Tuesday, October 4, 2011

Đại Hoạ Mất Nước


Bão xuất phát từ Trung Hoa lục địa 
 
Ngô Nhân Dụng

Một bản tin trên blog của một những người yêu nước đã đăng “Dự báo thời tiết” ngày Chủ Nhật 21 tháng 8 năm 2011: “Bão từ biển Ðông kéo mây đen khắp Hà Nội. Bão... xuất phát từ Trung Hoa lục địa.”

 Quả nhiên, bão đã tới. Có thể nói, Ðại Sứ Quán Trung Quốc ở Hà Nội đã hết kiên nhẫn, sau khi Trung Tướng Nguyễn Ðức Nhanh - Giám đốc Công An Hà Nội - họp báo lỡ lời công nhận những người biểu tình trong mười tuần lễ qua đều là những người yêu nước! Nói như vậy không khác gì xác nhận một sự thật: Người yêu nước thì chống Trung Cộng. Cộng sản Trung Hoa chính là kẻ thù của nước Việt Nam!

Không ai ngạc nhiên khi Ðảng Cộng Sản Việt Nam cho “đàn chó săn” đi dẹp và bắt bớ những người yêu nước biểu tình vào Chủ Nhật vừa qua. Ðiều đáng ngạc nhiên là tại sao đến bây giờ, hơn 2 tháng rưỡi họ mới thẳng tay đàn áp. Không một chế độ độc tài nào lại để cho một phong trào của dân chúng thành hình và lớn lên. Không chế độ độc tài nào lại để cho một phong trào tự phát của nhân dân được phát triển hết tuần này sang tuần khác. Họ phải dập tắt càng sớm càng tốt. Phải mạnh tay đàn áp toàn diện và triệt để, nhổ cỏ phải nhổ tận rễ. Ra lệnh công an bắt người là việc rất dễ dàng, hàng ngàn người cũng dễ; tại sao họ để đến tuần lễ thứ 10 mới quyết định ra tay?

Dân Hà Nội đã thử đưa ra các giả thuyết để giải thích tình trạng chậm trễ này. Có thể vì tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang thấy chế độ vững như bàn thạch; không ngại gì lỏng tay cho dân được thỏa mãn, rồi ra tay dẹp tan lúc nào cũng được? Hay là họ cũng biết kính trọng tinh thần yêu nước của thanh niên, trí thức Hà Nội cho nên họ không thẳng tay trị từ những ngày đầu? Hay là họ cũng muốn lợi dụng một phong trào yêu nước của người dân, dung túng các cuộc biểu tình để chính họ có lý do xin Trung Nam Hải và Ðại Sứ Quán Trung Quốc đừng đòi hỏi nhiều điều khắt khe, khó theo quá? Hay là trong Bộ Chính Trị cũng có những người muốn chống lại Bắc Kinh, do đó muốn để yên cho dân được biểu tình?

Nhưng những giả thuyết đó đều có thể đúng, nhưng không đáng tin lắm. Giả thuyết vững chắc nhất để giải thích tình trạng chậm trễ trong việc đàn áp dân là: Họ sợ, sợ rất nhiều thứ, cho nên không dám quyết định. Không ai muốn lãnh trách nhiệm đưa ra quyết định đàn áp ngay sau cuộc biểu tình đầu tiên vào Tháng Sáu.

Chắc chắn ngay sau cuộc biểu tình đầu tiên, Ðại Sứ Quán Trung Quốc đã yêu cầu câu lạc bộ Ba Ðình phải ngăn cản, không cho phép dân biểu tình chửi Trung Quốc công khai như vậy. Nhưng trong đám 15 người của Bộ Chính Trị không ai dám đề nghị cho công an đàn áp. Họ sợ lãnh trách nhiệm cá nhân. Năm, ba năm nữa, sẽ đến lúc các nhà nghiên cứu tìm ra trong cuộc họp nào, trong Bộ Chính Trị ai là người chủ trương thẳng tay đàn áp những người dân biểu tình do lòng yêu nước thúc đẩy! Một người nào đó trong tập đoàn thống trị có thể sẽ viết hồi ký kể chi tiết các cuộc bàn cãi, trong đó ai nói gì, ai cứng, ai mềm, ai đóng vai ông thiện, ai làm ông ác! Lúc đó, danh tánh sẽ được đưa ra công khai cho người dân luận tội.

