Sunday, March 11, 2012

ĐẤT NƯỚC ĐÃ CÓ BAO GIỜ KHỐN NẠN NHƯ THẾ NÀY CHĂNG?

 
Kính thưa quý vị,
Nói đến tội ác của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt nam thì chắc chắn là ‘Trúc Nam Sơn không ghi hết tội, biển Đông Hải không rửa sạch mùi tanh hôi’ cho nên trong phạm vi bài viết này, chúng tôi chỉ nêu lên những cái khốn nạn mà Hồ Chí Minh và thuộc hạ đã mang đến cho đất nước, cho dân tộc Việt nam kể từ khi Hồ Chí Minh thừa lệnh của đệ tam quốc tế, du nhập chủ nghĩa cộng sản về Việt nam để mang đến cho muôn dân Việt nam vô vàn những nỗi đau thương tang tóc.
Cái khốn nạn đầu tiên của Hồ Chí Minh và cộng sản Việt nam đó là dự phần gây ra nạn đói, khiến cho hai triệu đồng bào bắc Việt chết đói trong tháng ba năm Ất Dậu 1945 bởi chính sách tiêu thổ kháng chiến, rồi không lâu sau đó cũng nhận lệnh từ ngoại bang, mà trực tiếp là từ Stalin và Mao Trạch Động, Hồ Chí Minh và thuộc hạ đã tiến hành cuộc cải cách ruộng đất bằng hình thức đấu tố, với chỉ tiêu mỗi làng xã phải tìm cho bằng được 5% địa chủ trên tổng số 3.500 làng xã của Miền Bắc lúc bấy giờ, gây ra cái chết oan khiên cho 50,000 nông dân bì hành quyết tại chổ, và hơn 250.000 người khác bị chết do bị giam hãm đến chết đói tại những nơi giam giữ khi thi hành án đấu tố vì bị quy là thành phần địa chủ cường hào ở nông thôn, mà điều ô nhục nhất trong lịch sử của đảng cộng sản Việt nam là trường hợp đấu tố và hành hình bà Nguyễn Thị Năm, chủ hiệu Cát Thanh Long ở Hà Nội, là mẹ nuôi của Lê Đức Thọ, Phạm Văn ĐồngTrường Chinh, có con trai một là trung đoàn trưởng một trung đoàn của Quân đội Nhân dân Việt Nam, khi mà chính phủ Hồ Chí Minh đã thừa nhận “má Năm là địa chủ kháng chiến, có công lao to lớn trong việc cứu đói đồng bào và chiến sỹ thoát khỏi nạn chết đói trong năm 1945 và ngay trong Tuần Lễ Vàng, gia đình bà cũng đã hiến 100 lạng vàng cho chính quyền mới thành lập.
Và một số trường hợp đấu tố khác trong cải cách ruộng đất để lại vết nhơ trong lịch sử của cộng sản Việt nam có thể nêu điển hình như: Trường hợp thiếu tướng Vương Thừa Vũ, tư lệnh Đại đoàn 308, nguyên tư lệnh mặt trận Hà Nội năm 1946, chủ tịch Ủy ban quân quản Hà Nội bị các cán bộ cải cách bắt ở ngoại thành Hà Nội vì có người đấu tố ông là “địa chủ, có xuất thân là tư sản, lập trường chính trị không rõ ràng”.
Các cháu nội của cụ Phan Bội Châu, trong đó có một người là Trung đội trưởng, nhà nghèo, 3 sào đất cho 3 mẹ con, nhưng cũng bị quy là địa chủ bị đấu tố và hành quyết tại chổ.
Đặc biệt, cụ Phó bảng Đặng Văn Hướng, Bộ trưởng phụ trách Thanh – Nghệ – Tĩnh của Chính phủ bị đấu tố chết tại quê nhà Diễn Châu.
