Friday, November 12, 2010

'Học giả' TQ tuyên bố trên báo VN: 'Ðến năm 1885, Việt Nam vẫn là thuộc quốc của Trung Quốc'

HÀ NỘI - Vương Hàn Lĩnh, một học giả Trung Quốc, tham dự cuộc hội thảo lần thứ hai về vấn đề tranh chấp biển Ðông tổ chức ở Sài Gòn, hôm 11 tháng 11, nói rằng: “Cho đến năm 1885, Việt Nam vẫn là thuộc quốc của Trung Quốc.”
Vương Hàn Lĩnh (bên phải) thảo luận bên lề hội nghị với GS Ramses Amer (Thụy Ðiển) bên lề cuộc hội thảo “Hợp tác vì an ninh và phát triển trong khu vực” ngày 11 tháng 11 ở Sài Gòn. Hình và bài phỏng vấn ông Vương Hàn Lĩnh đã bị Tuần Việt Nam gỡ xuống. (Hình: VietnamNet)
Khi được ký giả của báo “Tuần Việt Nam” hỏi về vấn đề chủ quyền lãnh thổ hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa mà Việt Nam và Trung Quốc đang tranh chấp chủ quyền, Vương Hàn Lĩnh đã phát biểu rằng “cho đến năm 1885, Việt Nam vẫn là thuộc quốc của Trung Quốc.”
Lời tuyên bố của học giả Vương Hàn Lĩnh cho thấy tư tưởng Ðại Hán, bá quyền nước lớn, dựa vào sức mạnh quân sự để thôn tính các nước nhỏ láng giềng.
Lịch sử Trung Quốc từ cổ đại kéo dài đến ngày nay chứng minh rõ rệt tham vọng bá quyền của người Hán tộc, vẫn không ngừng nghỉ.
Các sự tranh chấp chủ quyền biển đảo trên biển Ðông qua lời tuyên bố của Vương Hàn Lĩnh nếu đối chiếu với những lời đe dọa của một số tướng lãnh Trung Quốc và các chương trình tập trận hải quân bắn đạn thật trên biển Ðông nhằm cảnh cáo Việt Nam, có thể được nhìn như nhiều mặt của một chủ trương bành trướng xuất phát từ Bắc Kinh.
Bài phỏng vấn Vương Hàn Lĩnh chỉ xuất hiện ít giờ ngắn ngủi thì bị Tuần Việt Nam gỡ xuống.
Cuộc hội thảo chủ đề “Biển Ðông: Hợp tác vì an ninh và phát triển trong khu vực” diễn ra các ngày 11 và 12 tháng 11 năm 2010 với sự tham dự của hơn 60 chuyên viên và học giả quốc tế, tổ chức ở Sài Gòn, trong đó một số chuyên viên, học giả Trung Quốc cũng được mời phát biểu và trình bày vấn đề.

