1/ Lãnh đạo đảng phát ngôn đần độn
Liên Hiệp Quốc hiện
nay chưa có thống kê về những phát ngôn đần độn của các quan chức lãnh đạo trên
thế giới, nhưng nếu có, nước CHXHCNVN sẽ tự hào đứng nhất thay vì gần chót như
các thống kê về nhân quyền hay tự do ngôn luận.
Có hai nguyên nhân
khách quan khiến lãnh đạo cũng như cán bộ đảng các cấp tại VN hay phát ngôn một
cách đần độn.
Nguyên nhân thứ nhất, họ đần độn thật, nhưng
vì do tuyên truyền và bị thói quen tự đề cao lừa bịp, họ tưởng thật họ là thành
phần ưu tú trong XH nên hay nói năng để răn giảng người khác, nhưng lại không
hiểu mình nói gì.
Thế nhưng tại sao họ
lại được chọn làm cán bộ lãnh đạo? Xin đọc nguyên nhân thứ hai.
Nguyên nhân thứ hai,
họ không ngu chút nào nhưng họ làm như thế để được thăng quan tiến chức. Và cách
chứng tỏ hay nhất và có “điểm” nhất, là làm cho mọi người cùng biết họ đần độn
qua những phát ngôn của họ. Đây là loại đần độn gian xảo.
Cả hai nguyên nhân cùng
nói lên, hoặc họ rất ngu, hoặc họ rất gian xảo, chỉ để đi đến một mục đích cuối
cùng là thể hiện sự đần độn để làm vừa lòng đảng và từ đó được thăng quan tiến
chức.
Hai nguyên nhân này
xuất phát từ thời khởi điểm của đảng CSVN. Đa số các lãnh đạo thế hệ ban đầu của
đảng, như Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Đỗ Mười, Lê Duẩn, v.v.... đều xuất thân bần
cố nông, thất học hoặc có trình độ học vấn rất thấp. Họ lại được trang bị lý luận
Mác-Lê “chuyên chính vô sản” để “đấu tranh giai cấp” kết hợp với tư tưởng Mao “chính
quyền sinh ra từ nòng súng”. Kết quả là thành phần trí thức trong đảng đều bị
tiêu diệt, hoặc èo uột, nhưng phải công bằng mà nói, ngày nay “tư duy” của đảng
có thay đổi chút ít.
Người Việt ta có câu
“Thà làm đầy tớ thằng khôn hơn làm thầy thằng dại”, nhưng khi làm “thầy”, đảng
cho phép đảng chỉ “làm thầy thằng dại” chứ không bao giờ chịu “làm đầy tớ thằng
khôn”. Khôn khó trị.
Kết quả, hết thế hệ
lãnh đạo này tới thế hệ lãnh đạo khác, chỉ có “thằng dại” theo thầy nên được “cơ
cấu” nâng lên làm “thầy”, còn “thằng khôn” không bao giờ có “đầy tớ” mà chỉ đi
làm đầy tớ. Và cứ thế, cứ thế. đần độn nối tiếp đần độn, càng về sau, càng đần độn
hơn trước. Không đần độn, không cơ cấu.
Phát ngôn “đần độn
thật” thì có nhiều, nhưng “đần độn gian xảo” có thể dẫn chứng như sau.
Hồ Chí Minh có hai câu
nổi tiếng, chính hai câu này mà hết thế hệ này đến thế hệ khác, máu người VN chảy
suốt từ Nam ra Bắc, từ Bắc vào Nam và tới giờ dân vẫn đói khổ (đời bình an biết
bao nếu không có CS!).
Hai câu mà tới giờ này
nhiều người vẫn hít hà khen hay và tôn thờ. Đó là câu “Độc lập mà dân không được
hưởng hạnh phúc, tự do thì độc lập cũng không có nghĩa lý gì” và câu “Không có
gì quý hơn độc lập tự do”.
Không biết có ai nhận
ra sự mâu thuẫn trong hai câu trên không, đã nói “Không có gì quý hơn độc lập tự
do” mà “dân không được hưởng hạnh phúc, tự do thì độc lập cũng không có nghĩa lý
gì”, vậy thì cái gì quý hơn cái gì?
Dù mâu thuẫn, nhưng đây
là hai câu mà Hồ Chí Minh và đảng CS dùng để “xoá đói giảm nghèo” dân về tư tưởng,
tức là gian xảo, lừa bịp, không có thật, nhằm mục đích mị dân.
