>> TIN NÓNG: TRUNG QUỐC TUNG GIÀN KHOAN THỨ 2 RA BIỂN ĐÔNG
>> Những lời lẽ ngụy biện của ông Dương Khiết Trì
>> NÓNG: DƯƠNG KHIẾT TRÌ ÉP VIỆT NAM “KHÔNG NÊN TÌM KIẾM SỰ HỖ TRỢ TỪ MỸ”
Nếu nhìn vào tấm hình những người đi biểu tình yêu nước bị công an - là những con người cùng chung máu đỏ da vàng, cùng ngôn ngữ, cùng chung sống trên một lãnh thổ đất mẹ cong cong hình chữ S-đánh đập, đối xử thô bạo như với kẻ thù hay tội phạm loại nặng. Nào bị vác trên vai như khiêng con vật giữa phố, nào kéo lê xềnh xệch giang hai tay hai chân giữa đường, nào bị đạp thẳng vào mặt, ngực, bị quẳng quật trên xe…
>> Những lời lẽ ngụy biện của ông Dương Khiết Trì
>> NÓNG: DƯƠNG KHIẾT TRÌ ÉP VIỆT NAM “KHÔNG NÊN TÌM KIẾM SỰ HỖ TRỢ TỪ MỸ”
Nếu nhìn vào tấm hình những người đi biểu tình yêu nước bị công an - là những con người cùng chung máu đỏ da vàng, cùng ngôn ngữ, cùng chung sống trên một lãnh thổ đất mẹ cong cong hình chữ S-đánh đập, đối xử thô bạo như với kẻ thù hay tội phạm loại nặng. Nào bị vác trên vai như khiêng con vật giữa phố, nào kéo lê xềnh xệch giang hai tay hai chân giữa đường, nào bị đạp thẳng vào mặt, ngực, bị quẳng quật trên xe…
Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi con số
những người dũng cảm đi biểu tình để cất lên tiếng nói phản đối những
hành vi ngang ngược, gây hấn của nhà cầm quyền Trung Quốc còn quá ít nếu
so sánh với những con người thờ ơ, bàng quan, vô cảm trước vận mệnh đất
nước. Còn quá nhiều những người tin rằng cái bọn xuống đường kia là bọn
phản động hoặc rỗi hơi, muốn chơi nổi.
Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi các
quan chức lãnh đạo vẫn tiếp tục xưng tụng 16 chữ vàng và 4 tốt trong khi
ngư dân Việt tiếp tục bị tàu chiến Trung Quốc với các binh lính có vũ
trang đánh đập tàn tệ trên Biển Đông, ngay trong tháng 7 này.
Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước vì yếu hơn
Trung Quốc nhiều lần, nhưng những người lãnh đạo VN lại khước từ mọi
lợi thế chính nghĩa mà VN đang có trên hồ sơ biển Đông, khước từ sự hỗ
trợ của bạn bè quốc tế, khước từ mọi sự đàm phán đa phương, vào luật
pháp quốc tế…
Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước với một
nhà nước mang tâm lý khiếp nhược sợ hãi nước khác quá nặng. Một nhà nước
không dám và cũng không thể bảo vệ được người dân của mình trên biển và
cả trên bờ. Một nhà nước không dám đứng về phía nhân dân, thiếu lòng
tin vào nhân dân, luôn luôn đặt quyền lợi và sự tồn vong của đảng, của
chế độ lên trên quyền lợi của đất nước và dân tộc. Một nhà nước không
bao giờ công khai minh bạch chuyện nước trước quốc dân, chỉ chăm chăm đi
đêm, hết ký hiệp ước này lại đến thỏa thuận kia. Đất đai biển cả cứ
ngày càng hẹp dần, mất dần.
Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi ngay
chính những người dân, kể cả tầng lớp trí thức nhân sĩ, dù đã hiểu ra
cái họa mất nước là từ phương Bắc, nhưng vẫn chưa nhìn ra hoặc chưa dám
thừa nhận gốc rễ của cái họa mất nước chính từ những kẻ bán nước đang
ngồi trên đẩu trên cổ dân tộc.
Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi trong
từng người dân Việt, vẫn là cái tâm lý ích kỷ cộng với tầm nhìn ngắn,
chỉ thấy cái lợi trước mắt mà không thấy cái hại lâu dài, chỉ nghĩ đến
cái lợi cho bản thân mà không nghĩ đến cái lợi chung của đất nước, của
cả cộng đồng.
