Vào Google Seach đánh chữ ( Nguyễn Tấn Dũng ) trong vòng 28 giây sẽ có 7,700,000 bảy triệu bảy trăm ngàn bài viết về NTD đa số là nguyền rủa.
Lịch sử đã ghi, nghìn năm không rửa sạch.
Lịch sử đã ghi, nghìn năm không rửa sạch.
Vào Google Seach đánh chữ (Nguyễn Văn Lý ) trong vòng 41 giây sẽ có 9,490,000 triệu bài viết về Linh Mục Nguyễn Văn Lý, vị tù nhân lương tâm bất khuất đã kiên trì đấu tranh cho Dân chủ Tự do, Công bằng Xã hội ...
Vào Google Seach đánh chữ (Cù Huy Hà Vũ) trong vòng 23 giây sẽ có 1,190,000 triệu bài viết về Cù Huy Hà Vũ, là một người yêu nước, thương nòi. Xin hãy cứu lấy một người yêu nước...
=> Chân dung Bộ Chính Trị & Đảng Bao Cao Su VN
=> Tôi sẵn sàng ngồi tù thay Tiến sĩ Cù Hy Hà Vũ và những người yêu nước khác!
Từ linh mục NGUYỄN VĂN LÝ đến luật sư CÙ HUY HÀ VŨ
Nói đến cái lưu manh, cái thâm độc của Cộng Sản nói chung và Cộng Sản ViệtNamnói riêng thì không ai bằng! Vô địch! Vì nó là con cưng của quỷ Satan. Việt Cộng đã bắt linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý trở lại nhà giam trước vụ xử phúc thẫm luật sư Cù Huy Hà Vũ là chúng có một dụng ý rất sâu xa, rất thâm độc, vì VC biết biết trước dư luận sẽ đổ xô vào vụ án ls Cù Huy Hà Vũ mà lơ là tội ác bắt giam linh mục Nguyễn Văn Lý, một người bệnh hoạn, nhưng cũng là một người có ý chí quật cường, dũng mãnh mà chính Việt Cộng cũng phải kiêng sợ. Nhưng Việt Cộng đã lầm! Hai người này đã là 2 biểu tượng tuy hai mà một, tuy một mà hai. Một yêu nước, một yêu Giáo Hội nhưng cùng chung một mục đích yêu con người.
Ai cũng biết luật sư Cù Huy Hà Vũ là con của cán bộ Việt Cộng Cù Huy Cận, một công thần của chế độ Cộng Sản từ thuở ban đầu. Nói cách khác Cù Huy Hà Vũ là con của chế độ, là dòng dỏi Cộng Sản, đáng lẽ đã được nâng đỡ, đã hưởng thụ, được tất cả những ưu đãi của chế độ Việt Cộng. Nhưng hôm nay, Cù Huy Hà Vũ đã làm cho chế độ Cộng Sản ê chề, nhục nhả. Càng nhục nhả hơn khi cả chế độ đương trị mà phải dựa vào “hai bao cao su đã qua xử dụng” để bắt nhốt một công dân, một “con ông cháu cha” đã xuống cấp, chỉ có 2 bàn tay không và một khối óc quật cường, yêu công bình và lẽ phải. Lòng yêu công bình và lẽ phải của ls Cù Huy Hà Vũ đã được thể hiện qua những bài viết, những lời nói công khai. Những hành động của ls Cù Huy Hà Vũ nếu nói rằng để cứu chế độ Cộng Sản Việt Nam cũng đúng, và nếu nói rằng những hành động đó chống lại chế độ cũng đúng. Chúng ta sẽ cùng tìm hiểu vào những đoạn ở dưới.
Và ai cũng biết linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý đã “tốt nghiệp” linh mục, có thể sống một đời bình an, sáng lễ chiều kinh, thỉnh thoảng hội họp với cán bộ của chế độ, để yên cho chế độ làm việc với giáo hội, đem giáo lý của Ðảng vào chỗ đào tạo linh mục để đào tạo ké, câm nín trước những việc làm mà thiên hạ cho rằng đàn áp tôn giáo, lũng đoạn giáo hội, phản lại giáo lý Công giáo v.v… Cũng như luật sư Cù Huy Hà Vũ, linh mục Nguyễn Văn Lý cũng có thể có một cuộc sống bình an cho đến trọn đời, tròn như hòn bi thì dốc nào cũng lăn được. Nhưng linh mục Nguyễn Văn Lý đã làm khác, hành động mà Ðấng Bề Trên cùng các phẫm trật khác cho là “làm chính trị”.
Cái đau đớn và cũng là cái vinh dự cho linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý là một đằng, linh mục Nguyễn Văn Lý đã làm sai ý muốn của Bề Trên, và luật sư Cù Huy Hà Vũ đã phản lại ý muốn của bậc cha anh. Ðó là cái đau đớn của 2 nhân vật này. Luật sư Cù Huy Hà Vũ đâu phải không biết chữ hiếu, nhưng chữ hiếu của Cộng Sản khác với chữ hiếu của người đời, của người Việt Nam. Trường hợp của Linh mục Nguyễn Văn Lý thì rất rõ ràng, trong nghi lễ chịu chức linh mục, ngài phải lập lời trọng thệ: vâng lời Bề Trên. Nhưng, cả 2 đã biết đâu là đường mình phải đi. “Ta thà làm quỷ nước Namcòn hơn làm Vương đất Bắc”. Và “Chó của Ðức Chúa Trời thì phải sủa”, phải nói lời công bình và sự thật, phải vâng lời Thiên Chúa trước tiên. Cả luật sư Cù Huy Hà Vũ và linh mục Nguyễn Văn Lý đã gặp nhau, đồng qui ở một điểm: Công Lý và Sự Thật. Cả 2 đã binh vực Công Lý và Sự Thật!
Hiến pháp của Việt Cộng cho rằng mọi người dân đều có tất cả những quyền căn bản của con người, từ ngôn luận, bầu cử, ứng cử, hội họp, thành lập đảng phái v.v… nghĩa là ai đọc hiến pháp năm 1992 của Việt Cộng đều không có gì phải phàn nàn, chỉ có 2 điều cấm kỵ, một là điều 4 hiến pháp dành độc quyền cai trị cho đảng Cộng Sản, hai là mọi quyền hành đều “phải tuân theo pháp luật”. Cả 2 điều này là một “cục tẩy” xóa bỏ tất cả mọi quyền hành hiến pháp dành cho công dân. Công dân muốn xử dụng bất cứ quyền gì cũng phải được pháp luật của đảng Cộng Sản cho phép, nói một cách tiêu cực thì đảng Cộng Sản có quyền “hành xử” một cách tự do trên tinh thần và thân xác của công dân theo ý của Ðảng. Ðó là lý do tại sao luật sư Cù Huy Hà Vũ và những người khác đã dùng cây bút và cái miệng (không dùng vũ khí, không hô hào bạo lực) để nhắc nhở chế độ, hay để chống lại chế độ rằng: đó là điều sai trái vì dân tộc đẻ ra mọi từng lớp dân chúng, mọi đảng phái, hội đoàn kể cả tôn giáo chứ không phải Ðảng Cộng Sản. Những việc làm của luật sư Cù Huy Hà Vũ đều được cả thế giới công nhận là điều phải làm, là điều chẳng có gì sai trái, ngược lại đó là những quyền mà Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền đã dành cho mọi người, không phân biệt màu da chủng tộc. Cũng vì những đặc quyền cai trị của Ðảng Cộng Sản mà từ 2 bao cao su đã qua xử dụng, đảng Cộng Sản đã bắt giam luật sư Cù Huy Hà Vũ và đưa ra một phiên tòa thổ tả để xử “công khai” nhưng hạn chế tối đa người tham dự để xử 2 lần vẫn y án cũ.
Giáo lý của Chúa Giê Su dạy mọi người tin vào Ngài phải rao giảng Tin Mừng của ngài, mà linh mục lại là người có trách nhiệm nặng nề đó. Trách nhiệm rao giảng Chân Lý và Sự Thật. Bao nhiêu đời, từ hồi người truyền đạo đầu tiên đặt chân lên bờ biển Việt Nam cho đến trước những ngày mà Việt Cộng gọi là Ðổi Mới, đều chỉ có một giáo lý, một Ðức Tin. Thà chết chứ không đi ngược lại Ðức Tin. Hôm nay, sau ngày Ðổi Mới, giáo hội của linh mục Nguyễn Văn Lý cũng được hành lễ, đọc kinh, xây nhà thờ v.v… nghĩa là được phép làm những sự việc đưa lại cho Giáo Hội một bộ mặt “hoành tráng”, ai nhìn vào cũng thấy “mát con mắt”. Nhưng với điều kiện: phải nhắm mắt trước những bất công, tham nhũng, phản đất nước, thậm chí giết người cướp của của Ðảng Cộng Sản ViệtNam. Giáo Hội Công Giáo ViệtNamđã tuân hành những điều kiện đó của Việt Cộng. Cần phải chứng minh? Vâng, cái mà Tổng Giáo Phận Saigon phải tuân thủ là Ðức Hồng Y Phạm Minh Mẫn phải để một đảng viên Cộng Sản là Huỳnh Công Minh giữ chức Tổng Ðại Diện suốt đời, phải để cho Phan Khắc Từ, một đảng viên Cộng Sản vô thần khác, tối về ngủ với vợ, sáng ra “làm lễ”. Muốn chứng minh nữa? Cả 3 Tổng Giáo Phận phải cử người ra làm chính trị tức là ứng cử các chức vụ Ðại diện dân mà theo chế độ “đảng cử dân bầu” tức là Ðảng đưa ra để làm cây kiểng, bù nhìn và ủng hộ đường lối phản dân hại nước của Ðảng. Cái mà cả 3 TGP thực hiện là câm nín, đui mù trước những bất công mà công dân, giáo dân phải chịu, trước những cướp bóc mà giáo dân cũng như công dân phải chịu, và nhiều điều khác nữa. Muối của giáo hội Công giáo Việt nam hôm nay đã lạt. Nói cách khác là đáng phải đổ ra giữa đường cho người ta đạp lên. Đây là dụ ngôn của Ðức giê Su chứ không phải của ai khác. Linh mục Nguyễn Văn Lý đã phải lựa chọn, một là “vâng lời Bề Trên” làm những điều trái ngược với Ðức Tin, với Giáo Lý Công giáo, hai là đứng lên đòi hỏi những gì mà giáo lý dạy. Ngài đã chọn điều thứ 2. Nói rằng linh mục Nguyễn Văn Lý không vâng lời Bề Trên cũng đúng mà nói rằng linh mục Nguyễn Văn Lý nói lên tiếng nói cảnh giác mọi người kể cả Bề Trên không được đi ngược lại Giáo Lý của Chúa cũng đúng.
Có điều nói rằng linh mục Nguyễn Văn Lý làm chính trị là sai từ cửa miệng của Bề Trên sai ra. Tại sao? Tại vì chính Bề Trên đã cho phép mấy chục giáo sĩ, tu sĩ nam, nữ ra ứng cử để làm chính trị, được có chức quyền, lợi lộc v.v… của Nhà Nước, còn linh mục Nguyễn Văn Lý phải bị tù đày, cơ cực chỉ vì Tự Do Tôn Giáo và Công bình cho mọi người. Dù là Bề Trên, chúng ta cũng thấy là Bề Trên đã sai hoàn toàn khi cho rằng mình có quyền bỏ rơi linh mục Nguyễn Văn Lý vì “ngài đã làm chính trị”. Tại sao Bề Trên lại bất công với linh mục Nguyễn Văn Lý? Tại vì Bề Trên phải vâng lời Việt Cộng cho dù đi sai Giáo Lý, lạc đường Ðức Tin.
Giáo Hội, nói trắng ra là các giám mục Việt Nam đã nhắm mắt trước những cảnh buôn bán người, những “pha” các thiếu nữ phải trần truồng như một súc vật để cho những người đàn ông “chọn làm vợ”. Giáo Hội chưa bao giờ đả động đến nạn phá thai tại ViệtNammà thống kê cho biết là cao nhất thế giới. Ngay cả biểu tượng của Giáo Hội là Thánh Giá bị Việt Cộng cho mìn nổ để phá nát Giáo Hội cũng im lặng. giáo sĩ và giáo dân bị Việt Cộng đánh đập, đến đổ máu, bị giam cầm, Giáo Hội cũng không lên được một tiếng nói. Ngày xưa, khi Ðức giê Su thấy thành Giêrusalem sẽ tan nát, Ngài đã động lòng và khóc thương, thế mà Giáo Hội, tức các Giám Mục thấy Việt Cộng bán đứng giang sơn mà các Ngài thấy Việt Cộng đâu thì tay bắt mặt mừng, còn thấy những ai vì yêu nước thương nòi mà bị tù đày, phân biệt đối xử thì tránh như tránh hủi.
Luật sư Cù Huy Hà Vũ đã bị y án 7 năm tù giam, 3 năm quản chế. Cũng có thể bị giam thêm sau khi mãn hạn, và bị chặt tay như trường hợp Ðiếu Cày, nhưng một ngày ông ta ngồi tù là một ngày chế độ Cộng Sản bị nguyền rủa, bị lên án. Sự tù đày, gian khỗ của luật sư Cù huy Hà Vũ là tiếng nói có hiệu lực nhắc nhở mọi người một cách thiết thực rằng phải cứu lấy giang sơn trước khi Việt Cộng dâng vào tay Tàu Cộng. Phải đứng lên lật đổ chế độ này, không cần phải dùng bạo lực mà chỉ cần 2 bàn tay trắng để các thế hệ tương lai có được tiếng cười, có được đời sống tự do, dân chủ trong đó, dĩ nhiên có con cháu của những tên đang giam cầm Ls Cù Huy Hà Vũ. Một ngày ông ta ở trong tù là một viên gạch xây dựng nền dân chủ cho Việt Nam. “Ngày sau nước còn, công ấy nhờ con”. Xin mượn lời của “Bà Mẹ ViệtNam” để như một lời nói lên sự ngưỡng mộ luật sư Cù Huy Hà Vũ.
