Saturday, October 22, 2011

Từ Ngai Vàng Xuống Ống Cống

Việt Linh, VNE 2011/10/21
Bao giờ đến ngày Việt Gian Bán Nước đền tội ?


Là nhà lãnh đạo lập dị và khó đoán nhất trên hành tinh, để lại dấu ấn riêng trên chính trường thế giới, Gadhafi kết thúc 42 năm cầm quyền ở Libya với một cái chết thảm.
Những tên độc tài chết như chó chết !!!

Gadhafi chào đời vào năm 1942 trong một gia đình du mục nghèo thuộc bộ lạc Bedouin ở Sirte, một thành phố ven biển. Ông từng học địa lý tại Đại học Benghazi, nhưng sau đó từ bỏ để gia nhập quân đội.

Chàng sĩ quan đầy tham vọng trở thành người đứng đầu Libya ở tuổi 27 sau khi lãnh đạo một cuộc đảo chính quân sự không đổ máu để lật đổ vua Idris vào năm 1969. Gadhafi tự phong cho ông là « nhà lãnh đạo anh em », « người dẫn đường của cách mạng » và « người bảo vệ hơn 6 triệu dân Libya ». Gadhafi từng có nhiều lời phát biểu đặc biệt, chẳng hạn ông cho rằng mình là « Vua của các vị vua châu Phi » hay là « lãnh tụ của toàn thể người Hồi Giáo ».

Sau khi nắm quyền, Gadhafi đề ra một triết lý chính trị dựa trên những tư tưởng của châu Phi, thế giới Ả Rập và những người chống chủ nghĩa tư bản. Những tư tưởng ấy được ông hoà trộn với một số khía cạnh của đạo Hồi. Mặc dù Gadhafi cho phép tư nhân quản lý những công ty nhỏ, song chính phủ lại kiểm soát những doanh nghiệp lớn.

Cựu lãnh đạo Libya ngưỡng mộ cố tổng thống Ai Cập Gamal Abdel Nasser. Chủ nghĩa dân tộc và xã hội của Nasser cũng là thứ mà ông tôn sùng. Với tư cách là thành viên chủ chốt trong Phong trào Không liên kết trong giai đoạn Chiến tranh Lạnh, Gadhafi cố gắng điều chỉnh hệ thống chính trị của Libya để nó có thể trở nên ưu việt hơn cả chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tư bản.

Gadhafi đóng vai trò quan trọng trong quá trình kêu gọi thế giới Ả rập phản đối hiệp định hoà bình giữa Ai Cập và Israel vào năm 1978.

Sau khi một số quốc gia Ả Rập xa lánh Libya vì quan điểm của Gadhafi đối với xung đột giữa Israel và Palestine, trọng tâm chính sách đối ngoại của ông chuyển từ thế giới Ả Rập sang châu Phi.

Ông từng nảy ra ý tưởng thành lập « Hợp chủng quốc châu Phi » để toàn lục địa châu Phi dùng chung một đồng tiền, một quân đội và mỗi công dân có thể di chuyển tự do trên khắp lục địa.

Năm 1977, Gadhafi đổi tên nước thành Đại dân quốc Nhân dân Xã hội chủ nghĩa Ả Rập Libya, đồng thời cho phép người dân bày tỏ quan điểm trong các đại hội nhân dân. Mặc dù vậy, nhiều người vẫn coi chính quyền của ông là thể chế độc tài quân sự. Họ cáo buộc ông kìm hãm xã hội dân sự và đàn áp không thương tiếc những người chống đối, theo Al-Jazeera.