Theo bài diễn văn luật sư Nguyễn Mạnh Tường đọc tại cuộc họp Mặt trận Tổ quốc ở Hà Nội ngày 30 tháng Mười 1956, cuộc cải cách ruộng đất được thực hiện với phương châm “thà chết 10 người oan còn hơn để sót một địch”; phương châm này đi ngược lại với quy tắc cơ bản của pháp luật, và của lương tri nhân loại trong trường hợp này là “thà 10 địch sót còn hơn một người bị kết án oan”.
Luật sư Nguyễn Mạnh Tường đã nói về tình cảnh oan sai như sau, trong diễn văn đọc trước Mặt Trận Tổ Quốc, ngày 30 tháng 10 năm 1956 tại Hà Nội: “Qua cuộc Cải cách Ruộng đất ta thấy bao nhiêu các chiến sĩ cách mạng thành tích lộng lẫy, có người ngực gắn tới hai huy chương kháng chiến bị kết án là phản động, cường hào gian ác và, sau khi nhận tội, bị tống giam hay bị hành hình” [...] “Trong cuộc kháng chiến anh dũng của ta, những đồng bào đã hi sinh, có thể nói được chết với trong lòng chan chứa nỗi vui sướng vì chết cho sự nghiệp giải phóng dân tộc khỏi nanh vuốt của địch. Họ chết vì địch, cho ta, đó là cái chết tích cực, cái chết vẻ vang, cái chết oanh liệt mà Tổ quốc ghi nhớ muôn thuở. Trái lại, các người chết oan vì các sai lầm trong cuộc Cải cách Ruộng đất này, lúc tắt thở, cay đắng đau xót vì chết với một ô danh. Chúng ta đã xoá bỏ cái ô danh đó, nhưng con cháu của các nạn nhân tài nào mà không ngậm ngùi? Đau đớn hơn, bây giờ ta làm thế nào mà biến cái khổ cực của người tắt thở thành một niềm an ủi cho họ được?”
Vậy đó, mà tại kì họp thứ ba của Quốc hội, để phát động chiến dịch, Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Hồ Chí Minh phát biểu: “Luật cải cách ruộng đất của ta chí nhân, chí nghĩa, hợp lí hợp tình, chẳng những là làm cho cố nông, bần nông, trung nông ở dưới có ruộng cày, nhưng đồng thời chiếu cố đồng bào phú nông, đồng thời chiếu cố đồng bào địa chủ”: Thật là lường láo, tráo trở và vô liêm sỹ hết chổ nói, Còn sự khốn nạn nào hơn thế nữa không?
Rồi sau hiệp định Gieneva, 1954. Cộng sản Bắc Việt lại ngông cuồng xua quân xâm lược miền nam, gây ra cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn thật vô cùng đau thương và ô nhục. Với thủ đọan và cuồng vọng chính trị, vào dịp tết nguyên đán cổ truyền Mậu Thân 1968, Hồ Chí Minh và cộng sản Bắc Việt đã phản bội một thỏa hiệp song phương về một cuộc hưu chiến trong 72 giờ để cho đồng bào hai miền Nam-Bắc được vui Xuân đón tết, cộng quân Bắc Việt đã bất ngờ tiến hành cuộc tổng tiến công và nổi dậy đồng loạt nổ ra vào đêm 30 rạng 31 tháng 1 năm 1968 (Ngày mồng một Tết Mậu Thân). Từ vĩ tuyến 17 đến Cà Mau các lực lượng vũ trang cộng quân Bắc Việt bất ngờ tiến công rộng khắp vào 6 thành phố lớn, 44 thị xã, hàng trăm quân lỵ, chiếm một số nơi. Hiệu lệnh mở màn cuộc tổng tấn công là bài thơ chúc Tết của Hồ Chí Minh:
“Xuân này hơn hẳn mấy Xuân qua,
Thắng trận tin vui khắp nước nhà.

Nam Bắc thi đua đánh giặc Mỹ,

Tiến lên! Toàn thắng ắt về ta.”
