố Huế đã bị Việt Cộng cùng đám chỉ điểm xông vào từng nhà lục soát tìm kiếm “công an, cảnh sát, ngụy quân, ngụy quyền” đang ẩn trốn đâu đó.
Súng đã nổ và nhiều thây người ngã gục.
Đến khoảng 6 giờ sáng, suơng chưa tan, trời trở lạnh, Huế đã bật khóc trong nghẹn ngào, đau đớn khi trên kỳ đài Phú Văn Lâu lá Quốc kỳ VNCH không còn đó nữa. Thay vào đó là một lá cờ gồm 3 mảnh: hai mảnh hai bên màu xanh nhạt, mảnh giữa màu đỏ có ngôi sao vàng. Dân chúng Huế ngỡ đó là lá cờ của MTGPMN, thật sự không phải, cờ MTGPMN chỉ có 2 mảnh, một mảnh màu xanh nhạt, một mảnh màu đỏ giữa có ngôi sao vàng. Lá cờ treo trên Kỳ Đài Ngọ Môn là cờ của Liên Minh Các Lực Lượng Dân Tộc, Dân Chủ và Hòa Bình.
Lá cờ nầy do tên Sinh viên Lê Hữu Dũng, một cơ sở quan trọng nội thành của VC hướng dẫn một đơn vị Đặc công VC tấn cống kỳ đài và sau đó đã treo lá cơ Liên Minh đã may sẵn lên kỳ đài trong suốt 23 ngày.Cũng cần nói thêm Lê Hữu Dũng là con trai của Lê Hũu Tý một cán bộ cộng sản tại nội thành Huế.
Ngày mồng hai Tết, dân Huế bắt đầu cuộc di tản từ 7 giờ sáng. - Tại vùng Bến Ngự,Nam Giao, Từ Đàm, dân chúng kéo nhau chạy trốn lên vùng nhà máy nước Vạn Niên gần đồi thông Quãng Tế sát cạnh chùa Từ Hiếu. Có nhiều đoàn người chỉ đi được nửa đường thì bị Việt Cộng pháo kích chận lại, nên đành phải quay trở về.
- Tại làng Phú Cam, cộng quân đã vây kín, dân chúng kéo nhau vào trú ẩn tại nhà thờ chánh tòa Phủ Cam.
- Riêng tại Quận III vùng hữu ngạn sông Hương, từng đoàn người từ vùng cầu Kho Rèn, dọc đường Phan Đình Phùng, vùng An Cựu và xóm đạo Dòng Chúa Cứu Thế, kéo nhau chạy trốn vào nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế.
- Dân cư vùng cầu số 7, Hàng Me, Đập Đá, khu trường trung học Nguyễn Tri Phuơng chạy vào trú tại trường trung học Kiểu Mẫu nằm sát cạnh Bộ Chỉ Huy Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên-Huế và BCH Tiểu Khu.
- Tại Quận II vùng Gia Hội, một số ít dân chúng trốn vào chùa Diệu Đế, chùa Ông, chùa Áo Vàng, trường trung học Gia Hội; đa số dân chúng còn lại trốn tại nhà.
- Tại Quận I vùng Thành Nội, dân chúng về trú ẩn vùng Cầu Kho, Mang Cá nơi có Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn I Bộ Binh của Thiếu Tướng Ngô Quang Trưởng che chở.
Trời đất như báo hiệu cho biết những ngày tang tóc. Không như năm trước, năm nay trời trở lạnh nhiều và cơn mưa phùn đã bắt đầu từ ngày mồng hai Tết, kéo dài trong suốt 26 ngày chiến cuộc tại Huế.
Bầu trời u ám, mây xám phủ đặc thành phố trong cơn mưa lạnh buốt của đất trời, và trong nỗi sợ hải của người dân đang chạy giặc.
Súng nổ từ khuya đến suốt ngày mồng hai Tết và vẫn tiếp tục nổ. Lâu lâu trên bầu trời xám xuất hiện một chiếc máy bay quan sát L-19, hoặc môt chiếc trực thăng bay cao lạc lõng, lập tức hằng loạt súng của Việt Cộng từ mọi nơi trong thành phố bắn lên.
Hằng trăm, hằng ngàn loạt đạn nổ rền làm tăng thêm nỗi run sợ của mọi người.
Trong khi lực lượng quân sự của cộng quân đang tấn công vào những vị trí quan trọng trong thành phố, thì bộ phận chính trị, an ninh VC của Bộ Tư Lệnh Mặt Trận Quân Khu Trị Thiên-Huế phối hợp cùng đám Việt Cộng nằm vùng bắt đầu chuẩn bị tắm máu, tàn sát dân Huế.
Thành ủy viên Hoàng Kim Loan và Hoàng Lanh phụ trách thành lập chính quyền Cách Mạng tại Huế và phát động quần chúng thực hiện cuộc “tổng nổi dậy.”
Thành lập chính quyền cách mạng cấp Quận, Tĩnh chuẩn bị “tổng nổi dậy”
Sáng ngày mồng hai Tết, sau buổi mít tinh tại Quận I và Quận II với đám cơ sở nằm vùng, Hoàng Kim Loan và Hoàng Lanh để cử hai cơ sở nằm vùng của bọn chúng nắm giữ chức vụ Ủy ban Nhân dân Cách mạng (UBNDCM) Quận I và Quận 2 TP.Huế
1. Nguyễn Hữu Vấn, giáo sư Quốc Gia Âm nhạc và Kịch nghệ, làm Chủ Tịch UBNDCM Quận I.
2. Nguyễn Thiết, Chủ Tịch UBNDCM Quận II. Nguyễn Thiết vuợt tuyến vào Nam năm 1957. Sau đó học luật, là thành viên trong ban chấp hành Tổng Hội Sinh Viên Đại Học Huế và là cán bộ cộng sản nằm vùng trong Tổng Hội từ lâu.
3. Đại Tá Công An VC Nguyễn Đình Bảy tự Bảy Lanh kiêm nhiệm chức vụ Chủ Tịch ủy ban Nhân Dân Cách Mạng Quận III.
4. Chính quyền Ủy Ban Nhân Dân Cách Mạng Tĩnh :
- Chủ tịch UBNDCM Tĩnh Thừa -Thiên/ Huế: Lê văn Hảo. Giáo sư Lê văn Hảo là một trong những thành phần tranh đấu tích cực chống Chánh Phủ của ThíchTrí Quang vào năm 1966 và là cơ sở trí vận dứới sự điều khiển của Hoàng Kim Loan.
- Phó chủ tịch: Bà Đào Thị Xuân Yến, nguyên Hiệu trưởng trường Nữ trung học Đồng Khánh, cũng là cơ sở trí vận dưới quyền điều khiển của Hoàng Kim Loan.
- Đồng phó chủ tịch là thường vụ Thành ủy Hoàng Phương Thảo.
Điểm mặt thủ phạm tàn sát dân Huế
Thi hành chỉ thị tàn sát đồng bào Huế của Hồ Chí Minh và Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Việt Nam, ngoài tướng VC Trần văn Quang, Lê Chưởng, còn có những nhân vật sau đây:
1. Đại tá VC Nguyễn Mậu Huyên, tức Bảy Lanh, tức Nguyễn Đình Bảy, Truởng ban An Ninh Tỉnh Ủy Thừa Thiên, Thị ủy Huế
2. Đại Tá VC Lê Tư Minh,Tư lệnh mặt trận Huế
3. Tống Hoàng Nguyên, Trưởng ban An Ninh Khu Ủy Trị Thiên-Huế
4. Hoàng Phương Thảo, Thường Vụ Thành Ủy Huế
5. Trung Tá điệp viên cộng sản Hoàng Kim Loan, Thành Ủy viên Thành Ủy Huế, phụ trách “tổng nổi dậy.”
6- Lê văn Hảo chủ tịch Liên Minh DCDTHB kiêm nhiệm chủ tich Ủy ban Nhân Dân thành phố Huế
7- Thích Đôn Hậu, Phó chủ tịch Lực Lượng LMDTDCHB
8- Hoàng Phủ Ngọc Tuờng, giáo sư trường trung học Quốc Học
9- Hoàng Phủ Ngọc Phan, sinh viên y khoa
10- Nguyễn Đắc Xuân, sinh viên sư phạm ban Việt Hán
11- Nguyễn Thiết, sinh viên luật khoa
12- Nguyễn Thị Đoan Trinh, nữ sinh viên dược khoa
13- Nguyễn Dũng, sinh viên
14- Nguyễn Hữu Vấn, giáo sư trường Quốc Gia Âm Nhạc và Kịch Nghệ
15- Tôn Thất Duơng Tiềm, giáo sư trường trung học Bồ Đề
16- Lê Văn Hảo, giáo sư nhân chủng học, Viện Đại Học Huế
17- Nguyễn Đóa, cựu giám thị trường Quốc Học, cũng là cha vợ của Tôn Thất Duơng Tiềm
18- Bà Đào thị Xuân Yến, thuờng đuợc gọi là Bà Tuần Chi, nguyên hiệu truởng truờng nữ trung học Đồng Khánh
19- Cha con ông Thiên Tường, chủ tiệm thuốc Bắc tại An Cựu. Ông Thiên Tường là cha nuôi Đại Tá công an Việt Cộng Nguyễn Đình Bảy, tức Bảy Lanh, từ lúc Bảy Lanh còn nhỏ
20- Nguyễn Bé, thợ nề, chủ tịch khu phố Quận II
21- Diệu Linh, thầy bói ở Gia Hội, Quận II
Nguyễn Đắc Xuân còn kiêm nhiện chức vụ Trưởng đoàn An Ninh và Bảo vệ Khu phố, còn gọi là Đội Tự vệ Thành.