Họ mang nhiều nỗi sợ, nhưng chắc cũng không sợ sẽ bị lịch sử ghi tên với tội đập dân và bán nước. Vì chắc họ không suy nghĩ xa xôi đến thế. Nếu biết nghĩ tới hậu quả và lo sẽ ô danh ngàn năm thì họ đã không nuôi dưỡng và bảo vệ một guồng máy tham nhũng, tàn bạo và dối trá để bảo vệ quyền bính của mình; và họ cũng không đi bán rừng, bán biển, bán quặng mỏ cho ngoại bang suốt bao năm qua. Họ run sợ không ai dám ra lệnh đàn áp, chỉ vì không ai muốn sẽ làm một Mubarack! Ðó là một nỗi sợ. Họ đã thấy trước mắt cảnh tượng cựu tổng thống Ai Cập đang bị điều tra, bị đưa ra trước tòa án xét xử về những tội tham ô, trong đó có tội giết dân đi biểu tình. Thân có thể bị tù tội. Tài sản có thể bị tịch thu trước khi được tẩu tán hết ra nước ngoài. Chính mối lo đó đã khiến cho trong hai tháng qua trong Bộ Chính Trị người nọ đùn người kia; có thể ai cũng nói năng hùng hồn, nhưng chỉ hô những khẩu hiệu chung chung, không ai dám đề nghị thẳng tay bắt bớ ngay lập tức!

Một lý do khác khiến họ không dám đưa ra đề nghị đánh dẹp cụ thể, là anh nọ vẫn sợ anh kia nhân lúc có loạn sẽ tìm cớ hất cẳng mình; đó là nỗi sợ thứ hai. Chắc chắn không anh nào dám đề nghị đối thoại và thỏa hiệp với những người yêu nước. Vì họ không thể giúp cho phong trào quần chúng này lớn mạnh hơn. Cũng không anh nào dám đề nghị giải pháp Thiên An Môn. Vì sợ phản ứng của dân chúng; lòng phẫn uất của dân Hà Nội có thể bùng nổ không ngờ, đàn áp xong đợt này có thể sẽ còn những đợt khác! Ðề nghị đàn áp nhưng việc không thành thì không khác gì đưa con dao cho đứa khác trong Bộ Chính Trị nó cứa cổ mình! Tốt nhất là các đồng chí cứ dè dặt, canh chừng lẫn nhau; ăn nói theo lối ba phải, chờ đợi rồi lựa gió chiều nào xoay chiều đó. Theo dư luận người dân Hà Nội thì chính vì sợ mà các đồng chí trong Bộ Chính Trị phải giữ miếng với nhau, không ai dám quả quyết đánh!

Năm 1989, khi sinh viên và công nhân Bắc Kinh đi biểu tình kéo dài cả tháng, Bộ Chính Trị Cộng Sản Trung Hoa cũng phản ứng rất chậm trễ; mà họ thật sự bất đồng ý kiến. Lý Bằng muốn đàn áp biểu tình ngay, không cần bàn cãi. Triệu Tử Dương thì muốn nhân dịp đám thanh niên đòi hỏi sẽ đem thi hành một số biện pháp cải cách dân chủ hóa, cho nên ông ta chủ trương đối thoại và thỏa hiệp với sinh viên Bắc Kinh. Nhưng đằng sau những ý kiến bất đồng về chính sách đối phó, vẫn là cuộc tranh chấp quyền lực giữa hai cá nhân, một bên là thủ tướng, một bên là tổng bí thư. Khi hai người to đầu nhất không thể đồng ý với nhau, Bộ Chính Trị Cộng Sản Trung Quốc cũng không thể quyết định. Cuối cùng, phải đến thỉnh ý Ðặng Tiểu Bình, một người không có chức vụ nào chính thức ngoài vai trò chủ tịch Quân Ủy Trung Ương. Và sau cùng, chính Ðặng Tiểu Bình phải quyết định chấm dứt tình trạng lưỡng lự. Ông ta ra lệnh: Ðánh! Tả lớ!

Tại Hà Nội hiện nay không người nào trong Bộ Chính Trị có địa vị mạnh như Ðặng Tiểu Bình trong vụ Thiên An Môn năm 1989. Chỉ có tòa Ðại Sứ Quán Trung Quốc có thể đảm nhiệm vai trò đó! Trong hai tháng qua, lòng kiên nhẫn của Ðại Sứ Quán đã bị thử thách, đến lúc họ cũng thấy cần nhúng tay mới xong. Chính họ cũng lo bị bề trên ở Trung Nam Hải khiển trách. Cho nên, cuối cùng, guồng máy đàn áp đã chuyển động.

