Thursday, February 16, 2012

LÃNH ĐẠO LƯU MANH – CHÍNH TRỊ THỐI NÁT

82 năm kể từ ngày thành lập đảng cs VN, xã hội miền bắc chìm trong đói nghèo lạc hậu, bao nhân sĩ bị tù đày hay cs thủ tiêu mất xác cũng vì khát vọng Tự do, người dân chẳng còn biết nương cậy vào ai, khi chính Trí thức cũng phải “biết sợ” để mà sống, và sống chỉ như thực thể tồn tại vì họ đã bị cộng sản tước đoạt quyền làm người, Không ít kẻ sĩ phải chết nhiều lần trước khi chết thật, như trường hợp Ls Nguyễn mạnh Tường (người bị rút phép thông công) Người may mắn hơn thì lúc cuối đời, khi sắp về bên kia núi, mới thắng được nỗi sợ hãi mà nói lên sự tàn độc của cộng sản. Muộn còn hơn không, nhờ đó biết bao sự thật tồi tệ của đảng cộng sản được phơi bày trước bàn dân thiên hạ.
Hồ chí Minh ngày nay không còn là “lãnh tụ vĩ đại” với đa số người Dân miền bắc và không ít trí thức, đảng viên cộng sản, cũng nhìn ông Hồ với góc độ khác, kể cả tuổi trẻ sinh sau chiến tranh, báo chí nước ngoài xếp loại HCM và Lê Duẫn thuộc hàng quái vật, như những tên đề tể còn ác độc hơn cà tên phát xít Adolf Hitler, Thế giới lên án tội diệt chủng của chế độ phát xít vì dồn Dân Do Thái vào phòng hơi ngạt, nhưng Hitler không tàn sát người Đức. Chỉ có chế độ cộng sản mới tàn sát chính đồng bào ruột thịt, đồng chủng của mình.

Staline, Mao trạch Đông, Hồ chí Minh, Lê Duẫn…Những tên đồ tể khét tiếng một thời, mà sự tàn độc của chúng không bút mực nào tả hết. Hồ sơ tội ác cộng sản và cả tượng đài tưởng niệm những nạn nhân cộng sản đầy dẫy trong những xứ sở văn minh, Dân chủ – Nhân quyền, như một vết nhơ trong lịch sử loài người.

Việt Nam ngày nay, lòng người ly tán, sự đố kỵ cùng nỗi nghi ngờ lẫn nhau, làm người Dân khó đoàn kết, và chính những người cộng sản cũng chưa chắc tin vào lãnh đạo, nếu không muốn nói là hoàn toàn mất lòng tin. đó chính là hậu quả của nền giáo dục vong bản, tuyên truyền dối trá, và tàn tệ nhất là khơi gợi lòng hận thù giai cấp.

Lý tưởng cộng sản không có thật, nhưng tội ác chúng gây ra thì rất thật, trải dài từ Bắc chí Nam, không nơi nào là không có nạn nhân của cộng sản Bắc Việt. Từ Cải cách ruộng đất, vụ án nhân văn giai phẩm ở miền bắc, cho đến tàn sát Dân lành vô tội ở miền trung (Huế, mậu thân 1968) và sau nữa là thảm họa đổ xuống, khi miền nam rơi vào tay cộng sản.

Những tưởng hết chiến tranh, kẻ “chiến thắng” lấy tình thương xóa bỏ hận thù, Nam bắc một nhà cùng nhau tái thiết đất nước, nhưng tất cà đều lầm tưởng, Việt Nam có thống nhất nhưng không có Hòa bình đúng nghĩa, sự kỳ thị Bắc – Nam còn tồi tệ hơn thời chiến tranh Quốc cộng, lòng người ly tán , Bắc – Trung – Nam, mạnh ai nấy lo tìm đường chạy trốn cộng sản, người kẹt lại thu mình trong chén cơm manh áo, chính sách cai trị khắc nghiệt lẫn tàn độc của cộng sản giết không biết bao người, không ít người đã vùi thây nơi rừng thiêng nước độc, không ít người bị cộng sản cướp nhà, cướp tài sản qua chính sách cải tạo công thương nghiệp để đánh tư sản, bao của cải tích cóp cả đời bổng chốc bị cộng sản cướp sạch, sau đó cộng sản đày họ lên vùng rừng rú hoang vu, mà nơi đó   được mệnh danh “vùng kinh tế mới”. (VOA.1978)

Hơn 36 năm miền nam, 3/4 thế kỷ miền Bắc. người cộng sản xây dựng “Thiên đường” XHCN, Việt Nam vẫn nghéo đói, Thanh niên, thiếu nữ Việt Nam “được” xem như món hàng “xuất khẩu” bán sức lao động và không ít nạn nhân đã rơi vào bẫy của bọn buôn người, khá nhiều trường hợp trở thành nô lệ tình dục.