Ngoài ra Nguyễn Đắc Xuân còn đứng ra tổ chức đoàn Nghĩa Binh Cảnh Sát và giao cho Nguyễn Văn Cán, cán bộ VC nằm vùng có cấp bậc Quận Trưởng CSQG nguyên là Trưởng Ty CSQG Thị xã Huế làm truởng đoàn, và đoàn Nghĩa Binh Quân-Nhân giao cho Đại úy Lợi nguyên là sĩ quan QLVNCH đã đầu hàng theo địch.
Đội Tự Vệ Thành hay đoàn thanh niên võ trang
Theo đài phát thanh Hà Nội, trong bản tin vào ngày mồng 3 Tết thì đây là một lực lượng kết hợp nhân sĩ, trí thức, học sinh, sinh viên và tôn giáo yêu nước vừa mới thành lập tại Huế nhằm đứng dậy chống “đế quốc Mỹ” và đám tay sai bọn “ngụy quân, ngụy quyền” để lùng, diệt, truy quét ác ôn, tàn binh “ngụy”, tay sai CIA.
Trực tiếp chỉ huy là Nguyễn Đắc Xuân, đoàn viên là những thành phần trong vụ tranh dấu bạo loạn chống Chánh Phủ năm1966; một số thoát ly lên mật khu vào tháng 6, 7/1966 khi phong trào tranh đấu của chúng thất bại,
Đội tự vệ Thành của Nguyễn Đắc Xuân là lực luợng nguy hiểm nhất, bọn chúng phụ trách chỉ điểm, bắt bớ và hành quyết Dân, Quân, Cán, Chính VNCH.
Các đội Tự vệ Khu phố của Nguyễn Đắc Xuân đuợc rãi đều khắp 3 Quận nội thành Huế, đặc biệt là Quận I và Quận II. Kế hoạch thảm sát đồng bào Huế được chia làm 3 giai đọan hết sức tinh vi:
Giai đọan I: Đợt trình diện lần thứ I
Đại lực lượng nầy chia thành nhiều toán nhỏ rãi đều trong 3 Quân thành phố Huế, bọn chúng đi lục soát từng nhà , từng gia đình, kêu gọi Dân-Quân-Cán-Chính VNCH ra trình diện và giao nạp vũ khí để được khoan hồng.
Ngoài ra trong khi lục soát chúng đã bắt một số người trong danh sách đã có từ truớc.
Trong đợt trình diện lần thứ I nầy, có một số ít công chức, quân nhân, cảnh sát trốn tại nhà đã ra trinh diện. Họ được bọn chúng cấp giấy đã trình diện và có quyền đi lại trong khu vực, từng người một nhận giấy chứng nhận ra về, chẳng gặp trở ngại nào cả.
Giai đoạn II: Đợt trình diện lần thứ II
Lời kêu gọi trình diện và giao nạp vũ khí vẫn tiếp tục, những người còn trốn chưa ra trình diện thấy những kẻ đã trình diện đợt I được trở về nhà vô sự, lại còn được cấp giấy tự do đi lại, nên họ theo ra trình diện. Họ cũng đã được bọn chúng cấp giấy như vậy và cũng được yên ổn trở về nhà.
Giai Đọan III: Đợt trình diên lần thứ III
Những người còn nghi ngờ, lẩn trốn chưa ra trình diện, nay thấy sau hai đợt trình diện vừa rồi, mọi ngừời đều được tự do ra về và còn được cấp giấy đi lại trong vùng, vì vậy họ không còn nghi ngờ gì nữa quyết định ra trình diện. Cũng như hai đợt trước, họ được cấp giấy và tự do ra về.
Thế nhưng, tất cả đã lầm, tất cả đã lọt vào bẫy: Chỉ vài ngày sau, lực lượng an ninh, cơ sở VC nằm vùng đi lục xét từng nhà và yêu cầu những ai đã đi trình diện trong ba đợt vừa rồi phải trình diện tại các địa đểm trong thành phố mà chúng quy định để học tập.
Tin tuởng như ba đợt trình diện vừa rồi, đi rồi lại về, mọi người kéo nhau đi. Nhưng rồi, vợ con trông đợi, cha mẹ mong chờ, đêm qua đêm, ngày qua ngày, tháng qua tháng, những người ra đi không bao giờ trở lại.
Tất cả đã chết; tất cả đã bị chôn sống, đã bị bọn Việt Cộng không dùng súng đạn, mà dùng cuốc xẻng,vật cứng đánh vào đầu và lấp xuống hầm sâu, hố cạn tại một vài nơi trong thành phố và nhiều nơi tại các quận Huơng Trà, Phú Vang, Phú Thứ, Huơng Thủy, Nam Hòa v.v.
Họ đã chết không như tên nhạc nô Trịnh Công Sơn đã viết “nằm chết như mơ,” mà họ đã chết trong tư thế hai tay bị trói bằng dây điện thọai, bằng dây kẽm gai và gương mặt vẫn còn hằn nỗi kinh hoàng.
Xin đơn cử một vài vụ điển hinh:
1- Tại vùng Từ Đàm, Bến Ngự, hai người cháu nội của Cụ Phan-Bội-Châu là Đại Úy Quân cảnh Tư pháp Phan Thiện Cầu, và Phan Thiện Tuờng cũng bị bọn chúng chôn sống. Oái oăm thay trong khi đó anh ruột của Đại Úy Phan Thiện Cầu và Phan Thiện Tường là Đại Tá Việt Cộng Phan Thiện Cơ đang là Tư lệnh Mặt Trận ở Tây Nguyên.
2- Cũng tại vùng Từ Đàm, Ông Võ Thành Minh, một trong những huynh trưởng Huớng Đạo kỳ cựu, ngừời mà vào năm 1954, đã dựng lều bên hồ Geneve ngồi thổi sáo phản đối hiệp định chia đôi đất nuớc cũng bị Việt Cộng bắt dẫn đi chôn sống.
3- Tại vùng gần chùa Tuờng Vân, Ông Lê Hữu Bôi, chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Sài Gòn, là sinh viên học viện Quốc Gia Hành Chánh, ra ăn Tết ở Huế cũng bị Việt Cộng bắt đi chôn sống vì nghi Ông Bôi làm cho CIA. ông ta gọi Ngài Hòa Thượng Thích Tịnh Khiết là Cậu ruột.
4- Tại vùng Cầu Lòn, thầy Lê văn Thi,nguyên giáo sư Quốc Học, sau đó du học Mỹ đậu Tiến sĩ về nguyên tử lực, về nuớc phục vụ tại lò nghiên cứu nguyên tử Đà Lạt, ra Huế ăn Tết bị VC bắt đi chôn sống vì có tội là “chuyên viên nguyên tử.” Khi bọn chúng bắt thầy Thi, phụ thân của thầy đã can thiệp cũng bị bọn chúng bắt luôn, sau đó gia đình tìm ra xác của thầy và ông cụ bị chôn sống gần xã Thủy Xuân.
Tóm lại, tại vùng Bến Ngự, Từ Đàm, Trường Cửi, Nam Giao, Thủy Xuân, Lịch Đợi, Cầu Lòn số nạn nhân bị chôn sống hơn 400 người.
5- Tại nhà thờ Phủ Cam, sau một thời gian vây kín làng Phủ Cam, cuối cùng bọn VC tấn công và xông thẳng vào nhà thờ, bắt đi khoảng 300 thanh niên dẫn lên giam giữ tại Chùa Từ Đàm. Mãi đến ngày 19 tháng 9 năm 1969 lực luợng hành quân của QLVNCH mới phát giác được 428 xác chết tại khe Đá Mài và vùng lân cận. Sau khi kiểm tra, xác nhận có 300 xác là các thanh niên Phủ Cam đã bị VC bắt và dẫn đi.