Phải đàn áp, nhưng cần che giấu bàn tay điều khiển, giật dây. Cho nên không thấy một quyết định nào chính thức rõ ràng. Chắc không có một cuộc biểu quyết nào trong Bộ Chính Trị; không ai ký một văn bản nào ra lệnh cho ai cả. Cách tốt nhất có lẽ là theo thói vô trách nhiệm xưa nay, dùng lệnh miệng, dịch từng câu từ tiếng phổ thông sang tiếng Việt. Ðưa từng việc cần làm, ra lệnh cho từng bộ phận thi hành từng bước. Không cần một quyết định chung đầy đủ và tổng quát. Rút kinh nghiệm Thiên An Môn, các đồng chí Trung Quốc không muốn có xe tăng tham dự. Cảnh đổ máu sẽ tạo hình ảnh xấu trên báo đài quốc tế, hơn 20 năm vẫn chưa hết. Cuộc bắt bớ ngày Chủ Nhật 21 Tháng Tám, cũng chỉ sử dụng công an mặc thường phục. Và những người bị bắt lên những chiếc xe mang hình ảnh dân sự, với các bảng quảng cáo mầu mè hai bên, chứ không phải xe công an bít bùng! Kinh nghiệm Thiên An Môn đã được học tập rất kỹ càng, và thi hành đầy đủ!

Các hành động có thể tuần tự diễn ra từng bước một, tốc độ nhanh hay chậm tùy theo sự thúc đẩy của các đồng chí anh em. Có những chi tiết không được kiểm soát và trù liệu trước, như cú đạp của bàn chân Ðại Úy Minh, hay cái miệng mau mắn lỡ lời của Trung Tướng Nguyễn Ðức Nhanh. Các diễn viên này không diễn đúng bài bản, chỉ vì thực sự không có bài bản. Họ không nhận được một chỉ thị chung tổng quát, cũng không biết những ai là bộ chỉ huy đầu não cho toàn bộ chiến dịch. Có thể một kịch bản đã được sơ thảo, nhưng người ta không muốn công bố. Chỉ cần lâu lâu dịch từng đoạn sang tiếng Việt để cho một bộ phận nào đó thi hành, trong khi những bộ phận khác không cần biết.

Bước đầu tiên, như chúng ta biết, là một bài trên báo Quân Ðội Nhân Dân chuẩn bị dư luận. Báo này rút kinh nghiệm các cuộc cách mạng ở Ðông Âu và Bắc Phi để báo động: “Các thế lực thù địch đặc biệt chú ý thúc đẩy sự hình thành và công khai hóa các tổ chức chính trị đối lập... Thông qua các tổ chức đối lập, các thế lực thù địch tập hợp quần chúng, tiến tới tạo dựng ‘ngọn cờ’ và lực lượng đối lập trong xã hội, làm nòng cốt để tiến hành ‘cách mạng đường phố’, nhằm thay đổi thể chế chính trị.” Bài báo rất lý thuyết này có thể coi như hành động của người đi săn huýt sáo chuẩn bị trước khi cho đàn chó săn xông ra. Ý tưởng chính là: Coi chừng diễn biến hòa bình!

Bước tiếp theo cụ thể hơn, là một thông cáo của chính quyền thành phố Hà Nội yêu cầu chấm dứt mọi hoạt động tụ tập, biểu tình, tuần hành tự phát trong thành phố với lời đe dọa mạnh hơn: “...lợi dụng tình cảm yêu nước của nhân dân, các thế lực chống đối nhà nước Việt Nam trong và ngoài nước đã và đang kêu gọi, kích động, hướng dẫn quần chúng biểu tình, tuần hành... tiềm ẩn các yếu tố gây mất ổn định chính trị; ...tác động tiêu cực tới việc thực hiện đường lối, quan hệ đối ngoại của Ðảng, Nhà nước ta... Âm mưu, ý đồ của họ là chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân, kích động hằn thù dân tộc chia rẽ quan hệ Việt-Trung.”

Cuối cùng, hành động đàn áp xuất phát từ chính quyền một thành phố chứ không phải do các cấp trên! Theo Nghị Ðịnh 38/2005/CP của Nguyễn Tấn Dũng đã quy định thì Chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân có quyền cấp cho phép cho biểu tình và hủy bỏ việc tập trung đông người! Bộ Chính Trị không phải quyết định! Ðại Sứ Quán Trung Quốc cũng không có trách nhiệm!

Những nhà trí thức và thanh niên Hà Nội chắc đã biết trước kết quả này trước khi họ tham dự người cuộc biểu tình. Nhưng họ không sợ. Giống như những người dân biểu tình chống thuế ở Quảng Nam hay những thanh niên từ Hà Nội đến Sài Gòn đã đi biểu tình để tang Phan Châu Trinh trong thế kỷ trước. Việc đàn áp diễn ra ngày Chủ Nhật vừa qua, may mắn không gây đổ máu như ở Thiên An Môn năm 1989. Nhưng trong những tuần lễ tới, giới trí thức và thanh niên còn đủ lực lượng biểu tình tiếp hay không? Nếu tiếp tục biểu tình thì sẽ thực hiện với những hình thái nào? Chúng ta có thể chờ coi lịch sử sẽ diễn ra trước mắt người dân Hà Nội.

