Pages

Saturday, November 20, 2010

Hội đồng GMVN trước những dối trá của chế độ Cộng sản

Bat tay ma quy
Nhìn vào 65 năm cộng sản cai trị miền Bắc và 35 năm cộng sản cướp chính quyền ở miền Nam, ta không khỏi lo âu trước sức phá hoại của cộng sản trên con người và đất nước, vì những dối trá của chế độ chính trị này.

Dối trá thứ nhất: Thuyết vô thần duy vật
Trước hết, chế độ cộng sản đã áp đặt một cách có hệ thống thuyết vô thần duy vật trên toàn dân, đặc biệt trên giới trẻ trong các trường đại học và trung học. Đảng cộng sản đã áp đặt chủ thuyết này một cách triệt để, như chứng từ của một nhà khoa học, tiến sĩ Phạm Như Ngọc, nguyên Trưởng Phòng vật lý hạt nhân tại Viện vật lý, Viện khoa học Việt Nam: “Tôi sinh ra và lớn lên trong lòng miền Bắc nước Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa. Suốt 10 năm trung học phổ thông tôi luôn luôn được dạy rằng vũ trụ này tự nhiên mà có, không có ông trời nào hết. Rồi tôi vào học ngành vật lý của trường Đại học tổng hợp Hà Nội. Tôi phải học triết học duy vật một cách có hệ thống trong sợi chỉ đỏ xuyên suốt là quan điểm vật chất có trước, vật chất quyết định ý thức. Chỉ những gì con người cảm nhận được trực tiếp hoặc gián tiếp thông qua các giác quan mới tồn tại. Như thế, chủ nghĩa duy vật đương nhiên chối bỏ sự hiện diện của Thiên Chúa, vì không ai có thể sờ đụng được hoặc cảm nhận được Ngài nhờ các giác quan của mình. Lúc bấy giờ tôi cảm thấy chủ nghĩa duy vật là đúng. Ai tin vào Thiên Chúa, tôi cho là duy tâm, là mê tín dị đoan cả. Sau khi tốt nghiệp, tôi làm nghề dạy học, vừa phải dạy vật lý, vừa phải thông qua môn học này để giáo dục tư tưởng duy vật cho sinh viên. Vì thực tâm tin ở sự đúng đắn của chủ nghĩa duy vật, nên tôi dạy rất say sưa, không thấy gò bó gì cả. Suốt 13 năm trên con đường xa cách Chúa và chống lại đường lối Người, bây giờ nghĩ lại, tôi thấy xót xa hối hận vô cùng. Nếu linh hồn của lớp đàn em tôi bị hư mất, thì chính tôi phải chịu trách nhiệm đã vô tình gây nên tội”.
Trong khi dạy giáo lý dự tòng, tôi hỏi mấy sinh viên công giáo đi cùng với bạn mình: “Các anh chị tin có Thiên Chúa không?”. Họ trả lời: “Có”. Tôi hỏi tiếp: “Các anh chị có xác tín có Thiên Chúa không?”. Họ lắc đầu. Với trí khôn không xác tín có Thiên Chúa, thì niềm tin của họ không có căn bản. Tin Chúa, tin Giáo Hội có vững nếu họ xác tín qua lý trí rằng có Thiên Chúa tạo thành vũ trụ và con người. Với sự yếu kém của trí khôn đang bị thuyết duy vật vô thần chi phối, họ sẽ mất hết đức tin và chỉ giữ đạo theo thói quen.
Trước tình trạng này, có lẽ Hội Đồng Giám Mục, cách riêng là Ủy ban Giáo lý và Đức tin nên tính đến việc in ra hàng triệu tài liệu chống lại thuyết vô thần duy vật đang tàn phá khốc liệt con người Việt Nam, cách riêng con em chúng ta đang bị đe dọa mất đức tin. Sau bao nhiêu năm, chẳng lẽ Hội Đồng Giám Mục vẫn ngồi yên trước sự dối trá căn bản này của cộng sản sao?