Nhưng thực sự thì, chúng ta đã mất nước chưa?
VN có còn là một quốc gia hoàn toàn độc lập, toàn vẹn về lãnh thổ lãnh
hải? Câu trả lời đau đớn là chúng ta đã mất nước rồi, mất dần dần, mất
toàn diện về mọi mặt mà chúng ta nhiều người vẫn chưa ý thức hết.
Chúng ta đã mất nước rồi khi nhìn lại trên dải đất VN này, người nước lạ
muốn làm gì thì làm, vào ra nước ta như chỗ không người, vơ vét tài
nguyên, nguyên liệu, thực phẩm chất lượng cao mang về nước vả đổi lại
những hàng hóa thực phẩm kém chất lượng, hàng độc hại. Thuê đất thuê
rừng của ta, đưa người sang làm việc rồi cắm rễ lâu dài trên quê hương
ta. Những công trình kinh tế trọng điểm đều trao vào tay người nước lạ. Trong những công trường, nhà máy…của nước lạ, người nước lạ tràn ngập, nếu có chuyện gì xảy ra, khác nào kịch bản "Con ngựa thành Troy" sẽ xảy ra?
Chúng ta đã mất nước rồi khi báo chí phê
phán chỉ trích Trung Quốc thì bị Bắc Kinh cao giọng mắng nhà cầm quyền
VN phải biết định hướng dư luận, phải về dạy dỗ lại nhân dân! Và ngay
trong những cuộc biểu tình của người VN, cũng có bóng dáng người Trung
Quốc đứng quan sát, theo dõi, chỉ thị…
Chúng ta đã mất nước từ lâu, từ trong sự
lệ thuộc về tư tưởng, khi sao chép của Trung Quốc từ mô hình thể chế
chính trị, kinh tế… cho đến cách ứng xử với nhân dân, học theo làm theo
từ cải cách ruộng đất, đánh tư sản mại bản cho đến mẫu trang phục quân
đội! Từ trong sự lệ thuộc về kinh tế ngày càng nặng nề, mà lệ thuộc kinh
tế tất yếu đưa đến sự lệ thuộc vể chính trị. Lệ thuộc về văn hóa. Lệ
thuộc về tinh thần.
Đâu cần phải đợi đến khi chiến tranh xảy ra, chúng ta mới thực sự mất nước?
Tác giả: Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm)
-
Tôi nhận một tin nhắn của một bác trong Friend list mình mà thấy đắng
lòng. Người bác, người bạn vong niên với tấm lòng lúc nào cũng thiết tha
với đất nước có lẽ vừa đọc xong toàn văn bản tuyên bố chung giữa Việt
Nam và Trung Quốc sau chuyến viếng thăm của ông Nguyễn Phú Trọng vừa
qua.
Lần đầu tiên tôi không gửi hồi đáp tin nhắn cho bác, bởi tôi không biết nói gì.
Bởi
tôi đang có cảm giác hình như đang có một sự im lặng “đến tê người”
trước đối sách ngoại giao vừa được ký kết giữa lãnh đạo hai đảng cộng
sản Việt Nam và Trung Quốc. Với những gì trong bản Tuyên bố chung hôm
nay thể hiện, thì tương lai của Việt Nam 5 – 10 năm tới hoàn toàn không
có gì là sáng sủa.
Trí thức ở đâu?
Những học giả, những vị lão thành cách mạng, những người có tiếng nói với thời cuộc nghĩ gì khi đọc bản tuyên bố này?
Còn
nhớ cách đây 2 năm, khi những người đầu tiên ký tên vào bản kiến nghị
dừng dự án khai thác bauxite tại Tây Nguyên bị sách nhiễu, nhiều người
khác vẫn thờ ơ với vấn đề này. Hôm nay, khi sự cố tại các hồ chứa bùn
xảy ra, khi không kiểm soát được tình trạng công nhân Trung Quốc tràn
ngập tại Việt Nam.
Người ta nghĩ gì?
Còn
nhớ, khi Thác Bản Giốc bị chia hai, có quá nhiều người không quan tâm
đến nó, giờ đây khi các thời báo và tạp chí nước ngoài đăng tải thông
tin có lợi cho chủ quyền đối với Thác Bản Giốc, người Việt Nam nghĩ
gì?