Vua Lý Thái Tổ Đăng đàn

Bức hình trên đây một là Lý Thái Tổ đăng đàn, một là đám cún cởn đang khoe mông hé đùi chào mời Lý Thái Tổ. ( Viết theo tâm trạng của một bạn đọc Dân làm báo )
Không biết là Vua Lý Thái Tổ đứng ngắm cảnh này sẽ nghĩ sao? Continue reading

CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI CHỐNG LẠI TOÀN DÂN CÁCH NÀY HAY CÁCH KHÁC ĐỀU SỤP ĐỔ

Cuộc xuống đường biểu tình ôn hòa tự phát của dân chúng Tunisa, từ ngày 04/01/2011, chống lại chế độ độc tài gia đình trị của tổng thống Ben Ali, cầm quyền liên tục 23 năm, với năm cuộc bầu cử ‘ảo thuật’, mà cuộc bầu cử cuối cùng chỉ nhận được có 90% phiếu bầu. Continue reading




Vinh: Thông tin về các thanh niên Công giáo bị bắt cóc




VNRs (24.08.2011) – Vinh – Bản tin từ thành phố Vinh sau đây khẳng định việc bắt cóc các thanh niên Công giáo của bộ công an từ ngày 30/7/2011 đến nay...


Lư Văn Bảy: Thêm một cựu quân nhân QL VNCH bị cầm tù




Đến giờ phút này mà tờ báo Đại Đoàn Kết của đảng csVN vẫn còn ráng gọi người lính VNCH là "ngụy", xem bài báo ở cuối bài, thì rõ ràng không thể nào có...


Tin Quốc Tế: Việt Nam 24 giờ qua



"Việt Nam 24 giờ qua" lược dịch ra những điểm chính từ mỗi bài...






Thư ngỏ gửi ông Vũ Duy Thông




Đảng và nhà nước ta luôn tự hào là “đã đánh thắng hai đế quốc to là Pháp và Mỹ, đã đưa Việt Nam lên tầm cao mới, dưới sự lãnh đạo sáng suốt của đảng...





 

Sứ quán Mỹ kêu gọi Việt Nam thả người biểu tình phản đối Trung Quốc



"Chúng tôi quan ngại về việc câu lưu một số cá nhân mà duờng như chỉ vì họ bày tỏ quan điểm một cách ôn hòa.


Những người tù mà không tội

Nói về đề tài này chắc ai cũng biết rằng chỉ có Vn là một trong những số nước độc tài còn sót lại chỉ đếm trên đầu ngón tay trên thế giới mới có chuyện đó. Tôi tin rằng không ít người dân đã mệt mỏi với đảng cộng sản Vn. Mệt là mệt cho cái óc; mỏi là mỏi cho cái tay khi phải ghi chép và suy nghĩ về việc làm tội ác của cộng sản từ xưa đến nay. Continue reading

“CÀ CHỚN” CHỐNG XÂM LĂNG

Không biết ai nghĩ ra câu từ “cà chớn chống xâm lăng” nhưng cà chớn là gì? Thời chiến tranh ở miền nam hay dùng từ này để chỉ người lập trường không vững vàng (ba phải) khi miễn cưỡng bị buộc phải làm điều gì đó mà bản thân không muốn hoặc làm gì cũng nữa chừng , Continue reading 

KHI TRÍ THỨC “BÁC” HỒ “ĂN PHẢI ĐŨA” TRUNG CỘNG

Suốt hai tháng qua, những cuộc biểu tình biểu lộ lòng yêu nước chống lại việc Trung Cộng lấn lướt, chèn ép Việt Nam trong việc cắt cáp các tàu Bình Minh 2, Viking 2, ngăn cấm và bắt bớ giam cầm, bắn giết các ngư phủ VN đã diễn ra ở hai đầu đất nước.
Đến lần biểu tình thứ 11 tại Hà Nội thì Đảng và Nhà Nước CSVN đã ra mặt đàn áp cuộc biểu tình ngay từ trong trứng nước Continue reading

ÐỒNG TIỀN ÐI TRƯỚC

“Ðồng tiền đi trước là đồng tiền khôn,
Ðồng tiền đi sau là đồng tiền dại”
Ca dao
Nhìn vào các cuộc Cách Mạng Hoa lài của các dân tộc Tunisia, Á Rập, và Lybia v.v… Continue reading

Thêm một chiến sĩ đấu tranh bị cầm tù


Ông Lư Văn Bảy trong phiên xử tại Toà án Kiên Giang hôm 22/08/2011
Hôm 22/08/2011, Tòa án tỉnh Kiên Giang đã xử ông Lư Văn Bảy 4 năm tù, 3 năm quản chế với tội danh “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN”.
Ông Lư Văn Bảy năm nay 59 tuổi, ngụ tại thị trấn Tân Hiệp, tỉnh Kiên Giang. Theo cáo trạng của phiên tòa Kangaroo, không có luật sư bào chữa, ngoài gốc gác là một quân nhân thuộc binh chủng Không quân QL VNCH, Continue reading