Linh mục Nguyễn Văn Lý có thể bị chết trong tù lần giam giữ này, nhưng một ngày ngài ở trong tù là một ngày Thiên Chúa sẽ lên án phạt Bề Trên của Ngài, “Em ngươi đâu?”. Bề Trên không thể dối lòng. Vì TIẾNG THIÊN CHÚA hằng kêu gọi trong tim của mỗi vị, đêm cũng như ngày. Ðược xuất ngoại, được dùng công xa của nhà nước, được tay bắt mặt mừng với cán bộ Cộng Sản vô thần, và nhiều quyền lợi khác nhưng phải nhắm mắt trước bất công, phải để Cộng Sản hoành hành trong giáo phận… các ngài đã đem linh hồn mình mà đổi lấy những quyền lợi đó. Xin các Ðấng Bề Trên nhớ: Kẻ nào hỗ người tao trước mặt thiên hạ, tao sẽ hỗ người nó trước mặt Cha ta”. Linh mục Nguyễn Văn Lý ơi! “Trò không hơn được Thầy”. Người ta bắt bớ giam cầm và giết chết Thầy của Cha, thì Cha có chịu những điều đó cũng là chuyện tự nhiên mà thôi, nhưng phước cho Cha khi được cùng chung Thánh Giá với Thầy của Cha.
Luật sư Cù Huy Hà Vũ cứ vững tâm lên đường để hoàn thành sứ mạng một công dân. Linh mục Nguyễn Văn Lý cứ bình tỉnh ở trong tù, vì mỗi ngày ngài ở tù là một ngày lập công đức để Giáo Hội được sống đúng theo Phúc Âm không pha trộn thuyết vô thần, và một ngày nhắc nhở Bề Trên của Ngài rằng “cái rìu đã để sẵn dưới gốc cây”. Có được bằng an trong tâm hồn là điều quý nhất dù là kẻ yêu nước hay người yêu Chúa, đều đến một mục đích chung” YÊU CON NGƯỜI”
Lê Văn Ấn
-----------------------------------
-->đọc tiếp...
-->đọc tiếp..
-----------------------------------
Nguyễn Quang A
Lúc nhỏ, do tò mò, mình đã trực tiếp chứng kiến vài vụ án kinh hoàng thời cải cách ruộng đất. Rồi suốt từ đó đến nay chưa dự bất cứ vụ xử án nào. Khi xử sơ thẩm vụ Cù Huy Hà Vũ mình ở xa, chỉ nghe các blogger tường thuật. 700 tờ báo chính thống chỉ là một cái loa và chẳng có thông tin gì. Mình thấy việc bắt Vũ, xử Vũ thật ngu xuẩn và làm cho uy tín của nhà nước Việt Nam sa sút thê thảm. (Đọc tiếp…)
HÔM NAY, QUỐC HỘI NGHE BÁO CÁO VỀ TÌNH HÌNH BIỂN ĐÔNG
Hôm nay, Quốc hội nghe báo cáo tình hình biển Đông TUỔI TRẺ - Hôm nay 4-8, theo chương trình đã được điều chỉnh, vào cuối buổi chiều, sau khi thảo luận ở hội trường về việc triển khai chủ trương nghiên cứu sửa đổi, bổ sung hiến pháp năm 1992 và thành lập Ủy ban sửa đổi hiến pháp, Quốc hội sẽ nghe báo cáo về tình hình biển Đông. Sáng...
VỀ CUỘC BIỂU TÌNH NGÀY CHỦ NHẬT 07.08.2011
Đây là lời cam kết của Công an đối với các cuộc biểu tình yêu nước từ nay trở về sau trên phạm vi cả nước VỀ CUỘC BIỂU TÌNH YÊU NƯƠC NGÀY CHỦ NHẬT 07.08.2011 Những người yêu nước Việt Nam thông báo về cuộc biểu tình: Thời gian: 08h30 ngày Chủ Nhật 07.08.2011 Địa điểm tập trung: Khu vực HỒ GƯƠM (Chân tượng đài Lý Thái Tổ, chân ...
CHUI VÀO NÁCH MỸ, ĐÁ XÉO TẦU CỘNG MÀ VẪN ĐÀN ÁP NHÂN QUYỀN. THUA!
Xét thấy chưa thể thắng Mỹ về mặt quân sự tại Biển Đông, Tầucộng tạm thời nghe lời Mỹ, xuống nước đấu dịu với khối Asean nhằm mua thời gian, 2 bên đã đạt được thỏa thuận “sẽ hoàn tất quy tắc hướng dẫn thi hành Tuyên Bố Ứng Xử ở Biển Đông – DOC – ” vào cuối năm nay. Continue reading
Bất động... sảng
Khi nào Bất Động Sản qua cơn bĩ cực ? Đơn giản vô cùng, chúng ta sẽ bán đảo Phú Quốc, bán Đảo Lý Sơn, bán Vịnh Hạ Long, bán Mũi Cà Mau, bán sân bay Nội Bài, bán sân bay Tân Sơn Nhất. Chúng ta phát hiện thêm 1 mỏ dầu trữ lượng 10 tỷ thùng tại đồng bằng sông Hồng, phát hiện 1 mỏ vàng trữ lượng 100 ngàn tấn tại Thanh Hóa, phát hiện thêm 1 mỏ kim cương... Khi ấy chúng ta có nhiều ngoại tệ, thoải mái chi tiêu, thoải mái trả nợ. Kinh tế tăng vũ bão, dự án này dự án kia vài chục tỷ đô, giá xăng rẻ xuống, ngân hàng cho vay lãi xuất thấp... và bất động sản mua bán ầm ầm... |
Comments Off
Tản mạn về tân TT Dũng với tư tưởng "Rác ngoại sính hơn… rác Việt"
Hà Long (danlambao) - Hôm thứ tư ngày 3 tháng 8 tờ báo Dân Trí chạy tin bài viết với câu hỏi "Rác ngoại tốt hơn... rác nội?!" nói về việc vận hành nhà máy mới xây dựng nhằm phân loại vật liệu tái chế tại Khu liên hợp xử lý chất thải Đa Phước của Công ty TNHH Xử lý chất thải rắn Việt Nam (VWS). Loại máy mới này chỉ đạt được chất lượng tốt khi thử nghiệm bằng loại rác… ngoại, thế nên cơ xưởng cần phải nhập rác ngoại về VN đến 10.000 tấn.
Comments Off
Bao nhiêu người biết, bao nhiêu người hay!?
Gloomy1721979 (bạn đọc Danlambao) - Nếu một người đi nhiều nơi hay tiếp xúc với nhiều thành phần trong xã hội thì đều có một nhận định chung: Mọi người quá chán ngấy cái xã hội này, mất lòng tin hoàn toàn vào sự lãnh đạo của đảng cs Việt Nam trong kinh tế, xã hội và chủ quyền Dân tộc. Nhưng tại sao họ vẫn có vẻ thờ ơ, mặc dù mọi điều vẫn hiện hữu hàng ngày.
Comments Off
Mặt hàng xuất khẩu: Luồng bỏ phân U Rê
Sông Kôn (danlambao) - Đảng Cộng sản Việt Nam tiếp tục “ổn định” chính trị bằng cách dựa vào anh bạn vàng phương Bắc, vì thế mọi công cuộc phát triển đất nước đều dựa vào anh bạn vàng với phương châm “16 chữ vàng và 4 tốt”. Chìu theo lòng anh bạn vàng để đảm bảo cho vai trò lãnh đạo nhân dân được vững chắc, đảng đã đem mọi thứ của nhân dân trao tay cho anh bạn vàng dưới danh nghĩa hợp tác xuất khẩu. Chuyện đất đai biển đảo dân chúng đã rầm rộ biểu tình và cả thế giới đã biết đến nên không nói nữa. Nay nói đến chuyện khác, chuyện một mặt hàng mang tên Luồng bỏ phân U Rê đang được dâng cho bạn vàng và tốt của đảng.
Comments Off
Tôi và anh Cù Huy Hà Vũ
Nam Trân (bạn đọc Danlambao) - Hôm nay, ngày 4.8.2011 điện thoại di động của tôi nhận được tin nhắn: "HÃY CẦU NGUYỆN CHO ANH CHHV TRONG PHIÊN XỬ PHÚC THẨM NGÀY MAI". Tin nhắn này từ một người bạn làm trong ngành du lịch, được gởi đi ngày 1.2.2011. Như vậy là sau hơn 3 ngày tin nhắn này mới đến được máy của tôi, dù chúng tôi cùng ở ngay tại Sài Gòn, cùng thuê bao của Viettel 098.
Comments Off
Khi niềm tin đã mất
Hoa Sương Tuyết (danlambao) - ...Chúng tôi phục mấy chả lãnh đạo lắm. Mới nhận tiền đó mà nói tới học tập theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, nói không với tiêu cực trơn như mỡ. Thiệt phục các cụ vô cùng. Chắc lương tâm các cụ bị chó cắn mất rùi. Dây thần kinh tự ái cũng lu đứt bóng từ lâu. Ngày nay các bạn nghe nhiều về đạo đức suy đồi. Xin bạn đừng ngạc nhiên, bởi đó là sản phẩm của những thế hệ được đào tạo trong giả dối. Nó giả dối vì thầy của giả dối, thầy của thầy nó giả dối...
Comments Off
Nhật ký những ngày đầu tháng 8
Người Buôn Gió - Từ mấy hôm nay, có nhiều thanh niên trẻ đi theo mình. Từ hôm xử anh Vũ, những người đi theo mình, mình đều biết nhưng giả vờ không biết. Mình đến nhà bà cô một lúc, bà cô ra ngoài phát hiện vào bảo mình. Cô mình gần 70 nhưng còn tinh nhanh lắm, bà cô lượn một vòng đếm chính xác số lượng những người đi theo.
Cái giá của tự do – Chương trình phát tán truyền đơn toàn quốc
Bùi Vũ Châu (danlambao) - Chúng ta có tự do? Không, chúng ta là tự do. Tự do là bản chất của con người chứ không là tài sản. Tài sản có thể bị tước đoạt nhưng bản chất thì không thể thay đổi.
Dân tộc ta không hề bị mất tự do vì dân tộc ta có bản chất nghìn đời là tự do. Nếu chúng ta cho rằng chúng ta bị mất tự do vì một thể chế độc tài nào đó gây ra có nghĩa là chúng ta đã không còn là chính mình nữa, bản chất con người chúng ta đã bị thay đổi từ bản chất tự do thành bản chất nô lệ.
Vì thế, cái giá của tự do là cái giá của cả một dân tộc.
Âm mưu diễn tiến hòa bình và thế lực phản động nào đứng sau lưng Nguyễn Đức Nhanh?
Vũ Đông Hà (danlambao) - Đảng và Nhà nước ta có hơn 700 tờ báo đủ loại, đủ cỡ với hơn 200 kênh truyền hình truyền thanh cả nước. Cạnh đó, với chính sách bưng, bít, bịt, ngăn, cản, rào, chặn, cấm, còng, bắt, tù những thông tin đi ngược với chủ trương, chính sách của Đảng ta, thử hỏi bao nhiêu người Việt Nam rành rọt mấy cái vụ biểu tình 8 lần liên tiếp và cú đạp lịch sử của đồng chí công an Đảng ta vào mặt người xuống đường yêu nước?
Trả đũa một bài viết - chiến dịch bắt người trái pháp luật của công an
Trần Ngọc Trung (danlambao) - Một nhìn nhận khác từ người Vinh cho thấy, ngoài việc ngăn cản những hoạt động của những người bị bắt, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam còn muốn đáp đòn trả đũa một bài viết “Không thể chấp nhận ở thế kỷ 21 một vụ án như Cù Huy Hà Vũ” của Đức GM Phaolo Nguyễn Thái Hợp. Suy xét ở điểm này thấy có điều hợp lý, trong 8 người bị bắt có 7 người là trí thức – Sinh viên Công giáo Giáo Phận Vinh nơi Ngài coi sóc...
Thông báo về việc công an Việt Nam bắt giữ người yêu nước
Những người bị bắt đều là những Trí thức và Doanh nhân công giáo nhiệt thành, yêu mến công lý sự thật và đã ký kết vào đơn phản đối khai thác bauxite ở Tây nguyên, ký vào kiến nghị trả tự do cho Tiến sỹ Luật Cù Huy Hà Vũ. Lý do của những vụ bắt cóc bí mật này là chưa ai được biết nhưng chắc chắn đây là thể hiện một giai đoạn đàn áp mới của chính quyền vừa mới nhậm chức. Những biểu hiện rất rõ là đã bắt giam lại cha Nguyễn Văn Lý, y án với Tiến Sỹ Cù Huy Hà Vũ và chuẩn bị xét xử Giao Sư Phạm Minh Hoàng sắp tới...
Hòn đá ném xuống ao bèo?
Mẹ Nấm - Không là hòn đá ném xuống ao bèo, mà sự hy sinh tự do cá nhân mình của Cù Huy Hà Vũ, cùng những nỗ lực gánh vác gia đình phi thường của chị Dương Hà, cùng sự đoàn kết của đại gia đình Cù Huy, là những tảng đá góc tường vững chắc cho xã hội Việt Nam trong tương lai...
Cái bao cao su, hay là cái mặt của một chính thể
Thái Phục Nhĩ (Danlambao) - Không phải chúng tôi không muốn đặt một tựa đề dễ coi hơn, nhưng mà thấy trong thiên hạ cái quần lót của ả đào Marilyn Monroe, của ông hoàng nhạc pop Michael Jackson, đến ngay cái bồn cầu của J. D. Salinger mà người ta cho là văn sĩ này đã ngồi nghĩ ra được nhiều truyện hay cũng đem ra bán đấu giá được vài trăm ngàn đến cả triệu dollar, thì chúng tôi lấy cái bao cao su ra làm đề tài bình luận chắc không đến nỗi làm chướng mắt các cụ. Hơn thế nữa, ngày nay, trên đất Việt này, cái bao cao su đã thành cái túi chiến thuật, lại là một công cụ của công lí và bộ mặt của cả một chính thể thì chúng tôi đặt tiêu đề như vậy còn lâu mới thành lố bịch.
Con đường phải chọn
Hành Khất (danlambao) - Trước khi cuộc xét xử Ts Cù Huy Hà Vũ (CHHV) xảy ra, phần đông người Việt trong và ngoài nước cũng đã dự đoán được kết quả như thế nào, chỉ một số vẫn còn lạc quan trong hy vọng được nhà nước "khoan hồng" bản án nhẹ hơn. Sự lạc quan đó, không mấy ai không mong muốn, nhưng hiện thực của chế độ là cơn ác mộng không dứt, chỉ làm đau lòng hơn những người cố gắng nuôi lấy chút hy vọng từ Đảng.