Lỗi tại ai? Câu trả lời là chính lãnh đạo cộng sản, hàng ngũ lãnh đạo còn sống hay đã chết, từ Hố chí Minh đến nay phải chịu trách nhiệm về mọi thảm họa, tội ác đã gây ra cho đồng bào Việt Nam. Người nỗi bật nhất trong việc rước giặc Tầu vào khai thác bauxite (trấn giữ) Tây Nguyên, cũng như bảo kê cho thuộc cấp làm bậy từ trong nước ra tới nước ngoài chính là Thủ tướng cộng sản Nguyễn tấn Dũng. Ông Dũng không có đường lối chính sách, hành động nào mang lại lợi ích cho đất nước, đời sống người Dân ngày càng tệ hơn, kể từ Nguyễn tấn Dũng nhậm chức thủ tướng. nếu không nói ông TT Dũng chỉ mang lại nhiều tiếng xấu tai hại , bôi bẩn hình ảnh người Việt Nam qua vụ Vinashin quỵt nợ. Làm nhục trí thức bằng cách thổi phồng quá đáng thành tích của Gs Ngô bảo Châu , gây tranh cãi vô ích để người Dân không chú ý vào những chuyện động trời đang xảy ra tại Việt Nam, Tiên Lãng là ví dụ.

CÓ GÌ ĐỂ TỰ HÀO, BỞI NHỮNG ĐIỀU VAY MƯỢN?!

Làm người Việt Nam, ai không vui khi thấy người Việt đạt được thành tựu đáng vinh danh, nhất là sự vinh danh (dù nhỏ) từ nước ngoài, giáo sư Ngô bảo Châu có quyền tự hào về thành quả mà bản thân đạt được, nhưng bước ra khỏi lĩnh vực chuyên môn, thì gs Châu chỉ là “con nai vàng ngơ ngác” dưới ánh sáng mặt trời. Với tuổi đời còn trẻ, thành đạt sớm dễ bị người khác tâng bốc đểu, để biến thành chú ngựa non háu đá. Bổ đề dễ dàng biến thành “Bể đồ” và không chừng “bể” luôn cả nhân cách. Sẽ là khập khiểng khi so sánh nhưng nhìn ở góc độ nhân sinh thì giáo sư Châu còn “bé nhỏ” lắm.

Ngạn ngữ Ethiopie có câu ” Hãy học tính khiêm tốn nơi cây lúa – Khi chín nó cúi đầu.”

Giáo sư Châu gọi Bọ Lập xưng “em” với Ông Nguyễn quang Lập là “hơi thiếu chữ” với người đáng tuổi cha chú ngoài xã hội, nếu giáo sư Châu từng là học tró của ông Lập thì danh xưng em là có thể chấp nhận được. hoặc xưng anh và tôi, cào bằng như những chú công an khi làm việc với Dân sẽ dễ “nhận diện” nhau hơn. Nhưng trong cuộc tranh luận về lời phát biểu của giáo sư Châu trên truyền hình cộng sản mang lại nhiều điều bất cập không đáng có.

Công bằng mà nói, thành tích mà giáo sư Ngô bảo Châu có được là do du học nước ngoài, chỉ có những nước văn minh, dân chủ con người mới có thể sáng tạo, và giáo sư Châu được hưởng điều đó từ nền giáo dục của Tư Bản “bóc lột”, chứ Không phải “thiên đàng” cộng sản.

Đó là lý do quan chức cộng sản đều muốn con cháu họ du học Mỹ hoặc các nước Tư bản.

Với Trí thức – Lòng tự trọng là điều không thể thiếu. tự huyễn hoặc bởi lời khen quá đáng khi người khác muốn lợi dụng để phục vụ yêu cầu chính trị là “chưa khôn lắm”. Dù là ai thì ngoài bằng cấp, chuyên môn, sở trường, sở đoản…thì còn gì để tự hào, nếu không có lòng yêu nước, thương Dân.