6- Tại nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế, gần khu An Cựu thuộc Quân III, có khoảng trên 2000 đồng bào đang lánh nạn. Các đơn vị an ninh của Đại Tá công an Bảy Lanh, các cở sở nằm vùng như cha con ông Thiên Tuờng, đoàn viên Tự vệ Khu phố của Nguyễn Đắc Xuân tràn vào khu nhà thờ, thanh lọc đồng bào, bắt và dẫn đi khoảng 300 người, trong đó có Thượng Nghị Sĩ Trần Điền. 300 ngừoi bị bắt nầy đã không bao giờ trở về với gia đình, tất cả đã bị chôn sống tại vùng Lăng Xã Bàu, Lăng Xá Cồn thuộc quận Hương Thủy, Tỉnh Thừa Thiên, trong đó có Thượng Nghị Sĩ Trần Điền.
Tại Quận II trong những ngày đầu của “bạo lực cách mạng” khởi đi từ ngày mồng ba Tết, một số viên chức quân, cán, chính của chính phủ VNCH đã bị các đội tự vệ khu phố của Nguyễn Đắc Xuân và tên thợ nề Nguyễn Bé, chủ tịch khu phố chính quyền cách mạng mới thành lập lùng bắt tại nhà, họ bị bọn chúng hành hạ đánh đập và cuối cùng bị xử bắn, xin nêu một vài trường hợp điển hình như:
- Thiếu Tá Từ Tôn Kháng, Tĩnh đoàn trưởng Xây Dựng Nông thôn.
- Ông Trần văn Cư, Phó Giám Đốc Nha CSQG Vùng I (sau nầy đổi danh xưng là Bộ Chỉ Huy CSQG Khu 1)
- Ông Lê văn Phú Quận Trưởng Quận II
- Ông Trần văn Nớp, nguyên Trưởng Ban Nhân Viên Bộ Chỉ Huy CSQG Thừa Thiên-Huế
- Chồng bà chủ quán bún bò Mụ Rớt
- 13 nhân viên CSQG bị bắt tại nhà trong Quận II, tất cả đều bị xử bắn
Cũng cần nhắc lại ba vụ giết người tàn bạo và tán tận lương tâm nhất do Nguyễn Đắc Xuân, Tôn Thất Duơng Tiềm, Hoàng văn Giàu thực hiện tại quận I, và vụ Tòa Án Nhân Dân tại truờng Gia Hội thuộc Quận II do Hoàng Phủ Ngọc Tuờng ngồi ghế chủ tịch phiên tòa, và vụ bốn bác sĩ người Đức, giáo sư tại đại học Y khoa Huế bị Hoàng Phủ Ngọc Phan bắt và sau đó bị bọn chúng chôn sống gần chùa Tường Vân.
1. Nguyễn Đắc Xuân xử bắn Trần Mậu Tý
Rạng sáng ngày mồng hai Tết, tại khu vực cửa Đông Ba thuộc Quân I, đội An ninh và Tự vệ của Nguyễn Đắc Xuân đã dẫn 6 nạn nhân ra sắp hàng ngang úp mặt vào tường tại thượng thành ngay cửa Đông Ba. Nhiều nhân chúng đã kể lại rằng họ nhận diện được 2 nạn nhân trong 6 người nầy là:
- Ông chồng bà Nội thuơng gia, chủ tiệm xe đạp tại gần cuối đường Phan Bội Châu
- Sinh viên Trần Mậu Tý
Nhiều nhân chứng cũng đã nhận diện được ngoài tiểu đội VC có mặt tại hiện trường còn có Nguyễn Đắc Xuân, giáo sư Tôn Thất Duơng Tiềm, giáo sư Hoàng Văn Giàu.
Chính Nguyễn Đắc Xuân đã đích thân xử bắn Trần Mậu Tý, còn Tôn Thất Dương Tiềm ra lệnh cho tiểu đội VC xử bắn 5 nạn nhân kia.
Vậy Trần Mậu Tý là ai?
Trong suốt cuộc tranh đấu bạo loạn chống Chánh Phủ VNCH năm1966, Trần Mậu Tý là sinh viên Đại Học Huế, và khi Nguyễn Đắc Xuân theo lệnh Thích Trí Quang và Trung Tá VC Hoàng Kim Loan thành lập 3 đại đội Sinh viên Quyết tử thì Trần Mậu Tý là một trong 3 Đại đội trưởng. Trần Mậu Tý và Nguyễn Đắc Xuân lại là đôi bạn than; Trần Mậu Tý cũng đã từng giúp Nguyễn Đắc Xuân thoát hiểm, khỏi bị chúng tôi bắt khi Nguyễn Đắc Xuân đang trốn tại chùa Tường Vân đợi giao liên VC đưa lên mật khu vào tháng 7/1966.
Có lẽ sau nầy Trần Mậu Tý vì bất cẩn đã để lộ là đảng viên đảng Đại Việt và cũng bị nghi là nhân viên tình báo, nên khi đột nhâp vào thành phố, Nguyễn Đắc Xuân quyết tìm bắt cho được và tận tay xử tử Trần Mậu Tý.
2. Giáo Sư Hoàng Phủ Ngọc Tường, Chủ Tịch Tòa Án Nhân Dân tại trường Gia Hội, Quận II thị xã Huế
Trong những ngày đầu chiếm Huế, Tống Hoàng Nguyên, Trưởng ban An ninh Khu ủy Trị Thiên, cùng hai Thành ủy viên Thành ủy Huế là Hoàng Kim Loan, Hoàng Lanh thiết lập Tòa Án Nhân Dân đầu tiên tại trường học Gia Hội thuộc Quận II thị xã Huế.
Ông quan tòa là Hoàng Phủ Ngọc Tường, hiện diện có Nguyễn Đắc Xuân, Trưởng Đoàn an ninh bảo vệ Khu phố; Hoàng Phủ Ngọc Phan; Nguyễn Thiết, chủ tịch UBNDCM Quận II; Nguyễn Bé, chủ tịch khu phố, và đằng sau là Hoàng Lanh và Hoàng Kim Loan điều khiển.
Nạn nhân thuộc thành phần công chức, quân nhân, cảnh sát, trốn tại nhà, bị bắt. Những người nầy bị ông tòa Hoàng Phủ Ngọc Tường xếp vào lọai ác ôn.
Một số khác là cô nhi quả phụ, vợ con của anh em Quân Nhân, Cảnh Sát, Địa -Phương-Quân, Nghĩa Quân, Cán Bộ Xây Dựng Nông Thôn đã tử trận. Tất cả những người nghèo khổ nầy, đi làm tạp dịch như dọn dẹp phòng ngủ, giặt quần áo, v.v. cho lính Mỹ tại căn cứ Dạ Lê, Phú Bài hoặc ở cơ quan MACV kiếm sống. Dẫu vậy, số người nầy lại được ông tòa Hoàng Phủ Ngọc Tường xếp vào loại làm việc cho tình báo Mỹ, CIA!
“Với những tội danh nêu trên, tất cả phải bị Chính quyền Cách mạng trừng phạt đích đáng để làm gương bằng bản án tử hình.”
Kết quả có 204 nạn nhân lảnh bản án tử hình và tất cả đã bị chôn sống ngay tại chổ, trong khuôn viên truờng Gia Hội.
3. Hoàng Phủ Ngọc Phan bắt và sát hại bốn giáo sư Y khoa người Đức, và bắn chết 3 người bạn sinh viên Y khoa.
Theo chương trình trợ giúp của Chính phủ Cộng Hòa Liên Ban Đức với truờng Đại học Y Khoa Huế, bốn vị bác sĩ người Đức có tên là:
Bác sĩ Raimund Discher
Bác sĩ Hort Gunther Kranick và vợ
Bác sĩ Slois Alterkoster
Họ đến Huế giảng dậy tại trường Y Khoa, đồng thời còn làm việc tại Bệnh viện Trung ương Huế, họ là ân nhân của hằng ngàn bệnh nhân ở Huế.
Có thể nói:
- Huế trước Tết Mậu Thân 1968:
Dân chúng sửa sọan đón Xuân trong niềm hân hoan của những ngày thành bình hưu chiến.
- Huế trong những ngày Tết Mậu Thân 1968:
Dân chúng đón Xuân trong kinh hoàng, trong máu và nuớc mắt, trong thây người và xác chết.