Chung tay cứu người yêu nước
Paulus Xứ Nghệ (danlambao) - Kết quả xét xử Ts Luật Cù Huy Hà Vũ ngày 02/08/2011, không nằm ngoài dự đoán của nhiều Tri thức yêu nước chân chính. Việc “Y Án” là xác suất mà nhiều người đã đoán ra trước ngày xét xử và sau ngày xét xử sẽ có biến động lớn nhằm gây hoang mang và phân tán dư luận sang một góc nhìn khác. Chân tướng và thủ đoạn khủng bố người yêu nước ở Việt Nam theo cách của Cộng sản Trung quốc đã lộ rõ. Bắt đầu từ ngày 30/07. Một kế hoạch bố ráp và “bắt nguội” người yêu nước đã được triển khai trên quy mô cả nước. Đầu tiên là ở Sài Gòn và sau đó là Nghệ An.
Đọc thêm »
( THƯỢNG KHẨN & RẤT QUAN TRỌNG) KHƯƠNG TỬ DÂN GÓP Ý 2 : ''CẢI CÁCH TÒAN DIỆN TẬN GỐC RỄ ĐỂ PHÁT TRIỂN ĐẤT NƯỚC VIỆTNAM''
Cải cách toàn diện tận gốc rễ để phát triển
Trân trọng kính chuyễn để QUÝ VỊ tham khảo, phãn biện, góp ý xây dựng và phổ biến rộng rãi trong ngòai nước : GÓP Ý của Ô. KHƯƠNG TỬ DÂNVề ''CẢI CÁCH TÒAN DIỆN TẬN GỐC RỄ ĐỂ PHÁT TRIỂN ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM'' và đưa ra 3 GIẢI PHÁP :
Quân Đội, Công An Nhân Dân, các đảng phái chính trị, các tổ chức tôn giáo, Luật gia, Luật sư, Trí thức, Nhân sỉ, Hội đòan, cá nhân, tòan dân, quân, cán, chính VNCH có phương cách nào hửu hiệu hơn để khuất phục bạo quyền CSVN và Quốc Hội bù nhìn CSVN bán nước, hại dân phải sớm : Giải pháp ôn hòa nhất để tránh đổ máu và mang lại hòa bình, hòa họp, hòa giải cho tòan dân là lãnh đạo CSVN phải tỏ thái độ, và bày tỏ tinh thần yêu nước là lãnh đạo Hà nội tự tuyên bố gỉai thế, giải tán quốc hội, cho quân đội và công an tan hàng có trật tự dưới sự kiểm soát an ninh của quân đội liên hiệp quốc với để bảo đảm an ninh trật tự và để cho họ chọn lựa nước tỵ nạn chính trị, hay ra đi tự do. Người dân VN sẽ tự quyết định bằng lá phiếu bầu cử tự do. Giải pháp này thật sự quá lý tưởng, nhưng có thể không bao giờ xảy ra vì lòng tham của đảng CSVN là vô hạn. Tên bạo chúa Gaddafi cũng đã từng tuyên bố, từ những ngày đầu cuộc cách mạng toàn dân ở Lybia. Gaddafi đã quyết liệt tuyên bố là sẽ không bao giờ rời khỏi nước Lybia, và sẽ đấu tranh đến giọt máu cuối cùng để giành thắng lợi, bảo vệ ngai vàng vững chắc. Hắn đã được toại nguyện, hắn chết vì mất quá nhiều máu, và được chôn ở vùng xa mạc bí mật. Đấy cũng là hình ảnh của các bạo chúa, bạo quyền vào những giờ sau cùng của cuộc đời. Tên bạo chúa Hồ Chi Minh cũng bị Lê Duẫn, Lê Đức Thọ, bức tử, cũng đau đớn, nhục nhã trong những tháng cuối đời. Đảng cộng sản do HCM lập ra từ năm 1930 với mục tiêu dân chủ, độc lập, tự do. Nhưng ngay trong nội bộ đảng, ngay trong bộ chính trị còn không dân chủ, tự do, nói chi trong quần chúng. Mặt khác đảng và nước cộng sản Hà nội đã hoàn toàn mất tự do, độc lập vì đã quá lệ thuộc Tầu cộng. Các tổng bí thư đảng CS Hà nội từ Hồ Chí Minh, cho đến Trường Chinh, Lê Duẫn.... Nông Đức Mạnh và Nguỹên Phú Trọng tự Trọng Lú là do Tầu cộng chỉ định, họ bị Tàu cộng xách động, giựt dây như những con rối. CSVN phải nhượng đất, nhượng Biển, Vịnh, Đảo cho Tầu cộng để duy trì cái ghế cao độc tài, độc quyền.. Do đó những trí thức vịt trời, vịt kìu còn tôn thờ đảng CS Hà nội, quỵ lụy, a dua, nịnh hót nâng bi đảng ủy viên CS Hà nội là quá hèn, quá tồi, quá nhục nhã, vì đã xa rời quần chúng, chỉ biết chạy theo danh lợi, tiền tài một cách vô sỉ, vô lương tâm...
Giải pháp thứ hai là quân đội sẽ làm cuộc cách mạng đảo chánh, sau đó giao quyền lại cho chính quyền dân sự qua một cuộc bầu cử tự do có liên hiệp quốc kiểm soát. Giải pháp này có thể nói là con dao hai lưỡi, có thể đưa đến tình trạng như ở Miến Điện, nếu lãnh đạo quân đội có mưu đồ bất chính, tham quyền cố vị. Nếu quân đội nhân dân làm một cuộc đảo chánh có ý nghĩa, đem đất nước trở lại nguyên dạng dân chủ, tự do, nhân quyền trước pháp luật có công bình, quang minh chính đại thì người dân VN sẽ được phúc ba đời. Giải pháp này cũng sẽ ít đổ máu hơn, nếu quân đội không có ý đồ, manh nha tiếp nối con đường định hướng XHCN như CS Hà nội.
Giải pháp thứ ba, sẽ có đổ máu nhiều hơn, khi người dân bị đẩy vào chân tường, áp lực quần chúng sẽ tức nước vỡ bờ, một cuộc cách mạng nhân dân sẽ bùng nổ, bột phát, như đã xảy ra ở Bắc Phi đầu năm nay. Người dân hiện tại vẫn còn sợ hãi, sợ ngục tù, sợ bức tử, nhưng khi sự chịu đựng đó quá mức độ, sẽ bùng nổ dữ dội. Khi người dân đã có quyết tâm đem sinh mạng để đổi lấy tự do cho họ, cho thế hệ con em, cho đất nước thì cuộc cách mạng sẽ thành công như ở Egypt, Lybia...
Trong bất cứ giải pháp nào xảy ra, cộng đồng người Việt tỵ nạn giặc nội xâm Hà nội đang ở ngoại quốc cũng không có thể trợ giúp gì một cách trực tiếp hữu hiệu ngoài tinh thần, vận động cổ vũ qua các cuộc biểu tình, vận động với Liên Hiệp Quốc, các nước trên thế giới mau thừa nhận một chính phủ cách mạng mới, và chi viện y tế, thực phẩm cấp thiết cho một nước Việt nam đổi mới toàn diện. Khi Việt nam trở thành một quốc gia phi cộng sản, có tự do, dân chủ, nhân quyền, có pháp luật công bằng, quang minh chính đại,...người Việt trong và ngoài nước sẽ kết đoàn, họp sức, đóng góp khả năng mọi mặt để xây đựng lại từ đầu, để phát triễn đất nước giàu mạnh. Viễn tượng một nước VN đổi mới toàn diện tận gốc rễ, phi cộng sản, có tự do, dân chủ, nhân quyền và bình đẳng trước pháp luật công minh là điều căn bản vững chắc để xây dựng và phát triễn giàu mạnh, thịnh vượng, phú cường.
-cải cách thể chế chính trị đa nguyên đa đảng và bầu cử tự do có quốc tế kiểm sóat
- và trả tự do cho tất cả tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, các dân oan hay không?
Kính mến,
Kính mến,
Bs LÊ Thị Lễ
Cải cách toàn diện tận gốc rễ để phát triển
Kính Bs. Lê Thị Lễ và quí vị,
Như mọi người đều biết chế độ CSVN từ ngày thành lập đảng đến giờ, các tổng bí thư đảng vẫn duy trì chính sách đu dây là chính, khi thì dựa hơi Nga, khi thì ôm đít Tầu, khi thì vừa ôm đít Tầu, vừa ôm chân Nga để bảo vệ ngai vàng...Cho đến khi chế độ CS Liên Sô phá sản, sụp đổ thì VC phải lệ thuộc hoàn toàn vào Tầu cộng dài dài, như một nước nhược tiểu đối với đại đế Bắc triều Hán tộc.
Nhưng khi CSVN đã bị Tầu đè đầu, đe cổ quá lâu ngày cũng muốn thoát ra khỏ vòng kiềm tỏa, nhưng có thể vì VC đã mang nợ Tầu cộng quá nhiều trong cuộc chiến cướp chính quyền miền nam, nên phải bán một phần đất ở biên giới, bán biển, bán đảo qua những diễn tiến ký kết, di dời các trụ móc ở biên giới với Tầu cộng. Bộ chính trị đảng CS Hà nội không bao giờ công khai hóa một cách quang minh chính đại về những vấn đề nhức nhối ô nhục này.Ủy viên MTTQ Trần văn Thọ, đã quá ngây ngô kêu cầu quốc hội bù nhìn, quốc hội gật có đến 97% là đảng viên, lên tiếng biện minh cho công hàm bán nước của Phạm văn Đồng và Hồ Chí Minh thì thật quá ấu trỉ. Công hàm bán nước năm 1958 của Phạm văn đồng, và Hồ Chí Minh đâu phải tự họ đơn phương mà làm được dưới mô hình cơ chế CSVN.
Như Bs. Lê Thị Lễ đã biết đề nghị của 35 vị trong “Thư ngỏ” do nhà giáo Lê Xuân Khoa đạo diễn là quá tào lao. Đã có rất nhiều người phản hồi đầy tính bất mãn, chống đối vì thiếu tinh thần thẳng thắn, thiếu trung thực, thiếu tính quang minh chính đại. Nhà giáo Lê Xuân Khoa đã ngụy tạo ra chữ ký khống, hai lời khi giải thích về nội dung “Thư ngỏ” là mở rộng cho mọi người, và thứ ba là nhà giáo Lê Xuân Khoa đã sử dụng thủ đọan lấp liếm, nhập nhằng để đưa chữ ký khống của nhà văn Doãn Quốc Sỹ vào bản danh sách có tính đồng thuận, đồng tình. Nhưng nhà văn Doãn Quốc Sỹ đã lên tiếng là chẳng biết gì về “Thư Ngỏ”, ký tên, ký kiết gì cả. Như vậy tư cách, nhân phẩm của trí thức khoa bảng Lê Xuân Khoa có xứng đáng đồng xu tiền Hô không?
Thủ thuật đó của tiến sĩ Lê Xuân Khoa làm mất mặt tất cả giới trí thức khoa bảng chân chính vì hoàn tòan thiếu quang minh chính đại, hay nói cách khác là quá mờ ám, đen tối, không phải là phương cách làm việc của kẻ sĩ khí khái, chân chinh trong mọi hoàn cảnh. Không ai có thể tin vào một trí thức khoa bảng có học vị tiến sĩ về giáo lý Phật học, đã quá tuổi cao niên lại hành động bá đạo, ma giáo như vậy. Cá nhân tôi, không nghĩ là nội dung “’Thư Ngỏ” có một giá trị đáng kể trong sự tranh đấu cho đất nước dân tộc có chính nghĩa. Giặc ngoại xâm Tầu cộng, trên thực tế đã do giặc nội xâm VC đem vào, còn dễ đối phó hơn là giặc nội xâm VGCS Hà nội. Do đó muốn đối đầu với giặc ngoại xâm Tầu cộng, phải diệt giặc nội xâm Việt cộng trước nhất. Đấy cũng là nguyên tắc chung của một tướng lãnh trước khi khởi binh chống giặc là phải chém đầu phó tướng đã làm nội ứng cho giặc, để duy trì kỹ luật ba quân. Nội dung “Thư ngỏ” chỉ là rác rưởi của những trí thức xu thời, cuốn theo chiều gió trong mục đích tìm kiếm hư danh, lợi nhuận, đặc quyền, đặc lợi qua các dịch vụ hái ra tiền và món ăn béo bở.
Trong nhóm thứ hai gồm có 14 trí thức đã có quá trình truyền thống làm tay sai, cộng tác với cộng sản VN như mọi người đã biết rõ. Hơn nữa trong bài viết: "Cải cách tòan diện để phát triển đất nước", do ủy viên MTTQ Trần văn Thọ đạo diễn, hoàn toàn không có gì là cải cách toàn diện cả, mà chỉ có tính dựa hơi, ăn theo, nói theo và chấp vá. (Có thể Bs. Lê Thị Lễ đã hiểu lầm nên đã sửa lệch đi là:“Cải cách toàn diện để thay đổi đất nước).Nhóm trí thức thứ hai đã quá tin tưởng vào chế độ, còn tin vào quốc hội gật, quốc hội bù nhìn, và luật rừng rú của chế độ. Có thể vì ts. Trần văn Thọ là ủy viên của MTTQ, đã được hưởng ân huệ, đặc quyền, đặc lợi của đảng và nhà nước CS Hà nội quá nhiều.