Làm trí thức trong chế độ cộng sản không dễ chút nào, đơn giản vì “Tiền vẫn là thế lực mạnh trong xã hội loài người” . Kẻ vô học thừa biết điều đó, nhất là những kẻ đương quyền. không tỉnh táo thì lằn ranh giữa Trí thức và lưu manh chỉ là sợi tóc.

nguoithathoc1959
.
=>Ngo Bao Chau's homepage
.
NHÂN QUYỀN VIỆTNAM GIẢI PHÁP CẤP THIẾT CỨU NƯỚC VÀ TỰ CỨU THÂN CỦA VIỆTCỘNG


Vấn đề nhân quyền Việtnam ở năm Nhâm Thìn này đang được quốc tế quan tâm hàng đầu, được khối Asean khởi sự soạn thảo Tuyên Ngôn Nhân Quyền, văn bản này sẽ được công bố nội trong năm 2012. Nhất là Hoakỳ đã đặt thành giải pháp cấp thiết nhằm nâng quan hệ Mỹ-Việt lên tầm cao chiến lược toàn diện. Continue reading

Đảng CS Đưa Dân Tôi Đến Bờ Vực Thẳm

Tháng 12 năm 2011 trên nhiều kênh truyền hình của Âu Châu có đưa tin chủ tịch Bắc Hàn Kim Yong II từ trần, một đám tang hoành tráng được tổ chức giữa mùa đông giá lạnh ở xứ Bắc Hàn, có hàng trăm ngàn người đi dự đám tang, họ mặc đồng phục chỉnh tề, không quấn khăn hoặc đội nón dù cho mùa đông lạnh giá ở độ trừ. Continue reading

Vỗ đầu người – Quên đầu mình

Một nhà dân chủ Miến Điện gần đây sung sướng tâm sự với các phóng viên rằng chưa bao giờ đất nước Miến Điện có một mùa Xuân dài và hiện diện ở mọi lãnh vực như năm nay: từ thái độ can đảm của những người đang đứng đầu chế độ cai trị hiện nay, đến sự quan tâm và phối hợp hành động quá hiệu quả của thế giới, đến những bước đi thật khôn ngoan và nhân bản của phe đối lập. Continue reading

SÁT NHẬP NGÂN HÀNG, TÁI CẤU TRÚC NỀN KINH TẾ HAY THANH TOÁN VÂY CÁNH, SẮP XẾP LẠI NHỮNG NHÓM LỢI ÍCH THEO MỘT TRẬT TỰ QUYỀN LỰC MỚI ?

Khi cơn sốt địa ốc đang tăng nhiệt vào những năm cuối của thế kỷ trước, nhà nhà làm địa ốc, người người làm địa ốc. Không chỉ các Đại gia địa ốc như Trầm Bê, Minh HimLam, Lan Windsor, Loan hột vịt, Tâm Tân tạo… mà ngay cả các nghành như Dầu khí, Điện lực, Bưu điện, Continue reading

CHUYỆN PHẢI ÐẾN, ÐANG ÐẾN


Hơn một năm qua, các giới chức Hoa Kỳ từ Ngoại Trưởng, Bộ trưởng Quốc Phòng đã thay phiên đến Việt Nam, và chính Tổng Thống Obama tuy không đến được nhưng cũng đã tổ chức một hội nghị tại Thủ đô để gặp gỡ các vị lãnh đạo các nước Á Châu. Ngoài ViệtNamra Ngoại trưởng Hilary Clinton cũng đi các nước lân cận với ViệtNam, Continue reading

Đọc Báo VẸM 253


Hình Ảnh Trái Nghịch

Chúng ta có thể thấy được những hình ảnh trái nghịch ở quê nhà, trong đó quan hệ tới vận mệnh của nhiều triệu người, và cũng có thể tới cả vận mệnh đất nước. Vấn đề sẽ là nói hay đừng. Đặc biệt là vai trò trí thức, mà cổ nhân gọi là kẻ sĩ. Continue reading

Người Miến Ðiện còn tin nhau

Tại sao người Miến Ðiện họ tin nhau như vậy? Ðây là một thắc mắc chung khi chúng ta thấy bà Aung San Suu Kyi chấp nhận ghi tên tranh cử, và nhiều ứng cử viên thuộc đảng Liên Minh Dân Tộc Dân Chủ của bà cũng ra tranh cử; trong những cuộc bầu cử bổ túc vào một Quốc Hội đã được bầu lên năm ngoái. Continue reading

