Trịnh Hội                                                                                                                                                                                                                                                    
Hôm thứ Sáu tuần trước, tôi đã có dịp tham dự Đại Nhạc Hội “Việt  Love 4 Japan” gây quỹ cho các nạn nhân động đất và sóng thần ở Nhật Bản  do các anh chị em nghệ sĩ tổ chức ngay tại khu Little Saigon đông đúc  người qua lại. Đặc biệt là người Việt vì nơi tổ chức được đặt ngay tại  carpark nằm bên cạnh trung tâm Saigon Performing Arts Center và hoàn  toàn…free. Miễn phí từ âm thanh cho đến hình ảnh trực tiếp truyền hình  của cả 4 đài TV của người Việt ở đây.
Và dĩ nhiên những nghệ sĩ tham dự cũng đều trình diễn miễn phí.
Vậy mà hầu như hôm đó những gương mặt lớn trong làng văn nghệ hải  ngoại đều có mặt. Từ chị Ý Lan cho đến anh Nguyễn Ngọc Ngạn. Quang Lê  vừa mới bay từ Việt Nam về cho đến chị Mai Lệ Huyền trong cơn gió lạnh  của buổi chiều hôm ấy vẫn thoải mái nhảy rất… sung. Mặc dù ai cũng chỉ  được cho hát độc nhất có một bài. Vì có quá nhiều nghệ sĩ xin ghi tên  tham dự vào giờ chót.
Thành thật mà nói cách đây khoảng hai tháng khi được ban tổ chức liên  lạc hỏi xem tôi có thể tham dự chương trình hay không thì tôi cũng có  ậm ừ OK cho qua chuyện. Lúc ấy tôi nghĩ nếu giúp được thì mình cũng nên  giúp mặc dù tôi không mặn mà lắm với chương trình này. Một phần vì tôi ở  xa quá và trong thời gian gần đây tôi đã đi quá nhiều. Một phần lớn  khác tôi lại nghĩ dù gì đi nữa thì nước Nhật cũng là một trong những  nước giàu nhất thế giới. Người Việt tỵ nạn, người Haiti, người Phi Châu  mình lo còn chưa xong nói chi đến việc giúp người giàu.
Nhưng ngay trong đêm hôm ấy tôi đã thấy tôi sai. Vì sau khi xem lại  những hình ảnh kinh hoàng của cơn sóng thần đập vào miền đông bắc của  nước Nhật cách đây đúng một tháng trước, những mất mát, đau khổ chồng  chất của họ vì nạn động đất, sau đó là sóng thần và mãi cho đến bây giờ  là tình trạng hiểm nguy có thể bị nhiễm phóng xạ từ các lò nguyên tử  đang bị rò rỉ… tôi thấy là tôi đã quá vội nhận định sự việc theo cảm  tính. Mà không hiểu được rằng người giàu hay người nghèo thì cũng đều  như nhau.
Họ cũng đau khổ nếu bị mất mát.
Và phải chống chọi với bệnh tật, đói khát như tất cả mọi người.
Họ cũng khóc như người nghèo. Đôi khi còn hơn vì sức chịu đựng của họ có giới hạn.
Bởi vậy tôi nghĩ đối với những hoàn cảnh thương tâm cần tìm đến sự ân  cần giúp đỡ, chia xẻ cảm thông với người khác, chúng ta không nên so  sánh. Không nên bao giờ so sánh.
Nếu có thể chúng ta nên cứu giúp. Nếu không thể chúng ta nên im lặng.  Chứ đừng nói ra nói vào để biện minh cho việc tại sao mình không thể  giúp lần này. Vì bất kể bạn là ai, nếu rủi ro gặp tai nạn, tôi nghĩ điều  mà bạn cần nhất là sự cảm thông. Chứ không phải là sự phân tích, tại  với bị, ai đúng ai sai, điều này nên làm, điều kia không. Ngay cả khi đó  là trường hợp mà chính bạn đã góp phần để xảy ra tai nạn.
Như hôm tôi đứng trên sân khấu vừa làm MC vừa cố làm tròn vai trò  thông dịch viên dã chiến cho ông Tổng Lãnh Sự Nhật, Junichi Ihara, ở Los  Angeles đến tham dự và có lời cảm ơn tất cả các khán giả Việt Nam trên  toàn quốc. Ông đã nhắc đến nhiều những gì chính phủ Nhật đang cố gắng  làm tốt hơn cho những nạn nhân. Ông cũng không quên gửi lời tri ân đến  tất cả mọi người đã và đang cứu giúp đất nước Nhật trong đó có cộng đồng  người Việt ở Mỹ.