Dối trá thứ hai: Bầu cử Quốc hội và Hiến pháp 1992
Ai cũng thấy bầu cử giả hiệu của đảng cộng sản. Bầu cử là phải có tự do ứng cử, tự do chọn người để bầu. Trong chế độ cộng sản, đảng chọn người rồi bắt nhân dân đi bầu, vừa gian dối vừa tốn kém. Tôi đã không đi bầu và đã kêu gọi mọi người không đi bầu. Đáng lẽ ra, Hội Đồng Giám Mục phải tố cáo sự giả dối này và không đi bầu để nhân dân thấy trò bịp bợm này; thay vì thê, các Đức Giám Mục cũng đi bầu như ai vì sợ, vì muốn an thân, mặc cho người dân, con cái của mình cùng tham gia vào trò hề bầu cử giả hiệu. Giáo Hội phải bảo vệ sự thật, chứ không thể chấp nhận trò giả dối này. Nếu Hội Đồng Giám Mục không đi bầu và tuyên bố lý do, thì chắc rằng chế độ này không thể làm trò hề ấy năm này qua năm khác được. Bầu cử là một trò hề, thì Quốc hội cũng là một trò hề. Họ là đại biểu của ai? Đâu phải của toàn dân. Họ được đảng bầu chọn. Nhân dân đi bỏ phiếu cho những người đảng chọn, để cho thế giới lầm tưởng là có dân chủ, có bầu cử tự do.
 trietd
Chưa hết. Hiến pháp 1992 lại chấp nhận cho đảng cộng sản cướp chính quyền sẽ lãnh đạo mãi mãi. Do đó, tôi và nhiều lãnh đạo tôn giáo như Phật Giáo thống nhất, Hòa Hảo, Cao Đài đã lên tiếng đòi hủy bỏ điều 4 Hiến pháp (tức là điều chấp nhận cho đảng cộng sản giữ quyền lãnh đạo muôn năm) và đòi bỏ cả Hiến pháp 1992. Trong khi đó, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam vẫn im lặng, chịu đựng, không có một tuyên bố nào phê phán Hiến pháp đó.
Nhân hội nghị của Liên Hiệp Quốc tại Vinena (nước Áo) về nhân quyền (14.06.1993), tôi đã cực lực lên án cộng sản vi phạm mọi nhân quyền của nhân dân Việt Nam. Qua cuộc phỏng vấn của đài RFI một ngày trước hội nghị, tôi yêu cầu hội nghị Liên Hiệp Quốc đòi đảng cộng sản Việt Nam tôn trọng “tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do bầu cử… Con người phải được pháp luật bảo vệ, không bị bắt bớ một cách bừa bãi. Chính những cái đó là căn bản cho cuộc sống của người dân”.
Ngày 09.09.2001, trong khi Quốc hội khóa 10 ra nghị quyết thành lập ủy ban dự thảo sửa đổi bổ sung một số điều của Hiến pháp 1992, tôi đã lên tiếng yêu cầu bỏ điều 4 Hiến pháp và bỏ luôn cả Hiến pháp 1992. Phải soạn thảo một hiến pháp mới phản ánh ý nguyện của toàn dân. Phải hủy bỏ Hiến pháp 1992 vì nó không giá trị. Phải bầu ra một Quốc hội lập hiến với những dân biểu được nhân dân bỏ phiếu tự do. Bản hiến pháp phải xác định tính cách độc lập 3 quyền căn bản: quyền lập pháp (quốc hội), quyền tư pháp (tòa án), quyền hành pháp (nhà nước). Thiết lập đa nguyên, đa đảng để mọi người dân được tự do chọn lựa một thể chế chính trị và nói lên những đòi hỏi chính đáng của mình. Các quyền căn bản của con người như: tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do đi lại, tự do cư trú, cách riêng tự do tôn giáo phải được hiến pháp mới xác định rõ ràng và ngăn cấm Nhà Nước giới hạn hay hủy bỏ như đã xảy ra với Hiến pháp 1992.
Lẽ ra trong những điều nói trên, Hội Đồng Giám Mục phải chỉ đạo cho con cái của mình, chứ không thể yên lặng cộng tác vào trò hề của chế độ cộng sản.