Tại sao Hồ Chí Minh
phải “đần độn gian xảo” như vậy? Vì quan thầy Stalin và Mao.
Trong thời đuổi Mỹ,
hai câu trên được đảng tuyên truyền ra rã. Đảng xúi dân xã thân đánh Mỹ (cho đảng)
bằng cách mị dân sẽ được hưởng hạnh phúc, tự do khi có độc lập, vì độc lập là
quý nhất.
Sang thời kỳ rước Mỹ,
câu thứ nhất không còn giá trị vì không có thật nên mất tác dụng tuyên truyền,
nhưng câu thứ hai vẫn tiếp tục được tung hô khắp nơi, nhưng đảng gian xảo không
cho biết ai mới là người hưởng độc lập, tự do, hạnh phúc. Độc lập, tự do, hạnh
phúc cho dân thực chất chỉ là những cái bánh vẽ của đảng.
Dân VN sôi máu vì những
phát ngôn đần độn của quan chức lãnh đạo đảng nhưng thầy Tàu Cộng vỗ tay khen “nị
hảo a”. Và như thế, chủ quan cũng như khách quan, sẽ còn những phát ngôn đần độn
nữa từ các quan chức cộng sản VN.
Phạm Khánh Chương
‘Phát hành trái phiếu lu bù, vay lu bù để chi thì chết thôi’
Published on October 10, 2014 · ( TTXVA.NET )“Có đồng nào “ăn hết” đồng đó, rồi lại đi vay nợ, đảo nợ làm mất cân đối thu – chi; không có tiền chi lương cho người dân, không có tiền chi đầu tư phát triển”. Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng thẳng thắn chỉ ra thực trạng đáng lo ngại trên khi phát biểu tại phiên họp Thường vụ Quốc hội (TVQH) diễn ra sáng nay, 9.10.
Đánh giá chung về tình hình kinh tế – xã hội (KT-XH) và thu chi ngân sách năm 2014, Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng nhận xét báo cáo của Chính phủ cho thấy bức tranh khá toàn diện: kinh tế ổn định, tăng trưởng GDP có chiều hướng tăng lên, lạm phát được kiểm soát. “Tăng trưởng GDP mà đạt gần 6%, trong khi lạm phát thấp hơn chỉ có 4-5%, như vậy cũng rất hợp lý”, Chủ tịch Quốc hội nói.
Tuy nhiên, trong báo cáo hàng trăm trang về KT-XH, ông Nguyễn Sinh Hùng yêu cầu làm rõ hơn nữa đời sống tinh thần và vật chất của người dân thực sự có được cải thiện, có còn bức xúc hay không; đồng thời, cần chỉ rõ những yếu kém của nền kinh tế, trong bối cảnh sức cạnh tranh chưa cao; nợ công đang là mối đe doạ; cân đối ngân sách chưa tích cực…
Theo Chủ tịch Quốc hội, trong cơ cấu thu – chi hiện nay đang thực sự rất báo động, khi ngân sách dành tới 72% tổng thu cho chi thường xuyên, trong khi chi cho đầu tư phát triển thì quá ít, luôn phải đi vay, phát hành trái phiếu đảo nợ.
“Phải cân bằng thu – chi, thu lấy mà chi. Chứ bây giờ cứ phát hành trái phiếu lu bù, vay lu bù để chi thì chết thôi”, Chủ tịch cảnh báo.
Ngay cả cân đối xuất nhập khẩu cũng đang tồn tại quá nhiều bất cập. Theo Chủ tịch, hiện nay cái gì cũng phải nhập khẩu từ vật tư, nguyên liệu, từ những thứ nhỏ nhất như cái kim, sợi chỉ. Do đó cần phải tính toán lại bài toán tự chủ, độc lập về kinh tế. Phải có tích luỹ và tiêu dùng, phải có của ăn của để dành. Thu được thì phải để dành đầu tư, dự phòng, dự trữ.
“Ăn hết không có tiền chi lương”
|
Ông Hùng nói thêm: “Các đồng chí không chủ động làm ra tiền, chỉ ngồi chờ xem có bao nhiêu để chia là không được. Phải có cách giải quyết tiền lương”.