ĐÀN ÁP BIỂU TÌNH “CHỐNG TÀU” – VIỆT GIAN CỘNG SẢN HẾT CHỐI TỘI BÁN NƯỚC

Tổng Hợp Tin Tức ngày 21-8-2011 – trích Diễn Đàn Paltalk VietnamExodus
            Cho đến nay, tài liệu mọi phía bạch hóa, đã chứng minh :
            1/ Từ bẩm sinh, đảng csvn đã là công cụ bành trướng của Đế Quốc Đỏ. Continue reading

Tripoli: người yêu nước “hốt” nhóm độc tài – Hà Nội: nhóm độc tài “hốt” người yêu nước

Tình hình Libya đang đi đến kết thúc. Sau 6 tháng hấp hối, chế độ độc tài khát máu bên bờ Địa Trung Hải đang thở hắt ra.
Người ta gọi nhóm độc tài – cha con và bọn cánh hẩu của Muammar Gaddafi là một bọn điên. Continue reading

KỀM CHẾ TÁC HẠI

Từ khi Trung Cộng cho phổ biến công hàm của Phạm Văn Ðồng ký gởi Chu Ân Lai, công nhận hải phận do Trung Cộng tự ý vạch ra, cái bản mặt Việt Cộng thực khó coi, khó coi còn hơn thằng ăn cắp bị bắt quả tang khi tay còn trong túi thiên hạ. Do đó, Việt Cộng đã chỉ thị cho đàn em, Continue reading

Viết cho ngày sinh nhật DLB


Khoa Văn (bạn đọc Danlambao) Tôi là một độc giả ở California (Cali), cũng mới vào Dân Làm Báo (DLB) một hai tháng nay. Tôi thường vào www.Saigonbao.com trước sau đó vào các trang tin trong ngoài nước. Từ trang tin nầy, cửa vào tất cả website rất phong phú. Vào các báo trong nước có chậm vài giây nhưng tất cả đều suông sẻ. Tôi vẫn thích đọc tin trong nước để cảm thấy mình gần gủi, để hít thở bầu không khí mà đồng bào mình đang thở.


Những người tù mà không tội


Nguyễn Dư (danlambao) - Lãnh đạo quốc gia đi bắt những người bỏ tù mà không tội là một việc làm gian ác, ngu xuẩn, thế giới loài người văn minh không ai dám làm chuyện đó. Chỉ có mình ông Nguyễn Tấn Dũng...


Hãy thả ngay những người yêu nước


Trần Quốc Việt (danlambao) - Yêu nước không phải là quyền! Yêu nước không phải là tội! Yêu nước là bản năng sinh tồn của một dân tộc, là tình cảm sâu thẳm nhất trong mỗi con người.

Nếu yêu nước là có tội, chúng ta hãy đốt hết toàn bộ sách sử.

Nếu yêu nước là có tội, chúng ta hãy mang hết bàn thờ tổ tiên vất ra ngoài đường.


Thư Sài Gòn [2]


Ðỗ Trung Quân - Đối phó với lòng yêu nước nhiệt thành, có tờ báo gọi biểu tình là “Tụ tập làm trò lố”. Đối phó với tiếng thét khẳng định chủ quyền đất nước của người yêu nước thì những cánh tay mặt của Đảng nhảy tưng tưng trên sân khấu với công suất hết cỡ của những cái loa khủng đang hòa âm cùng những cái loa phường “Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho mình... Hãy hỏi mình đã làm gì cho Tổ quốc...”...


Muốn toà án quốc tế công nhận chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa, lãnh đạo Việt Nam phải ủng hộ người dân biểu tình chống Trung Quốc !!!


Đặng Thanh Chi (danlambao) Tình yêu nước phải chăng là cảm giác đặc biệt, thiêng liêng, hiện hữu trong linh hồn của mỗi người đối với quê hương, để khi đối diện trước hiểm họa quốc phá gia vong, mỗi chúng ta đều không thể lặng im thụ động. Khi Trung Quốc gia tăng hành vi lấn chiếm biển đông, cưỡng đoạt lãnh thổ, giết hại ngư dân, cắt dây cáp tàu Việt Nam ... từ tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện, đến nhà nghệ sĩ già Tạ Trí Hải, đến thiếu nữ vóc hạc Kim Tiến, em sinh viên trường Đại Học Xây Dựng, thanh niên Nguyễn Tiến Nam, và cả các em bé thơ cũng nối bước chân mẹ cha để tham gia biểu tình chống Trung Quốc bảo vệ nước nhà.


Đàm phán Việt-Trung về tranh chấp Biển Đông sẽ đi theo hướng nào?