Sự thờ ơ của quá khứ đã đóng đinh cho cỗ quan tài mất mát của hiện tại.
Không lẽ, dân tộc ta cứ phải đi sau cỗ quan tài chôn cất những mất mát đã rồi của Mẹ Việt Nam??
Không
lẽ chúng ta cứ mãi xếp hàng trong chuyến tàu muộn màng để khẳng định
chủ quyền “đã bị cướp” của đất nước mình với toàn thế giới mãi sao?
Mất nước rồi ư?
Có
lẽ thế thật!. Bởi trong lịch sử 1000 năm trước dân tộc này không thể bị
đồng hóa bằng hình thức xâm lấn, thống trị… thì nay đã có những hình
thức ngoại giao tinh vi hơn, buộc cả dân tộc phải tự đồng hóa mình, phải
cam chịu vì lép vế, đớn hèn im lặng, chấp nhận cúi đầu mà quên đi
truyền thống quật cường của cha ông để lại.
Mất nước rồi ư?
Có
lẽ thế thật, nếu không thì tại sao Trung Quốc có thể ngang nhiên phủ
nhận đặc quyền khai thác dầu khí của Việt Nam trên thềm lục địa nước
Việt trong khi ông Trọng đang thăm viếng Bắc Kinh?
Mất nước rồi ư?
Có
lẽ thế thật, nếu không tại sao lại im lặng tháo gỡ những tin tức làm
dấy lên một loạt câu hỏi về ý thức dân tộc của người Việt Nam? Tại sao
lại âm thầm “sửa đổi lịch sử”, thay ngày đổi tháng, thêm sao trên cờ cốt
làm vui lòng tên láng giềng xấu tính?
Mất nước rồi ư?
Có
lẽ thế thật, nếu không vì sao người ta cướp giật, vò nát những chiếc
nón lá hiền lành ghi đậm dòng chữ “Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam”
ngay giữa lòng Hà Nội?
Mất nước rồi ư?
Có lẽ thế thật, bởi chúng ta chưa vượt qua được nỗi sợ hãi của chính bản thân mình.
Có
nhiều người hy vọng ở một cuộc cách mạng đổi mới, nhưng tôi tin rằng
khó có thể làm nên một cuộc cách mạng khi mỗi cá nhân chưa đi đến với
cách mạng bản thân. Làm sao vượt qua được sợ hãi khi mỗi chúng ta có quá
nhiều thứ phải cân nhắc để mất: công việc, gia đình, người thân, bạn
bè….
Có
những việc làm tưởng chừng như đơn giản là công khai thắc mắc, đòi hỏi
quyền công dân của mình phải được thực hiện bằng cách công khai trao đổi
qua thư tín, qua điện thoại với cơ quan công quyền thì chúng ta thường
bỏ qua, bởi suy nghĩ “rồi sẽ chẳng đi đến đâu”. Dù không bao giờ hy vọng
có một câu trả lời thỏa đáng với mình mỗi khi hỏi, nhưng tôi vẫn hỏi,
vẫn yêu cầu được giải đáp. Bởi tôi tin rằng, khi một người hỏi người ta
có thể im lặng, 10 người, 100 người, 1000 người… cũng thế, nhưng nếu
10.000 người, 100.000 người cùng hỏi, cùng quan tâm cùng yêu cầu trả
lời… thì đáp lời chúng ta, không thể là một sự im lặng mãi được.
Và quan trọng hơn hết, tôi tin rằng: im lặng là đồng lõa với tội ác.
Im
lặng là đồng tình với những người công an đang chà đạp lên lòng yêu
nước – cái vốn quý nhất của dân tộc – khi họ cùng nhau xâu xé chiếc nón
“Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam” và bắt cóc người chủ của chiếc
nón Việt Nam ấy.
Im
lặng là đồng tình, là chấp nhận chính mình là một phần tử được nhân
danh trong những giao kết đời đời biết ơn Trung Quốc, đặt quan hệ giữa
hai đảng lên trên hết mọi sự…
Im
lặng là tự chính mình làm quan tòa đóng dấu cho bản án bỏ tù lương tâm,
bổn phận và trách nhiệm của chính mình đối với quê hương.
Im lặng là hành động cụ thể nhất để đánh mất chính mình.