 *********************

Muốn cứu nước, phải khai tử đảng

Ngô Nhân Dụng

Ðầu tháng này, trong một cuộc hội thảo bàn về dự thảo văn kiện Ðại Hội XI của Ðảng, Giáo Sư Trần Phương, một đảng viên cộng sản đã từng làm bộ trưởng, phó thủ tướng, và đứng đầu ngân hàng trung ương, ngồi chủ tọa cuộc họp này, ông đề nghị quy tắc: “Nói ngắn, nói rõ (rằng mình) muốn sửa điều này, bổ sung điều kia thôi, không cần giải thích...”
Nhưng khi đến lượt phát biểu, thì chính người chủ tọa lại không nói ngay cụ muốn sửa chữa hay bổ sung điều nào. Cụ làm cả một bản kê khai các sai lầm căn bản. Phải thông cảm với một người 83 tuổi không theo đúng các quy tắc mình đã đưa ra. Vì tất cả những chính sách, hành động sai lầm phải sửa chữa, phải bổ sung đều bắt nguồn từ những sai lầm căn bản trong tư tưởng chỉ đạo. Không sửa từ gốc thì chữa chạy những thứ trên ngọn cũng vô ích! Ông nhận xét về những sai lầm: “Không phải chỉ là vấn đề kỹ thuật, mà cả quan điểm tư tưởng đấy!” Ðối với bản dự thảo các văn kiện của Ðại hội thứ 11, sắp tổ chức vào đầu năm tới, ông Trần Phương nhận xét là nó “la liệt đủ thứ; không thể góp ý gì được, không biết làm gì để tiến lên.”
Cho nên Giáo Sư Trần Phương truy thẳng vào nền tảng tư tưởng của Ðảng Cộng Sản:
“Ta nói chủ nghĩa Mác-LêNin, nhưng nó là cái gì mà bảo nó là nền tảng?”
Nên biết, năm 1954 ông Trần Phương đã được cử sang Trung Quốc học ở Học Viện Mác-Lê Nin, thế mà bây giờ chính ông nghi ngờ đặt câu hỏi: “Chủ Nghĩa Xã Hội là gì? Có ai trả lời được không?... Liên Xô cũng từ chối Xã Hội Chủ Nghĩa rồi đấy chứ!” Và cụ phê phán: “...Mác đã sai khi dự kiến về đặc trưng của Chủ Nghĩa Xã Hội.” Vì thế, chính sách “Ðổi mới của ta thực chất là ‘thụt lùi.’... Ðổi mới là (thay đổi) so với cái đã sai trong 20 năm trước!” Ông Trần Phương nhắc lại một câu mà trên thế giới người ta đã bảo nhau từ 100 năm trước: “Cái gọi là chủ nghĩa Cộng Sản là ảo tưởng.” Dù sao một người ngoại bát tuần dám nói thẳng cái chủ nghĩa mình theo suốt đời là một ảo tưởng, đó cũng là một thái độ can đảm đáng khen ngợi. Xét cho kỹ thì những sai lầm mà Giáo Sư Trần Phương nêu ra không bắt đầu với nhóm người lãnh đạo đảng hiện nay. Ðó chính là những sai lầm căn bản của đảng Cộng Sản Việt Nam từ khi thành hình cho tới nay!
Vậy thì hiện nay đảng Cộng Sản Việt Nam theo chủ nghĩa Mác như thế nào? Giáo Sư Trần Phương nói thẳng rằng đảng của ông đang “Bịp!” “Ta giả vờ theo Mác, vì nói vậy nhưng đã làm khác đi rồi. Ta nói và ta biết là ta đang bịp người khác!” Trần Phương nhắc lại: “Cương lĩnh đầy dẫy cái sai, cái mơ hồ. Nói Xã Hội Chủ Nghĩa mà không biết nó là cái gì! Nhiều chuyện ta tự lừa dối mình và lừa dối người khác.” Ông không quên nhắc lại lời Abraham Lincoln: “Người ta chỉ có thể lừa bịp được vài người suốt đời, hoặc lừa được tất cả mọi người trong đôi lúc; nhưng không thể lừa được tất cả mọi người mãi mãi được!” Như ông là một thí dụ, đảng không thể “bịp” ông suốt đời được!