Sau lời phát biểu của ông là đại diện của cơ quan American Red Cross  bước lên sân khấu cảm ơn cũng như để tường trình về việc quyên góp ngay  tại chổ và qua các đường dây điện thoại viễn liên từ khắp mọi nơi gọi  về.
Sau đó là phần giới thiệu các quan khách khác và chào quốc kỳ, quốc ca Việt, Mỹ.
Trong cơn gió chiều lồng lộng của buổi chiều hôm ấy, tai nghe tiếng  kèn mặc niệm trầm buồn để tưởng nhớ đến hơn 25.000 nạn nhân đã vĩnh viễn  ra đi, như mọi người tôi đã cảm thấy thật sự xúc động.
Nhưng sau đó là một cảm giác vui mừng xen lẫn chút tự hào dân tộc lại dâng lên.
Vì ít nhất ra cũng có một lần người Việt chúng ta đã giúp được ngược trở lại người dân Nhật.
Không phải chỉ là vài trăm, vài ngàn hay vài ba chục ngàn như dự  đoán. Mà chỉ riêng tính đến đêm hôm ấy, số tiền quyên góp đã lên đến  trên 320.000 đô-la Mỹ.
Vâng, 320.000 ngàn đô-la Mỹ.
Nếu bạn là người Việt Nam, bạn có hãnh diện không?
Trịnh Hội Blog -- VOA 
    
    Nếu không vào được VOA hay Facebook, xin hãy vào proxy www.vn1975.info  chọn "Đồng ý". Rồi nạp tên đường dẫn vào ô URL trên cùng để vượt tường  lửa vào trang muốn vào. (Ví dụ: nếu muốn vào Facebook, nạp: facebook.com  vào ô trống kế chữ URL rồi nhấn Enter hay bấm vào "Thực hiện".) Chúng  tôi đã sửa chữa các proxy, quý vị đã có thể gửi ý kiến khi vào VOA bằng  proxy của VOA.  
    Có nên cộng thêm 200.000 US dolar mà nhà nước CHXHCN Việtnam đã hứa hỗ trợ cho nước Nhật?  
    Hoan-nghenh Trinh-Hoi. Ban lam cung nhu noi duoc nhieu viec lam. Kinh chao: Mot nguoi VN gia sap bo cuoc choi.
    "Không có giai cấp trong nước mắt cùng mặn,máu cùng đỏ". (Kinh Phật). 
    Goi anh TH! Da den luc minh nen dung nguoi chung mau mau phai thuong nhau cung ? co dung khong anh ? Con VN minh la nuoc Nhat giup nhieu nhat , khong hieu rang chinh quyen VN co con nho chang?
    Có nên cộng thêm 200.000 US dolar mà nhà nước CHXHCN Việtnam đã hứa hỗ trợ cho nước Nhật..?
    Đây là lối sống cổ truyền của Nhật, vẫn còn rất phồ biến, dù đã có nhiều nhà theo lối sống Âu Mỹ, ngồi bàn cao, ngủ giường nệm.
    Vậy thì cái gì khiến nước Nhật trở thành một nước được kính trọng  trên thế giới? Có lẽ đó là cái “quyền lực mềm” (soft power) của họ: Khoa  học, kỹ thuật, quản lý tiên tiến, tiền bạc dồi dào nhờ biết chi tiêu  hợp lý và dành giụm và một kỷ luật chịu ảnh hưởng của các…samurai thấm  nhuần trong toàn dân.
    Nhưng khổ thì họ vẫn khổ như tất cả các dân tộc và quốc gia khác  trên thế giới. Có khi còn khổ hơn! Vậy thì Trịnh Hội thay đổi cái quan  niệm lạnh lùng đượm tính ghen tương về người Nhật là phải. Xin chúc  mừng!
    Có thật là một số tiền lớn như thế được quyên góp trong một ngày  không đấy? Hay lại thêm một số không vào? Nhật bản, Haiti hay bất cứ  quốc gia nào bị thiên tai cũng là nỗi bất hạnh, gây đau khổ cho nhân dân  nước đó. Đảng và nhà nước ta cũng đã chia buồn với chính phủ Nhật và  hứa sẽ sẵn sàng giúp đỡ, hỗ trợ.
    Xin   Quý Ong Bà va`cac Anh Chi có biết cả nước XHCNVN trước đây  đã giúp cứu trợ Nhật Bản trong  trận động đất kép là bao nhiêu  $US   Thật đáng  cảm phục các nghệ sĩ và khán giả đã tham dự  buổi văn nghế nạy    nàyphục anh chị em nghệ sĩ và khán giả đã tham dự trong buổi trinh  văn  nghệ
    Quyên tiền nhiều như vậy đã đủ tiền cho nhà lãnh đạo vì dân Huỳnh  Ngọc Sỹ trả lại cho nhân dân Nhật Bản không ? Thôi hay là gởi về Vn cho  hội đồng thành phố Hànội mua sâm Caoly tẩm bổ và chữa bệnh cho cụ rùa hồ  Gươm.!!!
