Thư bạn đọc: Ngô Bảo Châu, quan trí và dân trí
Long Nguyen
Hôm qua ngồi xem TV lễ mừng giáo sư Ngô Bảo Châu đoạt giải Fields thấy ngồ ngộ làm sao. Người được vinh danh thì thái độ chừng mực, và thậm chí còn không giấu được cử chỉ như là ngáp vì không quen thuộc, trong khi thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thì lại có cảm xúc bốc lên tận trời, cứ như thể Việt Nam mình giỏi lắm, hoặc thậm chí như ông ấy là người đoạt giải vậy. Tôi rất khâm phục cách cư xử của giáo sư và gia đình. Thật nhẹ nhàng, thật đúng là nhà khoa học. Càng khâm phục hơn khi câu kết thay vì cảm ơn Đảng Nhà nước và Chính phủ thì giáo sư chỉ cảm ơn những bạn trẻ đã quan tâm và cổ vũ cho con đường nghiên cứu khoa học mà giáo sư đã trải qua...
Tôi chợt nghĩ, hình như người ta lấy hình ảnh và giải thưởng của giáo sư để làm cân bằng những thối nát của những người đang làm việc trong chính quyền sở tại, như vụ Chủ tích tỉnh Hà Giang Nguyễn Trường Tô, vụ công an đánh chết người ở Bắc Giang, và nhất là vụ con tàu đắm Vinashin...
Ôi đúng là chính trị! Nhưng may thay dân trí của chúng ta đã được nâng cao hơn mặt bằng mà các quan chức hàng đầu đất nước suy nghĩ. May thay...
Nguồn: boxitvn.blogspot.com
=> Hãy cứu ngay hai cháu Hằng và Thúy ------- Cứu các em ngay lúc này quan trọng hơn hết !
Trước việc một số người không quen biết thắc mắc chuyện Ngô Bảo Châu là "lề trái hay lề phải", vị giáo sư của ĐH Chicago (Mỹ) khôi hài: "Xin thưa, bám theo lề là việc của con cừu, không phải việc của con người tự do".
**********************
Mời bạn vào google Search và Paste vào => Tổng lãnh sự Mỹ gốc Việt ra mắt tại TP.HCMBạn sẽ thấy hầu hết các trang mạng VN ( VNExpress, Tuoi Tre, Dan Tri, Thanh Nien. ) đều đi cùng lề phải, đều giống nhau không sai một dấu chấm phẩy ...
**********************
Hai hình ảnh hai cuộc đời !
Đảng biết trọng nhân tài? Hay chỉ giành vinh dự?
Cậu bé Bill Clinton 16 tuổi
Ngày 24 tháng 7 năm 1963, một cậu bé 16 tuổi ở bang Arkansas, tên là Bill Clinton, đã được diện kiến tổng thống John F. Kennedy tại White House. Tổng thống John F. Kennedy đã thân mật bắt tay cậu bé.
Ba mươi năm sau, cậu bé Bill Clinton trở thành vị tổng thống thứ 42 của Hoa Kỳ.
Hồi tưởng giây phút được bắt tay tổng thống John F. Kennedy 30 năm trước, tổng thống Bill Cinton nói: “Giây phút đó gây một tác động sâu sắc trong tôi. Tôi nghĩ rằng giây phút đó là một điều gì tôi luôn luôn mang theo, và tôi rất may mắn vì có một người nào đã chụp ảnh giây phút đó và cho tôi bức ảnh để tôi có thể tưởng nhớ.” (It had a very profound impact on me... I thinh that it was something that I carry with me always, and I was very fortunate that someone took the photo of it and gave it to me so I was able to remember it.)
Giây phút đó đã được thu vào phim tài liệu của White House và hiện nay đã được chiếu lại trên Youtube để cả thế giới có thể xem.
*******
Cậu bé Ngô Bảo Châu 16 tuổi
Ở Việt Nam, cậu bé Ngô Bảo Châu 16 tuổi, mới học lớp 11, đã đoạt Huy Chương Vàng Olympic Toán quốc tế 1988 tại Canberra. Năm sau đó, một lần nữa cậu lại đoạt Huy Chương Vàng Olympic Toán quốc tế 1989 tại Braunschweig. Sau kỳ tích này, thần đồng toán học đã phải đến báo cáo thành tích với ông Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Đỗ Mười với tư thái như thế này:
Ông Đỗ Mười (trình độ học vấn như thế nào thì ai cũng biết cả rồi!) ngồi chễm chệ trên ghế dựa, mắt không nhìn cậu bé Ngô Bảo Châu. Trong khi đó, cậu bé thần đồng toán học đứng khép nép rụt rè báo cáo về những điều mà ông Đỗ Mười không bao giờ hiểu nổi.
Trong tuần qua, tấm hình này đã được đăng lại trên rất nhiều báo ở Việt Nam. Dưới tấm hình, báo Vietnamnet ghi:
Ngô Bảo Châu báo cáo thành tích với Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng khi đó là Đỗ Mười, sau khi đạt Huy chương vàng Olympic Toán quốc tế.
Báo Tuổi Trẻ ghi:
Ngô Bảo Châu báo cáo thành tích với nguyên Thủ tướng Đỗ Mười sau khi đạt Huy chương vàng Olympic Toán quốc tế.
Báo Bình Định, Cơ quan của Đảng bộ Đảng CSVN tỉnh Bình Định, ghi:
Ngô Bảo Châu báo cáo thành tích với lãnh đạo Đảng.
Tôi muốn hỏi: Tại sao một cậu bé thần đồng toán học lại phải báo cáo thành tích cho một ông lãnh đạo Đảng (mà chính ông ấy lại là một kẻ dốt toán)?
Cái thái độ quan liêu dửng dưng của ông lãnh đạo Đảng chứng tỏ rằng Đảng không hề quan tâm đến toán học hay khoa học gì cả. Đảng chỉ quan tâm đến những thành tích mà cậu bé thần đồng đạt được. Cái trò này chỉ là cái trò chực giành lấy thành tích của một cá nhân làm thành tích của Đảng.
Bình thường, học sinh Việt Nam sống đói rách, học hành nhếch nhác trong một hệ thống giáo dục tệ hại ra sao, thì ai cũng biết, nhưng Đảng mặc kệ. Đợi đến khi có một ai đạt thành tích gì to lớn, thì Đảng vội vàng vơ lấy, theo kiểu “nhờ ơn Đảng mà mày mới được thế này!”
Trò này cứ tái diễn mãi. Ai cũng biết cả rồi.
No comments:
Post a Comment