Mối quan hệ của Gadhafi với phần còn lại của thế giới có thể được mô tả bằng từ “thất thường”. Trong rất nhiều năm, phương Tây coi Gadhafi là người hạ đẳng. Giới lãnh đạo phương Tây cáo buộc Gadhafi đứng đằng sau vụ đánh bom máy bay chở khách tại Lockerbie, Scotland khiến 270 người chết vào năm 1988. Đây có lẽ là sự kiện nổi tiếng và gây tranh cãi nhất liên quan tới hình ảnh Gadhafi trên trường quốc tế. Trong suốt nhiều năm, ông từ chối trách nhiệm trong vụ đánh bom máy bay, dẫn đến việc Liên Hợp Quốc cấm vận Libya và nhiều nước phương Tây coi Libya là quốc gia không thân thiện. Nhưng vào năm 2003, vị đại tá thừa nhận trách nhiệm trong vụ đánh bom Lockerbie và chấp nhận bồi thường cho thân nhân của các nạn nhân. Cũng trong năm đó khoảng cách giữa Libya với phương Tây được rút ngắn thêm sau khi Gadhafi tuyên bố từ bỏ toàn bộ kho vũ khí huỷ diệt hàng loạt của ông.

Tình hình đang diễn biến theo chiều hướng thuận lợi thì tới tháng 09/2009, Gadhafi tới Mỹ lần đầu tiên để tham dự một phiên họp của Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc. Theo dự kiến bài phát biểu của ông kéo dài 15 phút, nhưng cuối cùng ông nói hơn một giờ. Vị đại tá xé một bản sao Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, nói Hội Đồng Bảo An là một cơ quan khủng bố giống như Al-Qaeda, yêu cầu các nước đế quốc từng xâm lược châu Phi bồi thường 7,7 nghìn tỷ USD cho các nước thuộc địa cũ.

Vào tháng hai năm nay, chỉ vài tuần sau khi các cuộc biểu tình nổ ra trên đường phố khiến tổng thống của Tunisia và Ai Cập từ chức, cuộc nổi dậy chống Gadhafi đã bùng lên từ phía đông của đất nước.

Mấy ngày sau, Gadhafi dùng quân đội để trấn áp cuộc nổi dậy và tuyên bố trên truyền hình rằng ông sẽ truy đuổi những người chống đối trên mọi tấc đất, trong mọi ngôi nhà, trên mọi con đường. Ông ta gọi những người chống đối là "chuột" và khẳng định hành động của họ là hậu quả của việc dùng thuốc gây ảo giác. Bài phát biểu này đẩy sự căm phẫn của những người chống đối lên một nấc thang cao hơn, khiến làn sóng nổi dậy phát triển mạnh hơn. Xung đột vũ trang nhanh chóng biến thành nội chiến và với sự hỗ trợ của liên quân quốc tế do NATO chỉ huy, lực lượng chống đối dần chiếm thế thượng phong trên chiến trường.

Ngày 27/06, những hành động bắn giết dân thường của chính phủ Gadhafi được đưa lên Toà án Hình sự Quốc tế. Sau đó cơ quan này ra lệnh bắt Gadhafi, một con trai của ông và người đứng đầu cơ quan tình báo quốc gia Libya vì tội ác chống lại loài người.

Các thành phố quan trọng của Gadhafi lần lượt rơi vào tay quân nổi dậy. Sau khi thủ đô Tripoli thất thủ, Gadhafi chạy về thành phố Sirte, quê hương của ông. Trong bài phát biểu trước khi quân nổi dậy tiến vào Tripoli, ông cáo buộc tình báo phương Tây câu kết với tổ chức khủng bố Al-Qaeda để phá hoại Libya.

Vào ngày 20/10, phe nổi dậy tuyên bố giải phóng hoàn toàn thành phố Sirte và bắt được Gadhafi khi ông đang ẩn bên trong những cống thoát nước bằng bê tông. Vài giờ sau họ tuyên bố ông đã chết. Đoạn video về cái chết của ông được phát rộng rãi trên toàn thế giới. 

