-
>> Một phút suy tôn cho tình yêu: Thục Vy & Khánh Duy
Ông Bút (Danlambao) - Khi
còn bé, rất bé đang học tiểu học. Mỗi lần đi họp chi bộ Việt Nam Quốc
Dân Đảng, ba tôi thường chở tôi theo... chơi! Mới đầu lẻ loi, về sau
nhiều phụ huynh cũng chở con theo, chúng tôi thành nhóm 7, 10, 15, vài
mươi nhóc tì.
Người lớn họp trong phòng, chúng
tôi chơi ở sân sau, phần đất này của Ty Y Tế Quảng Nam. Đám con gái chơi
nhảy dây, đánh nẽ, con trai chơi bi, táng tiền kên... rồi ai đó gom
chúng tôi lại, cho học lịch sử đảng, bày trò cắm trại hè, kể ra cũng vui
vui, đám bạn tụi tui cũng mong sao "họp chi bộ" cho nhiều nhiều.
Trang lịch sử đảng, ngoài lãnh tụ
Nguyễn Thái Học, chúng tôi còn biết hai cô rất trẻ: Cô Giang, cô Bắc,
hai chị em ruột, cô Giang đang học lớp Nhất, (lớp 5 ngày nay) được ông
Nguyễn Khắc Nhu giới thiệu vào đảng, nhờ sinh hoạt này, nãy sinh ra tình
yêu giữa lãnh tụ Nguyễn Thái Học và cô Giang. vào một buổi chiều từ Phú
Thọ về xuôi, hai người ghé vào Đền Hùng để
cùng thề hẹn... Theo nhà văn Nhượng Tống, đồng thời là một Ủy viên
trong Việt Nam Quốc Dân Đảng trong buổi ấy, Cô Giang đã xin Nguyễn Thái
Học giao cho một khẩu súng lục, và hứa rằng “nếu Học chẳng may chết vì
nước, thì Giang cũng xin lấy khí giới này mà chết theo chồng!” Về sau
cuộc khởi nghĩa không thành, Lãnh Tụ Nguyễn Thái Học cùng 12 đồng chí bị
tử hình, cô đã tự sát đúng như lời hứa.
Tự sát.
Tờ mờ sáng ngày 18 tháng 6 năm 1930, cô về làng Thổ Tang, tổng Lương Điền, phủ Vĩnh Tường để
lạy tạ cha mẹ chồng ông Nguyễn Văn Hách và bà Nguyễn Thị Quỳnh, tháo
chiếc đồng hồ có khắc chữ "G" tặng cho Nguyễn Văn Lâm, em trai Nguyễn
Thái Học và từ giã mọi người. Trên đường đi cô ghé quán trà bên gốc cây
đề, thuộc Xóm Mới, xã Đông Vệ giáp quốc lộ số 2, cách làng Thổ Tang ước
chừng một cây số. Sau khi uống bát nước chè xanh, từ biệt bà chủ quán,
cô đến đứng dưới gốc cây đề, mắt nhìn về hướng làng Thổ Tang và tự kết
liễu đời mình bằng khẩu súng lục, Nguyễn Thái Học tặng cô ở đền vua Hùng
ngày nào.
Khi học trang sử này, vì còn quá
nhỏ, mãi đến nhiều năm sau tới lúc chớm yêu, thì mới biết tình yêu của
họ thật thiêng liêng cao cả và cũng thật quá lãng mạn. Đôi Thanh Niên
này cùng sánh bước trên con đường cách mạng và đã gặp nhau tại điểm yêu
nước, sau đó yêu nhau. Đền Hùng còn kia, lời thề của họ còn vang rền núi
sông.
Xưa kia kẻ thù của chúng ta là
thực dân Pháp, thoạt tiên tấn công Đà Nẵng, sau đó như tằm ăn dâu, cuối
cùng hòa ước Giáp Thân 1884 hay Patenôtre, đã trao toàn vẹn tổ quốc cho
quân Pháp.
Ngày nay quân Trung cộng là kẻ
thù của chúng ta, chúng chiếm nước bằng hình thức khác, như bỏ tiền mua
đất lập phố, hoặc làng Trung Quốc, khai thác quặng mõ, thông qua "chính
quyền" cắm cọc mốc "hợp pháp" ăn sâu vào lãnh thổ nước Việt Nam. Hoàng
Sa, Trường Sa và lãnh hải quốc gia "chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa"
có văn bản dâng hiến "đàng hoàng". Bởi vậy ai chống Trung Quốc xâm
lược, tức là chống đảng, chống nhà cầm quyền Cộng Sản.