Một người cũng tham dự cuộc hội thảo này là nhà kinh tế Lê Ðăng Doanh, từng làm cố vấn cho nhiều ông thủ tướng ở Ba Ðình, cũng đồng ý với ông Trần Phương. Ông Lê Ðăng Doanh khuyên Ðại Hội 11: “Phải nhìn thẳng vào sự thật. Lừa được người ta mà không lừa được thực tiễn đâu.” Một người khác là Giáo Sư Lê Du Phong. Ông phê bình dự thảo Ðại Hội 11: “Tư duy lý luận lạc hậu, mâu thuẫn,... xa rời thực tiễn,... thụt lùi so với đại hội trước.” Không những thế, các văn kiện của đảng Cộng Sản còn “xem thường lịch sử!” Thí dụ, họ viết rằng “Chủ Nghĩa Xã Hội là điều kiện để nước Việt Nam độc lập.” Ông Lê Du Phong hỏi: “Các triều đại trước có Chủ Nghĩa Xã Hội đâu mà nước ta vẫn độc lập?” Ðây cũng là một ý kiến người Việt Nam ai cũng nghe nói từ nửa thế kỷ nay rồi, nhưng được nhắc lại giữa Hà Nội, được phổ biến ngay lập tức trên các mạng, đó cũng là một biến cố đáng chú ý.
Sau khi Giáo Sư Trần Phương đã phê phán những sai lầm của Mác như vậy rồi, ông có khuyên răn đảng của ông xóa bỏ cái chủ nghĩa Mác-Lênin đi hay không? Không thấy ông nói. Ông vẫn tỏ ra còn thiết tha đến cái “chủ nghĩa không ai biết là cái gì” đó, nên còn đề nghị: “Phải xác định rõ Chủ Nghĩa Xã Hội là gì? Ðịnh hướng nó là gì?” Thời Hồ Chí Minh còn sống đảng Cộng Sản không phải nghe những nỗi băn khoăn như vậy. Ông Hồ theo một quy tắc rất đơn giản: “Bất cứ cái gì Stalin nói, Mao nói, đều là Chủ Nghĩa Xã Hội!” Thế là hết bản cãi!
Hình như là những người cộng sản lâu đời như cụ Trần Phương người nào cũng bị mang một mối bi thương trong lòng: Biết cái chủ nghĩa mình theo là ảo tưởng, là đầy những sai lầm, từng gây bao nhiêu tai hại cho dân tộc, nhưng lại không nỡ tuyên bố từ bỏ nó! Những người can đảm dám từ bỏ chủ nghĩa, từ bỏ đảng, như Nguyễn Hộ, Hoàng Minh Chính, Tô Hải, như ông Ðỗ Xuân Thọ dọa sẽ đốt thẻ đảng nếu sau Ðại hội lần thứ 11 này, đảng vẫn lấy chủ nghĩa Mác-Lênin làm nền tảng tư tưởng không thay đổi, số người như thế rất hiếm. Có lẽ vì ngay khi còn là đảng viên cộng sản đó đã biết nghi ngờ và đã biết phê phán rồi, chứ không nhắm mắt tin theo.
Biết Chủ Nghĩa Xã Hội là ảo tưởng nhưng vẫn thiết tha nuôi nấng nó cho con cháu được hưởng, như Trần Phương kể: “Tôi nói với ông Ðỗ Mười, ông Phạm Văn Ðồng là đến cuối thế kỷ XXI này, con cháu chúng ta mới bắt đầu nghĩ đến Chủ Nghĩa Xã Hội.”
Thật không hiểu nổi tại sao ông còn nhắc lại ý kiến đó, mà ông nhắc lại như một điều đáng hãnh diện!
Thử ngẫm coi: Cả một đời người bắt toàn dân một nước nhắm mắt nghe theo cái Chủ Nghĩa Xã Hội ấy; đến cuối đời đã biết mình chỉ lừa bịp dân thôi, thế mà tại sao vẫn còn muốn 100 năm sau thế hệ con cháu tiếp tục “sự nghiệp nuôi ảo tưởng” của thế hệ mình! Có khác nào đang tâm đánh lừa cả đàn con cháu, muốn chúng “ngồi chờ một thế kỷ nữa” lại tiếp nối sự nghiệp nuôi ảo tưởng theo ông cha? Từ đây đến cuối thế kỷ 21, loài người sẽ sống ra sao, cụ Trần Phương có đoán trước được hay không? Chính cụ đã phê bình việc bám theo ảo tưởng của Karl Marx: “Bây giờ (thế giới) có đến 6.5 tỷ người, đến nước sạch cũng bị thiếu rồi, đánh nhau vì nước uống” để chứng tỏ thực tế thế giới đã thay đổi hoàn toàn, so với viễn kiến của Marx gần hai thế kỷ trước. Ðã biết suy nghĩ sáng suốt như vậy, tại sao vẫn còn nuôi giấc mộng tới cuối thế kỷ 21 còn có người mơ mộng Chủ Nghĩa Xã Hội?