- Huế sau 26 ngày Tết Mậu Thân 1968:
Dân chúng đón Xuân trong hoang tàn, đổ nát, trong tang tóc ngậm ngùi, trong chờ đợi mòn mõi người thân đã bị VC bắt dẫn đi chưa trở về. Nhưng rồi ngày tháng qua, họ chợt hiểu những người thân yêu bị bắt đi sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại, vì tất cả đã bị giết bằng cách chôn sống, bằng mã tấu, bằng vật cứng đập vào đầu và thân xác bị vùi lấp dưới hầm sâu, hố cạn, đó đây trên đồi núi vùng đất Thừa Thiên-Huế.
- Huế sau Mậu Thân 1968:
Huế với hàng ngàn cổ quan tài, với khăn tang áo chế đầy đường, đầy phố. Huế phủ kín một màu trắng tang tóc, một dãy khăn tang kéo dài từ thành phố lên tận Ba Đồn, nơi an nghỉ tập thể của hàng ngàn dân lành vô tội.
Đã bốn mươi ba năm trôi qua, đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn lặng thinh, dấu nhẹm vụ tàn sát diệt chủng nầy. Những tội đồ, những tay sát thủ, những quỷ dữ nhúng tay vào máu dân lành vô tội tại Huế trong Tết Mậu Thân 1968 vẫn trơ tráo chối tội sát nhân.
Lịch sử không thể bị bóp méo, sự thật không thể bị tẩy xóa,
Tên trùm đảng cướp Hồ chí Minh và đảng cuớp ác on Cộng Sản Việt Nam sẽ phải ra Tòa Án Quốc Tế để trả lời những TỘI ÁC CHIẾN TRANH VÀ TỘI DIỆT CHỦNG mà bọn chúng đã gây ra cho dân tộc Việt Nam và đặc biệt cho đồng bào Huế vào Tết Mậu Thân 1968, Chúng ta làm việc nầy là để lấy lại công bằng và công lý cho 6527 thường dân vô tội đã bị bọn chúng thảm sát.
Vì vậy vòa mùa xuân năm 2010 trong buổi lễ giỗ tưởng niệm đồng bào Huế bị tham sát trong Tết Mậu Thân, một số anh em chúng tôi, Dân, Quan, Cán Chính VNCH đã dứng ra thành lập ỦY BAN TRUY TỐ TỐI ÁC ĐẢNG CỌNG SẢN VIỆT NAM.
Sau gần 2 năm âm thầm họat động, ngay hôm nay đại diện cho tòan thể anh chị em, tôi xin được trình bày công việc mà anh chị em chúng tôi đã làm cùng đồng bào và quý vị quan khách như sau……
ỦY BAN TTTAĐCSVN.
1) THÀNH LẬP:
Ủy ban thành lập vào tháng 1/2010. thời gian gần đúng 2 năm.
2) THÀNH PHẦN:
Dân quân cán chính VNCH. Chủ lực là nạn nhân, thân nhân của nạn nhân và anh em CSQG thuộc BCH/CSQG/Thừa Thiên Huế, họ là nhân chúng trong vụ Việt Cộng tàn sát đồng bào Huế.
3) HOẠT ĐỘNG
a) Giai đoạn I:
Thu thập tin tuc, dự kiện, lời tường thuật từ thân nhân nạn nhân, nạn nhân, nhân chúng tại hải ngoại và trong nuớc.
Phân loại tin tức, phối kiển, định giá sau đó dịch thuật sang Anh Ngữ, Pháp Ngữ, Đức Ngữ.
Ngoài ra chúng tôi cũng dung hai tập sách
1) Biến Động Miền Trung
2) Huế- Thảm Sát Mậu Thân
Làm tài liệu để phổ biến cổ động. Cuốn Biến Động Miền Trung đã được dịch sang Anh Ngữ và Pháp Ngữ. Cuốn Huế- Thảm sát Mậu Thân cũng đang dược dịch thuật. Cả hai sẽ được in trong thời gian tới và sẽ gởi đến các thư viện Hoa Kỳ, Âu Châu, Úc Châu cũng như các Chính-khách, Thượng Nghị Sĩ, Dân Biểu Quốc Hội của các quốc gia trên hầu vạch trần tội ác đảng Cộng Sản Việt Nam cùng bè lũ Việt gian tay sai, đống thời kêu gọi sự hổ trợ giúp sức của họ cho Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam.
b) Giai đoạn II.
Tìm kiếm một Tổ hợp Luật Sư quốc tế có khả năng đem lại kết quả tốt cho vụ kiện. Thương lượng lệ phí phải trả cho vụ kiện, và chuyển hồ sơ khởi tố cho tổ hợp luật sư quốc tế nầy.
Tổ Hợp Luật Sư OKT- Olthuis Kleer Towshend, LLP
229 College Street, 3 Floor
Toronto, Ontario M5T 1R4
CANADA,
Bà Luật sư N.Kate Kempton thuộc Tổ Hợp Luật Sư OKT hiện là Luật Sư Đại diện cho UBTTTAĐCSVN
Số điện thoại : (416) 981- 9374
Email : kkempton@ktlaw.com Địa chỉ email này đã được bảo vệ từ spam bots, bạn cần kích hoạt Javascript để xem nó.
Thành tích của tổ hợp Luật sư Quốc tế nầy là họ đã thắng kiện trong vụ án Giáo Phái Pháp Luân Công kiện Giang Thạch Dân lãnh tụ đảng Cộng Sản Trung cộng đàn áp và tàn sát tín dồ Pháp Luân Công.
Sau khi tiếp nhận hồ sơ do Ủy ban chúng tôi gởi đến, và sau một thời gian nghiên cứu, Tổ hợp Luật Sư Quốc Tế Olthuis Kleer Towshend đã nhận lời đại diện cho Ủy ban đứng ra khởi tố nội vụ với điều kiện tài chánh mà ủy ban phải trả cho tổ hợp luật sư Olthuis Kleer Towshend như sau:
1) Nghiên cứu luật pháp và tòa án
Nghiên Cứu về luật pháp nào và tòa án của quốc gia nào có thể áp dụng cho vụ án nầy.
Số tiền mà Ủy ban phải trả cho tổ hợp Luật sư Olthuis Kleer Towshend là 20,000.00$ USD. Hiện Tại Ủy ban đã trả được 6,000.00 $ USD (hồ sơ trả tiền đính kèm). Còn thiếu 16,000$ USD để vượt qua giai đoạn I. Số tiền để nghiên cứu ở giai đọan I nếu còn dư, sẽ được nhập vào cho giai đọan II
2) Khởi Tố và kết thúc vụ án
Khởi tố và kết thúc dự trù khoảng từ 100,000$ USD đến 150,000$ USD.
C) Giai đoạn III
Vận đông tài chánh để trả chi phi cho vụ kiện
Phát triển các Ủy Ban Truy Tố Tội Ác của ĐCSVN tai những Tiểu Bangc có đông ngừoi Việt ở Hoa Kỳ, cũng như một số thành phố khác tại Âu Châu, Úc Châu, Canada.
d) Giai đoạn IV
Họp báo quốc tế cùng với tổ hợp luật sư , tại một số các thanh phố lón có dông ngừoi tỵ nạn Việt Nam tại Hoa kỳ, Âu châu, Úc châu, Canada.
e) Giai đoan V
Nộp đơn tại Tòa và khởi tố bọn Cộng Sản Việt Nam.
TÒA NÀO SẼ NHẬN ĐƠN
VÀ CÓ CƠ MAY THÀNH CÔNG?
Cọng san Việt Nam và be lũ tay sai hiện đang lo sợ sẽ bị kiện ra tòa quốc tế vì thế mà thời gian gần đây bọn chúng đã cho đám tay sai tại hải ngoại, các Tòa lãnh sự của bọn chúng tìm cách xuyên tạc công việc của UBTTTAĐCSVN.
Tại Paris Pháp quốc, qua tờ Quê Mẹ tên Việt gian Võ Văn Ái đã đua lên hệ thống Internet cho rằng không thể truy tố Đảng cộng sản Việt Nam, bởi các nguyên do :
1- Thời hiệu bị giới hạn, những sự tranh kiện không thể xẫy ra quá lâu. Do đó tranh tụng vụ Cải Cách Ruộng Đất hay vụ Mậu Thân Huế không thể thực hiện.
2- Sự có mặt của bị can, bị can phải có mặt ở tòa án của quốc gia thứ 3
3- Hồ sơ vững chắc, với sự có mặt của nhân chứng hay các gia đình ngừoi bị giết.Không thể xử dụng những nhân chứng ngoại cuộc thứ 3
4- Quyền miễn trừ ngoại giao: Các vị Tổng Thống, Thủ Tướng, Bộ Trưởng Quốc Phòng, Ngoại Giao không ai có thể truy tố họ vì được quyền miễn trừ ngoại giao.