Xin quí vị đừng quên là uy viên Trần văn Thọ đã có công lao lớn trong việc vận động, tuyên truyền, cổ vũ để “quốc hội gật” CS Hà nội thông qua luật rừng rú cho phép đảng viên đảng CS Hà nội và thân nhân của họ được quyền tự do đầu tư và kinh doanh không giới hạn vốn lớn nhỏ. Luật lệ này đã có ý đồ tạo ra một giai cấp tư bản đỏ mới, nắm quyền hạn trên tất cả mọi lĩnh vực doanh nghiệp, công nghệ, thương mại, ngân hàng, nông nghiệp, thủy sản công tư... Tuyệt đối không có một doanh nghiệp tư nhân thuần túy nào có thể cạnh tranh lại với họ. Nếu có, cũng bị thân baị danh liệt như “vua chả giò” Trịnh Vĩnh Bình ở Hòa Lan đem 3 triệu đô về nước đầu tư, bị VC cướp trọn gói, gông cùm và bị cho vào tù ngục. May mắn là Trịnh Vĩnh Bình đã đào thóat được và nhờ luật sư Mỹ kiện nhà nước bá quyền CS Hà nội đền bù 150 triệu đô. Lãnh đạo Hà nội sợ bị tai tiếng xấu dây chuyền nên đã thương lượng, chịu thất kiện và bồi thường đủ số tiền thiệt hại. Sau cùng Trịnh Vĩnh Bình đã thắng kiện. Như vậy, luật rừng rú của VC đã thua phép luật quốc tế. Do đó cho dù các tập đoàn kinh tế doanh nghiệp nhà nước, các doanh nghiệp quốc doanh có được tư hữu hóa, cổ phần hóa chăng nữa, thì hội đồng quản trị, ban giám đốc điều hành vẫn là đảng viên và thân nhân của đảng ủy viên nắm toàn quyền quản lý, chỉ đạo. Doanh nghiệp, quốc doanh trong, một sớm một chiều đã nằm trọn gói, toàn bộ trong tay các đảng viên lớn nhỏ. Hệ quả của luật rừng rú này đã đưa đến tình trạng vỡ nợ, quỵt nợ của tập đoàn Vinasink, và chắc chắn sẽ còn nhiều tập đoàn doanh nghiệp, kinh tế, ngân hàng, các công ty quốc doanh nhà nước sẽ sụp đổ, vỡ nợ như những con cờ Domino. Vấn nạn tham nhũng, tình trạng lạm phát, khủng hoảng kinh tế, nhập siêu... phần lớn cũng do các quan đảng viên và thân nhân đảntg viên được quyền tự do, kinh doanh, và đầu tư không giới hạn vốn lớn nhỏ.
Những đề nghị về cải cách toàn diện của ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt trời của ông chỉ có ý đồ ngụy trang, bịp dân để đảng ta và đảng viên tiếp tục tham nhũng, ăn cắp, đánh cướp, bòn xén, hay “mượn tạm” tiền ngân quỹ như tên hề Nguỹên Minh Triết đã lải nhải trong kỳ đại hội vịt kìu “iêu nước”sông Thị Vãi, sông Hồng. Nhóm trí thức vịt kìu như mở cờ trong bụng, cười nham nhở, hoan hô, vì được tên hề chủ tịch nước khuyến khích kêu gọi hồi hương để tham gia vào trào lưu tham nhũng, mượn tiền ngân quỹ tự do, không hoàn trả. Cái bản chất tham ô, vô loại đó của bọn lãnh đạo CS Hà nội sẽ không bao giờ thay đổi được, mà chỉ có thể hũy diệt thôi.
Do đó, nếu sự thay đổi toàn diện theo nội dung bài góp ý của nhóm trí thức vịt trời do ủyviên Trần Văn Thọ đạo diễn, cũng chỉ có ý nghĩa như sự chuyển biến của thời tiết cuối mùa thu, lá vàng rơi rụng, để qua mùa đông xum xuê trở lại. Hay nói cách khác, nhóm trí thức vịt trời của ủy viên Trần văn Thọ cũng có ý đồ sử dụng thuốc “diệt cỏ da cam” để áp đặt cây rừng trụi lá nhanh chóng hơn. Nếu đảng CS Hà nội khôn ngoan, họ sẽ thực thi theo đề nghị của nhóm trí thức vịt trời, nhưng thực chất sẽ không có gì đổi mới để phát triễn. Đó chỉ là kế sách bịp dân của trí thức xu thời “Vũ Văn Cẫn”, hay nói theo truyền thống đại đa số quần chúng là, kế sách bình cũ rượu mới, men Tầu cộng.
Trên thực tế dù có thay đổi toàn diện theo đề nghị của ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt trời của ông cũng không thay đổi được bản chất, màu sắc cộng sản để có thể đạt được kết quả hữu hiệu tốt đẹp cho đất nước, cho nhân dân. Theo thiển nghĩ của tôi dù có cắt nhánh, tỉa cành, cưa ngọn của một thân cây đã có gốc rễ lớn, đã ăn sâu vào lòng đất vào lúc giữa mùa thu, thì đến đầu mùa xuân, cành lá vẫn xum xuê như cũ. Kịch bản: “Cải cách toàn diện để phát triển đất nước” của ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt trời chỉ có tính bịp dân, và làm gạch lót đường cho chế độ bán nước buôn dân CS Hà nội.
Trái lại khi CSVN đã có chiến dịch triệt hạ giai cấp “trí phú địa hào”, CS Hà nội đã có khẩu hiệu là “diệt tận gốc, trốc tận rễ.” Do đó khi đề cập tới một cuộc cải cách toàn diện có ý nghĩa để xây dựng và phát triển đất nước giàu mạnh trong luật pháp nghiêm minh có tự do, dân chủ và quyền sống của dân là phải dứt khóat thể hiện một cuộc cách mạng toàn dân để có thể thay đổi toàn diện chế độ, cơ chế, hũy bỏ hiến pháp, giải tán quốc hội...mới có khả năng đạt được mục tiêu của một nhà nước pháp quyền phân lập, có tự do bầu cử, có kiểm soát.... Nói cho cùng tự do, dân chủ, nhân quyền và pháp quyền vẫn là những yếu tố quyết định cốt lõi, có tính quyết định để có thể xây dựng và phát triễn đất nước. Nếu chỉ có dân chủ, mà không có tự do, không có luật pháp nghiêm minh thì cũng chỉ là một nước man di mọi rợ, rừng rú như chúng ta đã có kinh nghiệm hơn tám thập niên qua, dưới chế độ CS Hà nội. Đảng và nhà nước CSVN sẽ cần phải đối diện với quốc tế qua hiệp ước mậu dịch thế giới tự do, WTO trong đầu năm tới, vì chưa xây dựng được những luật lệ căn bản sau năm năm gia nhập làm thành viên của WTO. Hàng ngoại, sản phẩm ngoại sẽ tràn ngập thị trường CSVN, sẽ lam cho các doanh nghiệp tư nhân và quốc doanh suy yếu, phá sản.
Hai ý kiến của Bs Lê Thị Lễ đưa ra, theo thiển ý của tôi cũng không ổn lắm vì đa nguyên đa đảng dưới chế độ CSVN hiện tại chẳng những sẽ không có kết quả tốt mà còn thãm hại hơn trong tương lai. Dưới chế độ CSVN, những chính trị gia đối lập lần lược sẽ bị biến mất dưới nhiều hình thức, kể cả tai nạn, hay họ tự sát, tự thắt cổ mà chết, hay ít nhất cũng như Ts. Ls. Củ Huy Hà Vũ. Mọi cuộc bầu cử, dù có Liên Hiệp quốc can thiệp cũng vô dụng, vô hiệu quả. Liên Hiệp quốc không thể kiểm soát toàn bộ hệ thống bầu cử, nếu họ đã có ý đồ gian manh. Các đảng phái chính trị nếu có chẳng nữa, làm sao kình chống với đảng CS Hà nội, vừa có công an, quân đội, vừa có côn đồ xã hội đen và luật rừng rú thì đâu có đấu tranh gì được. Sau khi CS Hà nội cướp chính quyền năm1945, nhiều chính trị gia, lãnh đạo tôn giáo đối lập đã bị thủ tiêu, hay bị biến mất một cách bí mật. Mặt khác các chính trị gia, còn phải đối diện với nhiều cách mua chuộc bằng tiền bạc, bị răn đe, bị hăm dọa, bị ngụy tạo ra chứng cớ để gông cùm, ngục tù và các tòa án hai bao cao su đã qua sử dụng sẽ kết án, tù ngục như trường họp của Ts.Ls. Cù Huy Hà Vũ.
Có thể Bs. Lê thị Lễ đã quên những gì ông NV. Thiệu đã nói:” Đừng nghe những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn kỷ những gì cộng sản làm”. Chính cố tổng thống Sô Viết, Boris Yeltsin cũng đã nói:” Chế độ CS không thể cải cách, mà chỉ có thể hũy diệt.” Ông Putin, nguyên trùm KGB cộng sản, đương kim thủ tướng nước Nga cũng đã khẳng định:“Những ai còn tin CS là những người không có cái đầu, không có trái tim”. Kinh nghiệm của dân Miền Nam đã minh chứng điều này, nhóm trí thức Miền nam trong MTGPMN đã phải bị bức tử vì đã quá tin vào CS Hà nội, kể cả nhóm trí thức chân giữa ở Miền nam. Nhiều trí thứcc vịt trời, vịt kìu hãy còn non trẻ, thiếu tham khảo, nghiên cứu nên không biết rõ về những độc chiêu, gian ác, tàn nhẫn, dã man của bọn Việt minh, Việt cộng qua những cuộc thanh trừng. Các chiến dịch diệt tận gốc trốc tận rễ các giai cấp “ trí, phụ, địa hào.”
Thực tế chúng ta đã biết rõ là CS Liên Sô đã tan rã. CS Đông Âu cũng đã sup đổ và bị kết án về tội hũy diệt nhân loại. Trên thế giới hiện tại chỉ còn có trùm cộng sản Tàu, CS VN, Cộng sản Cuba, CS Bắc Hàn và cộng sản Lào. CS Lào thì không có gì đáng kể. Tất cả bốn nước CS còn lại, nói chung thì họ đã vứt bỏ chủ thuyết Marx Lenin từ lâu, nhưng họ vẫn còn khoác cái áo rách rưới CS để ôm giữ đặc quyền đặc lợi, và nhất là quyền lực độc tài, độc đoán, độc quyền cho cá nhân và cho đảng. Cộng sản Hà nội còn gian manh hơn, họ ôm xác chết thối rữa Hồ Chí Minh, làm cái phao để cứu sống họ vượt qua Biển Đông. Nhưng lịch sử đã nghiệm chứng chính xác là không có chế độ độc tài, bạo chúa, bạo quyền nào tồn tại vĩnh viễn. Các cuộc cách mạng hoa lài ở Bắc Phi trong đầu năm 2011 đã minh chứng đều đó. Hai tên bạo chúa đầu sỏ Gaddafi của Lybia và Murabak của Egypt cũng đã chết thảm trong ô nhục. Có thể phần số của các tên độc tài, độc ác của CSVN chắc cũng không xa lắm, nếu họ muốn nhìn thấy họ trong gương cách mạng hoa lài.
Giải pháp ôn hòa nhất để tránh đổ máu và mang lại hòa bình, hòa họp, hòa giải cho tòan dân là lãnh đạo CSVN phải tỏ thái độ, và bày tỏ tinh thần yêu nước là lãnh đạo Hà nội tự tuyên bố gỉai thế, giải tán quốc hội, cho quân đội và công an tan hàng có trật tự dưới sự kiểm soát an ninh của quân đội liên hiệp quốc với để bảo đảm an ninh trật tự và để cho họ chọn lựa nước tỵ nạn chính trị, hay ra đi tự do. Người dân VN sẽ tự quyết định bằng lá phiếu bầu cử tự do. Giải pháp này thật sự quá lý tưởng, nhưng có thể không bao giờ xảy ra vì lòng tham của đảng CSVN là vô hạn. Tên bạo chúa Gaddafi cũng đã từng tuyên bố, từ những ngày đầu cuộc cách mạng toàn dân ở Lybia. Gaddafi đã quyết liệt tuyên bố là sẽ không bao giờ rời khỏi nước Lybia, và sẽ đấu tranh đến giọt máu cuối cùng để giành thắng lợi, bảo vệ ngai vàng vững chắc. Hắn đã được toại nguyện, hắn chết vì mất quá nhiều máu, và được chôn ở vùng xa mạc bí mật. Đấy cũng là hình ảnh của các bạo chúa, bạo quyền vào những giờ sau cùng của cuộc đời. Tên bạo chúa Hồ Chi Minh cũng bị Lê Duẫn, Lê Đức Thọ, bức tử, cũng đau đớn, nhục nhã trong những tháng cuối đời. Đảng cộng sản do HCM lập ra từ năm 1930 với mục tiêu dân chủ, độc lập, tự do. Nhưng ngay trong nội bộ đảng, ngay trong bộ chính trị còn không dân chủ, tự do, nói chi trong quần chúng. Mặt khác đảng và nước cộng sản Hà nội đã hoàn toàn mất tự do, độc lập vì đã quá lệ thuộc Tầu cộng. Các tổng bí thư đảng CS Hà nội từ Hồ Chí Minh, cho đến Trường Chinh, Lê Duẫn.... Nông Đức Mạnh và Nguỹên Phú Trọng tự Trọng Lú là do Tầu cộng chỉ định, họ bị Tàu cộng xách động, giựt dây như những con rối. CSVN phải nhượng đất, nhượng Biển, Vịnh, Đảo cho Tầu cộng để duy trì cái ghế cao độc tài, độc quyền.. Do đó những trí thức vịt trời, vịt kìu còn tôn thờ đảng CS Hà nội, quỵ lụy, a dua, nịnh hót nâng bi đảng ủy viên CS Hà nội là quá hèn, quá tồi, quá nhục nhã, vì đã xa rời quần chúng, chỉ biết chạy theo danh lợi, tiền tài một cách vô sỉ, vô lương tâm...
Giải pháp thứ hai là quân đội sẽ làm cuộc cách mạng đảo chánh, sau đó giao quyền lại cho chính quyền dân sự qua một cuộc bầu cử tự do có liên hiệp quốc kiểm soát. Giải pháp này có thể nói là con dao hai lưỡi, có thể đưa đến tình trạng như ở Miến Điện, nếu lãnh đạo quân đội có mưu đồ bất chính, tham quyền cố vị. Nếu quân đội nhân dân làm một cuộc đảo chánh có ý nghĩa, đem đất nước trở lại nguyên dạng dân chủ, tự do, nhân quyền trước pháp luật có công bình, quang minh chính đại thì người dân VN sẽ được phúc ba đời. Giải pháp này cũng sẽ ít đổ máu hơn, nếu quân đội không có ý đồ, manh nha tiếp nối con đường định hướng XHCN như CS Hà nội.
Giải pháp thứ ba, sẽ có đổ máu nhiều hơn, khi người dân bị đẩy vào chân tường, áp lực quần chúng sẽ tức nước vỡ bờ, một cuộc cách mạng nhân dân sẽ bùng nổ, bột phát, như đã xảy ra ở Bắc Phi đầu năm nay. Người dân hiện tại vẫn còn sợ hãi, sợ ngục tù, sợ bức tử, nhưng khi sự chịu đựng đó quá mức độ, sẽ bùng nổ dữ dội. Khi người dân đã có quyết tâm đem sinh mạng để đổi lấy tự do cho họ, cho thế hệ con em, cho đất nước thì cuộc cách mạng sẽ thành công như ở Egypt, Lybia...