Dối trá thứ ba: Nền giáo dục đang phá hoại ghê gớm
Một sự dối trá khác là nền giáo dục đang phá hoại cuộc sống tinh thần của toàn dân, nhất là của giới trẻ. Trong bài tham luận đọc tại đại hội nhà văn Việt Nam lần thứ 8 (tháng 07.2010), nhà văn Trần Mạnh Hảo đã cay đắng tố cáo sự dối trá của nền giáo dục ở Việt Nam: “Đạo đức trong giáo dục Việt Nam hôm nay, đồng nghĩa với dối trá: thầy dối trá thấy, trò dối trá trò, quản lý giáo dục báo cáo láo cốt lấy thành tích, nạn mua bán bằng, bán đề thi, mua quan bán tước đang là đại họa của nền giáo dục. Hầu hết sách giáo trình, sách giáo khoa là sách đạo văn. Cán bộ có chức có quyền đua nhau làm thạc sĩ, tiến sĩ, lấy bằng thật nhưng học giả. Nạn dùng tiền mua bằng cấp, mua học hàm học vị đang diễn ra công khai trong cái chợ trời giáo dục Việt Nam.”
 giaoducVN Con Cháu Thời Đại Việt Gian Hồ Chí Minh Giữa Thủ Đô 1000 Năm Thăng Long
cảnh nữ sinh thời XHCN đánh nhau
Tình trạng giáo dục như thế, mà Hội Đồng Giám Mục, người lãnh đạo Giáo Hội Công giáo, lãnh đạo đời sống tinh thần của dân tộc, vẫn im lặng năm này qua năm khác, trong khi sự dối trá trong giáo dục ảnh hưởng nguy hại đến nhận thức và tinh thần của con em ta.
Với những dối trá nói trên, ảnh hưởng đến con người Việt Nam hôm nay và cả dân tộc mai sau, tôi xin đề nghị Hội Đồng Giám Mục nghiêm túc suy nghĩ xem Giáo Hội phải làm gì, chứ không thể ngồi yên, mặc cho những dối trá đó càng chồng chất lên dân tộc ta, lên con em công giáo của ta.
Cuối cùng, với một chế độ phá hoại con người như thế, với những người cướp chính quyền vênh váo áo mũ sống giả dối và tàn phá tôn giáo như thế, tôi thú thực không thể hiểu nổi cảnh các giám mục sắp hàng một, bắt đầu là hồng y, rồi tổng giám mục, giám mục… ôm hôn thắm thiết những con người ấy. Lại một trò hề giả dối không chịu được. Tôi đã từng nói với Ban tôn giáo Thành phố Sài Gòn: đừng nói “Ban tôn giáo”, nhưng là “Ban phá tôn giáo”. Xin các đấng đừng bày trò giả dối ấy nữa.

Lm Chân TínLinh mục Chân Tín, DCCT


Nguồn trích: thongtinberlin.net

******************************

Chuyện Kinh Doanh với Việt-Cộng

Nguyễn Thái Hải - www.take2tango.com
Năm 2002 hai tỉnh Long An và Đồng Tháp bị một con lu lụt nặng nề. Tại Victoria, một số nguời có thiện tâm đa đứng ra gây quỹ cứu trợ đồng bào nạn nhân lu lụt. Tôi không trong ban tổ chức nhung đuợc nhờ về Việt Nam chuyển trên 25 ngàn Úc kim và 10 ngàn viên thuốc Panadon đến tận tay đồng bào bão lụt.

Tôi cùng ba nguời bạn
đều sống tại Victoria về Việt Nam lần đó. Tất cả mọi chi phí đều từ tiền túi của bốn nguời chúng tôi bỏ ra. Khi về đến Việt Nam chúng tôi nhờ một nguời bạn liên lạc qua Hội Hồng Thập Tự để thu xếp xin phép cho chúng tôi đi phát tiền và thuốc. Danh sách nguời đuợc phát thì do chánh quyền địa phuong cung cấp. Mỗi gia đinh đuợc nhận 200 ngàn đồng Việt Nam và 20 viên thuốc.
Trong chuyến đi cứu trợ lần ấy chúng tôi có chụp hình và quay phim để mang về tặng cho bà con cung nhu những nhà mạnh thuờng quân ủng hộ làm bằng chứng. Chúng tôi cung đem những biên nhận với chữ ký từng nguời về Úc, nhờ đó bà con rất bằng lòng với cách làm việc của bốn anh chị em chúng tôi.

Thế rồi n
ăm sau lại thêm một trận lu lụt. Trận lụt lần này nặng hon, bao trùm cả miền Tây và miền Trung Việt Nam. Tôi và số anh em tự đứng ra tổ chức. Kết quả gây quỹ hết sức mỹ mãn, thu đuợc gần 50 ngàn Úc kim và 40 ngàn viên thuốc Panadon.

Chúng tôi lại lên
đuờng về Việt Nam cứu trợ nạn nhân bão lụt. Chuyến đi này có thêm ba nguời nữa cùng đi với chúng tôi. Vì số thuốc quá nhiều nên chúng tôi mới chia cho từng nhóm mang theo các chuyến bay khác nhau. Tôi lãnh 10 ngàn viên thuốc và 5 ngàn Úc kim. Tôi đi truớc hai hôm nên đem ra khỏi phi truờng an toàn.