Để tăng tính bất ngờ, thời điểm cuộc tấn công diễn ra đúng vào giao thừa, thời điểm mà quân đội Việt Nam Cộng hòa lơi lỏng phòng bị, nhiều binh sỹ đang nghỉ về quê ăn Tết theo hiệp ước song phương về cuộc hưu chiến đó. Cùng với hàng chục ngàn ngôi nhà ở các đô thị, làng mạc khắp miền Nam bị tàn phá, với hơn 7.000 đồng bào Huế bị cộng quân tàn sát tập thể bằng các hình thức đập đầu, chôn sống, tất nhiên gieo gió ắt phải gặt bão: phía cộng quân Bắc Việt cũng có 113.295 giặc cộng phải đền tội trong chiến dịch này: Còn sự khốn nạn nào hơn thế nữa không?
Vẫn với cuồng vọng chính trị và phản bội những hiệp ước đã ký kết, vào mùa hè 1972, cộng quân Bắc Việt lại xua quân qua vùng phi quân sự Hiền Lương, Trung Lương, Bến Hải thuộc giới tuyến 17, vào ngày 30 tháng 3 năm 1972, đánh chiếm tỉnh Quảng Trị. Quân đội bắc Việt đã dùng đại pháo bắn trực diện vào đoàn người di tản, nghiền nát hơn 30.0000 thường dân vô tội đang di tản trên đoạn đường 9 km từ Thạch Hãn vào Mỹ Chánh, tất nhiên trong chiến dịch này phía cộng quân cũng có hơn 14.000 cán binh Bắc Việt đã phải đền tội: Còn sự khốn nạn nào hơn thế nữa không?
Sau Hiệp định Paris được ký kết ngày 27 tháng 01 năm 1973, với một trong những điều khoản quan trọng của hiệp định là Ngừng bắn trên toàn Việt Nam sẽ bắt đầu từ 27 tháng 1 năm 1973: với tất cả các đơn vị quân sự ở nguyên vị trí. Mọi tranh chấp về quyền kiểm soát lãnh thổ sẽ được giải quyết bởi uỷ ban quân sự liên hợp giữa hai lực lượng của Việt Nam Cộng hòa và Chính phủ bù nhìn “Cách mạng lâm thời Cộng Hòa miền Nam Việt Nam”. Trong vòng 60 ngày, sẽ có cuộc rút lui hoàn toàn của quân đội Mỹ và đồng minh cùng các nhân viên quân sự Mỹ ra khỏi Việt Nam Cộng hòa. Các bên không được tăng cường binh lính, nhân viên quân sự, vũ khí, đạn dược hoặc vật liệu chiến tranh vào Nam Việt Nam, trong trường hợp để thay thế thì phải theo nguyên tắc một-đổi-một. Hoa Kỳ sẽ không tiếp tục can thiệp quân sự vào “các vấn đề nội bộ” của Nam Việt Nam. Ấy vậy, trong khi quân đội Đồng Minh Hoa Kỳ và quân lực Việt nam cộng hòa nghiêm chỉnh chấp hành hiệp định, thì phía cộng quân Bắc Việt lại bội ước, ngang nhiên vi phạm trắng trợn Hiệp định, tăng cường du nhập các loại vũ khí sát thương của Nga cộng và Tàu cộng à các chiến khu ở Miền nam và liên tục mở các cuộc tấn công vào các đô thị Miền nam, giết hại hàng trăm ngàn đồng bào Miền nam và biến hàng triệu người khác thành nạn nhân của chiến cuộc. Mặc khác, cộng sản Bắc Việt còn huy động cả nhiều sư đoàn quân đội Bắc Hàn và quân đội Nhân Dân Giải Phóng Trung Cộng tham giâ vào cuộc chiến tranh xâm lược miền nam, sử dụng cả vũ khí và con người ngoại bang để giết hại đồng bào ruột thịt của mình, đồng thời, cộng sản Bắc Việt cũng cổ xúy cho Hải Quân Trung Cộng đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của tổ quốc, nơi quân đội Việt Nam Cộng Hòa đang trấn giữ, để đến ngày hôm nay, Trung cộng tiếp tục cưỡng chiếm cả Quần đảo Tường Sa, bắn giết ngư phủ Việt nam khi họ đang khai thác tài nguyên biển ngay trên lãnh hải của mình, và chính quyền cộng sản Việt nam vẫn tiếp tục im lặng một cách đớn hèn: Còn sự khốn nạn nào hơn thế nữa không?
