Wednesday, February 19, 2014

>> Cán đực cán cái rững mỡ ôm nhau nhảy cha cha cha mừng ngày tàu cộng xâm lược VN.

Hình ảnh: Tưởng niệm 17/2/1979
Thấy gì trong việc CA dùng sân khấu và nhảy đầm để ngăn cản người tưởng niệm 17/2/2014

Với CA
- Ngay tức khắc ta thấy CA kỳ này hay hơn, nhất là so với vụ cắt đá quá tồi kia. Hình ảnh những người tưởng niệm, cạnh những cặp khiêu vũ. Nó cho thấy sự chìm nghỉm của người tưởng niệm bên một đất nước hạnh phúc vui vẽ.
- Trong chuyện này thấy rỏ các lãnh đạo HN và CA có những kế hoạch dự phòng chu đáo, khi thời tiết không thuận lợi để tổ chức trân sân khấu thì họ chuyển sang khiêu vũ dự phòng. Đó là điểm tốt chắc chắn được đánh giá cao và khen thưởng.
- Về mặt quốc tế và nhất là với truyền thông và nhà cầm quyền China thì đây là hình ảnh đẹp. Nó cho thấy sự tận tụy và sáng tạo của lãnh đạo VN nói chung và CAHN nói riêng, chả có một cuộc xâm lăng nào vào 17/2 cả, chỉ có Đặng Tiểu Bình dạy cho VN một bài học và nhân dân VN đang hạnh phúc khiêu vũ kỷ niệm với bài học này.

Với người Tưởng Niệm 
- Ở mục đích riêng, tưởng niệm những chiến sỹ đồng bào hy sinh trong cuộc xâm lược Trung cộng 17/2/1979 họ đã thành công, vì đã gặp được nhau, cùng hành hương một đoạn đường, cùng dâng hoa.
- Ở mục đích chung, họ cũng có thành công, khi ngày càng nhiều người biết tới ngày 17/2/1979 hay là cuộc xâm lược Trung cộng. Có thể thấy đầy trên mạng các câu hỏi 17/2 là ngày gì vậy ....
- Ở phong trào dân chủ thì cuộc tưởng niệm này cho thấy đang đứng yên lại, thậm chí có phần suy giảm. Sự vô cảm của người không biết, sự hèn nhát của những người đã biết nhưng không dám đi, sự mất uy tín của vài  thành viên hạt nhân, sự bôi bẩn hàng loạt các thành viên hạt nhân trong NKYN ... đã ảnh hưởng tới số lượng và ý chí của buổi tuần hành.

Với CA và người Tưởng niệm
- Cả hai bên đều thành công khi không có xô xát, đàn áp, bắt bớ, mọi việc đều nằm trong giới hạn. Đây cũng là một điều rất quan trọng để hình thành một xã hội dân sự trong tương lai, khi mà CA và người tuần hành đều xem việc tuần hành, tưởng niệm, biểu tình là chuyện bình thường.

Cuối cùng chúng ta hãy hướng về truyền thông China xem họ sẽ khen thưởng về cuộc tưởng niệm này như thế nào !
>>  Dân ta tự mở hồ sơ Phạm Quý Ngọ

>>  THẤY GÌ TRONG VIỆC CÔNG AN DÙNG SÂN KHẤU VÀ NHẢY ĐẦM ĐỂ NGĂN CẢN NGƯỜI TƯỞNG NIỆM 17.2


Là người VIỆT NAM còn đầy đủ các giác quan trí tuệ của con người, có trí óc phán đoán, biết động não, có trí tưởng tượng, còn biết phân biệt, phán xét, sai sửa, học hỏi, phải trái, trắng đen, đúng sai, xấu đẹp, ngon dở, yêu ghét, hiểu biết đạo lý, đức tin...
Chứ nếu làm người mà chỉ biết hít, thở, ăn, ngũ, giao cấu giống như một loài ĐỘNG VẬT vô tri...ngoài ra không biết gì nữa cả, chỉ có loài thú mới ca ngợi kẻ thù truyền kiếp, nhận giặc làm cha, không biết nỗi đau của giống nòi dân tộc, nên mới bênh vực lũ Việt gian cs phản quốc bán nước và múa may quay cuồng vui hát trước tượng đài Lý Thái Tổ trong ngày Tưởng niệm các Liệt sỹ vì chống Tầu bảo vệ Tổ quốc mà hy sinh ?!   
         An Trinh