Thật ra 4 điều mà Võ Văn Ái vừa nêu ra trên chỉ nhằm mục đích gây lung lạc niềm tin của đồng bào hải ngoại và trong nuớc, vì sẽ nghĩ rằng việc làm của UBTTTAĐCSVN là không khả thi, và chẳng đi đến đâu. Võ văn Ái cũng nhằm mục đích bênh vực cho đám sát nhân Mậu Thân như Lê Văn Hảo, Thích Đôn Hậu, Nguyễn Đắc Xuân , Hòang Phủ Ngọc Phan, Hòang Phủ Ngọc Tường v.v…
Ngay lập tức sau lọat bài của Võ văn Ái, Luật Sư Nguyễn Thành tại Hoa Kỳ, và Luật Sư Trần Thanh Hiệp Tại Paris, Pháp Quốc đồng lên tiến khẳng định rằng:
Đồng bào hay thân nhân nạn nhân bạo quyền cộng sản Việt Nam có quyền kiện tội ác cộng sản Việt Nam, truy tố những tên Việt Gian tay sai giết người tập thể ra trước tòa an Hình Sự quốc tế và các tòa an quốc gia như : Anh, Pháp, Mỹ, Canada, Tây ban Nha, Bỉ
Hiện tại chúng ta có:
1)Tòa Án Hinh Sự Quốc Tế gọi là ICC (International Criminal Court Tòa). ICC để truy tố những kẻ phạm tội ác chống nhân loại, tội ác chiến tranh.
Theo cố luật sư Phạm Thanh Dân đã hành nghề nhiều năm tại Paris Pháp quốc thì:
“Tất cả các tội ác nghiêm trọng của tập đoàn Cộng Sản cầm quyên Hà Nội đối với dân tộc Việt Nam suốt bao nhiêu năm qua là những tội ác chống nhân loại và bất khả thời tiêu”
- Ngoài ra cũng đã có một số tòa án Quốc gia có thẩm quyền quốc tế nhu Anh, Pháp, Hoa Kỳ, Tây Ban Nha, Canada, Bỉ.
Như chúng ta cũng đã biết Do Thái đã bắt tên tôi phạm Eichman tại Nam Mỹ đem về Do Thái và Tòa Do Thái đã tuyên án tử hình tên nầy, như vậy đã minh định dược hai nguyên tắc quan trọng là:
a)- “Luật hình có giá trị đối với các tội phạm nghiêm trọng”
b) ”Lãnh thổ không giới hạn thẩm quyền của tòa án các nuớc đối với các tội phạm nghiêm trọng”
Về quyền “Miễn Trừ Ngoại Giao” hòan toan không áp dụng đối với những tội phạm nghiêm trong
Dẫn chứng vài vụ án Liên quan đến ngoại giao:
Vụ Noriego
Ngày 20/12/1989 Tổng thống George Bush cho lệnh đỗ quân vào Panama Nam Mỹ bắt Tổng Thống Panama là Manuel Noriego đem về giam ở Florida. Năm 1992 Tòa Án Liên Bang Mỹ Tuyên Phat Noriego 30 năm tù ở về nhiều tội danh.
Qua Vụ án nầy tòa Liên Bang công nhận nguyên tắc “Lãnh thổ không giới hạn thẩm quyền của Tòa Án Quốc Gia đối với tội ác nghiêm trọng”
Vụ án Tổng Thống Pinochet nuớc Chile, Nam Mỹ.
Ngày 16/10/1998 thế giới sững sốt trước tin Tổng Thống Pinochet bị Cảnh Sát Anh bắt giam tại Luôn Đôn khi ông đến Luân-Đôn theo lời mời của bà Thủ Tướng Anh Thatcher.
Người ký trát truy bắt quốc tế là Thẩm Phán Tây Ban Nha Baltasar GapZon đã cáo buột Tổng Thống Pinochet phạm 35 tội ác trong đó có: “Tội ác diệt chủng, bắt cóc,tra tấn, thủ tiêu đối lập” với 3000 ngừoi chết và 1000 ngừoi mất tích.
Và ngay 2/3/2000 Tòa Tối Cao Anh Quốc phán quyết:
“Một nguyên thủ quốc gia bị cáo buộc vi phạm nhân quyền có thể bị đem ra xet xử bất cứ ở đâu”
Sau vụ án Tổng Thống Pinochet ,hầu như tất cà các Tòa Án Quốc Gia trên thế giới đều có thẩm quyền truy tố và xét xử những tội ác nghiêm trọng như trường hợp Pinochet.
Ngày 1/7/2002 Tòa Hình Sự Quốc Tế ra đời, trong điều 1 và điều 25 quy chế minh định rằng:
Tòa Hình sự Quốc tế có quyền xét xử các “ Cá nhân” vi phạm các tội ác nghiêm trọng đã quy định trong quy chế Rome.
Cá nhân có quyền đi kiện hay bị kiện trước Tòa Án Hình Sự Quốc Tế ra đời ngày 1/7/2002.
Điều quan trọng là Tòa Hình Sự Quốc Tế sẽ thụ lý nếu Tòa án quốc gia liên hệ bao che không đem các “Cá Nhân” vi phạm Tội Ác Nghiên Trọng ra xét xử, hay xét xử nhưng trừng phạt không đúng múc.
Về trách nhiệm hình sự thì quy chế Rome quy định nguyên tắc “bất khả thời tiêu” trong diều 29 quy định nạn nhân không kiện được lúc nầy thì sau nầy kiện lúc nào cũng được không bị bất cứ “Luật hạn chế thời hiệu” nào làm mất đi tố quyền.
THẨM QUYỀN TÀI PHÁN
_________________
Điều 13 quy định Tòa Hình sự Quốc Tế có quyền tài phán theo 3 phương cách:
1)- Do Quốc Gia Hội Viên khởi tố (gồm 66 quốc gia trong LHQ)
2)- Do Hội Đồng Bảo Am của LHQ yêu cầu.
3)- Do công tố viên của tòa án Hình sự Quốc tế và đưa ra xet xử các tội ác nghiêm trong do nạn nhân khởi tố.
Do đó, theo hai Luật Sư thân hữu của UBTTTAĐCSVN là Luật Sư Trần Thanh Hiệp tại Pháp và Luật Sư Nguyễn Thành tại Hoa Kỳ thì:
Rõ ràng là việc thiết lập “Một Tòa Án Hình Sự Quốc Tế tạm thời để xet xử bọn tội phạm Việt Cộng là một giải pháp KHẢ THI mà Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc đã từng áp dụng ở Âu Châu và Phi Châu và gần đay ở Á Châu với bọn Pol Pot tại Cambodia, Velosovic tại Nam Tư. Thế nhưng cũng không thể so sánh nỗi về số lượng và thời luơng với các tội ác của Hồ Chí Minh, Đảng Cộng Sản Việt Nam và bọn Việt gian tay sai đối với đất nước và dân tộc Việt Nam trong gần một thế kỷ qua.
Ngoài ra việc đem bọn tội phạm Hồ Chí Minh, Đảng Cộng sản Việt Nam và bè lũ tay sai Việt gian ra các “Tòa Án quốc gia có thẩm quyền quốc tế như Anh, Pháp, Mỹ, Canada, Tây Ban Nha, còn có phần đơn giản và hữu hiệu hơn tòa Án Hình Sự quốc tế.
Tóm lại việc truy tố Hồ Chí Minh, Đảng cộng sản Việt Nam và be lũ tay sai ra Tòa Án Hình Sự Quốc Tế hay các Tòa Án Quốc Gia có thẩm quyền là khả thi.
Một thí dụ về Tòa Án Quốc Gia có Thẩm quyền:
Ngày 26/1/2010 Tòa an Pháp đã cho phép tòa dứoi thụ lý vụ vợ ông Ung cựu Chủ Tịch quốc hội Cambodia kiện trước tòa án Pháp về việc chồng bà bị tra tấn và mật tích ở Cambodia trong thời gian từ 1975- 1979.
Như chúng ta đã biết Chính Phủ Việt Nam Cộng Sản là 1 trong 6 nước (Tổng số trên 198 hội viên Liên Hiệp Quốc) chống lại việc thiết lập Tòa Án Hình Sự Quốc Tế vì bọn chúng biết chắc rằng sớm muộn gì bọn chúng cũng phải chường mặt ra hầu Tòa Án Hình Sự Quốc Tế vì những tội diệt chủng và tội ác chiến tranh mà bọn chúng đã gây ra cho dân tộc Việt Nam và cho đồng bào Huế vào Tết Mậu Thân 1968 tại Cố Đô Huế.