Nhiều đảng viên cộng sản lão thành bây giờ không nói đến Chủ Nghĩa Xã Hội nữa, nhưng vẫn muốn bám ví lấy một thứ “lý tưởng xã hội chủ nghĩa.” Lý tưởng là những điều ước ao, những điều rất tốt, rất quý, thường là rất mơ mộng, xa lìa thực tế. Thanh niên cần phải có lý tưởng, nếu không thì quốc gia không thể trông cậy được. Nhưng người trưởng thành thường không bàn đến hai chữ đó nữa. Nhà báo Lê Phan kể đã phỏng vấn “Bác Ba” Nguyễn Hộ trong thời gian ông bị quản thúc tại gia. Bà mới kể lại rằng ông Nguyễn Hộ đã “khẳng định mình đã chọn sai lý tưởng.”
Nhưng tại sao một lý tưởng chứa đầy những ước mơ tốt đẹp cho nhân loại mà nó lại mang đến bao đau khổ cho loài người để đến nỗi khi các do do nó dụng lên sụp đổ thì ở chính quê hương Liên Xô của nó, chẳng ai thèm tiếc thương? Bởi vì nó đã được Lênin và Stalin bào chế thành một thứ tín ngưỡng đem mê hoặc nhiều người. Nhưng khác với các tín ngưỡng lâu đời của nhân loại, Chủ nghĩa Cộng Sản nói toàn những mục tiêu thiện nhưng lại quyết tâm sử dụng các phương pháp độc ác. Con người không thể đạt đến điều thiện khi dùng cái ác là phương tiện.
Nhưng không lẽ một người có lý tưởng, tức là biết ước ao những điều tốt đẹp nhất, mà còn muốn thế hệ con cháu mình bước lại những bước trên con đường sai lầm của mình hay sao?
Tâm trạng đó, người xưa đã từng giải thích nguyên nhân. Vì con người ta nói chung rất khó thoát khỏi nghiệp do mình tạo ra. Những sở tri chướng, những ngã kiến, ngã mạn, những nghiệp dĩ trong đời, không tỉnh ra thì sẽ ôm theo hết kiếp. Những kiến thức được tích lũy, những ước nung nấu, những thành kiến càng được nuôi nấng lâu ngày thì nghiệp chướng càng nặng nề khó bỏ!
Tuy nhiên có những đảng viên cộng sản đã biết dứt nghiệp. Ông Nguyễn Hộ, trong hồi ký của ông, tỏ ra đã biết nghi ngờ ngay từ lúc nghe Hồ Chí Minh, khi muốn bịt miệng những người có ý kiến phê phán, đã dẫn lời Stalin rồi nói: “Chúng ta có thể lầm chứ đồng chí Stalin không thể lầm được.” Khi trả lời bà Lê Phan, ông Nguyễn Hộ nói đến 60 năm bị “đánh lừa.” Ông nói đến sự hy sinh lớn lao của bản thân, của những người đồng đội, và của toàn thể nhân dân Việt Nam, mà chẳng được gì cả. Ông nói đến sự lỗi thời và phá sản của chủ nghĩa Mác-xít. Và sau cùng ông nói bây giờ đã đến lúc “đảng Cộng Sản Việt Nam phải tự khai tử đi cho rồi.”
Những lời phê phán của ông Nguyễn Hộ nói thẳng từ 20 năm trước, bây giờ lại được ông Trần Phương và nhiều người khác nhắc lại trong cuộc hội thảo trên. Nhưng ông Trần Phương và các vị khác không dám nói: “đã đến lúc đảng Cộng Sản Việt Nam phải tự khai tử đi cho rồi.”
Muốn cứu nước, phê phán chủ nghĩa Mác-Lênin không đủ, từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin cũng chưa đủ. Chính Giáo Sư Trần Phương đã thấy mối nguy hiểm nếu đảng của ông còn cai trị nước ta: “Ðảng quyết mọi thứ mà lại không chịu trách nhiệm gì. Thế mới chết chứ!” Phải hiểu rằng không phải đảng chết, không phải các đảng viên chết, mà là chết cả nước! Nên theo lời khuyên của ông Nguyễn Hộ: Phải khai tử đảng. Ở Ba Lan người ta đã làm rồi. Ở Hungary người ta đã làm rồi. Ở Nga cũng vậy. Ðất nước người ta đã tiến trong hai chục năm qua. Mình còn tự kiềm hãm, và giam hãm cả dân tộc Việt Nam cho tới bao giờ?