*  Vui biết mấy Ngọ đồng chí đang sống chuyển sang từ trần!
Văn tế anh quý ngựa
*  Ngọ chết - Buồn buồn viết mấy dòng chơi
*  Tướng côn an Phạm Quý Ngọ phải chết đúng quy trình?
*  Phạm Quý Ngọ chết thật hay chết giả?
Cái chết tự nhiên và tự nhiên chết
*  Ngọ chết hết chuyện?
*  Mùa Xuân nào cho Em
*  Cơ hội nào cho tôi sống và phát triển trong chế độ này?
*  Từ nhảy xòn đô mì đến nhảy cha cha cha
Tướng Ngọ, hay đảng CS bị ung thư?
Liệt sĩ của đảng, liệt sĩ của dân
Bi hài chuyện: nhà vệ sinh Thế Vận Hội Sochi 
Thế là hết
Moody cảnh báo các ngân hàng Việt Nam nhiều rủi ro
Sàigòn hay Hồ Chí Minh
Ngày nào Saigon còn mang tên Hồ Chí Minh,ngày đó dân gian sẽ mãi còn đàm tiếu
Sài Gòn hay Hồ Chí Minh
Nguyễn Thanh Nam
Mỗi mùa xuân về trên quê hương Việt Nam, chúng ta lại nhớ đến địa danh Sài Gòn.

Sài Gòn, tự nó đã đầy đủ ý nghĩa. Không cần phải thêm thủ đô hay thành phố gì cả. Hai chữ Sài Gòn đã in sâu vào từng tâm hồn của ngưòi dân Việt Nam mà còn quen thuộc với người ngoại quốc với tên gọi không có dấu: “Saigon”. ...

... Để rồi từ đó mọi người đều có thể viết chữ Sài Gòn dính liền lại với nhau mà không bỏ dấu “SAIGON”.

Không biết bao nhiêu bài luận văn của các em học sinh từ tiểu học đến trung học tả về Saigon. Không biết bao nhiêu thi sĩ, nhạc sĩ viết về Saigon. Saigon nằm soi mình bên dòng sông cùng tên Saigon, thật lãng mạng và kêu ngạo cùng tuế nguyệt.

Chúng ta hãy lắng động tâm hồn để tìm về sự mộc mạc của người Việt Nam đối với Saigon thân yêu.

1. Thưa cô đi đâu?
- Saigon.
2. Bà ngoại đi đâu?
- Lên Saigon.
3. Mầy từ đâu về?
-Từ Saigon.

Chỉ cần một chữ Saigon là đầy đủ rồi.
Nhưng trong 30 năm qua, Saigon bị mất tên, bị thay thế bằng tên của nhân vật Hồ Chí Minh. Sàigon ngậm ngùi tức tưởi, thổn thức với lời ca trong bài Vĩnh Biệt Saigon: “...ta mất người như người đã mất tên…”.

Người Cộng Sản Việt Nam rất lấy làm hãnh diện với cái gọi thành phố Hồ Chí Minh. Cái tên nghe vừa dài vừa chói tai, lúc nào cũng phải thêm chữ “thành phố”. Nếu thiếu chữ “thành phố” thì nguy to. Bởi vì kêu Hà Nội thì ai cũng hiểu là điạ danh Hà Nội, nhưng kêu Hồ Chí Minh khơi khơi thì có khi người ta không biết kêu cái quái gì?
Bây giờ xin mời những người Cộng Sản Việt Nam cùng chia xẽ có nên để tên Hồ Chí Minh hay nên trả tên lại cho Saigon. Nếu quí vị nhất định khư khư giữ nguyên tên Hồ Chí Minh, thì nên cùng thưởng thức những mẫu chuyện và truyền khẩu từ ngưòi này sang người khác, từ nơi này sang nơi khác mà tạm gọi là truyền khẩu dân gian, hãy xem như một cuộc trưng cầu dân ý có được không?