Việt Linh, VNE 2011/10/21
* * * * * 
Thêm Một Số Tin Về Cái Chết Của Kadhafi
Nhữ Đình Hùng, Tổng Hợp 2011/10/21
Nhiều đài truyền hình trên thế giới đã cho phổ biến những hình ảnh cuối cùng của Kadhafi trước khi chết, một Kadhafi người đẫm máu vây quanh là những chiến đấu quân của CNT đầy kích-động đã cung cấp một vài chỉ dấu về cái chết của ông, khiến người ta có những ngờ vực về hoàn-cảnh đưa đến cái chết của người 'hướng dẫn' Libye trước đây.
Theo thủ tướng chánh-phủ lâm thời của CNT, ông Mouammar Kadhafi đã bị chết vì bị trúng đạn ở đầu trong một cuộc giao tranh giữa toán cận vệ của ông và các quân theo chánh-phủ. Trong cuộc họp báo ở Tripoli, Djibril đã cho biết « Khi được tìm thấy, ông ta còn khoẻ và còn mang vũ khí, sau đó, ông ta được đưa ra một xe pick-up, khi xe chuyển bánh, xe đã nằm giữa cuộc chạm súng giữa quân theo chánh phủ và quân theo Kadhafi, ông này bị trúng đạn vào đầu ... Luật y không thể nói viên đạn đến từ phe cách-mạng hay phe theo Kadhafi ».
Theo lời một chiến-đấu-quân theo CNT, Bakir, Khi bị bắt, ông Kadhafi đã bị thương ở chân và ở lưng. Nhiều quân khác của CNT cũng nói tương tự trong những cuộc nói chuyện riêng rẽ với các phóng viên.
Các cuộc nói chuyện với các chiến đấu quân và các vidéos quay được đã cho phép người ta hình dung lại những phút cuối đời của Kadhafi. Ông này cùng với vài chục cận vệ thân tín, cùng với vị thủ lãnh quân đội của ông ta Abou Bakr Jabr, tìm cách đào thoát vào sáng thứ năm, khoảng sau lúc cầu nguyện. HỌ định thoát đi về hướng tây Syrte nhưng họ đã không đi được xa..
Tổng trưởng quốc phòng Pháp Gérard Longuet cho biết là không quân Pháp, theo lời yêu cầu của bộ tham mưu OTAN, đã 'chận đứng' một đoàn xe trong đó có Mouammar Kadhafi nhưng đoàn xe này không bị khọng quân Pháp phá huỷ. Các quân chiến đấu của CNT đã can thiệp sau đó, phá huỷ các xe này và đưa được đại tá Kadhafi ra. Theo các tin tức, đoàn xe này lên đến 80 xe 4x4, tìm cách thoát khỏi Syrte có lẽ để đi về Bani Walid. Đoàn xe này bị phi cơ Mirage của Pháp tấn công, sau đó một phi cơ loại tự hành(drone) Predator cũng đã bắn một hoả tiễn vào đoàn xe trong đó có Kadhafi.
Kadhafi và một số người đã thoát khỏi cuộc tấn công và đã chạy được đến chỗ hai ống cống của xa lộ để trốn nhưng cuối cùng đã bị quân của phe CNT tìm thấy và lôi ra. Như thế, ông ta còn sống khi bị bắt giữ
Những tin tức ban đầu nói Mouatassim Kadhafi bị bắt sống nhưng có tin trong ngày Thứ Năm, thi hài của hai cha con Kadhafi được đưa về Misrata !
Vidéo trên site Dailymotion cho thấy Mouammar Kadhafi còn sống khi bị bắt giữ.
Trong đám đông xem cảnh Mouammar bị bắt giữ, có người đã quay lại được cảnh này và cho phổ biến trên site net. Người ta thấy Mouammar Kadhafi được lôi ra khỏi xe và vứt xuống đất và bị nắm tóc kéo đi. Có tiếng kêu « hãy để cho ông ta sống » sau đó người ta nghe tiếng súng. Vidéo hướng sang cảnh khác nhưng người ta nghe thêm những tiếng súng.
Một nguồn tin cao cấp của CNT nói với Reuters là « những quân lính đã bắt sống ông ta và khi đó, lẽ ra phải chở ông ta đi, họ đã đánh đập và sau đó đã giết ».
*Mouammar Kadhafi, người hướng dẫn trước đây của Libye, người từng được nhân dân Libye tung hô bằng khẩu hiệu « Allah, Libye và Mouammar Kadhafi, chỉ có thế », với tất cả vinh quang của 42 cai trị, cuối cùng đã chịu một số phận bi thương, một cái chết thảm khốc. Ông này là lãnh đạo cầm chính quyền lâu nhất, bị cao là 'điên cuồng' hơn là 'độc tài'. Nhưng không như Ben Ali đã bỏ chạy, như Moubarrack đã từ chức, ông này bấu víu vào chức vụ với lời hứa sẽ chiến đấu cho tới khi chết trên đất nước Libye. Sau cái chết của ông, Libye sẽ lật sang một trang sử mới cho một Libye mới với một sự bất định vì tất cả mọi việc phải làm lại từ đầu !
Nhữ Đình Hùng, Tổng Hợp 2011/10/21 
* * * * * 