Đầu năm 1975, với vũ khí của Nga Sô và Trung Cộng, cùng với nhân lực của Mao Chủ Trạch Đông và Kim Nhật Thành, cộng quân Bắc Việt xua quân xâm lược toàn lãnh thổ của Việt Nam Cộng Hòa, xóa tên một quốc gia trên bản đồ thế giới, mang đâu thơng chết chóc cho hàng triệu người, cùng với việc cưỡng chiếm hoàn toàn Miền Nam, cộng sản Bắc Việt đã nhuộm đỏ cả đất nước Việt Nam, biến dân tộc Việt nam trở thành một dân tộc man di mọi rợ, đưa đất nước Việt nam tụt hậu hàng thế kỷ so với các nước cùng Châu lục trong khu vực. Với chiêu bài gải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, Cộng sản Việt Nam đã sát hại hàng triệu người dân Miền Nam trong các cuộc tấn công lấn đất giành dân đó. Nhưng vẫn chưa hết, sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, cộng sản Việt nam đã bắt đưa đi đày tại các trại tù cải tạo 1040.000 người bao gồm các sỹ quan hạ sỹ quan và quân cán chính của Quân Lực Việt Việt Nam Cộng Hòa, Chức Sắc các Tôn Giáo, lãnh tụ các đảng phải chính trị, các dân biểu của Việt Nam Cộng Hòa mà chúng gọi là “ngụy quân ngụy quyền”, trong số đó 95.000 người chết trong các trại tù cải tạo do ốm đau bệnh tật hoặc tra tấn nhục hình. Ngoài ra từ năm 1975 cho đến 1987, nhà cầm quyền cộng sản cũng đã tử hình 100.500 người vì các tội “phản động” và “bóc lột nhân dân” vì một số họ là chủ sở hữu của một số nhà máy xí nghiệp, hay một số cơ sở kỹ nghệ và thương mại ở Miền Nam.Với chính sách cai trị “chuyên chính” và trả thù một cách dã man đối với thân nhân những người bị quy tội “ngụy quyền bán nước” hay tư sản hút máu mũ của nhân dân” đã khiến hơn 3.000.000 người Việt nam, mà không ít là nhân sỹ trí thức đã vượt ngàn trùng sóng gió của đại dương để đi tìm tự do, và đã có hơn 1.500.000 người đã chết trên biển cả do bị bắn chết vì tội “phản quốc” hoặc vì bão tố hay rơi vào tay hải tặc: Một số liệu tổng quát là từ “Sau Ngày Hòa Bình Lập Lại” nhà cầm quyền cộng sản Việt nam đã trực tiếp và gián tiếp sát hại 1.750.000 người: Còn sự khốn nạn nào hơn thế nào chăng?