Tôi đã viết: “Vận mệnh của đất nước phụ thuộc vào chính chúng ta”, bởi tôi tin rằng: “lịch sử có mắt”.
Hôm
nay chúng ta im lặng, chúng ta không có ý kiến với những gì đã xảy ra,
hoặc có, giả chăng chỉ là những lời than van, cay đắng, đầy buồn tủi…
Tức là, chúng ta tự chấp nhận định mệnh đã được sắp đặt sẵn cho chính
bản thân mỗi người, cho dân tộc trong tương lai.
Tôi
tin rằng sẽ có ngày tôi phải nhìn thẳng vào mắt của con cái tôi, trả
lời câu hỏi của chúng về thực trạng của đất nước và biết rằng tôi chỉ có
thể nhìn chúng mà không cúi mặt, biết rằng câu trả lời đàng hoàng và có
trách nhiệm nhất phải được bắt đầu bằng thái độ và hành động của chính
mình từ bây giờ.
Mất nước rồi ư?
Không
thể nào, bởi tôi tin rằng, một khi ta yêu, ta muốn bày tỏ tình yêu
thương thực sự, chắc hẳn ta sẽ tìm ra cách thể hiện nó, chứ không thể
im lặng giấu mãi trong lòng.
Tôi
không cho phép tôi tin vào điều bi thảm ấy giữa những im lặng tê người
này. Một thứ không thể bị mất đi khi còn có người yêu thương nó, vì
vậy, không thể nào, không thể nào đất nước Việt Nam mà tôi yêu thương
đến bật máu trong lòng này có thể mất được.
Tao đánh cho mày gãy chân để mày khỏi đi biểu tình. Đó là lời cảnh cáo của những kẻ đánh Trần Thị Nga (Hà Nam) vào chiều 25/5/2014
Chỉ còn vài chục năm nữa Người Việt sẽ tuyệt chủng, tội phạm Tàu đã và đang tràn qua khắp nơi Việt Nam qua âm mưu Hán Hóa .
Tao đánh cho mày gãy chân để mày khỏi đi biểu tình. Đó là lời cảnh cáo của những kẻ đánh Trần Thị Nga (Hà Nam) vào chiều 25/5/2014
Chỉ còn vài chục năm nữa Người Việt sẽ tuyệt chủng, tội phạm Tàu đã và đang tràn qua khắp nơi Việt Nam qua âm mưu Hán Hóa .
"Việt-Nam giờ đây còn hay đã mất? mà giặc
Tàu ngang tàng trên quê hương ta...!" Việt-Khang
Thay vì tốn tiền nuôi tù, Tàu cộng đưa hàng loạt những tên tội phạm đầu trộn đuôi cướp qua VN lập những khu phố Tàu (1), chúng được lãnh sự quán cung cấp tiền bạc để lấy vợ Việt Nam (2) chúng mua chuộc người dân và công an địa phương (3), chúng trả tiền cho côn đồ đánh đập một cách tàn nhẫn những biểu tình hoặc lên tiếng chống Tàu cộng, tình báo và mật thám chúng khắp nơi buộc công an, nhà nước phải bỏ tù những ai phản kháng và chống đối Tàu cộng về sự lấn đất chiếm biển đảo của VN.
1, Những tên tội phạm này được lãnh sự quán TC cấp tiền hằng tháng, nên ăn nhậu phá phách ngang tàng - Công an VN biết nhưng làm ngơ. Những người TC nhận lương từ cục tình báo Hoa Nam không phải mới đây mà đã có từ mấy chục năm nay và từ thời ông Hồ còn sống, chúng lấy vợ VN học nói tiếng Việt rành như người bản xứ. chúng trà trộn vào người biểu tình chỉ điểm cho CA bắt người yêu nước.2, Những phụ nữ lấy chồng Tàu cho biết - thay vì đi làm lao động nước ngoài cực khổ hoặc lấy chồng Hàn thì bị đánh đập, thôi thì lấy chồng Tàu ngay trên đất VN có cơm ăn nhà ở xe cộ, con cái mình được song tịch.
3, Lãnh sự quán TC cấp tiền chúng thuê mướn côn đồ, mua chuộc những CA ham lợi làm làm việc cho chúng.