Nguyễn Nghĩa 650 (danlambao) - Bài viết nhằm giải mã chiến lược đàm phán của Trung Quốc. Đề nghị một chiến lược đàm phán cho Việt Nam. Phỏng đoán tương lai tranh chấp Biển Đông giữa Việt Nam và Trung Quốc khi yếu tố Hoa Kỳ trở nên nổi bật. Cải cách dân chủ vẫn được tích cực đề nghị, và một chút bình luận về lịch sử Hợp-Tan của Trung Quốc.


Chồng Luật Sư Lê Thị Công Nhân kể chuyện 2 ngày bị bắt


... Một bạn tên là Dũng. Chị Xuân Bích và chị Bùi Thị Minh Hằng. Ba người này bị đưa vào phòng tạm giam của tù hình sự. Bạn Dũng đến sáng tôi gặp thì bạn ấy cho biết bị giam chung với mấy người bị án ma túy. Chị Xuân Bích bị giam ở buồng tù hình sự nữ. Chị Minh Hằng khi họ cưỡng chế chị vào buồng ấy, trước khi tống vào, họ đòi kiểm tra đồ đạc, thu giữ ở ngoài. Họ cưỡng bức lột trần quần áo để họ kiểm tra và chị không chấp nhận. Chị phản ứng quyết liệt...


Bài ca con cá

Nguyễn Thị Thanh Bình (danlambao) Trời ạ, sao nhân loại còn sót chi. Dăm ba thứ mặt phẳng dày. Lì lợm bám víu mặt đất dù dã quá lung lay. Dăm ba trong con số hai trăm trên thế giới đổi thay. Từng ngày.


Trong cái đêm toàn dân trằn trọc


Việt nam mít (danlambao)

Trời sập mưa, thẫm sắc cờ
Bước xuống đường, bạn tôi đứng thẳng
Chúng bắt bạn tôi,
Nhốt lòng yêu nước
Chúng bỏ tù truyền thống nghìn năm.


Thư ngỏ gửi ông Vũ Duy Thông


J.B Nguyễn Hữu Vinh - Đọc những lời đó, tôi chỉ biết với lòng bác ái cần có, tôi cầu mong cho ông, vợ con, họ hàng hay bạn bè thân thích đừng có đọc đến nó. Kẻo rồi khi những ý kiến góp ý đó đã ăn sâu vào đầu, thì chắc nói dại miệng là lỡ ông có nằm xuống, chẳng lẽ trong đám tang người ta không nhắc đến chiến công này của ông. Mà nhắc đến, có khi ma quỷ dưới âm ty cũng không chịu nhận một âm hồn như vậy vì nhỡ đâu xuống đó ông cam tâm làm tay sai bán cả âm ty...


Forget me not


Người Buôn  Gió - Cho dù rất cố gắng, chúng tôi vẫn chưa gửi được tấm lòng của mình đến với các anh chị em. Nhưng dù thế nào, tin chắc rằng những người đã sát cánh với các anh chị em trong các buổi tuần hành không bao giờ quên lãng anh chị em. Chúng ta chỉ may mắn hơn họ là chúng ta chưa bị bắt như họ mà thôi, giữa chúng ta và những người trong đó chả có gì khác biệt. Quên họ tức chúng ta quên chính chúng ta...


Viết cho mùa thu


Mẹ Nấm Những ngày cuối cùng của tháng Tám sắp đi qua, và Hà Nội đang vào thu. Tôi không nhớ nhiều về những ngày đầu tháng rực rỡ, những ngày sôi nổi với bạn bè bằng một lần được ngồi trò chuyện với chị Bùi Hằng, chị Phương Bích và anh Dũng (Aduku).


Giặc ở trong Bộ Công An


Trần Bình – Xứ Nghệ (danlambao) - Việc Hồ Cẩm Đào sắp xếp cho Lê Hồng Anh chễm chệ trong vị thế Thường trực ban Bí thư, không chỉ ém nhẹm được các thủ đoạn mà Lê Hồng Anh đã làm mà còn cho con cọp này mọc thêm cánh trong cương vị của một “Ngụy Trung Hiền mới” để báo cáo chính xác những biến động trong nội các và thi hành những kế sách ly gián để hạn chế phái cấp tiến thân Mỹ trong bộ chính trị và thẳng tay đàn áp Tôn giáo và người yêu nước một cách dễ dàng hơn...


Yêu nước chân chính thành ra… phản động


Hoa Sương Tuyết (danlambao) - Người ta chỉ thích dùng những trí thức đi bằng hai đầu gối. Vì vậy khi xảy ra biểu tình họ thấy trí thức chân chính hô tô khẩu hiệu, đi tiên phong bằng đôi chân của mình thì vội quy kết là thành phần bất mãn, phản động, kích động lôi kéo nhân dân...