Trong bất cứ giải pháp nào xảy ra, cộng đồng người Việt tỵ nạn giặc nội xâm Hà nội đang ở ngoại quốc cũng không có thể trợ giúp gì một cách trực tiếp hữu hiệu ngoài tinh thần, vận động cổ vũ qua các cuộc biểu tình, vận động với Liên Hiệp Quốc, các nước trên thế giới mau thừa nhận một chính phủ cách mạng mới, và chi viện y tế, thực phẩm cấp thiết cho một nước Việt nam đổi mới toàn diện. Khi Việt nam trở thành một quốc gia phi cộng sản, có tự do, dân chủ, nhân quyền, có pháp luật công bằng, quang minh chính đại,...người Việt trong và ngoài nước sẽ kết đoàn, họp sức, đóng góp khả năng mọi mặt để xây đựng lại từ đầu, để phát triễn đất nước giàu mạnh. Viễn tượng một nước VN đổi mới toàn diện tận gốc rễ, phi cộng sản, có tự do, dân chủ, nhân quyền và bình đẳng trước pháp luật công minh là điều căn bản vững chắc để xây dựng và phát triễn giàu mạnh, thịnh vượng, phú cường.
Cám ơn Bs. Lê Thị Lễ đã quan tâm đến thực trạng đất nước đang ở trong vũng sình lầy cát lún đầy máu và xương khô. Trên thực tế tôi đã về hưu hơn 14 năm rồi, việc nước non đã để lại đàng sau cho thế hệ trẻ có nhiều năng lực, nhiệt tâm hơn tiếp nối. Những người cao niên như gs. Vũ quốc Thúc, nhà giáo Lê Xuân Khoa, như cá nhân tôi... không nên tham dự vào các cuộc đấu tranh về tư duy, ý thức hệ, về cơ chế, tự do dân chủ.... Những người cao niên đang phải đối diện với những nan đề trực diện với họ, về sức khỏe, và các con bịnh đang đột kich. Ngoài ra người cao niên còn để nhiều thì giở để tịnh dưỡng tâm thần, thể dục thường xuyên để duy trì sức khỏe, hưởng nhàn và dạy dỗ, vui thú với con cháu của họ. Người cao niên nên sử dụng thời giờ nhàn rổi để đi câu, đánh cờ, bơi lội, nghe nhạc, du lịch, tỉnh toạ, viết văn, đọc sách, chơi cây kiểng... hơn là chạy theo hư danh, lợi nhuận, đi bằng hai đầu gối, lót đường cho bọn lãnh đạo giòi bọ, ruồi nhằng bán nước buôn dân chà đạp lên.
Mỗi con người có một thời kỳ để đấu tranh và phục vụ đất nước, giai đoạn của những người cao niên đã qua rồi. Sự việc DTK phải lên tiếng vì chuyện chẳng đặng đừng, vì họ cũng là đồng nghiệp, chỉ khc biết trong lãnh vực, và địa bàn họat động phục vụ thôi. Điều thứ hai là vì tôi không muốn thấy ủy viên Trần văn Thọ bôi nhọ giới trí thức và làm nhơ danh xú uế danh nghĩa của các bậc tiền bối của tôi đã dấng thân đấu tranh cho chính nghĩa, không bao giờ biết khuất phục trước bạo quyền như các cụ Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, Huỳnh Thúc Kháng, Trần Quí Cáp... trong Phong Trào Đông Kinh Nghĩa Thục. Mang danh kẻ sĩ mà phải đi bằng hai đầu gối, lòn trôn, liếm giầy, nâng bi, nịnh hót, thổi kèn... thì còn ô nhục nào hơn. Cái danh xưng ủy viên MTTQ, tiến sĩ vinh danh do bạo quyền, giặc nội xâm CS Hà nội ban cho trí thức vịt kìu, vịt trời là những bản án đời đời bị ô nhục xú uế.
Trân trọng,
DTK
KHƯƠNG TỬ DÂN NHẬN ĐỊNH VỀ ''TRÍ THỨC VỊT TRỜI THÂN CỘNG GÓP Ý CHO BẠO QUYỀN CỘNG SẢN HÀ NỘI''
Trân trọng kính chuyễn để QUÝ VỊ tham khảo, phãn biện, góp ý xây dựng và phổ biến rộng rãi trong ngòai nước : nhận định của Ô. KHƯƠNG TỬ DÂN về hai bài viết của 14 trí thức và 35 trí thức người việt hải ngọai.
Nếu nhà cầm quyền CSVN ngoan cố, tham quyền cố vị, duy trì độc tài đảng trị, không chịu lắng nghe đề nghị xây dựng "cải cách tòan diện để thay đổi đất nước" của 49 vị trí thức thì chúng ta đồng bào trong lẫn ngòai nước sẽ phải làm gì để cứu dân cứu nước? Quân Đội, Công An Nhân Dân, các đảng phái chính trị, các tổ chức tôn giáo, Luật gia, Luật sư, Trí thức, Nhân sỉ, Hội đòan, cá nhân, tòan dân, nhất là Ô. KHƯƠNG TỬ DÂN (email : dantukhuong@yahoo.com) có phương cách nào hửu hiệu để khuất phục bạo quyền CSVN và Quốc Hội bù nhìn CSVN bán nước, hại dân phải sớm :
-cải cách thể chế chính trị đa nguyên đa đảng và bầu cử tự do có quốc tế kiểm sóat
- và trả tự do cho tất cả tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, các dân oan hay không?
Bs LÊ Thị Lễ
Trí thức vịt trời thân cộng góp ý cho bạo quyền CS Hà nội
Khương Tử Dân
Chung quanh bài viết của 14 trí thức vịt trời hải ngoại gồm có 5 người ở Pháp, 3 ở Mỹ, 2 ở Nhật, 1 ở Bỉ, 1 Canada, 1 Úc và 1 ở Singapore. Ts. Vĩnh Sính tuy làm việc và sinh sống tại Canada, nhưng nguyên là cựu sinh viên du học ở Nhật từ năm 1963. Nhóm trí thức vịt kìu thân cộng này do tiến sỉ vinh danh, ủy viên MTTQ Trần văn Thọ ở Nhật làm đạo diễn, khác hoàn toàn với nhóm 35 trí thức vịt kìu hải ngoại do nhà giáo Lê Xuân Khoa làm đạo diễn.
Ủy viên Trần văn Thọ sang Nhật du học từ năm 1968. Dưới trào thủ tướng Võ Văn Kiệt, Ts.Trần văn Thọ được tham gia trong ban nghiên cứu cải cách chính sách. Ủy viên MTTQ Trần văn Thọ thường xuyên viết bài cho báo lề phải như Thời Báo Kinh Tế Saigon, Thanh Niên, Tia Sáng ca ngợi cố thủ tướng Võ Văn Kiệt không hết lời, nhất là về chính sách đổi mới. Người viết bài này cũng đã có gần hai năm làm việc cho bí thư thành ủy Võ văn Kiệt sau khi ở trại cải tạo về, gần hai năm, trước khi vượt biên tìm tự do bằng mọi giá. Nhưng những nhận thức, kinh nghiệm của người viết, hoàn toàn khác biệt với ủy viên MTTQ Trần văn Thọ.
Sau năm 1975, Võ văn Kiệt tập họp và điều động tất cả trí thức miền nam ở Saigon. Trí thức miền nam được chia ra làm nhiều nhóm, nhiều tổ để trách nhiệm nghiên cứu và thuyết trình. Bí thư thành ủy Saigon, Võ Văn Kiệt học lỏm bỏm từ nhóm này để bố láo với nhóm nọ, nhưng thực tế vẫn không thể thay đổi được bản chất thân thế, tư duy chân tướng của một cố bí thư thành ủy đã làm phu mõ từ năm 9 tuổi, ở trình độ lớp ba. Dù sao với kinh nghiệm đó, và kiến thức học lóm, Võ văn Kiệt cũng đã có thêm một mớ kiến thức, khôn ngoan hơn. Từ ngữ học lóm không phải do người viết phịa ra mà do đa số trí thức miền nam còn kẹt lại dưới sự điều động của Võ văn Kiệt đã có cùng ý nghĩ. Dĩ nhiên là chúng tôi chẳng dại gì bày tỏ tất cả những kinh nghiệm, hiểu biết cho Võ văn Kiệt biết, nhất là trong đó còn có một số trí thức trong MTGPMN đã bị giải thể.
Ủy viên Trần văn Thọ còn được hai ký giả báo lề phải bình chọn là tiến sĩ vinh danh, vừa là ủy viên MTTQ, vừa là sáng lập viên một đại học ở Đà Nẵng. Ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt trời gồm 14 người có trình độ tiến sĩ, có kinh nghiệm, đa phần về sử, kinh tế, toán học và giáo dục ở đại học. Nhiều vịt kìu xin xỏ mở đại học, trường Nhật ngữ, Anh ngữ, Hàn ngữ... không ngoài mục đích kinh doanh, kiếm lợi khi nhu cầu ngoại ngữ cho công nhân xuất cảng quá cao theo chính sách xuất cảng công nhân nô lệ và cho con em thuộc giai cấp tư bản đỏ đang trổi dậy. Gia cấp tư bản đỏ này đã giàu xụ bất chính nhanh chóng qua những cuộc đánh cướp trắng trợn, hay âm thầm, tham nhũng dựa vào các luật rừng về quy hoạch, đất đai, thổ địa để đánh cướp. Luật đất đai của CS Hà nội đã tạo cơ hội cho giai cấp tư bản đỏ làm giàu nhanh chóng vượt bực. Hơn nữa với chính sách xuất cảng công nhân nô lệ để trả nợ, để gia tăng ngoại tệ dự trữ dưới nhiều dạng tu nghiệp, thực tập sinh. Các đại học tư, các trường Nhật ngữ, Hàn ngữ, Anh ngữ đã làm giàu dưới nhiều hình thức bất chánh, như hình thức tỵ nạn giáo dục để chuyển tiền ra ngoại quốc.
Ủy viên MTTQ Trần văn Thọ làm đạo diễn và nhóm trí thức vịt trời, vịt kìu hải ngoại đã có quá trình cộng tác với đảng và nhà nước cộng sản Hà nội nhiều năm qua như Trần văn Thọ Vũ Quang Việt, Trần hữu Dũng, Ngô Vĩnh Long, Nguỹên Cao Thuần, Nguỹên văn Tuấn, Phạm Xuân Yêm. Có thể nói trong nhóm này, tiến sĩ Giáp văn Dương là trẻ nhất, sinh năm 1976, nhưng đa phần vẫn là người của chế độ độc đảng CSVN từ nhiều thập nhiên qua. Do đó, nếu nói là họ không biết gì về XHCN, về lý thuyết CS của Marx, Lenin là không đúng. Họ là những trí thức vịt trời yêu nước, yêu XHCN đang sống ở hải ngoại đã tham gia vào tiến trình đổi mới của CS Hà nội nhiều thập niên qua.
Ủy viên MTTQ Trần văn Thọ, là người đã từng ca tụng chế độ CSVN, rất lạc quan về chính sách, về thể chếcủa CSVN trong chính sách đổi mới để thoát khỏi vấn nạn thiếu đói, giảm nghèo. Ủy viên Trần văn Thọ đã từng hãnh diện về thành quả GDP của chế độ CS Hà nội vì đã đạt được mức độ thu nhập trung bình thấp trên 1000 mỹ kim/năm. Chỉ tiếc con số thu nhập trung bình qua thống kê GDP này, chỉ là con số ảo, vì ở thiên đàng CSVN hiện tại vẫn còn có hàng triệu người sống trong tình trạng đói khát, không đủ ăn, nghèo đói, nhiều học sinh tiểu học vẫn phải đu dây, cởi truồng lội qua sông để đi học. Những hình ảnh giàu có qua các siêu xe auto, cao ốc, siêu biệt thự, lâu đài dành cho đảng ủy viên BCT chỉ là cái hào nhoáng của một số đảng viên, và thương gia địa ốc cướp thời cơ qua những đặc quyền đặc lợi của đảng và nhà nước.
Bài viết của nhóm trí thức vịt trời thân cộng từ nhhiều thập niên qua dài trên 60 trang không phơi bày được sự thật, căn nguyên, cội rễ của sự chậm tiến, tụt hậu của đất nước về một xã hội băng hoại, giáo dục tồi tệ, chính sách độc tài đảng trị, theo mô hình Tàu cộng từ tám thập niên qua. Nhóm trí thức vịt trời này vẫn bám víu vào chế độ, cơ chế “xin cho” để kiếm lợi nhuận, hư danh. Họ vẫn gọi tên trùm bán nước buôn dân là Hồ chủ tịch, vẫn coi hiến pháp 1992 là nền tảng của luật pháp để lãnh đạo đất nước theo mô hình công an trị, bằng ngục tù, gông cùm, xiềng xích, đàn áp, đánh cướp dưới mọi hình thức. Có thể nói, dưới chế độ CSVN Hà nội có nhiều luật lệ nhất, nhưng tất cả chỉ là luật rừng, phần lớn được thông qua các nghị quyết, quyết định do thủ tướng ban hành để áp đặt theo ý muốn của Thủ tướng. Đảng và nhà nước đã đứng trên luật pháp, nếu không muốn nói là ỉ trên hiến pháp. Dường như nhóm trí thức này không biết gì tới vụ ts. Ls. Cù Huy Hà Vũ bị tòa án hai bao cao su đã qua sử dụng áp đặt cưỡng bức, đã ngồi “ỉ” trên hiến pháp 1992 và luật rừng rú Amazon. Đến như một bộ trưởng bộ GTVT như Đinh La Thăng cũng có quyền ban hành một qui luật cấm nhân viên chơi golf ngoài giờ làm việc. Thì ra dưới chế độ CSVN, các bộ trưởng, thủ tướng đều có quyền hạn ban hành luật pháp, hay luật rừng. Nhóm trí thức vịt trời thân cộng này không có can đám, hay đã quá hèn nhát lướt qua căn nguyên, cội rễ, cốt lõi của tệ nạn tham nhũng, luật rừng, hiến pháp và thể chế tam quyền họp nhất của chế độ CSVN Hà nội. Như vậy tựa đề của bài viết của cả nhóm là ”Cải cách toàn diện để phát triễn đất nước” là hoàn toàn vô nghĩa. Người dân đã và sẽ đặt vấn đề: Đâu là cải cách toàn diện??? Cải cách toàn diện, hòan toàn khác biệt với cải cách vá víu. Nhưng sau khi đọc hết bài viết dài trên 60 trang của nhóm trí thức thân Vẹm chẳng thấy đâu là cải cách toàn diện, mà chỉ thấy đề nghị, “ăn xin”, chấp vá, và nhất là lời lẽ có tính “ăn xin” cơ chế “xin cho” nhiều hơn.