Thỉnh thoảng nhà cầm quyền có lên
tiếng "chống", nhưng cũng thì lên tiếng như họ, tại sao người dân bị
Công An bắt đánh đập, khủng bố hành hạ?
Chính quyền Cộng Sản sợ biểu
tình, sẽ chuyển sang đòi tự do đa đảng? Không đúng, vì đảng CSVN đã
thương lượng với chính quyền Bắc Kinh, cho họ một vài "tiêu chuẩn" khi
cần thiết phải lên tiếng. Huỳnh Thục Vy và đồng bào đã "xin" ai, dám
biểu tình? HTV và nhân dân làm gì có tiêu chuẩn này mà xin! Ngày 30
tháng 6 vừa qua "Quốc Hội" Việt Nam thông qua luật biển có phiếu thuận:
495/496, một phiếu chống là ai? Nếu 1 phiếu này của Nguyễn Phú Trọng,
Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, 495 phiếu kia chỉ là rác. Luật Quốc
Hội, hoặc Quốc Phòng nay mua súng này, mai sắm tàu nọ, chỉ là lớp son
phấn "yêu nước", để lòe dân cho vui, đỡ tủi nhục với thế giới, đảng CSVN
đã dựa vào Trung Cộng, còn sợ gì ai lung lay đòi đa đảng với tự do.
Bằng chứng sờ sờ ra đấy, súng đầy kho, tàu bè đầy biển Ngư dân bị Trung
Cộng bắt bớ, đánh đập ai làm gì nó đâu? Ngoài những "lên tiếng" ngoại
giao còn gì hơn nữa không.?
Bảng tin chưa ráo mực: "Quảng Ngãi: Trung Quốc bắt giữ 6 tàu cá của ngư dân Sa Huỳnh" đảng chưa biết ư?
Đảng lo? Dân không được lo? Đảng
lo cho tới lúc cờ 1 sao bị thu hồi, cả nước Việt Nam "thống nhất" dùng
cờ 5 sao. Một đứa con nít cũng dư biết, đảng lo mất ghế, nếu toàn dân
đứng lên dành lại những gì đã mất từ Tàu Cộng, do đó nhà cầm quyền Cộng
Sản xem dân như kẻ thù. Mười bốn tên tay sai kia, từ dân mà ra, nhưng từ
Trung Cộng có chức, có quyền, mặc sức tha hồ hoành hành tham nhũng, ghế
cao, nhà to cửa lớn từ đâu mà có? Lẽ nào ăn cây đào gốc hay sao!?
Huỳnh Thục Vy bị bắt, bị dẫn giải
về đồn Phường Cô Giang! Tôi rùng mình, hồn thiêng sông núi sao mà hiển
linh, Huỳnh Thục Vy đi đấu tranh đã thể hiện nòi giống yêu nước những
Trưng Triệu, nhưng bọn họ tình cờ đưa cô đến một nơi rung chuyển lòng
yêu nước từ cổ đại, tới cận đại và hôm nay. Biết đâu trăm năm sau cháu
con mình, thảnh thơi tản bộ trên đường Huỳnh Thục Vy, nối dài đường Cô
Giang, dưới bầu trời thanh bình không có bóng cờ sao nào hết?
Tôi cũng rùng mình, chẳng biết Cộng Sản đã bằng cách nào, triệt sản giống nòi yêu nước, khi chúng tuyên bố: “Mày không còn cơ hội làm lại cuộc đời. Mày sẽ không còn thiên chức làm mẹ nữa đâu…”
Tàn độc đến thế là cùng, man rợ
đến thế, còn ai dám hơn!? Nhưng chúng đã lầm, nòi giống Việt yêu nước
không bao giờ tuyệt tự, anh hùng hào kiệt thời nào cũng có.
Một người đàn ông, 58 tuổi đời,
tưởng rằng nước mắt không còn, nhưng tôi đã khóc, khóc thật nhiều qua
thư Thục Vy gởi Khánh Duy, men rượu Hồng Đào đã thấm đẫm từ quê nhà
Quảng Nam tới Sài Gòn. Khánh Duy Thục Vy một mối tình tuyệt đẹp, có kém
chi gương anh linh: Cô Giang Nguyễn Thái Học.
Mến chúc hai bạn đời đời bên nhau hạnh phúc.
No comments:
Post a Comment