Nam CaliforniaChiều cuối năm 2011
Ngày 31 tháng 12 năm 2011
LIÊN THÀNH
Nguyên Chỉ Huy Trưỏng Bộ Chỉ Huy CSQG Tĩnh Thừa Thiên và Thị xã Huế
Có Ai Hiểu Được, Chết Liền.... - Tôn Nữ Hoàng Hoa
Tôi nhớ một lần, có một người khi nghe tôi nói gịong Huế ông ta đứng dậy nhìn tôi rất lâu rồi rời bàn. Nửa đùa, nửa thật ông ta bảo:
-Tôi sợ giọng Huế lắm bà con ơi!
Tuy ông ta kín đáo không biểu lộ một thái độ gì trên dáng đi vội vã của ông, nhưng cũng đã đủ gợi cho tôi một sự tò mò. Mọi người ngồi trong bàn nghĩ là ông ta chỉ muốn khôi hài cho vui nên cũng không ai để ý và chỉ cười.
Riêng tôi, một cái gì đó không mộng, không thực như đang bủa vây câu nói của người vừa bước đi. Lời nói ấy, đối với tôi vượt lên trên mọi âm điệu nhẹ nhàng, thoáng chút mênh mông không hạn chế, nhưng đủ để bao gồm cả một vùng ký ức xôn xao như nhắc nhở đến niềm đau xót giữa sự sống và sự chết của con người.
Bởi vì, sự chết không bao giờ luân chuyển mà chỉ bất động. Giọng nói như đi từ một câm nín nghiệt ngã đã được thốt ra bằng ý thức trĩu nặng như để xoa dịu phần nào tâm thức yên lặng đang là một dung tích chất chứa ưu phiền.
Tôi vội rời bàn theo ông ta ra ngoài hiên. Tôi nói rất nhỏ vừa đủ để ông ta nghe vì biết ông ta rất sợ hãi giọng Huế.
Ông ta quay lại nhìn tôi một lúc, rồi bảo:
- Thưa chị, xin lỗi chị tôi đã thất lễ. Nhưng khi tôi nghe chị nói gịong Huế thì trong tôi thời gian của Tết Mậu Thân như theo nhau trôi về trên ký ức sợ hãi của tôi
Tôi giữ yên lặng để nghe người đàn ông nói. Ông ta kể lại một hình ảnh giết dân Huế dã man của bọn Việt Cộng vào Tết Mậu Thân 68 mà đến nay hễ mỗi lần nghe giọng Huế là ông rùng mình liên tưởng đến một ký ức thương đau.
Ông tiếp: Qua ngày mồng 2 Tết ông nghe tiếng súng nổ từ chợ Đông Ba qua Chợ Xép. Ban đầu ông cứ tưởng là pháo nổ khai xuân hòa lẫn với tiếng súng của mấy anh Lính VNCH (vì thời gian này có lịnh hưu chiến 48 tiếng đồng hồ đã được đồng thuận từ hai phía).
Nhưng không, ngay lúc ấy những tiếng la hét kinh hoàng và người ta hốt hoảng bỏ chạy từ phía chợ Đông Ba. Lúc này chúng tôi mới biết bọn VC đã vào từ phía chợ Đông Ba. Tất cả chúng tôi đều hoảng sợ. Kẻ thì chui vào cái sạp, người thì trốn dưới cái divan để núp.
Sáng mồng 2 Tết thì Việt Cộng đã đầy đường. Chúng mặc đồ đen ngắn tay, quần sọt tay cầm súng AK đi giép râu và đầu đội mũ tai bèo. Tôi đã chứng kiến sự tàn ác dã man của bọn VC tại ngã tư Nguyễn Thành/ Mai Thúc Loan vào trưa mồng 2 Tết .
Chúng bắt dân không rõ từ đâu trói tay họ gập ra đằng sau bằng giây kẽm gai Chúng bắt tất cả nạn nhân xoay lưng vào thành và nhả đạn.
Máu và thây người ngã xuống dưới ánh nắng kéo dài của một ngày tang tóc thê lương tại Huế. Sau đó ruồi nhặng theo ánh nắng bay về bu trên thân xác đang bắt đầu rửa mục trong lúc thân nhân len lén đem xác về chôn cất trong âm thanh tức tưởi nghẹn ngào của những tiếng khóc thầm câm nín.
Tôi sợ hãi quá chạy đại về hướng Mang Cá. Thoát được xóm thứ nhất, thứ hai thì bị bắt ở xóm thứ ba và chúng bắt chúng tôi đi khiêng đạn và thực phẩm cướp từ các nhà của dân Huế. Chúng bắt chúng tôi đi khuân vác đạn dược mấy ngày liền. Tối hôm đó, thay vì đi khuân vác đạn dược thì bọn VC lại phát cho chúng tôi cuốc để đi đào hố bề sâu 1m và bề rộng khoảng một sãi tay dài 1m60. Mỗi người đào một hố. Xong hố này đào hố khác.
Đến 3 giờ sáng tôi thấy một đoàn người từ xa đi tới. Khi đến gần tôi thấy họ bị trói cập cánh. Mỗi toán 15 người bị cột chùm bằng giây thép gai Số nạn nhân này có người bận thường phục có người bận đồ ngủ, có người đi dép có người đi chân không.
Bọn VC bắt họ quay lưng vào miệng hố. Một tên VC đọc bản án họ có tội với "nhân dân và cách mạng". Vừa đọc xong tên VC bận quần xà lỏn đen bắn vào người ở đầu. Nạn nhân này bị rơi xuống hố kéo theo 14 người còn sống cùng rơi xuống hố vì họ bị cột dính chùm nhau. Tất cả lăn lộn dưới hố. Trong khi đó tên Bộ Đội Chính Quy Miền Bắc hét lên bảo chúng tôi: Lấp lẹ! Lấp lẹ!
Tôi không lấp chúng đánh tôi. Tôi khóc thương cho đồng bào xấu số của tôi và trả lời: Không lấp. Chúng dùng súng AK dộng vào lưng tôi và dùng lưỡi lê đâm vào ba sườn của tôi Tất cả chúng tôi từ trên đất dưới hố cùng khóc.. Trời ơi! Phật ới! Chúa ơi! Đồng bào tôi dưới hố ngước nhìn lên ai oán thê lương trong khi bọn VC lấy lưỡi lê đâm từng đoạn vào lưng chúng tôi bắt lấp từng hố.
Có một vài người vì bản năng sinh tồn, ngẫng đầu lên thì bọn VC dùng báng súng AK đánh vào đầu cho chết luôn. Ôi Trời Phật ơi! chưa có một ai trên thế gian này mà tàn ác như bọn Việt Cộng.
Người đàn ông vừa kể, vừa khóc. Tôi vừa nghe vừa sụt sùi giọt lệ.
Chị ơi! Cho đến bây giờ gần 43 năm trôi qua tôi vẫn còn nằm thấy ác mộng. Vẫn còn nhìn thấy những ánh mắt thất thần van xin từ dưới hố đang nhìn lên tôi, miệng đầy đất. Họ nằm ngửa, năm nghiêng trong cơn tuyệt vong..
Vì vậy mỗi lần nghe giọng Huế là mỗi lần ký ức đau thương và những ánh mắt cuối cùng của dân Huế trước khi bị chôn sống vẫn còn ám ảnh mãi trong tôi chị ơi!
Tôi sợ Huế, tôi sợ phải nghe giọng Huế không phải tôi sợ quê hương tôi, ngôn ngữ của nơi chôn nhau cắt rốn của tôi mà tôi sợ cái quá khứ quá thương tâm do bọn Việt Cộng đã gieo rắc cho dân Huế
Có ai nghe câu chuyện này mà không khỏi thương tâm rơi lệ! Có ai trong chúng ta mà không biết cái bản chất không nhân tính của bọn VC đã gây ra không biết bao nhiêu tang tóc cho dân tộc VN.
Ấy thế mà trong tờ báo Đại Đoàn Kết của bọn VGCS ra ngày 31 tháng 10 năm 2011 đã loan tin là Cảnh Sát Thế Giới đang họp bàn tại Việt Nam để liên kết bắt tội phạm.
Trong khi đó VC Nguyễn Tấn Dũng, VC Đặng Xuân Khang Chánh Văn phòng Interpol VN và tên VC Bộ Trưởng Công An Trần Đại Quang đang lừa bịp chiêu bài phòng chống tội phạm trong khi chính chúng và tập đoàn đảng Việt gian CS là những tên tội phạm, tội đồ của dân tộc VN.
VC Nguyễn Tấn Dũng cho hay là Việt Nam tuy đã kiểm soát được các loại tội phạm, song tình hình tội phạm vẫn còn những diến tiến phức tạp..