Cũng từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi Lê Duẫn, Trường Chính và một số thuộc hạ trong bộ chính trị của cộng sản Việt nam, sau chuyến vào thăm và tiếp nhận chiến lợi phẩm là 16 tấn vàng từ Nha Phát Hành Ngân Hàng Quốc Gia Việt Nam, trở về Hà Nội, Lê Duẫn đã tuyên bố trước Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam rằng, để Hà Nội tiến kịp Sài gòn thì phải mất 30 năm nữa, nhưng để Sài gòn “thoái kịp” Hà Nội thì chỉ cần 3 năm thôi, nên đảng và nhà nước CSVN đã áp dụng biện pháp này thông qua các chiến dịch cải tạo tư sản, đổi tiền, tịch biên nhà cửa của các sỹ quan, binh sỹ của QLVNCH cũng như của các nhà tư sản, hạ phóng tầng lớp trí thức ở các đô thị Miền nam xuống các “vùng kinh tế mới” và chi viên cán bộ nòng cốt ở miền bắc XHCN cùng thân nhân của họ vào làm nòng cốt cán bộ và dân cư ở các đô thị Miền nam, và đúng vậy chỉ 3 năm Sau đó, tức là đến năm 1978, cả Miền Nam trở nên điêu tàn, dân chúng Sài gòn phải ăn khoai sắn, bo bo để tồn tại, đây là những loại “cao lương” của Bác và đảng mà trước năm 1975 đồng bào Miền nam chỉ dùng để nuôi gia súc. Điều đang chú ý trong khoản thời gian này nhiều nhà “tư sản” bị tịch biên nhà cửa, bị đưa đi cải tạo hoặc bị tử hình, trong khi tổng tài sản mà họ sở hữu lúc bấy giờ chỉ bằng (1/1.000.000) một phần triệu giá trị tài sản của các “đồng chí” Tư Sản Đỏ hiện nay như Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Sinh Hùng, Nguyễn Phú Trọng, Lê Đức Anh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu. Vậy tại sao không gọi các “đồng chí” này là những tên tư sản bán nước hút máu nhân dân: Còn sự khốn nạn nào hơn thế này chăng?
Tưởng cũng cần nhắc lại rằng, trong cuộc chiến tranh xâm lược Miền nam từ 1960 cho đến 1975, cộng sản Bắc Việt đã sử dụng các chùa chiền, các cơ sở tôn giáo để trú ẩn, chúng cũng đã kích động một số trí thức ngông cuồng và xuẫn động ở miền nam thành lập các khối đối lập, như Tư Tưởng, Đồng Dao, Đối Diện, Đứng Dậy… để lên tiếng chống lại chính quyền Miền Nam với những tên trí thức ngông cuồng và xuẫn động “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản” như Lê Văn Nuôi, Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm, Trương Thìn và một số trí thức ngây thơ chính trị mà hám danh khác như Huỳnh Tấn Phát, Trịnh Đình Thảo, Nguyễn Hữu Thọ, Dương Quỳnh Hoa, Trương Như Tảng, Tôn Thất Dương Kỵ , Tôn Thất Dương Tiềm, Ngô Kha, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, Phan Thuận An, Trần Vàng Sao, Lê Gành, Tràn Phá Nhạc, Võ Quê v.v…Còn một số khác thì khôn hơn, tuy thích Việt Cộng, nhưng không dám đi theo. Chúng vẫn ăn cơm quốc gia, nhưng lại chỉ trích chế độ miền Nam. Đó là bọn mang danh thành phần thứ ba như Trần Ngọc Liễng, Lý Qúy Chung, Nguyễn Hữu Chung, Lý Chánh Trung, Dương Văn Ba, Ngô Công Đức, Cộng sản bắc Việt đã sử dụng những tên “trí thức mù” này để xuống đường đấu tranh chống chính quyền Miền nam một cách vô cùng cực đoan, thế những sau khi cướp được chính quyền, thì nhà cầm quyền cộng sản Việt nam lại cấm tất cả các hoạt động tôn giáo, cấm tất cả các cuộc xuống đường của những người yêu nước thực sự, muốn nói lên tiếng nói yêu nước thương nòi của mình trước hiểm họa ngoại xâm, nhiều chức sắc của các tôn giáo vẫn tiếp tục bị bắt bớ, bị quản chế, bị giam cầm chỉ vì họ được gọi vào chức vụ và có đầy ân tứ để chấn hưng và phát triển đạo pháp của họ, như Đại Lão Hòa Thương Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ, Thượng Tọa Thích Thiện Minh, Thích Mạnh Thác, Thích Tuệ Sỹ, Thích Không Tánh… như các Linh Mục Trần Đình Thủ, Nguyễn Văn Vàng, Nguyễn Văn Luân, Nguyễn