Nhấn mạnh bức tranh thu – chi ngân sách đang rất xấu, thu được đồng nào đem xài hết đồng đó là rất nguy hiểm, Chủ tịch Quốc hội yêu cầu phải hãm phanh lại, không được vay ào ào. Bởi nếu kinh tế không phát triển được nữa, không trả được thì nguy cơ sụp là hiện hữu. Ngay cả việc nhiều ý kiến cho rằng, hỗ trợ doanh nghiệp giảm thuế là giảm thu, Chủ tịch phản bác quan điểm này. Theo ông Hùng, việc giảm thuế có thể nuôi dưỡng nguồn thu, tăng tỷ lệ động viên vào thuế ngân sách những năm sau.
“Bán 100 bát phở mà giá rẻ thì còn hơn bán 10 bát. Bán rẻ 20.000 một bát thay vì 30.000 đồng thì 1.000 người đến ăn chúng ta giàu to, thu ngân sách cao hơn. Các đồng chí tính thế nào thì tính, phải đảm bảo 50% chi thường xuyên, 30% chi đầu tư, 20% trả nợ trong tổng chi ngân sách”, Chủ tịch Quốc hội yêu cầu.
THEO THANH NIÊN
3/ Cả Trọng không bao giờ lú
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Nếu cha già Trần Dân Tiên đã từng khẳng định “bác cháu ta có thể sai, nhưng đồng chí Mao với đồng chí Xít-ta-lin không bao giờ sai”, thì ai đó cũng có thể quả quyết, “vợ thằng Đậu có thể lú, nhưng bác Cả Trọng không bao giờ lú”.
Bác Cả Trọng không bao giờ lú, về mặt nguyên tắc của đảng cũng như về
mặt tư tưởng của bác ấy bàng bạc trong những phát biểu lừng danh chấn
động màng tai lẫn màn hình còm-píu-tờ thời gian qua.
Về mặt nguyên tắc, như mọi người đã bị quán triệt từ lâu (ít nhất cũng
60 năm cho dân Miền Bắc, gần 40 năm cho dân Miền Nam), rằng thì là, đảng
CSVN là tinh hoa của thời đại, là đỉnh cao trí tuệ, túi khôn của
loài... vượn sau ngày chun ra khỏi hang Pac Bó có núi Kạc Kạc suối Lê Lê
cái gì đó. Sỡ dĩ đảng trí tuệ được như thế là nhờ đảng viên trí tuệ
khác thường, nên từ đó mà suy thì lấy đâu ra một đồng chí lú để đảng
phải chọn lầm đưa lên ngai đảng trưởng một đảng luôn tự sướng quang vinh
muôn năm, tạo cơ hội cho thiên hạ xúc xiểm chẳng những cá nhân mà luôn
cả bồ đoàn, kể cả cha già Trần Dân Tiên, người vừa đi đường vừa kể
chuyện, vừa tự nâng bi, vừa sáng lập đảng.
Về mặt tư tưởng, ý tứ lôm côm trên những lời phát biểu của bác Cả Trọng
nghe nhạt nhẻo vô duyên nhưng tiềm ẩn cả một sức mạnh tổng hợp nâng tính
phi lú lên tầm cao mới, nhờ bác ấy là TBT có bằng cấp cao hơn tất cả
mười vị tiền nhiệm Trần Phú, Lê Hồng Phong, Hà Huy Tập, Nguyễn Văn Cừ,
Trường Chinh, Lê Duẩn, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu và Nông
Đức Mạnh; trong đó có vị trình độ học vấn tuy chỉ ngang tầm hai hòn dái,
cái dậu lợn nhưng luôn luôn tỏ ra kiệt xuất trong lãnh đạo và ứng xử,
tốt ăn, tốt ở, tốt làm, được đảng viên cả nước đồng tình khâm phục trước
những thành tích mang tính lịch sử, chẳng hạn như chính sách cào bằng
Miền Nam phồn vinh giả tạo xuống với Miền Bắc khố rách áo ôm thực sự sau
đại thắng mùa Xuân Tóc Đỏ Tháng Tư, 75. Huống chi bác Cả Lú, à quên,
bác Cả Trọng có cái bằng Tiến sĩ, học hàm Giáo sư.
Những phát biểu thiên tài của bác Cả Trọng thì nhiều vô kể. Ở đây chỉ
xin dẫn chứng vài ví dụ điển hình mà vị đương kim TBT/ĐCSVN mới nhả ngọc
phun châu mà bọn xấu bảo là gâu gâu trong thời gian gần đây.
Trong kỳ họp thứ 6 Quốc Hội khóa Xlll, bác Cả Trọng nói, “...Xây dựng Chủ nghĩa Xã hội còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”.