Đương nhiên là vẫn còn phức tạp vì cái bọn lòng thú đang đội lốt người như bọn VC là tội đồ của dân tộc VN mà đang còn huyênh hoang nói chuyện phòng thủ tội phạm thì thật là một chuyện quái đản. Có ai hiểu được cái bọn VC này, tôi chết liền
Không biết ông Khoo Bun Hui người Singapore Chủ Tịch của Interpol có biết những tên tội phạm đã tàn sát dân tộc VN chính là bọn VGCS đang bán nước cầu vinh, đã hơn nhiều lần thãm sát dân Huế Vinh Nghệ An Hà Tĩnh qua chiêu bài Cải cách ruộng đất, đấu tố giai cấp và tổng tấn công Tết Mậu Thân 68 đã giết người dân VN một cách tàn ác vô nhân đạo.
Không biết ông Khoo Bun Hui có biết một khi người hữu thần đi hợp tác với bọn vô thần thì có đúng như lời của Cựu Tổng thống Nga Putin nói:
"Kẻ nào tin những gì CS nói là không có cái đầu.
Kẻ nào làm theo lời của CS, là không có trái tim."
Nhưng hay hơn tất cả là câu nói của Cố Tổng thống Mỹ Ronald Reagan nói :
"Chấm dứt chiến tranh VN, không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ cái giá phải trả, cho loại Hòa bình đó, là ngàn năm tăm tối, cho thế hệ sinh ra tại VN về sau."
Cuối cùng xin mượn câu nói của Cố TT Reagan để kết thúc cho bài viết này:
Còn Việt Cộng là còn ngàn năm tăm tối cho thế hệ sinh ra tại Việt Nam về sau.
Tôn Nữ Hoàng Hoa
-Tôi sợ giọng Huế lắm bà con ơi!
Tuy ông ta kín đáo không biểu lộ một thái độ gì trên dáng đi vội vã của ông, nhưng cũng đã đủ gợi cho tôi một sự tò mò. Mọi người ngồi trong bàn nghĩ là ông ta chỉ muốn khôi hài cho vui nên cũng không ai để ý và chỉ cười.
Riêng tôi, một cái gì đó không mộng, không thực như đang bủa vây câu nói của người vừa bước đi. Lời nói ấy, đối với tôi vượt lên trên mọi âm điệu nhẹ nhàng, thoáng chút mênh mông không hạn chế, nhưng đủ để bao gồm cả một vùng ký ức xôn xao như nhắc nhở đến niềm đau xót giữa sự sống và sự chết của con người.
Bởi vì, sự chết không bao giờ luân chuyển mà chỉ bất động. Giọng nói như đi từ một câm nín nghiệt ngã đã được thốt ra bằng ý thức trĩu nặng như để xoa dịu phần nào tâm thức yên lặng đang là một dung tích chất chứa ưu phiền.
Tôi vội rời bàn theo ông ta ra ngoài hiên. Tôi nói rất nhỏ vừa đủ để ông ta nghe vì biết ông ta rất sợ hãi giọng Huế.
Ông ta quay lại nhìn tôi một lúc, rồi bảo:
- Thưa chị, xin lỗi chị tôi đã thất lễ. Nhưng khi tôi nghe chị nói gịong Huế thì trong tôi thời gian của Tết Mậu Thân như theo nhau trôi về trên ký ức sợ hãi của tôi
Tôi giữ yên lặng để nghe người đàn ông nói. Ông ta kể lại một hình ảnh giết dân Huế dã man của bọn Việt Cộng vào Tết Mậu Thân 68 mà đến nay hễ mỗi lần nghe giọng Huế là ông rùng mình liên tưởng đến một ký ức thương đau.
Ông tiếp: Qua ngày mồng 2 Tết ông nghe tiếng súng nổ từ chợ Đông Ba qua Chợ Xép. Ban đầu ông cứ tưởng là pháo nổ khai xuân hòa lẫn với tiếng súng của mấy anh Lính VNCH (vì thời gian này có lịnh hưu chiến 48 tiếng đồng hồ đã được đồng thuận từ hai phía).
Nhưng không, ngay lúc ấy những tiếng la hét kinh hoàng và người ta hốt hoảng bỏ chạy từ phía chợ Đông Ba. Lúc này chúng tôi mới biết bọn VC đã vào từ phía chợ Đông Ba. Tất cả chúng tôi đều hoảng sợ. Kẻ thì chui vào cái sạp, người thì trốn dưới cái divan để núp.
Sáng mồng 2 Tết thì Việt Cộng đã đầy đường. Chúng mặc đồ đen ngắn tay, quần sọt tay cầm súng AK đi giép râu và đầu đội mũ tai bèo. Tôi đã chứng kiến sự tàn ác dã man của bọn VC tại ngã tư Nguyễn Thành/ Mai Thúc Loan vào trưa mồng 2 Tết .
Chúng bắt dân không rõ từ đâu trói tay họ gập ra đằng sau bằng giây kẽm gai Chúng bắt tất cả nạn nhân xoay lưng vào thành và nhả đạn.
Máu và thây người ngã xuống dưới ánh nắng kéo dài của một ngày tang tóc thê lương tại Huế. Sau đó ruồi nhặng theo ánh nắng bay về bu trên thân xác đang bắt đầu rửa mục trong lúc thân nhân len lén đem xác về chôn cất trong âm thanh tức tưởi nghẹn ngào của những tiếng khóc thầm câm nín.
Tôi sợ hãi quá chạy đại về hướng Mang Cá. Thoát được xóm thứ nhất, thứ hai thì bị bắt ở xóm thứ ba và chúng bắt chúng tôi đi khiêng đạn và thực phẩm cướp từ các nhà của dân Huế. Chúng bắt chúng tôi đi khuân vác đạn dược mấy ngày liền. Tối hôm đó, thay vì đi khuân vác đạn dược thì bọn VC lại phát cho chúng tôi cuốc để đi đào hố bề sâu 1m và bề rộng khoảng một sãi tay dài 1m60. Mỗi người đào một hố. Xong hố này đào hố khác.
Đến 3 giờ sáng tôi thấy một đoàn người từ xa đi tới. Khi đến gần tôi thấy họ bị trói cập cánh. Mỗi toán 15 người bị cột chùm bằng giây thép gai Số nạn nhân này có người bận thường phục có người bận đồ ngủ, có người đi dép có người đi chân không.
Bọn VC bắt họ quay lưng vào miệng hố. Một tên VC đọc bản án họ có tội với "nhân dân và cách mạng". Vừa đọc xong tên VC bận quần xà lỏn đen bắn vào người ở đầu. Nạn nhân này bị rơi xuống hố kéo theo 14 người còn sống cùng rơi xuống hố vì họ bị cột dính chùm nhau. Tất cả lăn lộn dưới hố. Trong khi đó tên Bộ Đội Chính Quy Miền Bắc hét lên bảo chúng tôi: Lấp lẹ! Lấp lẹ!
Tôi không lấp chúng đánh tôi. Tôi khóc thương cho đồng bào xấu số của tôi và trả lời: Không lấp. Chúng dùng súng AK dộng vào lưng tôi và dùng lưỡi lê đâm vào ba sườn của tôi Tất cả chúng tôi từ trên đất dưới hố cùng khóc.. Trời ơi! Phật ới! Chúa ơi! Đồng bào tôi dưới hố ngước nhìn lên ai oán thê lương trong khi bọn VC lấy lưỡi lê đâm từng đoạn vào lưng chúng tôi bắt lấp từng hố.
Có một vài người vì bản năng sinh tồn, ngẫng đầu lên thì bọn VC dùng báng súng AK đánh vào đầu cho chết luôn. Ôi Trời Phật ơi! chưa có một ai trên thế gian này mà tàn ác như bọn Việt Cộng.
Người đàn ông vừa kể, vừa khóc. Tôi vừa nghe vừa sụt sùi giọt lệ.
Chị ơi! Cho đến bây giờ gần 43 năm trôi qua tôi vẫn còn nằm thấy ác mộng. Vẫn còn nhìn thấy những ánh mắt thất thần van xin từ dưới hố đang nhìn lên tôi, miệng đầy đất. Họ nằm ngửa, năm nghiêng trong cơn tuyệt vong..
Vì vậy mỗi lần nghe giọng Huế là mỗi lần ký ức đau thương và những ánh mắt cuối cùng của dân Huế trước khi bị chôn sống vẫn còn ám ảnh mãi trong tôi chị ơi!
Tôi sợ Huế, tôi sợ phải nghe giọng Huế không phải tôi sợ quê hương tôi, ngôn ngữ của nơi chôn nhau cắt rốn của tôi mà tôi sợ cái quá khứ quá thương tâm do bọn Việt Cộng đã gieo rắc cho dân Huế
Có ai nghe câu chuyện này mà không khỏi thương tâm rơi lệ! Có ai trong chúng ta mà không biết cái bản chất không nhân tính của bọn VC đã gây ra không biết bao nhiêu tang tóc cho dân tộc VN.