Nhóm trí thức thân cộng này đã nhiều lần đề cập tới hiến pháp CSVN dưới cơ chế “ xin cho”, nhưng nhóm trí thức thân cộng này lại không nói rõ là hiến pháp năm nào vì hiến pháp nguyên thủy năm 1945 đã bị sửa đổi nhiều lần để thích ứng với thời cơ. Hiến pháp 1945 còn được điều chỉnh nhiều lần trong mục đích bảo vệ quyền lợi đảng, bảo vệ đảng ủy viên BCT, gồm có 14 tên vua con, trùng họp với 14 trí thức vịt trời thân VC đã có truyền thống, có bảo kê. Nhom tri thức vịt trời của ủy viên Trần văn Thọ đã coi Nguỹên Tất Thành như một thần tượng, một nhà tư tưởng theo huyền thoại của CS Hà nội tự dàn dựng, ngụy tạo ra. Trong khi đó đa số trí thức chân chính ở hải ngoại chỉ coi Hồ chí Minh chỉ là một tên đạo văn, đạo thơ, đạo hiến pháp, đạo tuyên ngôn, đạo tư tưởng, tư duy... Chính Hồ Chí Minh cũng đã nói bản thân ông ta chẳng có tư tưởng gì cả, ông ta cũng chẳng cần phải suy nghĩ, và khẳng định những gì Stalin, Mao nói thì không bao giờ sai lầm. Nói cách khác tư duy của Hồ Chí Minh hoàn toàn lệ thuộc vào Lenin, Stalin, và Mao. Tập thơ Ngục Trung Nhật Ký, hiến pháp và bản tuyên ngôn năm 1945 là một bằng chứng cụ thể nhất cho thấy Hồ Chí Minh đã ăn cắp của tha nhân làm của mình đã được nhiều học giả minh chứng về chữ viết, về thời gian HCM bị giam trong tù, khác biệt với thời gian tập thơ do tác giả khác đã viết ra. Hồ Chí Minh bị giam trong ngục tù từ năm 1942-43, trong khi đó tập thơ Nhật ký Trong Tù đã được viết từ năm 1932-33. Huyền thoại Hồ Chí Minh đã bị lột trần truồng, bị sụp đổ, bị chế nhạo và đảng CSVN Hà nội đã để lộ cái đuôi định hướng XHCN đầy lông lá, dơ bẩn xú uế của một đảng cướp Việt khấu không hơn, không kém. Đảng cướp Vịêt khấu Hà nội theo tên gọi của Tàu cộng đã có dã tâm bán nước, buôn dân từ nhiều thập niên qua. Điều đáng tiếc và nhục nhã cho một số trí thức vịt kìu thân cộng ở hải ngoại từ hơn 36 năm qua đã mờ mắt bán rẻ lương tâm, nhân phẩm để chạy theo lợi nhuận, món ăn béo bở, dịch vụ nhà đất, mở trường học... đến độ phải đánh mất cái đầu, đánh mất trái tim như Putin đã khẳng định.
Mở đầu phần A, Ủy viên MTTQ Trần Văn Thọ như nuối tiếc thời vàng son của hai mươi năm trước, là thời kỳ Trần văn Thọ đã tham gia vào ban nghiên cứu cải cách, đổi mới dưới trào thủ tướng Võ văn Kiệt, gồm nhiều trí thức vịt trời hải ngoại. Ông Võ Văn Kiệt đã có kinh nghiệm trong thời gian làm bí thư thành ủy Saigon, vì đã tập họp và điều động được đa số trí thức Miền nam còn bị kẹt ở lại Saigon. Cho đến cuối năm 1979, có thể nói phần lớn trí thức Miền nam đã đào thoát bằng mọi giá theo kế sách sau cùng của binh thư Tôn Tử, sau khi được Bác sĩ Dương Quỳnh Hoa rỉ tai:”Phải chạy trốn, bằng mọi giá, càng nhanh càng tốt, nếu không sẽ hối hận”.
Ủy viên MTTQ Trần văn Thọ đã không tiếc lời đề cao mục tiêu của đảng CSVN Hà nội. Ông viết:” Đảng Cộng sản Việt Nam đã đưa ra mục tiêu phát triển đất nước là “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”.
Chuyện khôi hài và tiếu lâm nhất là ủy viên Trần văn Tho không biết tới là ở thiên đàng mù, học sinh, dân làng vẫn còn phải đu dây, cởi truồng lội qua sông để đến trường. Từ ngữ của đảng đề ra nào là dân chủ công bình, văn minh thật quá hợm hĩnh, chán tai. Tiến sĩ ủy viên MTTQ Trần văn Thọ và nhóm trí thức lưu vong vịt trời thân cộng chỉ biết nịnh bợ Đảng và nhà nước để kiếm địa vị, bổng lộc, lợi nhuận, món ăn béo bở thôi.
Mục tiêu đã đề ra qua chính sách đổi mới dưới trào thủ tướng Võ Văn Kiệt hơn hai thập niên qua, nhưng đã hoàn toàn thất bại vì dân vẫn nghèo đói, nước vẫn xìu xìu, ểnh ểnh chẳng ra cái chi chi, nhất là lời tuyên bố của hai quan đại tướng bộ trưởng, Phùng quang Thanh và thứ trưởng quốc phòng, Nguỹên Chí Vịnh, và tổng bí thư Nguỹên Phú Trọng tự Trọng Lú. Còn mục tiêu dân chủ, trên thực tế ngay trong bộ chính trị còn không có dân chủ, nói chi đến trong dân gian, trong xã hội. Từ ngữ dân chủ đã bị hũy diệt trước pháp luật, trước tòa án, chỉ có công an, đảng là đứng trên luật pháp. Đảng là luật pháp, và luật pháp cũng do đảng tạo ra. Từ ngữ dân chủ đã biến mất trong xã hội, và đã bị gông cùm, bị giam trong ngục tù, bị xiềng xích, bị thủ tiêu, bị cho mò tôm. Mục tiêu công bằng xã hội do đảng đề ra đã biến mất, hay đã bị hũy diệt, bị thả trôi sông.
Tất cả mục tiêu do đảng CSVN đề ra, thực tế chỉ còn lại một nhà nước bạo quyền với hai bao cao su đã qua sử dụng, một toà án hai bao cao su với một bầy chó vàng điên dại sủa khắp mọi nơi. Đảng CSVN Hà nội đã thành công trong mưu đồ sáng lập ra một giai cấp tư bản đỏ mới qua luật rừng rú để đánh cướp của cải, ruộng vườn, đất đai của dân, của giáo xứ, của Phật gíáo, Phật giáo Hòa Hảo, Cao Đài.... Nhiều lâu đài, biệt thự, cao ốc, siêu xe đã xuất hiện khắp mọi thành phố lớn nhỏ từ Hà nội đến mủi Cà mau. Qua các thời đại thủ tướng, tổng bí thư sau mỗi kỳ đại hội đảng CSVN Hà nội, đã được dân biết tới như một đảng cướp mafia vừa độc tài vừa độc quyền trên tất cả mọi lĩnh vực, trên mọi ngã đường đất nước. Nếu đảng có can đảm thử để cho một cơ quan độc lập mở cuộc trưng cầu dân ý xem nguyện vọng của dân ra sao?
Quốc nạn tham nhũng đánh cướp do đảng CSVN có ý đồ tạo dựng ra từ trung ương bộ chính trị đến các huyện xã, vùng xa, vùng sâu đến đứa con nít cũng biết qua các hình thức quà cáp, phong bì để các em được vào học các trường mẫu giáo, tiểu học. Giáo sư đại học mà còn dở thủ đoạn trò hề nhận phong bì, để sinh viên được điểm tốt, thì đại học còn có ý nghĩa gì nữa. Nền tảng giáo dục, đạo đức, liêm sĩ đã bị chà đạp, bị khinh bỉ. Thật nhức nhối và đau buồn hơn nữa là các tham quan, hiệu trưởng một số trường trung học đã móc nối với các quan chủ tịch bí thư tỉnh ủy để mua dâm các em học sinh. Đấy là những ô nhục trong học đường mà đảng CSVN Hà nội đã mở đầu trong lịch sử VN. Đảng và nhà nước còn liên hệ mật thiết qua các vụ tham nhũng tầm cở quốc tế như vụ PMU18 do đảng viên Tổng giám đốc Bùi Tiến Dũng đánh cắp; vụ PCI do Hùynh Ngọc Sĩ tạo ra, vụ tiền polymer do cựu thống đốc ngân hàng nhà nước Lê Đức Thúy tạo ra, và gần đây nhất các tập đoàn kinh thế kinh doanh nhà nước đã lần lược vở nợ, quỵt nợ như tập đoàn Vinasink, tập đoàn điện lực, tập đoàn Than khoáng.... Đảng đã bảo kê cho các đảng viên lớn nhỏ được tự do đánh cướp, ăn cắp, hành sử rừng rú, côn đồ. Nói chung các doanh nghiệp quốc doanh, và các tập đoàn kinh tế, ngân hàng... là một loại nhà xí công cộng phát sinh những loại giòi bọ, ruồi nhặng được phong chức tước lãnh đạo đảng mafia CSVN Hà nội.
Thành quả của đảng CSVN dưới chiêu bài đảng Lao Động/CSVN từ hơn tám thập niên qua đã vượt bực cả các nhà độc tài Muhammad Gaddafi của xứ Libya và Hosni Murabak của Egypt. Cả nước đã biết rõ, lịch sử đã minh chứng là từ xưa đến nay, tất cả các nhà độc tài, kẻ bạo quyền, bạo chúa đều chết thảm và bị hũy diệt. Cái mệnh số ấy chắc chắn bọn lãnh đạo, bạo quyền Hà nội cũng không thể tránh khỏi. Tại sao ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt kìu thân cộng vẫn nhập nhằng trong ý đồ đề cao bọn lãnh đạo đảng CSVN Hà nội?Đấy không phải là thái độ, xu hướng, tư cách, nhân phẩm của kẻ sĩ chân chính.
Trong phần A, nhóm trí thức vit kìu thân cộng của ủy viên Trần văn Thọ đã quá chủ quan, tin tương là toàn dân VN có cùng một ước vọng với nhóm trí thức vịt kìu thân CS Hà nội, nên đã vội vã kết luận một cách hồ đồ, thiếu dữ kiện. Ủy viên MTTQ Trần văn Thọ viết sau hai thập niên đổi mới:
”ước vọng của chúng tôi về một nước Việt Nam thực sự giàu mạnh, văn minh và tự chủ. Chúng tôi tin rằng, đây cũng chính là ước vọng của toàn dân Việt Nam nói chung.” Đúng là bịp dân. Nhóm trí thức này cả đời sống ở ngoại quốc, họ về thiên đàng mù cũng chỉ để ăn mày, kiếm ăn bẩn, như bầy vịt trời, có biết gì đến tình trạng nghèo đói của dân lành đã bị đảng và công an đánh cướp, đàn áp từng ngày. Người dân đã bị lừa gạt, phải cầm thế nhà cửa để được đảng và nhà nước cho đi làm công nhân nô lệ nước ngoài.
Thật tội nghiệp cho ủy viên MTTQ Trần văn Thọ đã có ước vọng từ hơn 36 năm qua, nhưng đã vỡ mộng. Qua những hình ảnh du khách, kể cả đàn bà con gái, cởi quần ngồi tô hô bên lê đường, cửa xe đò phóng uế. Mọi người đã đặt câu hỏi đâu là văn minh? Trên các nẻo đường dọc theo các sa lộ dài, không có chỗ cho du khách ngừng nghỉ xả hơi. Du khách từ xa về thiên đàng mù CSVN tự do phóng uế qua các bụi cây, cột đèn. đứng câu cá dọc theo các bải biển, gốc cây bên đường. May là CSVN vẫn còn nghèo đói theo lời Nguyên Tấn Dũng. Dũng Sà Mâu vẫn tiếp tục kêu cầu, ngửa tay van xin các nước giúp đở, viện trợ để bỏ túi riêng. Điều đáng nói thẳng thắn là ở thiên đàng mù CSVN vẫn không có tự do như tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do đi lại, tự do lập hội.... và không có dân chủ và quyền sống con người. Ngay như quyền đi lại từ thành phố này qua thành phố khác cũng bị giới hạn. Luật hộ khẩu, hộ tịch là một thứ luật rừng rú, khó khăn nhức nhối cho người dân tìm việc làm, sinh viên muốn chuyển đổi đại họ, công nhân muốn xin việc làm. Công an muốn bắt ai thì bắt, muốn giết ai thì giết, muốn gông cùm ai thì gông cùm. Rất nhiều người đã bị bắt và mất tích, nhiều người đã bị chết trong đồn công an, người dân còn bị công an bắn chết giữa đám đông, nhưng đảng và nhà nước vẫn coi như không có, vì đảng và nhà nước phải o bế, vuốt ve công an, quân đội để được sống còn. Mạng sống con người ở thiên đàng mù CS Hà nội, chẳng khác nào con thú vật. Những ước vọng của ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức thân cộng chỉ có sự giàu mạnh, văn minh và tự chủ cho đảng, cho giai cấp tư bản đỏ thôi sao? Đến như ts.Ls Cù Huy Hà Vũ có bề thế, vây cánh, có quan hệ với cấp chóp bu như Võ Nguyên Giáp, Nông Đức Mạnh mà còn bị Nguỹên Tấn Dũng gông cùm, cho vào ngục tù thay. Nếu ủy viên Trần văn Thọ, có thớ, hơi hám như ts. Ls Cù Huy Hà Vũ chắc chắn đã giàu xụ, và hét ra lửa.