Lời phát của Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN đã làm cho một
bộ phận không nhỏ quần chúng nhân dân tự phát... điên lên vì không hiểu
thấu nỗi lòng trăn trở về tổ quốc của bác Cả Trọng. Tổ quốc của bác ấy
là tổ quốc gắn liền với CNXH; nếu không có CNXH đi kèm, tổ quốc là đồ
vất đi, hay nói một cách khác, tổ quốc của bác ấy chỉ có từ ngày cậu Cu
Côn ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì ai mà phải ra đi tìm đường cứu
đói rồi vớ được cái CNXH mang về. Xem thế thì 100 năm hay lâu hơn không
thành vấn đề; vấn đề là phải xoay cho bằng được cái CNXH bằng bất cứ giá
thời gian nào, vì còn CNXH mới còn đảng, mà còn đảng thì mới còn mình.
“...Xây dựng Chủ nghĩa Xã hội (CNXH) còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”.
Bác Cả Trọng thật là chí lý, vì nhìn lại, từ Phong trào Xô Viết Nghệ
Tĩnh 1930 đến nay đã 84 năm, mà có xây được gì đâu. “Trí Phú Địa Hào” bị
đảng hô hào hò hét “Đào tận gốc trốc tận rễ” nhưng bọn bóc lột ác ôn
này dưới thời đại HCM hôm nay còn “bặm trợn” gấp bội thời thực dân phong
kiến. Rồi đến Cải Cách Ruộng Đất lấy đất của địa chủ chia cho bần cố
nông, nay bần cố nông lại tay không hoàn tay không, nên muốn xây dựng
CNXH, đảng của bác Trọng lại phải bắt lại từ đầu bằng cái Xô Viết Nghệ
Tĩnh mới, XNNT 2014, thả côn an xuống đường hò hét “Đào tận gốc trốc tận
rễ” bọn “Trí Phú Địa Hào”, tái phát động Phong trào CCRĐ, đấu tố...
Nói chuyện với cử tri đảng biểu dân bầu Hà Nội ngày 6/10/2014, bác Cả Trọng giáo huấn: "Phải
bình tĩnh tỉnh táo, rất khôn ngoan, có con mắt chiến lược. Bác Hồ dạy
rồi, cha ông ta dạy rồi, đánh con chuột đừng để vỡ bình, làm sao diệt
được chuột mà bảo vệ được bình hoa. Tức là phải giữ cho được cái ổn
định."
Lời bác Cả Trọng giáo huấn đám cử tri đảng biểu dân bầu Hà Nội ngày
6/10/2014 thật là chính xác. Đánh chuột chứ ai nỡ đánh bình, khỏi phải
đợi đến tra trọ (già đầu) trắng tóc mới học được “Bác Hồ dạy rồi, cha
ông dạy rồi”, đứa con nít nó cũng biết chuyện phi lú đó. Nhưng sở dĩ bác
Cả Trọng nhắc nhở là vì bình ở đây không phải là bình thường, chuột
thường mà là bình quý chuột quý. Bình là chuột, chuột là bình. Bình là
ông, chuột cũng là ông.
Chính vì Bình là đảng, Chuột là đảng viên thì làm sao người dân lại đòi
bác Cả Trọng là đảng trưởng phải thế nọ thế kia, chẳng hạn như người dân
lấy tên Lite_breeze bức xúc viết còm trên DLB rằng, “Đánh bọn đảng
viên tham nhũng nhưng sợ lại vỡ đảng. Vì bọn quyền thế mới có thể tham
nhũng, có tổ chức tham nhũng. Đánh tham nhũng là đánh bọn quyền thế, mà
bọn quyền thế là đám nắm đảng cộng sản. Thế thì, đánh cái quái chó gì
cho được! ”.
“Đánh cái chó gì được” khi Bình với Chuột là một. Bình là ông, mà chuột cũng là ông.
Túm lại, bác Cả Trọng phát biểu thế nào, nói làm thao thì cũng đều nằm
trong “chủ trương lớn” của đảng nhà bác ấy. Đương nhiên được lòng đảng
thì mất lòng dân. Bác Cả Trọng lú với dân nhưng ranh với đảng: thà để
chuột thoát thân chứ quyết bảo vệ bình. Bể bình là bể ổ.
Rõ ràng như vậy rồi chứ còn gì nữa! Xin đừng gọi em bằng Lú.
No comments:
Post a Comment