    Nguoi dan nhat va chinh phu nhat cung da tung giup cho dan ti nan  rat nhieu vao thap nien 80 ma ho den duoc dat nhat ,nguoi viet hai ngoai  chi co mot dem thoi ma da quyen gop duoc 3 tram 2 chuc ngan us dollars  con sop hon csvn Chi gop duoc 2 tram ngan dollars ,nhat da giup cho csvn tren bac ty  .csvn keo qua , csvn con thua nguoi viet hai ngoai rat nhieu . 
    Chỉ biết nghẹn lời vì những gì anh chị em nghệ sĩ và Trịnh Hội đã làm.
    Vấn đề không phải là tiền Hội ơi,tất cả là ở tấm lòng Hội ạ.
    Chỉ riêng cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng Sản ở California thôi  mà chỉ trong một ngày đả quyên góp trên $300K đôla so với $200K của nước  Cộng hòa Xã hội chủ nghỉa VN cứu trợ cho dân Nhật bị thiên tai động đất  và sống thần thì có thể gọi đây là chuyện tiếu lâm  Xã hội chủ nghỉa  thời @ ( a vòng ).
    Cộng Đồng Việt Hải Ngoại hay CHXHCN Việt Nam cũng đều là dân Việt  cả , chúng ta giúp người Nhật trên phương diện nhân bản, và cầu nguyện  cho đất nước VN có 1 ngày mai thật sự tươi sáng , ngày đó lớp trẻ sẽ  cùng nhau xây dựng đất nươc.... Ngày đó chỉ có 1 và 1 VIET NAM. 
    Chung ta nghi gi cong dong be nho ma da 320 ngan ma chinh phu vn chi co 200 ngan.Voi 200 ngan toi nghi o bang 1 chyen di choi cua cac con can bo cao cap VN.
    Ông ANTI PHANĐONG đừng hẹp hòi suy bụng ta ra bụng người như chính  tâm địa xấu xa ác độc của ông , đêm ấy chính xác là 280000$, đến vài  hôm sau là 320000$ và vẫn còn thêm nữa, do cô Ý Lan còn kêu gọi trên các  đài truyền hình thêm vài ngày nữa rồi mới tổng kết. 
    Tôi cũng kêu gọi đồng bào VN khắp năm châu nên bớt một phần của 6  tỹ kiều hối mỗi năm để góp phần giúp đỡ nhân dân Nhật Bản trong cơn hoạn  nạn này. Ngân phiếu hổ trợ xin gởi thẳng cho hội chử thập đỏ Nhật, bà  con cô bác không cần phải ra các cơ sở gởi tiền. 
---------------------------------------------------
     'Thi tuyển' lấy chồng Trung Quốc tại quán cà phê 
Các thiếu nữ trang điểm chỉn chu, xếp hàng chuẩn bị vào  biểu diễn cho một chú rể người Trung Quốc xem mắt thì cảnh sát ập vào  bắt quả tang.
Chiều 21/4, Công an TP HCM kiểm tra quán cà phê trên  đường Bình Phú (quận 6) phát hiện 5 cô gái được mai mối cho một chú rể  người Trung Quốc.
   | 
 | Các cô gái thi tuyển lấy chồng ngoại từng bị cảnh sát phát hiện trước đây. Ảnh: Quốc Thắng. | 
Theo cơ quan điều tra, người tổ chức đưa các cô gái  này đến "xem mắt" là Hà Mỹ Nga, 44 tuổi. Riêng chú rể Tuiu Shui Hua (38  tuổi, Phúc Kiến, Trung Quốc) được Phù Đức Hằng đưa đến "tuyển vợ".
Tại cơ quan công an, Nga khai nhận chuyên tuyển chọn  những thiếu nữ có nguyện vọng lấy chống ngoại. Khi bắt mối được khách  hàng, người này sẽ tìm địa điểm rồi tổ chức thi tuyển để chú rể đến xem  mắt. Nếu thành công, Nga sẽ được hưởng "phí đào tạo".
Trao đổi với VnExpress,  Trung tá Phan Chí Hùng, đội trưởng Đội 5 cho biết, các cô gái có nhu cầu  lấy chồng ngoại và được Nga tuyển dụng chủ yếu ở các tỉnh miền tây như  Cà Mau, An Giang....
Nguồn: http://vnexpress.net 
Quốc Thắng  
  
 
No comments:
Post a Comment