Ấy thế mà trong tờ báo Đại Đoàn Kết của bọn VGCS ra ngày 31 tháng 10 năm 2011 đã loan tin là Cảnh Sát Thế Giới đang họp bàn tại Việt Nam để liên kết bắt tội phạm.
Trong khi đó VC Nguyễn Tấn Dũng, VC Đặng Xuân Khang Chánh Văn phòng Interpol VN và tên VC Bộ Trưởng Công An Trần Đại Quang đang lừa bịp chiêu bài phòng chống tội phạm trong khi chính chúng và tập đoàn đảng Việt gian CS là những tên tội phạm, tội đồ của dân tộc VN.
VC Nguyễn Tấn Dũng cho hay là Việt Nam tuy đã kiểm soát được các loại tội phạm, song tình hình tội phạm vẫn còn những diến tiến phức tạp..
Đương nhiên là vẫn còn phức tạp vì cái bọn lòng thú đang đội lốt người như bọn VC là tội đồ của dân tộc VN mà đang còn huyênh hoang nói chuyện phòng thủ tội phạm thì thật là một chuyện quái đản. Có ai hiểu được cái bọn VC này, tôi chết liền
Không biết ông Khoo Bun Hui người Singapore Chủ Tịch của Interpol có biết những tên tội phạm đã tàn sát dân tộc VN chính là bọn VGCS đang bán nước cầu vinh, đã hơn nhiều lần thãm sát dân Huế Vinh Nghệ An Hà Tĩnh qua chiêu bài Cải cách ruộng đất, đấu tố giai cấp và tổng tấn công Tết Mậu Thân 68 đã giết người dân VN một cách tàn ác vô nhân đạo.
Không biết ông Khoo Bun Hui có biết một khi người hữu thần đi hợp tác với bọn vô thần thì có đúng như lời của Cựu Tổng thống Nga Putin nói:
"Kẻ nào tin những gì CS nói là không có cái đầu.
Kẻ nào làm theo lời của CS, là không có trái tim."
Nhưng hay hơn tất cả là câu nói của Cố Tổng thống Mỹ Ronald Reagan nói :
"Chấm dứt chiến tranh VN, không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ cái giá phải trả, cho loại Hòa bình đó, là ngàn năm tăm tối, cho thế hệ sinh ra tại VN về sau."
Cuối cùng xin mượn câu nói của Cố TT Reagan để kết thúc cho bài viết này:
Còn Việt Cộng là còn ngàn năm tăm tối cho thế hệ sinh ra tại Việt Nam về sau.
Tôn Nữ Hoàng Hoa
LỜI CHÚC TẾT CỦA QUỶ
Rạng sáng ngày 31 tháng 01 năm 1968, Vào dịp tết nguyên đáng, sau lời chúc tết của Hồ chí Minh, đồng bào Huế đã đón một cái tết bằng những xác người, bằng máu và nước mắt của những dân lành vô tội, lễ vật cúng Ông Bà và Đất Trời được thay bằng những hố chôn người tập thể, chiếc vé sau cùng giành cho họ là những viên đạn AK, lưỡi lê CKC, bằng những nhát cuốc đập thẳng vào đầu, họ được kết chùm bằng những dây thép gai và những thứ có thể cột được đồng bào Huế thành từng xâu để dễ giết và khỏi bỏ chạy, hàng ngàn người Dân đã bị buộc phải chết theo Ông Bà thay vì đón Ông Bà trở về… để sum họp trong ngày tết .
Tội ác của Hồ chí Minh, Lê đức Thọ, Lê Duẫn… cùng thuộc hạ đảng cộng sản đã xé toạc lòng tin của Hiệp định đình chiến – ngưng tiếng súng trong ba ngày Tết, để tàn sát Dân lành vô tội tại Huế, đã thành vết nhơ trong lịch sử cận đại và biến những tên lãnh đạo chiến dịch Mậu thân 1968 cùng bè lũ thuộc hạ thành những tên đồ tể, phạm tội ác chống loài người.
Đã 44 năm trôi qua và nhiều năm sau nữa TỘI ÁC CỘNG SẢN – THẢM SÁT TẠI HUẾ mãi mãi không bao giờ phai nhòa trong tâm trí người Dân xứ Huế . Khi cả nước chuẩn bị đón Xuân về thì cũng có hàng ngàn gia đình chuẩn bị đám giỗ cho những người không may bị VC sát hại vào đúng dịp Tết nguyên đáng 1968.
Lễ giỗ tưởng niệm nạn nhân cộng sản trong vụ thảm sát tại Huế ngày nay không chỉ riêng của đất thần kinh thương nhớ, nơi nào trên Thế giới có người Việt tỵ nạn cộng sản, nơi đó có sự tưởng niệm cũng như lên án tính khát máu, hiếu chiến của VC, những kẻ mồm miệng luôn hô hào cả nước học tập “tấm gương đạo đức hcm”.
Hơn 36 năm trước, cộng quân miền bắc bị bọn lãnh đạo lừa bịp, để tên thiến lợn Đỗ Mười, tên cặp rằng chột mắt Lê đức Anh mà tiền thân của hắn là cai phu đồn điền cao su ác độc thời thuộc địa Pháp, Trường Chinh tức Đặng xuân Khu đã đấu tố cả Cha Mẹ hắn cùng rất nhiều tướng lãnh VC rất khát máu đồng bào miền nam bởi lòng ganh tỵ cùng mặc cảm thua sút, Và nguy hiểm bậc nhất thời đó chính là tên đồ tể Hồ chí Minh đã gây nên cảnh nồi da xáo thịt, cảnh huynh đệ Nam Bắc tương tàn để phục vụ cho cuộc chiến tranh phi nghĩa bằng hành động xâm lăng miền nam Việt Nam theo ý đồ của quốc tế cộng sản muốn nhuộm đỏ đông dương.
Lá chắn VC thường dùng để che đậy và lấp liếm tội ác của chúng chính là vụ thàm sát ở Mỹ lai của quân đội Mỹ, nếu đem so vụ Mỹ lai với thảm sát tại Huế thì tội ác của quân đội Mỹ không thể sánh bằng tội ác của VC, và những quân nhân tham gia tàn sát dân VN (VC) cũng đã ra tòa án quân sự tại Mỹ. Nhưng đồng bào Huế thì chưa nhận được lời xin lỗi nào từ phía lãnh đạo cộng sản từ đó đến nay, dù không ít tướng lãnh cộng sản thừa hiểu việc thảm sát tại Huế là hành động vô nhân đạo, vô cùng tàn ác với đồng bào ruột thịt, có khi họ bị giết chỉ vì sống trong vùng quốc gia tự do.
Ngày nay hành động bán nước của những tên đầu sỏ trong bộ chính trị VC đã rỏ như ban ngày, qua hành động dâng đất, bán biển, cho thuê rừng dài hạn với cái giá rẻ mạt gần như cho không đến những 50 năm, để giặc Tầu trấn giữ Tây nguyên qua dự án bauxite, đứng đầu là tên TT Nguyễn tấn Dũng. Không một nhân sĩ nào có thể nhớ hết, kể hết tội ác của cộng sản đã gây ra trên đất nước Việt Nam này, khi cả nước sụp hầm tai vạ của chủ thuyết cộng sản không tưởng.
Bởi thế, lời “chúc tết” của Hồ chí Minh, năm Mậu thân1968 là lời chúc của quỷ, là hiệu lệnh giết người tập thể tại Huế (1968), đó là con đẻ của chính sách cải cách ruộng đất bằng hình thức đấu tố nạn nhân cho đến chết. Để khủng bố tinh thần những ai có tư tưởng đối lập với đảng cs VN. Biết bao nhân sĩ trí thức miền bắc ngậm đắng nuốt cay để ca tụng đảng hầu bảo toàn mạng sống và nồi cơm cho gia đình mà cái giá phải trả là thân bại danh liệt, bao thế hệ trẻ bị lừa dối, một phần có sự góp công của trí thức trong hoàn cảnh chẳng đặng đừng này, không hẳn họ đều là những kẻ hèn nhát, nhưng ĐẢ ĐẢO CỘNG SẢN ngay trong ĐỊA NGỤC CỦA QUỶ VƯƠNG là điều không đơn giản.
Huế sẽ không bao giờ có một mùa Xuân trọn vẹn, người Việt Nam trong hay ngoài nước cũng chẳng thể quên VN đã có một mùa Xuân đầy chết chóc do đảng cộng sản gây nên, chỉ có màu và nước mắt thay cho tiếng cười con trẻ nhận chiếc áo mới… mỗi độ Xuân về.
nguoithathoc1959
No comments:
Post a Comment