Văn Lý, Ngô Quang Kiệt… Nhiều nhân sỹ trí thức, sinh viên học sinh, và thanh niên yêu nước vẫn tiếp tục bị theo dõi, bị sách nhiễu, bị bắt bớ giam cầm, như Anh Ba Sài Gòn Phan Thanh Hải, Kỹ Sư Đỗ Nam Hải, Bác Sỹ Nguyễn Đan Quế, Luật Sư Nguyễn Bắc Truyển, Bác Sỹ Phạm Hồng Sơn, Luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Lê Trần Luật, Lê Quốc Quân, Cù Huy Hà Vũ, Bùi Thị Minh Hằng, Phạm Thanh Nghiêng, Nhạc Sỹ Việt Khang Võ Minh Trí. Một số nhà Báo tự Do vì lòng yêu nước mà tiếp tục bị sách nhiễu bị theo dõi và bị đe dọa đến tính mạng, bằng những vụ tại nạn giao thông do cơ quan an ninh dàn dựng như Tiến Sỹ Nguyễn Xuân Diện, Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu, Nguyễn Khắc Toàn, Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vy, Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Đỗ Thị Minh Hạnh, Ta Phong Tần và đặc biệt là những sỹ phu như Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung và còn nhiều nhiều nữa… Thậm chí một số những người yêu nước này có thể đã bị thủ tiêu ngay trong nhà biệt giam như Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải chỉ vì anh ta dám lên tiếng chống lại sự xâm lăng lãnh thổ, lãnh hải của nhà cầm quyền Tàu Cộng. Chuyện thật như đùa ở đất nước Việt nam cộng sản này ấy là yêu nước là có tội, thậm chí là một trọng tội: Còn sự khốn nạn nào hơn thế này nữa không?
Kính thưa quý vị,
Tất nhiên vẫn còn 1001 cái khốn nạn khác nữa trên đất nước Việt nam cộng sản này mà trong khuôn khổ của một bài tâm bút, chúng tôi không thể nào nêu lên đây một cách đầy đủ và trọn vẹn được. Tâm nguyện của chúng tôi là xin trình bày lại một phần nhỏ những đau thương của người dân Việt nam do Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam mang lại, với lòng mong muốn là người dân Việt Nam dù trong hay ngoài nước, dù là thế hệ hôm nay hay mai sau, sẽ không bao giờ quên được tội ác chống lại loài người cũng như tội ác diệt chủng của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt nam.
Cuối cùng, chúng tôi xin được nêu lên một tự vấn mà chính chúng tôi chưa tìm được lời giải đáp cho mình ấy là: ĐẤT NƯỚC ĐÃ BAO GIỜ KHỐN NẠN NHƯ THẾ NÀY CHĂNG?

Những ngày trước tháng Tư đen năm 2012
Nguyễn Thu Trâm

 Thiên chức ” Nhà Báo” của Xã nghĩa VNCS Phải làm gì ?

Những ai định cư tại Đan Mạch chắc hẳn những lần gặp nhau của lứa tuổi sồn sồn từ 40-50 đều có câu chào đầu tiên: ”Sao bây giờ làm gì ?” – Nụ cười nửa miệng với câu trả lời : ” Nhà Báo” rồi cùng nhau thông cảm lẫn nhau. 90% vì lý do tuổi tác, cái lứa tuổi dang dở hầu như đều tốt nghiệp ” Tiến sĩ Xã Hội Học ” cũng xứng đáng cho đát nước nhỏ bé đặt con người là tài nguyên thiên nhiên.
Câu chuyện trên là biểu hiện cho sự khó kiếm công ăn việc làm của những người tỵ nạn lớn tuổi nên phải nhận trợ cấp xã hội lâu dài. Những người không có bằng cấp ”Tiến sĩ” thì may mắn tìm được việc làm hoặc tự lập mở một cửa tiệm ăn v..v.. Tại VN hiện giờ cũng rất may mắn có rất nhiều ” tiến sĩ ” đang cầm cân lẩy mực trong trung ương đảng. Các nhà cao cấp trong bộ máy Hà Nội thật là tài tình sáng suốt vì có bằng cấp thường là ”thạc sĩ – tiến sĩ ” đúng là một xã hội ưu việt. Thời VNCH có được cái bằng Tú Tài là oai lắm rồi. Rất là khó có vấn đề mua bán bằng cấp. Hồi đó có thi đậu cũng chỉ nhận cái giấy C/C tạm thay bằng Tú Tài, nếu có giả thì cũng dễ, chỉ cần ăn cắp con dấu của Bộ Quốc Gia Giáo Dục hoặc dùng hình người có bằng thật gắn hình mình lên. Tuy nhiên người ta có thể điều tra không có trong số hồ sơ lưu là biết bằng giả ngay. Những nhân viên làm trong bộ Giáo Dục cũng không thể chạy mua bằng cấp được.