Điểm Cuối Cùng Của Nhà Độc Tài Gaddafi
Bình Luận Của ĐVDVN 2011/10/21
Ngày hôm nay, 20/10/2011, lịch sử ghi thêm sự sụp đổ của một chế độ độc tài trong vòng mười tháng qua (nước thứ 3, sau Tunisia và Ai Cập). Ông Muammar al-Gaddafi đã bị tử thương và Libya hoàn toàn được giải phóng. Biến cố này khẳng định một thực tế là : Chỉ có vũ lực mới đánh thắng được một chế độ độc tài đã cướp và giữ chính quyền bằng bạo lực. Quá trình cuộc cách mạng này có nhiều điểm đáng để chúng ta cùng chiêm nghiệm.
Cuộc cách mạng Libya bắt đầu bằng lời kêu gọi trên Internet "cho các cuộc biểu tình được tổ chức nhằm hỗ trợ các quyền tự do rộng rãi hơn ở Libya" của ông Jamal al-Hajji, một nhà văn và cũng là nhà bình luận chính trị. Khi cuộc biểu tình bị đàn áp dã man, người dân Libi đã chống trả mãnh liệt và chuyển hướng sang đấu tranh vũ trang. Ý chí to lớn và cứng cỏi của những người nổi dậy ban đầu đã giúp phát triển nhanh chóng số người đấu tranh thành một lực lượng có khả năng lật đổ nhà cầm quyền ; và nhờ tầm vóc đó, trở thành một thực thể chính trị được các siêu cường ủng hộ nhiệt liệt.
Chỉ sau 10 ngày kể từ biến động bộc phát, Hội Đồng Chuyển Tiếp Quốc Gia Libya (một chính phủ lâm thời của quân cách mạng) đã được thành hình ở vùng tạm chiếm. Sau gần 6 tháng ngắn ngủi, quân cách mạng chiếm được thủ đô Tripoli. Và đúng 2 tháng sau, sinh mạng của nhà độc tài bị kết liễu trong trận chiến cuối cùng ở quê hương ông, đánh dấu ngày nước Libya hoàn toàn được tự do.
Thành công này nhắc nhở thế giới rằng : Ngày nay nhân loại thường chuộng giải pháp ôn hoà để giải quyết các khủng hoảng chính trị ; nhưng đối với những chế đệ độc tài bất chấp đạo đức, lẽ phải, công lý và kể cả công pháp quốc tế, thì giải pháp duy nhất để lật đổ nó là bằng vũ lực. Không một chính phủ hay cơ quan nhân quyền, truyền thông nào gọi những người nổi dậy Libi là quân khủng bố, mặc dù cuộc cách mạng vũ trang ở Libya gây thương vong cho hơn 20 ngàn thường dân (theo thông tin từ Wikipedia). Không những thế, quốc tế hết lòng ủng hộ cuộc nổi dậy, và một số siêu cường như Pháp, Anh, Mỹ đã công khai yểm trợ quân trang, quân dụng và vũ khí. Liên Hiệp Quốc cũng đã đứng về phía quân nổi dậy từ những tháng trước. Điều đáng lưu ý là tương tự như trường hợp Iraq và A-Phú-Hãn, các siêu cường Pháp, Anh, Mỹ đã không thể dùng áp lực nhân quyền hay ngoại giao để dân chủ hoá Libya.
Yếu tố dẫn đến sự ủng hộ của quốc tế và cả nhân dân Libi là sự quyết tâm của lực lượng nổi dậy. Nếu như 500 người biểu tình trước Sở cảnh sát Benghazi bỏ cuộc khi bị đàn áp dã man, thì chắc chắn đã không có cuộc nổi dậy vũ trang ở 9 tháng trước. Nếu như những nhóm chiến sĩ tự do nhỏ bé ban đầu không chiến đấu một cách kiên cường, thì lực lượng này đã không tạo đủ dũng khí, hùng lực để quy tụ hàng chục ngàn chiến sĩ khác cùng tham gia. Người ta phải nghiêng mình ngưỡng mộ lòng dũng cảm của lực lượng nổi dậy (chủ yếu từ dân thường như giáo viên, sinh viên, luật sư, công nhân dầu mỏ, và đội ngũ binh lính đào thoát từ quân đội Libya) đã nhất quyết không ngại hy sinh dù tổn thất nhân mạng tăng đến con số 7000 chiến sĩ tử trận. Họ đã tự chứng tỏ rằng : Khi một dân tộc dám chết vì tự do thì họ sẽ thoát khỏi sự cai trị độc tài, và xứng đáng để được hưởng tự do.