Họ đúng là một nhóm trí ngủ mơ nhiều năm, đã đánh mất cái đầu và trái tim sau hai thập niên nằm mơ đổi mới, đã nhìn thấy một thiên đảng CSVN đầy máu, đầy bất công chết chóc, và đầy sâu, đầy giòi bọ, ruồi nhặng. Lãnh đạo Hà nội đã bị báo chí và dân Nhật chửi bới, sỉ nhục qua các vụ nhân viên sứ quán Việt khấu ở Tokyo tổ chức ăn cắp. Vấn đề tồi tệ, xú uế là hầu hết các sứ quán Việt khấu ở hải ngoại đều có dính líu lem nhem đến các vụ buôn lậu như vàng, ngoại tệ, sừng tê giác như một quy luật đã có truyền thống, để bù đấp lại số tiền họ đã bỏ ra để mua các chức vụ béo bở ở các sứ quán hải ngoại. Buôn lậu và các vụ tham nhũng có liên quan đến lãnh đạo CSVN Hà nội như vụ PMU18 và vụ PCI, buôn lậu ngoại tệ ở Hàn quốc, Úc... Không những chỉ có nhân viên sứ quán Vịêt khấu mà cả nhân viên Air VN cũng tham dự vào. Bọn CSVN Hà nội đã có cái danh xú uế về truyền thống lem nhem, lấp liếm, nhập nhằng, hành xử mờ ám, đen tối, man rợ từ tám thập niên qua.
Phần B, nhóm trí thức vịt trời thân cộng đã so sánh Nam Hàn với CSVN sau khi cướp chính quyền hơn 36 năm một cách trơ trẻn, ô nhục. Tại sao họ không so sánh Nam Hàn với Bắc Hàn, Đông Đức với Tây Đức để nhìn thấy rõ ràng, một cách trần truồng hơn. Sau khi hai nước Đức thống nhất, thế giới đã biết rõ là Đông Đức đã phát triển chậm hơn Tây Đức đến 40 năm. Trong khi đó Bắc Hàn cộng sản thì đói khát, cùng cực, tụt hậu phải ngửa tay ăn mày viện trợ thực phẩm. Trường họp của Cộng sản Bắc Hàn với Nam Hàn tự do cũng chẳng khác gì tình trạng cộng sản Bắc Việt và Nam Việt Nam Cộng Hòa tự do sau khi bị CS Hà nội cướp chính quyền năm 1975. Nhà văn Dương Thu Hương đã thực sự ngồi khóc khi tiếp thu Saigon, vì DTH đã bị đảng và nhà nước lừa bịp. DTH đã nhìn thấy người dân Saigon đã sống quá sung túc, an vui, hạnh phúc so với dân Hà nội.
Dưới chế độ độc tài của Park Chung Hee, quan hệ ngoại giao, đồng minh Mỹ-Hàn Quốc đã được liên kết mạnh hơn. Park Chung Hee đã đồng ý gửi trên 300000 quân tham chiến ở Việt nam Cộng Hòa để bảo vệ chính nghĩa. Đổi lại Nam Hàn được Mỹ viện trợ nhiều chục tỉ mỹ kim mỗi năm và các con em bố mẹ trong các gia đình quân đội Hàn Quốc tham chiến ở Việt nam được tự do định cư ở Mỹ. Park Chung Hee tuy độc tài, nhưng không tham nhũng tồi tệ như các tướng lãnh Việt nam, Park Chung Hee biết sử dụng nguồn tiền viện trợ đầu tư vào các công nghiệp căn bản, hóa chất. Dù sao, Park Chung Hee cũng là một sĩ quan có trình độ đại học, được huấn luyện ở Nhật nên đã được mở trí và được mở mắt, có ý thức trách nhiệm của một tướng lãnh đạo để phát triển và xây dựng đất nước giàu mạnh. Tướng Park chung Hee tuy độc tài, nhưng vẫn còn có ý thức về một nước kỹ nghệ, giàu mạnh. Ý thức trách nhiêm qua kiến thức đại học đã thay đổi bản chất của một tướng lãnh Park Chung Hee.
Sau khi Park chung Hee bị ám sát chết dưới tay giám đốc tình báo Nam Hàn ngay trong buổi họp, người nối nghiệp ông ta đã chuyển sang một thể chế dân chủ, có tự do, công bình trước pháp luật công minh và qui pháp được thi hành tuyệt đối nghiêm chỉnh và triệt để.Với số người Hàn Quốc định cư ở Mỹ hàng trăm ngàn người, được học thành tài, cộng đồng người Nam Hàn đã mở ra một kỹ nguyên mới cho đất nước họ. Cộng đồng người Hàn quốc ở Mỹ đã có một địa vị vững chắc, một phần nhờ vào sự tài trợ của chính phủ tại nước họ. Trong khi đó, lãnh đạo Hà nội sử dụng những thủ đọan đê hèn để xâm nhập, quấy rối cộng đồng người Việt tỵ nạn giặc nội xâm Hà nội qua nghị quyết 36. Ngay trong nước, lãnh đạo giòi bọ, ruồi nhặng CSVN còn không hoà giải, hòa hợp, đoàn kết với dân tộc vùng xa, vùng sâu, vùng cao nguyên. Người dân thiểu số đã bị CSVN tận diệt, đàn áp. Thử hỏi làm sao CSVN Hà nội có thể hòa hợp hòa giải đoàn kết với cộng đồng người Việt tự do đang mang quốc tịch tại nước họ đang định cư sinh sống. Những người có ý đồ hòa giải hòa hợp như Lê Xuân Khoa, Nguyễn Chính Kết, luật sư Liếm... phải ôm lấy sự ô nhục đời đời.
Ủy viên Trần văn Thọ đã lấp liếm nhập nhằng so sánh một chế độ bạo quyền, chỉ biết tham nhũng với một quốc gia Nam Hàn đã có quyết tâm xây dựng và phát triển, làm dân giàu nước mạnh có tự do, dân chủ và nhân quyền qua sự lãnh đạo thông minh, sáng suốt. Ủy viên Trần văn Thọ đã không biết xấu hổ khi so sánh mức độ tham nhũng ở Hàn quốc với sự tham nhũng đáng ghê tởm của đảng viên đảng CS Hà nội, chẳng khác gì bọn bọn thổ phỉ, địa tặc, hải tặc Somalia. Ủy viên Trần văn Thọ đã quên là trong vòng hơn mười năm qua CSVN Hà nội gần như dậm chân tại chỗ trong bản xếp hạng về tham nhũng, CPI năm 2010, CSVN bị xếp hạng thứ 116, trong khi đó Nam Hàn lại được xếp hạng thứ 36. Tham nhũng có thể nói đã xảy ra hầu hết ở mọi quốc gia, nhưng có mức độ khác nhau. Đơn giản như giữa Tàu cộng, là một nước cộng sản tràn ngập tham nhũng, nhưng trong khi đó Hongkong một vùng đất tự do, dân chủ có hai thể chế, còn được coi là một quốc gia hai thể chế, tham nhũng ở mức độ thấp nhất. Hongkong được xếp hạng thứ 13, trong cùng bản xếp hạng CPI-2010. Nói tóm lại, sự so sánh của ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt trời thân cộng đã quá nhập nhằng để bao che cho chế độ CSVN, mặc dù CSVN cũng đã có luật phòng chống tham nhũng từ năm 2006, nhưng chẳng những đã không áp dụng còn bao che, khuyến khích tham nhũng lộng hành đến mức độ như bọn cướp ngày Việt khấu được đảng và nhà nước CSVN bảo kê.
Sự kiện Nông Đức Mạnh được Tàu cộng ban cho 300 triệu mỹ kim, và Nguỹên Tấn Dũng ôm 150 triệu mỹ kim để được khai thác bauxite Tây nguyên như đã được Wikileaks xì ra là có thật. Tại sao hai tên lãnh đạo giòi bọ, ruồi nhặng Nông Đức Mạnh, và Nguyễn Tấn Dũng lại im hơi lặng tiếng. Theo truyền thống, im lặng tức là thừa nhận, đúng không? Ủy viên Trần văn Thọ nghĩ thế nào về tính quang minh chính đại của người lãnh đạo, và của kẻ sĩ chân chính, khí khái ngay thẳng, liêm sĩ? Chỉ đáng tiếc ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt trời thân cộng không phải là hạng kẻ sĩ chân chính. Kẻ sĩ chân chính bao giờ cũng ngay thẳng, thẳng thắn, nói thật, khí khái, bất khuất, can đảm, không hai lời, không nhị tâm, và không tôn thờ, cúi đầu trước bạo chuá, bạc quyền, kẻ cướp của dân. Kẻ sĩ chân chính bao giờ cũng đấu tranh cho dân, đứng sau dân, ủng hộ quyết tâm của dân vì ý dân là ý trời. Kẻ sĩ chân chính không bao giờ biết lòn cúi, ăn theo, nói theo cơ chế bạo quyền bán nước buôn dân, để bị kết án là đồng lõa với bọn giặc nội xâm, bán nước hại dân.
Điều ô nhục nhất là ủy viên. Trần văn Thọ đã không dám đề cập tới là thương thuyền nước CSVN Hà nội đã quá hèn nhát, giao thương trên biển lớn đã không dám treo cờ máu sao vàng, lại treo cờ nước Mong Cổ, để đến khi bị hải tặc Somalia bắt mới lòi ra những tên gian ác CSVN. Đó là một điều ô nhục cho chế độ CSVN và cho công dân người Việt trong nước. Các nhà lãnh đạo Nam Hàn đã có liêm sĩ, lương tri, biết sỉ nhục để tự sát khi bị nghi ngờ có dính líu đến tham nhũng, còn lãnh đạo giòi bọ, ruồi nhằng CSVN Hà nội thì quá vô sỉ, vô lương tâm, vô lương tri khi bị báo chi Úc nêu đích danh Lê Đức Thúy, đại tá tình báo Lương Ngọc Anh đã có quan hệ trong vụ tham nhũng tiền polymer với thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nguyên là cựu thống đốc ngân hàng nhà nước. Tại sao cường quyền Nguỹên Tấn Dũng lại bao che cho hai tên chủ chốt trong vụ in tiền polymer và vụ tham nhũng của Huỳnh Ngọc Sĩ trong vụ tham nhũng PCI qua tiền viện trợ, tiền vay ODA? Hành động bao che của Nguỹên Tấn Dũng trong vụ tiền polymer, làm cho người dân càng tin tưởng là Nguỹên Tấn Dũng đã có ăn chia trong vụ in tiền polymer do cha con tên Lê Đức Thuý, Lê Đức Minh gây ra. Phải chăng vì có dính líu ăn chia nên phải cố tình bao che? Ngoài ra báo chí ngoại quốc còn đề cập tới Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và chủ tịch nước Nguỹên Minh Triết cũng có dính líu đến vụ tham nhũng tiền polymer ở Úc, liên quan tới nhà độc tài Chavez của nước Venezuela. Tại sao đảng và nhà nước CSVN Hà nội lại mập mờ, thiếu minh bạch, thiếu thẳng thắn trong vụ tham nhũng có tính quốc tế để bao che cho các lãnh đạo chóp bu? Cả đảng và nhà nước CSVN đã bị khinh bỉ, sỉ nhục vì tình trạng tham nhũng ngập đầu từ trung ương đến các huyện xã, trên toàn lãnh thổ CSVN. Đó cũng là hậu quả của vấn nạn “Thượng bất chính, hạ tắc loạn”, phát sinh ra hiện tượng “trên bảo dưới không nghe” như cựu thủ tướng Phan văn Khải đã thố lộ. Phan văn Khải còn có biệt danh Thủ tướng ĐM.
Điều đáng vui mừng là ủy viên Trần văn Thọ đã có chút can đảm thừa nhận là giới trí thức trong cộng đồng người Việt tỵ nạn ở hải ngoại chẳng có ai đồng thuận với chính sách xuất cảng công nhân nô lệ công nhân trong khi tình trạng công nhân ở thiên đàng CSVN đang cần thiết. Chính sách xuất cảng nô lệ công nhân và nô lệ tình dục chi có mục đích làm giàu cho đảng viên, và đặt bẩy sập lường gạt người dân lương thiện vì thiếu hiểu biết phải cầm thế nhà cửa, con cái với hy vọng kiếm được nhiều tiền hơn ở hải ngoại. Chính sách xuất cảng đàn bà và trẻ em ra ngoại quốc làm nô lệ tình dục lại càng vô nhân đạo, man rợ hơn. Với một cơ chế độc tài, độc quyền, độc ác vô nhân tính, vô đạo đức như vậy thử hỏi làm sao được lòng dân? Những gì ủy viên Trần văn Thọ đề cập tới hoàn toàn ra ngoài giới hạn đạo đức, thiếu tình người và thiếu nhân tính. Đấy là chính sách man di, mọi rợ của cơ chế baọ quyền, bạo chúa của thời đại bán khai ở Phi châu. Chắc ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt kìu thân cộng của ông ta đã biết rõ ý đồ trong mục tiêu: :” Đảng Cộng sản Việt Nam đã đưa ra mục tiêu phát triển đất nước là “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh” do đảng CSVN đề ra trong giai đoạn đổi mới chỉ là giả dối, đầy tính mị dân.
Người viết không nghĩ là nhóm trí thức vịt kìu thân cộng của ủy viên Trần văn Thọ không hiểu gì về chế độ tam quyền họp nhất của CS Hà nội. Đảng CS Hà nội nắm toàn bộ guồng máy bạo quyền, nhà nước, quốc hội, tối cao pháp viện. Tòa án chỉ là công cụ, con cờ, con dế mèn của đảng. Ở mỗi cơ sở nhà nước đều có tổ chức của đảng song hành. Nói cách khác đảng và nhà nước có hai tổ chức hành chánh, mà đảng là trên hết, vì đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý theo định hướng XHCN. Theo tổ chức đó nhân viên các sở, bộ, ngành từ cấp trưởng phòng trở lên phải là đảng viên. Tổ chức guồng máy chính quyền do đảng chỉ đạo, rất kồng kềnh, gồ ghề để bảo đảm an ninh, bí mật, quyền lực, cho đảng, cho toàn bộ BCT trung ương gồm có 14 tên bạo chúa, bạo quyền, có tính bất khả xâm phạm. BCT trung ương đảng CSVN Hà nội đứng trên cả hiến pháp, luật pháp, quốc hội và tối cao pháp viện, toà án nhân dân, trên thực tế đã được minh chứng từ hơn tám thập niên qua. Đấy là một thực thể, một thực tế không thể chối cãi, không thể bàn luận, không thể phủ nhận, và có thể sẽ không bao giờ thay đổi, vì nó đã tồn tại, hiện hữu từ tám thập niên qua. Guồng máy tổ chức theo mô hình này chỉ có thể hũy diệt nhưng không thể thay đổi, cải cách. Trước đây không lâu chính Nguyễn Minh Triết cũng đã tuyên bố: “Bỏ điều 4 hiếp pháp là tự sát tập thể.” Ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt kìu thân cộng không nhận thực ra điều đó sao? Cố tổng thống Sô viết, Boris Yeltsin đã khẳng định:”Chế độ cộng sản chỉ có thể hũy diệt, nhưng không thể thay đổi, cải cách.”