Số còn lại thì các anh em khác mang
đi, về tới Việt Nam hai ngày sau, nhung khi ra cửa phi truờng tất cả số thuốc đều bị tich thu dầu rằng chúng tôi có giấy của các tiệm thuốc tây bên Úc cấp đa hiến tặng cho đồng bào bị lu lụt. Không biết số thuốc bị Việt cộng tịch thu này đa vào tay ai ?

Mặc dầu hầu hết thuốc
đa bị tịch thu chúng tôi vẫn tiếp tục công tác cứu trợ. Khi cứu trợ đồng bào miền Tây xong phái đoan chúng tôi tiếp tục ra miền Trung. Vì thấy số nhân lực nhiều quá nên tôi không đi theo. Tôi mới đi về quê thăm nguời nhà bên tôi cung nhu bên vợ tôi.

Khi về quê, tôi thấy bà con mình thì nhiều và nghèo khổ quá, công việc làm
ăn thì khó kiếm tiền. Sẵn kinh nghiệm doanh thuong tại Úc, tôi mới nghi ra cách tạo công ăn việc làm cho nguời thân, cung mong bớt gánh nặng cho mình ở bên nầy.

Cùng thời
điểm đó cộng sản tuyên truyền rằng nguời nuớc ngoài đuợc quyền đứng tên làm chủ bất đông sản tại Việt Nam.
Nghe thế tôi mua khách sạn Đại Lộc số 271 đuờng Lê Thánh Tôn Sài Gòn. Khách sạn này đa xây dựng trên 10 năm và đa qua 2 đời chủ. Khách sạn này cao 10 tầng và khi mua lụât su cho biết giấy tờ hợp lệ và đầy đủ.
Khi mua do không đủ tiền tôi đa đem giấy tờ tới Ngân Hàng Nhà Nuớc Việt Nam để vay 4 trăm ngàn Úc kim và đa đuợc chấp thuận cho vay.

Nhung chỉ 6 tháng sau bọn Việt cộng
đa đem luật rừng ra nói chuyện. Chúng bảo rằng khách sạn này xây cất bất hợp lệ, giấy phép chỉ cho xây 5 tầng. Đúng là luật rừng vì nếu không hop lệ làm sao Ngân hàng lại cho vay.

Rồi chúng bắt
tôi phải muớn nguời đập dỡ bỏ đi 5 tầng. Trong thời gian tháo dỡ phải nói rằng không có cảnh nào khổ cho bằng không điện nuớc. Khi trời mua nuớc từ trên đổ tràn xuống duới. Nuớc làm hu hết đồ đạc của các phòng ở bên duới. Vậy mà bọn cộng sản liên tục tới hăm dọa, hối thúc, khủng bố tinh thân tôi và gia đinh.

Hon 6 tháng trời sống trong cái cảnh nhu vậy, sau khi sửa chữa hoàn tất,
tôi quyết định bán để chạy khỏi Việt Nam khỏi phải sống với loài thú vật cộng sản.

Trong khi bán tôi gặp biết bao nhiêu phiền toái, phải chi từ trên xuống duới rồi từ duới lên trên mới bán
đuợc. Khi bán đuợc mặc dầu lỗ hon phân nửa bọn chúng bắt tôi phải đóng thuế. Trên thế giới ngày nay chỉ có bọn Việt cộng mới bắt buộc nguời bán lỗ mà phải đóng thuế.
Chua hết khi đem tiền về Úc chúng lại bắt tôi phải đóng thuế một lần nữa vì chuyển tiền ra khỏi Việt Nam. Cuối cùng tôi quyết định chuyển tiền qua trung gian (chợ đen) dù chịu lỗ nhung không để bọn Việt cộng tiếp tục hút máu mình. Tính ra tôi đa mất gần một triệu Úc kim chỉ vì tin theo Việt cộng.

Tôi kể lại kinh nghiệm xuong máu tôi
đa trải qua để mong là một bài học, là một tấm guong cho những ai muốn trở về làm ăn với Việt cộng.
Về Viêt-Nam là phải chịu luật rừng và cuối cùng là phải bỏ của chạy giữ nguời.
Chính vì không thể dụ dỗ đuợc đồng huong mang tiền về cúng cho cộng sản, bọn chúng mới đẻ ra cái tổ chức tay sai Hội Doanh Nhân Việt kiều, Việt Gian để dụ dỗ và tiếp tục bòn rút đồng tiền mồ hôi nuớc mắt chúng ta đa tạo ra.