Nhưng quan trọng không kém là những đoàn thể, tổ chức khác xuất xứ đã chấp nhận đứng chung với nhau trong một "chính phủ lâm thời" để cùng chiến đấu cho một thành công chung.
Mặt khác, chỉ 9 tháng trước đây, không một ai ở Libya và trên thế giới có thể tiến đoán được là vào mùa Thu năm nay, chế độ độc tài hơn 40 năm cầm quyền ngông nghênh ở Libya sẽ sụp đổ. Bộ máy cai trị tinh vi và tàn bạo của chế độ này đã nghiền nát không biết bao nhiêu nỗ lực đối lập, và làm thất bại kế hoạch mưu sát của vài nước lớn thù nghịch với chế độ trong bốn thập niên qua. Nhưng kết cuộc chứng minh rằng : Một khi khát vọng tự do đủ mạnh để thu hút sự dấn thân của nhiều người cùng hoài bảo, thì cuộc biểu tình xảy ra với số đông đã tạo thành biến động lớn đủ để vực cả một dân tộc đa chủng đứng dậy đồng thanh chiến đấu với độc tài. Số phận của ông Gadhafi đã được định từ ngày người dân của xứ này bước qua nỗi sợ hãi và chấp nhận cái Chết để giành lại Tự do. Trong quá trình này, những thành phần trung thành với chế độ đã bị bánh xe cách mạng nghiền nát như số phận của ông Gaddafi.
Nói tóm lại, sự sụp đổ của cả ba chế độ độc tài ở Tunisia, Ai cập và Libya đều có cùng một mẫu số chung là khát vọng tự do và ý chí quyết thắng của nhân dân các nước này. Tình hình Syria có thể cũng sẽ có những chuyển biến tốt đẹp hơn sau cuộc cách mạng thành công ở Libya.
Đối với Việt Nam chúng ta, không ai muốn chiến tranh xảy ra và không ai muốn máu sẽ phải đổ, dù là máu của những người lãnh đạo độc tài đầy tội lỗi. Chúng ta muốn chấm dứt chế độ độc tài bạo ngược hiện nay bằng con đường chuyển thể ôn hoà, để dân chủ hoá xã hội và đa đảng hoá bộ máy nhà nước mà không phải tốn xương máu. Nhưng cho đến nay, bộ máy cầm quyền vẫn bất chấp ý kiến xây dựng của những nhà trí thức có tâm huyết, và bao nhiêu lời kêu gọi chân thành của những người đối lập hết sức ôn hoà. Không những thế, họ còn đàn áp, bắt bớ, giam cầm một cách thô bạo nhiều người yêu nước. Cùng lúc đó, chế độ này đã chà đạp chủ quyền quốc gia bằng hành động trấn áp những người muốn lên tiếng bảo vệ non sông.
Thái độ và hành động của tập đoàn cầm quyền hiện nay ở nước ta đang tự đưa số phận của họ vào ngỏ cụt. Đảng CSVN có lẽ nên nghiềm ngẫm lời của Giáo sư Fawaz Gerges nhắn gửi đến những nhà độc tài khác về cái chết của Gaddafi, rằng : "Nếu các ông đàn áp người dân của các ông, nếu các ông không tham gia vào xã hội dân sự của chính các ông, và nếu các ông duy trì quyền lực trong nhiều năm, điều này sẽ là cuối cùng của các ông."
Hy vọng sao đất nước ta sẽ được dẫn đến dân chủ tự do bằng con đường Tổng Tuyển Cử Tự Do, thay vì là một cuộc chiến với máu xương và nước mắt ! Lá phiếu Dân Chủ là con đường tốt đẹp nhất để có Hoà bình - Tự do - Ấm no và Tiến bộ mà sẽ không phải đổ máu, và không gây đổ vỡ cho những gì mà xã hội đã xây dựng được. Mong thay !
Viết nhân ngày Libya được hoàn toàn giải phóng (20/10/2011)