************************

Xin chuyển tiếp  bài rất quan trọng cho tất cả chúng ta.
Hãy chắc chắn rằng bạn đọc cho đến cuối cùng - rất thú vị -
có lẽ cách tốt nhất để biết nơi mà mọi thứ được thực hiện ....   
Sự cố sữa nhiễm độc Trung Quốc thực hiện   tất cả mọi người sợ nhìn vào các báo cáo tin tức hàng ngày.
Mỗi ngày, các báo cáo được thay đổi. Không ai rõ ràng có thể cho chúng tôi biết những gì để ăn và những gì không phải để ăn.

1.What thực sự là bị nhiễm độc sữa?

Đó là bột sữa trộn với "MELAMINE"

Melamine được sử dụng để làm gì?
Nó là một công nghiệp   hóa chất sử dụng trong sản xuất melawares.

Nó cũng được dùng trong trang trí nội thất. 'Mỹ ban kháng'


Chúng ta đều phải hiểu rằng melamine được sử dụng trong công nghiệp sản xuất
- - - - - Nó   KHÔNG được ăn.
2.Why là Melamine vào sữa bột?

Các chất dinh dưỡng quan trọng nhất là protein trong sữa.

Và, Melamine có cùng một loại protein này có chứa 'nitơ'

Thêm Melamine vào sữa làm giảm hàm lượng sữa thực tế cần thiết,

và do đó nó là rẻ hơn so với sữa tất cả. Vì vậy, nó   giảm vốn yêu cầu

sản xuất các sản phẩm sữa đó. Do đó người đàn ông kiếm được kinh doanh hơn lợi nhuận!
Dưới đây là Melamine; không nó trông giống như sữa / bột sữa?
Nó không có mùi vị gì, do đó không thể được phát hiện.




3.When là nó phát hiện ra rằng nó đã được thêm vào sản phẩm sữa.
 

Trong năm 2007, Mỹ và chó mèo đã chết bất ngờ, họ thấy rằng thực phẩm thú vật của Trung Quốc có chứa melamine.
Đầu năm 2008, tại Trung Quốc, sự gia tăng bất thường trong trường hợp trẻ em bị sạn thận đã được báo cáo.


Trong tháng 8 năm 2008, Trung Quốc sữa bột Tam Lộc được xét nghiệm melamine


Tháng chín năm 2008, Chính phủ New Zealand yêu cầu Trung Quốc để điều tra vấn đề này
Ngày 21 tháng 9 năm 2008, họ đã tìm thấy nhiều sản phẩm thực phẩm tại Đài Loan xét nghiệm melamine
4.What xảy ra khi Melamine ăn và tiêu hóa?

Melamine bị giữ lại ở thận. Nó tạo thành sỏi thận làm nghẽn các ống dẫn.
Đau sẽ được sắp xảy ra và không thể tiểu tiện. Thận (s) sau đó sẽ sưng lên.


Mặc dù phẫu thuật có thể loại bỏ những viên đá, nó gây tổn thương thận không thể đảo ngược.
Nó có thể dẫn đến sự mất chức năng thận và phải chạy lọc thận hoặc dẫn đến tử vong
do nhiễm độc niệu.
chạy thận là gì? Trong thực tế, nó nên được gọi là "rửa máu", nó là lọc tất cả máu của cơ thể của các thành
một máy và sau đó trả lại máu trở lại cơ thể.