Nỗi tuyệt vọng của kinh tế Việt Nam và kịch bản kết hối, kết kim


Nhóm Dự Đoán Kinh Tế Kịch bản về một sự sụp đổ của nền kinh tế VN đang diễn ra ngay lúc này, tình trạng gần như hết thuốc chữa. Khởi đầu bằng Nghị quyết 11 (NQ11), cho tới nay, hậu quả của nó đã rõ: lãi suất tăng phi mã, VND liên tục mất giá, lạm phát liên tục tăng, sản xuất thì càng lúc càng đình đốn, các công ty mỏi mòn kêu cứu, đang ‘vật vờ’ hoạt động cầm chừng.. (Vneconomy, 23/8/2011).


Nay anh Gờ mai anh Dờ




Độc tài


Huy Đức Đại hội Đảng XI đưa ông Nguyễn Phú Trọng lên làm Tổng Bí thư từ tháng Giêng năm 2011. Nhưng, nhân sự chủ chốt đều đã được quyết định từ ngày 22-12-2010, bởi Hội nghị 14 của Trung ương khóa trước. Cũng như các tân tổng bí thư, ông Trọng chỉ có thể thay đổi cán cân quyền lực khi chuyển dịch được một số vị trí chủ chốt trong Chính phủ và trong các Ban của Đảng.


Sứ quán Mỹ kêu gọi Việt Nam thả người biểu tình phản đối Trung Quốc




"Chúng tôi quan ngại về việc câu lưu một số cá nhân mà duờng như chỉ vì họ bày tỏ quan điểm một cách ôn hòa. Không thể bắt giữ những cá nhân vì thực thi quyền tự do tụ tập, vì như thế là trái với những cam kết của Việt Nam đối với những công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị. Chúng tôi kêu gọi chính quyền Việt Nam phải trả tự do cho những cá nhân thực thi các nhân quyền và các quyền tự do căn bản của con người" - Beau J. Miller, Tùy viên báo chí của ĐSQ Hoa Kỳ tại Hà Nội.

Tin RFI, RFA, VOA, BBC.


Nước mắt và lương tri


Hoàng Thanh Trúc (danlambao) Sáng qua (23-8), trong một phiên tòa xét xử lưu động giữa lòng dân cư có đông người dân dự khán, thiếu nữ tát CSGT bị Tòa Án ND quận 12 TPHCM tuyên phạt 9 tháng tù giam vì tội “Chống người thi hành công vụ”, (bênh vực mẹ, tát tai CSGT) cô gái 18 tuổi Phạm Thị Mỹ Linh (SN 1993, ngụ phường Tân Thới Hiệp, quận 12, TPHCM), bật khóc nức nở và ngất xỉu tại nơi xử án.


Đánh mất nỗi sợ tại... Cục An ninh Truyền thông KVII


MuiCaMau (bạn đọc Danlambao) - An ninh: Anh yêu nước sao anh tham gia trang danlambao – trang này là của nước ngoài và toàn là bọn phản độngTôi thấy họ viết đúng thì tôi đọc, mặc dù có thể có một số người có comment thể hiện không đúng. Nhưng anh cho tôi hỏi để phân biệt trang phản động và không phản động thì như thế nào để tôi học hỏi xem. AN: Anh có ăn học mà anh không phân biệt được àh? Vậy cho hỏi trang boxitvietnam có là trang phản động? AN: Cũng là trang phản động. Vậy là các lão thành CM Việt Nam giờ phản động hết rồi àh?AN: Đang có hơi hướng phản động...


Trần Bình Trọng tự sát!


Người Quảng Nam Theo giáo sư Nguyễn Hưng Quốc, đại học Victoria - Úc, thì Trần Quốc Toản đã bị nhóm người “lạ” bắt mang đi đâu không rõ, nhưng không phải vì thế mà các tướng nhà Trần không còn ai…


Một năm với Dân Làm Báo


Nguyễn Hữu Kỳ Phương (bạn đọc Danlambao) - Hôm nay thông báo trên DLB là đã tròn 1 tuổi, tôi chợt giật mình vậy là sinh nhật lần đầu của thôn dân báo này. Thực ra tôi đến với FreeLCD từ trước do một giới thiệu của một người bạn dẫn link. Tôi yêu quý trang blog này không chỉ sự kiện đấu tranh đòi công lý cho Luật sư Lê Công Định mà quan tâm đến vụ án cháu nội của Tổng Bí thư giết người rồi cô người tình Vũ Kim Anh đi tù thế. Chỉ có FreeLCD mới dám làm những chuyện mà các cơ quan báo chí trong nước không dám đụng chạm vào. Với loạt phóng sự về vụ Vũ Kim Anh thì FreeLCD đã chinh phục được cả gia đình của tôi. Tôi yêu quý trang blog này tự dạo ấy.