Trí thức và phản biện xã hội

Nhà toán học Ngô Bảo Châu vừa phát biểu về trí thức và vấn đề phản biện xã hội. Có một câu rất lạ, lẽ ra không thể từ mồm anh, vì trái hẳn với những điều anh từng nói và từng làm. Anh khẳng định: ”Giá trị của trí thức là giá trị của sản phẩm mà anh ta làm ra, không liên quan gì đến vấn đề phản biện xã hội”. Continue reading

Tinh thần Diên Hồng: Quyết Chiến và Hy Sinh

Mùa Xuân 2011 này là mùa Xuân thứ 36 đất nước ta bị lầm than bất hạnh do cộng sản cai trị. Tại hải ngoại, hàng triệu người Việt đã phải ăn hàng chục cái tết xa quê hương. Nỗi khát mong được trở về quê hương mừng Xuân ăn Tết trong bầu khí tự do thanh bình, Continue reading

Nhân Dân là cái thùng rác

Cho đến khi “chính quyền” Hải Phòng đổ thừa: “nhân dân phá nhà ông Vươn, vì qúa bức xúc” thì cái công dụng nhân dân của Cộng Sản mới thật sự đậm nét, lộ mặt. Đâu có mới mẽ gì, công sản cướp đất đai, tài sản, và giết hàng trăm ngàn đồng bào vô tội, trong cải cách ruộng đất, Continue reading

TẢN MẠN VỀ CHUYỆN NHỮNG “THẰNG BỜM TRÍ THỨC”

Cho tới bây giờ tôi vẫn cứ thắc mắc tại sao ai đó lại đặt tên “Thằng Bờm” cho một nhân vật tưởng tượng để chỉ kẻ ngu ngốc. Và ai đó đã làm bài ca dao: “Thằng Bờm có cái quạt mo/Phú ông xin đổi ba bò, chín trâu”.
Sau khi đề nghị đổi đủ thứ ngon lành các cái, Continue reading

Ngày phán xét sẽ đến

Bao năm rồi không còn nhớ, nhưng quê hương tôi cứ mỗi độ xuân về thì cụ đồ râu tóc bạc phơ ngồi viết câu đối đỏ bên đường nay đã vắng bóng, thay vào đó người ta trơ trẽn, đem ra treo đầy đường, vẽ đầy phố những khẩu hiệu tuyên truyền mà chẳng ai thèm để ý: “Mừng Xuân, mừng đảng quang vinh.”
Những năm trước họ còn kệch cỡm vô học đến độ dám để cả đảng Continue reading

Tập so sánh

Hầu như tất cả những đứa trẻ con mới bắt đầu học vỡ lòng thì cũng là lúc bắt đầu biết và tập so sánh. Nhưng khi những người đã trưởng thành, sự so sánh lại càng phức tạp hơn.
Có muôn ngàn sự việc và vấn đề trong cuộc sống này để chúng ta so sánh. Sự so sánh không có “công thức” tuyệt đối bởi vì vạn vật luôn biến đổi tùy theo môi trường, điều kiện, thể chất, thời gian. Continue reading

NHÀ CHÁY! LO CHỬA! THÔI GẤU Ó!

Tiếng bom Đoàn Văn Vươn, dư âm còn chưa tan dứt! Cái chết tức tửi, câm lặng cùa cô Thôn nữ vô danh thôn La Dương, Hà Đông còn chưa được giải oan! Cái chết của nông dân Nguyễn Văn Hùng, thôn Quyết Tiến, Bắc Giang vì bị công an đánh đập khi đi biểu tình chống cường quyền “cưởng chế” cướp đất còn đang sôi động. Continue reading

Chuyện “tự phát” trong nhà ngoài phố

Đang ngáy khò khè ngon lành.Bà vợ lấy tay dí vào nách thọc léc tôi :
-Gớm !Ngủ gì mà lắm thế ! Lo dậy mở TV chiêm ngưởng dung nhan các đấng mày râu đỉnh cao trí tuệ thăm dân lừa lọc sự tình kia kìa. Continue reading

NGÔ BẢO CHÂU ĐANG NGẢ DẦN SANG PHÍA NHÀ CẦM QUYỀN

Một con người, dù tài giỏi đến đâu, cũng không đáng để làm đề tài tranh cãi liên miên cho cả thiên hạ. Nhưng khi cách hiểu về một con người, kể cả người bình thường nhất, liên quan đến vấn đề nhận thức về xã hội, Continue reading 

No comments:

Post a Comment