Tôi nhiệt tình ủng hộ việc Cộng
Đồng đa đứng ra tổ chức cuộc biểu tình “lên án Việt gian” vào ngày 25 tháng 9 này tại Footscray.

Việc làm của Cộng Đồng giúp cho đồng huong Việt Nam phân biệt bọn Việt gian, Việt Cộng và đừng dại gì mang tiền về Việt Nam làm ăn, kinh doanh mà tiền mất tật mang.

Nguyễn Thái Hải
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ý KIẾN CỦA BẠN
Ai cung thấy VC là xảo trá, lừa đảo nhung vẫn còn một số VK lao đầu vô làm ăn ở VN. Kết quả chắc chắn sẽ nhu tác giả bài viết trên đây đa gặp. Nguyễn mạnh Trí
Xin cám on ông Nguyển Thái Hải đả thông báo tình trạng của ông làm ăn với VC và xin nhửng ai có truờng hợp tuong tợ xin hảy lên tiếng để cho nguời Việt tỵ nạn thấy rỏ bộ mặt thật của bọn VC nếu không thì sẻ còn có rất nhiều nguời sụp bẩy của VC , nếu VN chua có Tự Do Dân Chủ thì xin nguời Việt tỵ nạn hảy tránh xa VC càn xa càng tốt . Tiêu Cà Mau
Cho dù có giấy của các tiệm thuốc tây bên AUSTRALIA cấp đa hiến tặng đồng bào bị lu lụt rồi các loại thuốc men nay đuong nhiên củng vào tay những tên việt cộng tham lam cuớp trắng trợn táo bạo to lớn.Hon nữa trong quá khứ sẽ đến ngày đền tội với danh sách những tên sát nhân hung thần tội phạm đầu sỏ cuớp của giết nguời tham quyền cố vị của nuớc CHXHCNVN sẽ bị đua ra các phiên tòa diệt chủng xét xử tội ác chống lại loài nguời; ngoài ra còn một số lớn các nhà độc tài quan chức csVN mang tội thâu gom tài sản bất chính rữa tiền tham nhung ký thác ẩn danh chuyển gởi trong các tài khoản ngân hàng Thụy Si
Hoan hô tác giả bài viết nầy đủ can đảm nói lên sự thất bại của mình vì tính toán sai lầm mà phải bỏ của chạy lấy nguời, tuy là mất mác tiền bạc mồ hôi nuớc mắt nhung đả dóng lên đuợc một tiếng chuông cảnh báo cho những ai có ý định về"xây dựng quê huong" phải học thuộc lòng bài nầy của tác giả ,đả trả với một giá khá đắt cung may mà còn mạng sống, để thức tỉnh những ai đang hăm hở tài kinh doanh của mình đả học ở nuớc ngoài và tự tin sẻ thành công trên chính quê huong của mình.
Không
đon giản nhu mình nghi đâu ,những nguời từ nuớc ngoài về kinh doanh ví nhu là một con heo ,khi mập mạp thì chúng nó(csVN) sẻ thịt ngay vì chúng nó có hàng triệu lý do để gán ghép tội và bắt giử và cho phép nạn nhân gọi điện về gia đinh đem tiền để chuộc mạng không sẻ ở tù gục xuong,nếu có tiền bạc đúng nhu bọn chúng muốn thì chúng sẻ lập thủ tục trục xuất,củng nhu guong thằng Trần Truờng năm nào từng có công chống đối nguời Việt hải ngoại về vấn đề treo hình tôn vinh già hồ trong tiệm video lậu,chuyên ăn cắp bản quyền ,công sức mồ hôi nguời khác sau khi bị đánh bật tại hải ngoại, thì hắn lôi kéo vợ con hắn về VN nuôi cá bị đám VC địa phuong dập nó tời bời nợ nần ngập cổ khiến hắn muốn tự tử nhung trời vẩn chua cho nó chết,có rất nhiều nguời cung cay đắng lắm khi trở về "xây dựng quê huong" nhung họ không có can đảm nhu tác gỉả bài nầy,một lần nữa xin hoan hô tác giả và ông LS Trinh Hội rất can đảm nói lên những khó khăn khi muốn xây dựng tuong lai tại Việt Nam.  
Thuờng Dân

No comments:

Post a Comment