Mật vụ tình báo Trung cộng tràn nghập VN
Dân VN hiện nay
sợ mật vụ tình báo tàu
cộng còn hơn là CA VN.
“Giờ đây
Việt Nam còn hay đã
mất
Mà giặc Tàu ngang tàng trên quê hương ta”
(Việt Khang)
Xin trả lời Việt Khang, VN đã mất cho nên tàu cộng mới ngang tàng trên quê hương !!! - tại sao chống bọn xâm lược trung quốc lại bị tù ???
- tại sao yêu nước lại bị tù ???
Làm cơm trắng nở gấp đôi bằng bột hóa chất Tàu cộng 8.000 đồng/gói
- Chỉ với một gói bột hóa chất 8.000 đồng, các hàng cơm bụi đã có thể "hóa phép" cho 10 kg gạo thành cơm nở bung trắng đều, hạt to mẩy tương đương như khi nấu 20 kg gạo thông thường.
Quầy bán bột trắng giúp gạo ngâm nở nhiều gấp 2,3 lần bình thường.
Vỏ giấy từng gói lẻ ghi tiếng Tây, còn bên ngoài bọc là chữ Tàu chằng chịt, bên trong là thứ bột màu trắng mịn, có mùi thơm nhẹ.- Sau khi mua 2 gói bột trắng (giá 8.000 đồng/gói), chúng tôi tiếp tục theo chân 1 chị bán hàng cơm vỉa hè ở Bình Thạnh hỏi về công dụng loại bột xem có đúng không để "bọn em còn mở quán cơm bình dân". Chị T., 35 tuổi, thâm niên bán cơm vỉa hè 5 năm cho biết, dân trong nghề gọi bột này là bột nở có tác dụng làm thịt nhỏ to ra gấp 2, hạt gạo ngâm đem hấp lên to ra gấp 2-3 lần mà chẳng cần công sức gì cả.
- Chỉ cần ngâm 15-20kg gạo chung với 1 muỗng canh nhỏ loại bột này rồi đem hấp khoảng 1 tiếng, gạo sẽ nở bung, cho lượng cơm nhiều gấp đôi so với bình thường. Thêm nữa loại bột này còn có tác dụng làm cơm chín rất nhanh, chị P bật mí: "Ngâm bột này vừa giúp gạo nở nhanh, nhiều và chín mau mà không mất công làm gì cả".
Cơm chín nhanh sau vài thủ thuật nho nhỏ.
Bản tin tựa đề “Hạ Long: Phố ta hóa… phố Tàu” trên báo Khám Phá cho biết, tuyến đường du lịch chạy dọc bãi biển Bãi Cháy của TP. Hạ Long giờ đây giống một khu phố Tàu bởi đầy rẫy biển hiệu in chữ Trung Quốc.
Ngay biển hiệu của hai khu mua sắm lớn nhất dành cho du khách đến Hạ Long là Chợ đêm Hạ Long và Siêu thị Thanh Niên cũng “chú thích” dòng chữ Trung Quốc nổi bật hơn cả dòng chữ Việt.
“Thực tế, hiện tượng “phố ta hóa phố Tàu” không chỉ diễn ra ở TP. Hạ Long mà đang manh nha xuất hiện ở một số địa phương khác...”
Trong khi đó, một bản tin của Đài Chân Trời Mới hồi tuần trước có bản tin “Phố Tàu – Biểu hiện Hán hóa ở Việt Nam,” đưa ra lời báo nguy:
Bảng hiệu, thực đơn được kẻ vẽ, in ấn xen kẽ cả hai ngôn ngữ Việt – Trung. Giá cả được liệt kê cả bằng đồng Việt Nam lẫn nhân dân tệ của Trung Quốc. Chưa kể, tại khu phố Tàu ở Bình Dương còn có một trường học dạy tiếng Trung Quốc.
Một góc phố Tàu khác ở Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh. (Hình: Sống Mới)
Công nhân Tàu đánh dân Việt Nam
Bác ơi có người tới muốn gặp bác
Đứa nào?
Họ nói là bạn học
Kêu công an tới bắt
nó ngay, tao đâu có bạn học.
Dịch heo nối tiếp dịch gà
Bao giờ dịch đảng cho bà con vui
Ca
dao XHCN
Nỗi nhục quốc thể - Trương tấn Sang cúi đầu trước quân xâm lược
No comments:
Post a Comment