Video : Giáo xứ Phú Long - Địa phận Vinh thắp nến cầu nguyện cho 11 thanh niên Công giáo bị bắt




Miếng ăn thời Phát Xít


Nguyễn Bá Chổi (danlambao) - Trong khi người dân đói thịt đói rau, thèm khát tự do dân chủ công bằng thì lại bị bọn Phát Xít tiếp tục tọng vào mồm toàn bánh vẽ. Riêng những miếng ăn của chúng lại được dán cái nhãn “sở hữu toàn dân”, nhưng dân đụng vào là chết, ngay cả một mảnh đất để làm huyệt mộ từ di sản tổ tiên. Miếng ăn của chúng bây giờ là bê tông cầu đường, là rừng là biển, là quặng bôxít. Miếng ăn của chúng bây giờ là cả một giang sơn Việt Nam đang độc quyền đem bán dần...


Hãy đối thoại với người biểu tình


Nhà văn Hoàng Tiến - Trong lúc nước sôi lửa bỏng thế này, các vị lại đàn áp những người biểu tình chống Tàu là nghĩa làm sao? Các vị đứng về quyền lợi của ai mà ra cái lệnh quái gở như thế? Tất cả các triều đại ở Việt Nam, tất cả các chính quyền ở các nước trên hoàn cầu, đếu lấy việc nuôi dưỡng, cổ xúy lòng yêu nước của người dân, để xây dựng đất nước và bảo toàn lãnh thổ chủ quyền. Không ai lại đi đàn áp những cuộc biểu tình yêu nước, trong khi kẻ thù đang rập rình ngoài ngõ...


23 tháng 8 - Sinh nhật Thôn Danlambao


Dân Làm Báo - Các bạn thân mến, hôm nay - 23.08 - tròn đúng 1 năm trang blog Danlambao ra đời như là một tiếp nối từ trang Freelecongdinh. Một năm với nhiều đêm là ngày, ngày là đêm theo dòng chảy của thời sự và nhu cầu đem thông tin đến cho nhau. Một năm với nhiều ân tình từ các bạn khắp nơi cùng tụ hội trong một không gian không dự tính trước mà tự nhiên thành: Thôn Danlambao.


Nguyễn Tiến Nam : Thư cảm ơn

Kính gửi tất cả anh em, bạn bè và những người dân Việt Nam yêu nước.

Ngày 21/8/2011, sau sự kiện UBND thành phố Hà Nội ra "thông báo cấm biểu tình" trái pháp luật, tôi đã đi đến khu vực tượng đài Lý Thái Tổ để một lần nữa được chứng kiến hình ảnh hào hùng của những con người Việt Nam yêu nước. Tuy nhiên, vào khoảng 8h30, tôi bị lực lượng an ninh bắt giữ trái phép khi đang đi một cách ôn hòa trên vỉa hè. Ngay sau đó, họ đã bắt tôi vào đồn công an Mỹ Đình thẩm vấn, rồi tiếp tục lại đưa tôi về công an quận Hoàn Kiếm để giam giữ trái phép cho đến 20h ngày 22/8/2011.
Comments Off

Hoa Kỳ kêu gọi trả tự do cho người biểu tình

RFA - Hoa Kỳ hôm nay 23 tháng 8 có phản ứng về biện pháp bắt giử một số người ôn hòa biểu tình chống Trung Quốc hôm ngày 21 tháng 8 vừa qua tại Hà Nội.



Viết về một gia đình từ Đức về tham gia biểu tình ngày 21.8


Bạn đọc Danlambao - Khi chúng tôi đang đứng ở vìa hè trước tượng đài Lý Thái Tổ, lực lượng an ninh đông trạt. Mọi người vẫn còn đang loay hoay để cùng khởi động cuộc biểu tình thì bỗng nhiên mọi ánh mắt đổ dồn sang phố Lê Thạch thấy một bác 2 tay dương cao biểu ngữ, tiếp theo sau là 2 em gái cũng dương cao biểu ngữ đang vững bước tiến về phía chúng tôi tựa như một người cầm cờ đi trước 1 đoàn vận động viên hiên ngang bước qua khán đài trong các cuộc hội thảo. Tôi thoáng ngạc nhiên vì thấy 3 người đang bước tới đầy tự tin, không chút quan ngại bao lực lượng công an, an ninh đang bủa vây khắp khu vực này. Và điều làm tôi ngạc nhiên nữa là tôi thấy bác rất lạ, không hiểu nổi sao bác lại vững tin bước tới thế trong khi chúng tôi vẫn còn đang im ắng. Bác cùng 2 cô con gái tới nhập đoàn, tức thì cả nhóm cùng tụ tập, và mẹ con bác là tác nhân chính để cho đoàn khởi động – tôi thầm cảm ơn bác.

No comments:

Post a Comment