1. Bây giờ nói về tệ nạn xã hội:
- Người ta thường kêu là “Du Đãng Saigon” nay xin sửa lại: “Du Đãng Hồ Chí Minh”
- Saigon ngày xưa ít thấy bây giờ Saigon nhiều quá. “Đĩ Saigon” xin đổi lại là “Đĩ Hồ Chí Minh”
- Saigon ngày xưa ít thấy mấy thằng điếm bây giờ phải coi chừng mấy thằng điếm. ‘Điếm Sàigon” xin đổi lại là “Điếm Hồ Chí Minh”.
2. Bây giờ nói về dân gian:
Khi nói đến dân gian thì không phải như viết văn chương, chỉ nói tắt hiểu là được. Không cần chính tả hay văn phạm.
- Mầy lấy vợ ở đâu? dạ em lấy vợ Saigon. ”Lấy vợ Saigon" xin đổi lại là “Lấy vợ Hồ Chí Minh”.
- Chị mua gà ở đâu? mua gà Saigon. Gà Saigon xin đổi lại là “Gà Hồ Chí Minh”.
- Đi Saigon nhớ coi chừng chó, chó Saigon dữ lắm. “Chó Saigon” xin đổi lại là “chó Hồ Chí Minh”
- Má ơi lên coi truyền hình kìa xe đụng ghê lắm. Xe đụng chỗ nào? Xe đụng Saigon. Xe đụng Saigon xin đổi lại là “xe đụng Hồ Chí Minh.”
- Thịt chó Saigon ăn ngon quá. Thịt chó Saigon xin đổi lại là “thịt chó Hồ Chí Minh”
- Đừng làm giả đồ của Pháp bị bắt đó nghe. Vỏ Paris, ruột Saigon là phạm pháp. Xin đổi là: “Vỏ Paris, ruột Hồ chí Minh”.
- Saigon nóng đổ mồ hôi, xin đổi lại là “Hồ Chí Minh nóng đổ mồ hôi”.
- Saigon nóng muốn lột quần lột áo. Xin đổi là “Hồ Chí Minh nóng muốn lột quần lột áo”.
- Đi Saigon thì phải mua giầy da Saigon. Xin đổi lại “Giầy da Hồ Chí Minh”
- Gió thổi mạnh quá nên nhà Saigon bị sập. Xin đổi lại ‘nhà Hồ Chí Minh bị sập’.
Và còn nhiều nhiều lắm lắm……….
Hãy cùng nhau qua truyền khẩu dân gian để thay thế cái gọi là Hồ Chí Minh vào “Saigon” để cả 82 triệu người dân Việt Nam có dịp thi thố tài văn chương dân gian của mình để có những trận cười hả hê mà người ta gọi là chuyện cười dân gian.
Trăm năm bia đá cũng mòn,
Ngàn năm bia miệng vẩn còn trơ trơ
Để người cộng sản Việt Nam hiểu được sức mạnh của quần chúng. Ai đã đổi tên Saigon? Bây giờ họ phải gánh chịu “gậy ông đập lưng ông”.
Các địa danh như, Hà Nội, Huế, Nha Trang, Vũng Tàu, Cần Thơ, Cà Mau… Mà hình như tất cả các điạ danh ở Việt Nam chỉ cần nói tên là người ta hiểu được liền đâu cần phải thêm chữ: thành phố hay tỉnh…. Vây nói khơi khơi Hồ Chí Minh thì là cái con khỉ khô gì? Thật là cười ra nước mắt.
Chú lơ xe đò gọi hành khách: Saigon không? Saigon đây? Hành khách đứng dưới đường vẫy tay trả lời : Saigon, Saigon….. Bây giờ sửa lại : Chú lơ xe đò gọi hành khách: Hồ Chí Minh, không? Hồ Chí Minh đây? Hành khách đứng dưới đường vẫy tay trả lời: Hồ Chí Minh, Hồ Chí Minh… Có thể trong đám hành khách đó có cả đảng viên đảng CSVN.
Việc đổi tên Saigon và áp đặt cái gọi là Hồ Chí Minh là do chính những người công sản Việt Nam tạo ra. Nay chỉ xin được dùng cái gọi là Hồ Chí Minh để thay thế những lời nói dân gian. Nghĩa là cứ chỗ nào có chữ Saigon thì thay vào đó là chữ Hồ Chí Minh. Quí vị CSVN nghĩ sao? Quí độc giả nghĩ sao?
Người cộng sản Việt Nam đã sai lầm giữa địa danh và tên nhân vật, mà cái ác nhất lại là tên của nhân vật được những người cộng sản Viêt Nam sùng bái. Cái thây ma nằm giữa Ba Đình, mỗi năm phải tiêu phí biết bao nhiêu tiền của nhân dân Việt Nam? Người cộng sản sống thì tham nhũng, tham lạm tài sản quốc gia. Người cộng sản chết cũng ăn bám nhân dân Việt Nam, đó chính là cái thây ma Hồ Chí Minh.
Người chết phải trở về cát bụi. Thây ma thì phải đem chôn hay thiêu. Có một người vào xem xác chết của Hồ Chí Minh, khi về nhà không dám ngủ, mà nhắm mắt lại là thấy ác mộng hay nói đúng hơn là thấy thây ma Hồ Chí Minh. Cuối cùng phải đi xem bác sĩ tâm lý. Bác sĩ tâm lý khuyên: bạn đừng nghĩ tới cái xác đó nữa, cứ xem như nhìn thấy xác của một con vật nào đó, thí dụ như xác con gà, con cá bán ở chợ là được rồi.”
Đất nước Việt Nam đã bị người cộng sản tàn phá. Không biết bao nhiêu bút mực của các nhà văn, nhà phê bình, nhà bình luận… của rất nhiều thế hệ lên án. Người cộng sản cần phải thức tỉnh một cách thật sự mà hãy trả lại những gì của Việt Nam cho dân tộc Việt Nam.

Cỏ cây còn biết hờn sông núi

Giang sơn gấm vóc phải ngậm ngùi.
Đọc xong xin các bạn chuyển đi cho tất cả mọi người tại Hoa Kỳ và Việt Nam.

No comments:

Post a Comment