Có nhiều nhà tư bản ngoại quốc đã rời bỏ thiên đàng CSVN vì quốc nạn tham nhũng, vì luật rừng rú, man rợ, vì thủ tục hành chánh “đầu tiên”, vì công an thăm hỏi thường xuyên, vì các chủ tịch, bí thư đảng địa phương mở tiệc rượu mỗi tuần, vì hạ tầng cơ sơ quá tồi tệ, vì hệ thống giao thông vô luật lệ, vì các hải cảng đã quá tải....Chính sách phân quyền của đảng đã hình thành một mạng lưới ăn chia, tham nhũng, bá quyền tại các địa phương. Mỗi quan tỉnh ủy, huyện ủy, bí thư thành ủy...là một ông trời con, những con hùm xám hùng cứ ở mỗi địa phương. Đảng CSVN đã mở ra một thời đại mới để các đảng viên lớn nhỏ tự do đánh cướp, đàn áp, bốc lột, gông cùm và làm biến mất những ai chống đối quá khích. Chính sách phân quyền, ăn chia đồng bộ đã làm cho các kế hoạch, dự án phát triển, các khu công nghiệp kinh tế đã chệch hướng, không đúng với nguyên tắc xây dựng nhà máy, khu vực công nghiệp, điển hình như nhà máy lọc dầu Dung Quất đã thiết lập trên vùng địa chính bất lợi vô cùng. Vì trên thực tế, có các dự án, có các khu công nghiệp mới có cơ hội tham nhũng ăn chia, do đó nhiều nhà máy, doanh nghiệp nhà nước đã vỡ nợ vì sai lầm, chệch hướng trong kế hoạch xây dựng, thiết lập từ hạ tầng cơ sở đến nhu cầu chuyên viên, nhân công, tiếp liệu, phân phối, giao thông....Hơn thế nữa, nhiều nhà máy được thiết lập, xây dựng lên, nhưng hoàn toàn không hoạt động được vì nhà máy đã được nhập cảng từ Tàu cộng, với thiết bị máy móc đã mục rữa, rỉ sét, như trường họp những nhà máy đường ở các tinh.. Chính tập đoàn Vinsink cũng đã mua nhiều máy tàu cũ hoàn toàn bị phế thải không sử dụng được và nhiều tàu cũ, chỉ để lấy sắt vụn. Nhiều doanh nghiệp còn táo bạo hơn đã nhập cảng nhiều container toàn vật liệu ô nhiễm phế thải để làm giàu hai mặt, vì họ vừa được chuyền ngoại tệ để nhập cảng, vừa đem vật liệu phế thải ô nhiễm di dời về thiên đàng mù, lại được tiền công tiêu hũy vật liệu ô nhiễm phế thải. Các dịch vụ làm ăn bất chính này đã tạo ra tình trạng ô nhiễm nan giải vì cả nước sẽ là bãi chứa vật liệu ô nhiếm phế thải.
Chế độ và cơ chế CSVN đã bị những u nhọt làm thối rữa, mục nát từ nhiều năm qua. Dưới chế độ, cơ chế CS Hà nội như cố tổng thống Boris Yeltsin đã có kinh nghiệm, đã dứt khoát khẳng định là chế độ CS chỉ có thể hũy diệt, chứ không thể sửa đổi, cải cách. Những ý kiến cải cách tòan diện cơ chế CS hay XHCN của ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt trời thân cộng của ông ta là ảo tưởng. Lãnh đạo CSVN chỉ biết đánh cướp , tham nhũng, ăn cắp, tiêu diệt đối lập, tôn giáo, đảng phái và đối sử với trí thức tàn nhẫn, vô nhân tính. Từ Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh đến Lê Duẫn, Nông Đức Mạnh đã khẳng định đánh giá: Trí thức không bằng cục phân. Không cần phải ngược dòng lịch sử để biết rõ giai cấp “trí phú địa hào” đã bị CSVN triệt hạ tận gốc, trốc tận rễ như thế nào, mà hãy nhìn lại giới trí thức miền nam đã bị CS Hà nội triệt hạ vả hũy diệt tàn nhẫn, vô nhân tính như thế nào. Hãy nhìn lại những trí thức miền nam, cũng vì tinh thần yêu nước mà thân bại danh liệt như Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát, Dương Quỳnh Hoa, Trương Như Tảng... Người viết bài này đã có được cái may mắn là đã đào tẩu thóat khỏi vòng ngục tù lớn nhỏ của cơ chế CSVN bán nước buôn dân trong năm 1979. Người viết là một chứng nhân và nạn nhân của ba thế hệ từ thời giáo chủ Huỳnh Phú Sổ bị VM giết hại, cùng lúc với chiến dịch đấu tố cải cách ruộng đất xảy ra ở Miền Nam. Nên đọc tác phẩm “Ngàn Giọt Lệ Rơi “ của tác giả Đặng Mỹ Dung để biết rõ hơn. Tác giả là con gái của quan đại sứ VC ở Liên Sô, mà còn bỏ nước ra đi, nói chi đến thường dân?
Từ ngày đảng CSVN được thành lập, đã hơn 8 thập niên, nhưng CSVN vẫn không từ bỏ bản chất man dã, giết hại người đồng loại, người bất đồng chính kiến, bất đồng tôn giáo. Người cộng sản chỉ biết đánh cướp, giết người, đàn áp, gông cùm , Đến như ts. Ls Cù Hà Vũ, con của một công thần CS Hà nội mà còn bị Nguỹên Tấn Dũng, ngụy tạo hai bao cao su đã qua sử dụng để áp đặt cưỡng chế, để gông cùm, ngục tù, nói chi đến dân đen. Thủ tướng CSVN đã ngồi “ỉ” trên hiến pháp, trên luật pháp giữa tòa án hai bao cao su đã qua sử dụng. Cả nước CSVN là một trại cải tạo khổng lồ, trong đó có những ngục tù, trại cải tạo lớn nhỏ. Mỗi gia đình VN là một ngục tù nhỏ có công an, côn đồ, du đảng bao vây. Người dân chỉ được tự do đi lại trong phạm vi kiểm soát của công an, vòng kiểm gai vô hình. Lãnh đạo CSVN chẳng những là bọn giòi bọ, ruồi nhặng khát máu mà còn là bọn vô sỉ, vô nhân tính đầy ác tính, quỷ quyệt, xảo trá, gian manh. Chỉ những kẻ đã đánh mất lương tâm, đánh mất cái đầu mới thuần phục, “ăn xin” qua những đề nghị mơ hồ để được cơ chế “xin cho”, ban cho chút xương xẩu, ân huệ, lợi nhuận, bổng lộc, dịch vụ và món ăn béo bở. Họ chính là những kẻ vô sỉ, đã đánh mất cái đầu, đánh mất trái tim, như Putin đã khẳng định một cách xác tín.
Trong bài viết:” Thế kỹ Thái Bình Dương của Mỹ”, ngoại trưởng H. Clinton đã dứt khoát khẳng định: “We have made it clear, for example, to Vietnam that our ambition to develop a strategic partnership requires that it take steps to further protect human rights and advance political freedoms.” Xin tạm dịch:
- Cụ thể, chúng tôi đã nói rõ ràng với Việt Nam là tham vọng phát triển một mối quan hệ đối tác chiến lược của chúng tôi, đòi hỏi họ phải thực hiện các bước để bảo vệ quyền con người và thúc đẩy tự do chính trị.
Lãnh đạo CS Hà nội sau nhiều năm đàm phán với Mỹ, nhưng họ vẫn nhập nhằng, vừa đu dây, vừa không từ bỏ được bạo quyền, quyền lực chính trị của cơ chế độc tài, độc đảng, trong mọi ý đồ đánh cướp, hũy diệt đối lập để duy trì, bảo vệ đảng, nên đã bị Mỹ cho ra rìa. Có thể bài viết của ủy viên Trần Văn Thọ và nhóm trí thức vịt kìu thân cộng sản Hà nội đã không biết vận hội mới, chiến lược mới của Mỹ đề ra trước kỳ đại hội thượng đỉnh ASEAN ở Bali, và APEC ở Hawaii trong giữa tháng 11 năm 2011 sắp tới này, vì thư ngỏ hay thư góp ý kiến của ủy viên MTTQ Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt trời thân cộng đã gửi đến tận tay của các đảng ủy bộ chính trị từ hơn một tháng trước. Đề nghị của ủy viên MTTQ Trần văn Thọ và nhóm trí thức vịt kìu thân cộng về quan hệ liên minh với Mỹ thật đã quá chệch hướng trong ý đồ đu dây, dựa hơi để kiếm lợi nhuận và trong mục đích được tham dự các kỳ thi tuyển nhân viên của chế độ. Những ý đồ làm quan dưới thời cơ chế, thật quá ảo tưởng, vô vọng. Thật tội cho họ, thật đáng tiếc cho họ vô cùng, vì thời vận chưa có, trong khi đó các cuộc cách mạng hoa lài đã huỹ diệt nhiều chế độ độc tài, bạo quyền, bạo chúa ở Bắc Phi. Nhà độc tai M. Gaddafi của xứ Libya đã chết thảm. Số mạng của các tham quan độc tài, bạo chúa Ba đình thật quá kề cận. Ủy viên Trần văn Thọ và nhóm trí thức thân cộng không biết vô tình cố ý lại góp ý kiến cho bọn độc tài bán nước buôn dân Hà nội. Thật là xúi quẩy cho họ vì điều đó như muốn thúc đẩy họ hãy tự sát, tự hũy diệt, tự giải thể thay vì làm một cuộc đổi mới thứ hai toàn diện hơn.
Người viết có cảm tưởng ủy vien MTTQ Trần văn Thọ không hiểu sâu sắc hai mặt về chế độ, cơ chế CSVN. Quốc hội gật của đảng đã phát hành luật phòng chống tham nhũng từ hơn 5 năm qua, trong đó anh Ba Dũng Sà Mâu là đầu sỏ chỉ đạo chính sách bài trừ tham nhũng. Chính Nguỹên Tấn Dũng cũng đã tuyên bố triệt để thi hành, nếu không sẽ từ chức. Lời nói của Nguỹên tấn Dũng như đinh đóng vảo cột nước, như gió thoảng qua cầu, còn tệ hại, xú uế hơn là 16 chữ vàng lều bều trôi sông. Đúng như Putin đã nói: Chỉ có những kẻ đánh mất cái đầu, đánh mất trái tim mới tin vào những gì bọn cộng sản giòi bọ ruồi nhặng nói. Thật tội nghiệp cho Tiến sĩ ủy viên MTTQ Trần văn Thọ và nhóm trí thức thân cộng của ông ta, đã đi bằng hai đầu gối viết thư ngỏ tràng giang đại hải, nói quanh co, vòng do tam quốc vẫn không ngoài mục đích nịnh hót, “ăn xin” với chế độ “xin cho”.
Trong bài viết, có đoạn ủy viên MTTQ Trần văn Thọ và toàn nhóm trí thức vịt kìu cấp tiến sĩ đã phân tích, nhiều đoạn rất mâu thuẩn, khó hiểu, hay họ đã không hiểu họ muốn nói gì, không hiểu thấu vấn đề. Thí dụ cụ thể như đoạn văn sau đây, ủy viên MTTQ Trần văn Thọ viết:“Như đã phân tích ở trên, nền khoa học nước ta hiện nay còn lệ thuộc quá lớn vào các đồng nghiệp nước ngoài vì thiếu chuyên gia có trình độ cao. Do đó, thay vì đầu tư xây thêm phòng thí nghiệm, cần chú trọng đầu tư vào đào tạo chuyên gia có trình độ chuyên sâu”.
Đã gọi là chuyên gia, specialist, thông thường bao giờ cũng có trình độ giáo dục trên đại học. Thí dụ như một bác sĩ chuyên khoa còn được gọi là specialist. Một kỹ sư làm việc lâu năm, có kinh nghiêm, cũng được gọi là chuyên gia, có cấp bậc và hưởng lương bổng, quyền lợi nhiều hơn là một kỹ sư, hay cao học, master. Chẳng lẽ kỹ sư/ cao học không có trình độ cao, rất nhiều chuyên gia khoa học có năng lực hơn cả một tiến sĩ không có kinh nghiệm chuyên môn. Thí dụ như trước đây năm sáu năm, nước uống ở Saigon bị ô nhiễm vì rỉ sét, tất cả tiến sĩ hóa học ở Saigon, Hà nội bó tay, chịu thua, kể cả tiến sĩ giáo sư Chu Phạm Ngọc Sơn. Do đó đảng phải kêu cầu đến sự gíúp đở của chính phủ Pháp. Pháp đã gửi một anh cán sự chuyên ngành về hệ thống nước máy thành phố, chỉ trong vòng hai ba ngày đã xác định được nguồn ô nhiễm, và giải quyết vấn đề thỏa đáng. Thực tế đã minh chứng là nhờ kinh nghiệm, thiết bị tối tân chuyên viên cán sự của Pháp đã nhận biết được nguyên nhân và nguồn nước ô nhiễm. Nếu chỉ dưạ vào bằng cấp học vị dù là thật, không nói chi đến học vị dởm, hay tự sáng tạo bằng tiền đô, bằng cách thuê, mà không có kinh nghiệm cũng vô dụng. Những kinh nghiệm “ hand on” đó trên thực tế không có một đại học nào giảng dạy cả, mà chỉ có công trường, nhà máy, cơ sở kiểu mẫu cở nhỏ, qua nhiều năm tháng làm việc học hỏi được thôi. Thật đáng tiếc, dưới chế độ cộng sản Hà nội chỉ có tiến sĩ, phó tiến sĩ XHCN, nhưng không có chuyên gia. Tiến sĩ bác Hồ, tiến sĩ Liên sô, tiến sĩ XHCN như lá vàng mùa thu gió bảo, rơi rụng đầy đường. Do đó sự lệ thuộc vào các chuyên gia ngoại quốc thật sự không có gì lạ cả. Có rất nhiều tiến sĩ kinh tế XHCN đang bơi, lội trong cách giải quyết lạm phát, CPI, tỉ giá tiền tệ, hay lặn hụp trong sự giải quyết ô nhiễm môi trường, y tế, doanh nghiệp là vậy đó. Cựu thống đốc ngân hàng nhà nước, Lê Đức Thúy, Nguỹên văn Giàu cũng
...
No comments:
Post a Comment