Toàn bộ quá trình mất 4 giờ, và nó là cần thiết để có chạy thận

một lần mỗi 3 ngày cho phần còn lại của cuộc đời bạn.
Dưới đây: Một trung tâm chạy thận


Dưới đây: Một trung tâm chạy thận lớn


Một lỗ nhỏ là cần thiết trong cánh tay để đưa ống thông tiểu, lọc máu.

Tại sao nó nghiêm trọng hơn nhiều ở trẻ sơ sinh?
Một quả thận của em bé như vậy là rất nhỏ họ uống nhiều sữa bột.
Dưới đây: Một em bé bị lọc thận.


Trung Quốc hiện có 13.000 trẻ em nhập viện

Nó không quan trọng bao nhiêu Melamine là một con người ăn (ăn) (đã).

Điều quan trọng là: "MELAMINE CÓ THỂ KHÔNG được ăn!"
5.What loại thực phẩm cần tránh?

Thực phẩm từ Trung Quốc có chứa các sản phẩm sữa nên tránh.


Hãy nhớ rằng: thực phẩm có kem hay sữa đều phải tránh.
6.Which công ty bị ảnh hưởng?

Sau đây là những công ty bị ảnh hưởng với melamine.
-------------------------------------------------- -------


7.What nào chúng ta làm gì tiếp theo?
Tránh các thực phẩm trên đây ít nhất sáu tháng.
Nếu bạn sở hữu hoặc điều hành một quán ăn nhanh, nhà hàng, hoặc các cửa hàng cà phê, vv

ngừng bán các sản phẩm sữa cho thời gian chờ đợi.
Nếu bạn có trẻ em ở nhà, thay đổi của sữa mẹ hoặc tìm thấy sản phẩm thay thế khác.
Cuối cùng, chia sẻ thông tin với bạn bè để họ sẽ hiểu được nguy cơ ngộ độc sữa.

Cả thế giới là rất sợ "Made In China" tim đen "hàng".

Bạn có biết làm thế nào để phân biệt những sản phẩm được sản xuất tại
Mỹ, hoặc ở Philippines, Đài Loan, hoặc ở Trung Quốc?

Dưới đây là như thế nào:
Có 3 chữ số đầu tiên của mã vạch xác định mã quốc gia
trong đó sản phẩm được thực hiện.

Ví dụ: tất cả các mã vạch bắt đầu bằng 690, 691, 692, vv. .
lên đến và bao gồm 695 là tất cả các LÀM TẠI TRUNG QUỐC.
 
Mã vạch bắt đầu bằng 471 được in trên các sản phẩm Xuất xứ Đài Loan.



Bạn có quyền được biết. Nhưng chính phủ và ngành liên quan
không bao giờ thông báo hoặc giáo dục công chúng. Do đó chúng ta phải giáo dục cho chính mình,
thận trọng, và
cứu hộ mình.
Hôm nay, các doanh nhân Trung Quốc biết rằng người tiêu dùng sẽ không lựa chọn sản phẩm
'Sản xuất tại Trung Quốc. Vì vậy, họ cố gắng hết sức để không hiển thị hoặc nhà nước quốc gia
xuất xứ trên sản phẩm của họ.
  Tuy nhiên, bạn có thể tham khảo mã vạch.  
DO nhớ nếu các chữ số đầu tiên 3 là một trong những người giữa 690 và 695 bao gồm sau đó nó là một sản phẩm xuất tại Trung Quốc.
  
CÁC MÃ VẠCH:

00 ~ 13 USA & CANADA
 
30 ~ 37 FRANCE
 
40 ~ 44 CHLB Đức
 
49 ~ NHẬT BẢN
 
50 ~ Vương quốc Anh
 
57 ~ Đan Mạch
 
64 ~ Phần Lan
 
76 ~ Thụy Sĩ và Liechtenstein
 
628 ~ Ả-Rập Saudi
 
629 ~ United Arab Emirates
740 ~ 745 - Trung Mỹ
 
Tất cả 480 mã đều có xuất xứ Philippine các
s.  
Xin vui lòng thông báo cho gia đình và bạn bè của bạn.
 
Hãy nhận biết nhận thức! Và giúp người khác được!
 



No comments:

Post a Comment