Qaddafi: Chế độ độc tài nào cũng sẽ chết

Các chế độ độc tài sớm muộn thế nào cũng sẽ bị lật đổ, nhưng ở mỗi nước có thể chấm dứt một cách khác nhau. Khi Mùa Xuân Á Rập bắt đầu từ Tunisie lan tới Ai Cập, nhiều người đã liên tưởng ngay đến những cuộc cách mạng nhung lật đổ chế độ cộng sản ở Ðông Âu. Continue reading

Gadhafi đền tội và một bài báo ca ngợi ông ta đến tuyệt đỉnh


Đại tá, nhà báo Nguyễn Như Phong. Ảnh Việt Báo
Tình thế của người hùng một thời M. Gadhafi quả là bi đát. Cuối tháng 8- 2011, sau 6 tháng cầm cự, ông ta bỏ thủ đô Tripoli, bỏ Quảng trường Xanh lịch sử, bỏ lâu đài và dinh thự đầy của báu, cho vợ và con gái di tản sang Algeria, còn riêng ông cùng một nhóm thân tín lao vào con đường lẩn trốn tuyệt vọng ở thị trấn quê hương Sirte. Continue reading

Giải pháp nào cho đảng CSVN?

Ngày nay, dân tộc Việt Nam đứng trước hiểm họa xâm lược của Trung cộng mà ai cũng thấy và cũng biết. Đài tiếng nói RFA đã có loạt bài“ Trung quốc khống chế Việt Nam trên lĩnh vực kinh tế, chính trị, văn hóa” và Đại Nghĩa cũng đã có  bài viết Trung quốc khống chế Việt Nam về lĩnh vực quốc phòng Continue reading

NGÀY TÀN ĐàĐIỂM!

Theo tin báo chí thì tên bạo chúa Gadhafi đã bị bắn chết vào ngày 20-9-2011, sau 42 năm ngự trị trên “mỏ vàng đen” của đất nước Libya.
Theo tin báo chí và truyền hình thì quân nổi dậy đã tìm thấy tên bạo chúa Gadhafi núp trong một cái ống cống và y van xin “đừng bắn”. Nhưng kết cuộc y đã bi bắn chết và theo tin truyền hình thì xác tên bạo chúa bị dân chúng kéo lê trên đường. Continue reading


No comments:

Post a Comment