Nói đến ”Nhà Báo” Họ là những thông tín viên, ký giả, chủ bút, biên tập v..v.. làm việc cho một tờ báo hay một cơ quan truyền thanh-truyền hình. Có một điều lạ là không ai tự xưng là ”thạc sĩ nhà báo”- ”tiến sĩ nhà báo” hay ”cử nhân nhà báo” ở trong xã hội VN hiện nay. Không lẽ cả gần 700 tờ báo, hàng trăm đài phát thanh-truyền hình là những nơi tụ tập một đống người vô học không có bằng cấp? Người viết tin rằng các phóng viên báo chí là những người rất giỏi, rất bén nhậy. Nghiệp vụ của họ phải là người có một bộ não tuyệt hảo qua những phản ứng tự nhiên mau lẹ và khả năng viết lách sao cho người đọc dễ hội ý. Một điều quan trọng nữa là cái thiên chức của nhà báo là phải nói thẳng nói thật, tin tức chính xác nhằm cống hiến độc giả, khán thính giả đón nhận thông tin một cách trung thực bổ ích cũng là phần tạo nhiều thuận lợi cho xã hội hiểu biết thăng tiến . Nghị quyết 36 của đảng chắc là chẳng có nhà báo nào trong xã nghĩa VN thi hành, có lẽ vì các vị giữ đúng tôn chỉ độc lập nên chẳng cần đếm xỉa đến. Việc ký thỉnh nguyện thư tại Hoa Kỳ chẳng thấy một tờ báo nào trong nước đăng tin liên quan đến khúc ruột ngàn dặm đang sôi nổi chiến dịch thỉnh nguyện chính phủ can thiệp nhân quyền cho VN!! đúng là báo chí trong nước chống lại giao lưu văn hóa 2 chiều . Đáng lý ra Ô. ”Trọng Lú” phải ghi thêm một điều cấm thứ 20 mà ông quên! – nghĩa là ” CẤM BÁO CHÍ TRONG NƯỚC ĐĂNG TIN MỘT CHIỀU” . Thay vì nhờ báo chí phanh phui thì Ô mới đánh gục được anh Ba Dũng nhưng Ô. Lại ra điều cấm đảng viên đưa con cháu, họ hàng vào làm việc cho công quyền để cảnh cáo Ba Dũng là ông quá dại. Cả 3 đứa con Anh Ba Dũng đều có học vị tốt nghiệp ngoại quốc đều là ưu tú cả ! – Ba Dũng cười ruồi Ông và dân đen thì phì cười cái đảng CSVN ưu việt của Ông có một tổng bí thư đầy sáng suốt !!!!
Xin thưa với quý vị ký giả báo chí trong nước. Quý vị là một lực lượng mạnh nhất có thể cứu nguy cho đất nước, ngòi bút của quý vị còn mạnh hơn cả máy bay Sukhoi, tầu ngầm Kilo mua của Nga. Anh Việt- Khang chỉ là một nhạc sĩ làng mà biết nói lên tâm tư của mình qua lời ca tiếng hát biểu lộ tình yêu nước thương nòi, cớ sao quý vị lại im tiếng? hay là quý vị chịu cúi đầu nhục nhã nhận ơn mưa móc của đảng để sống qua ngày ? – Những công dân ”nhà báo” Đan Mạch, họ cũng chịu ơn mưa móc của xã hội, nhưng họ vẫn hiên ngang chẳng sợ một ai bắt bớ hay áp lực. Họ có mọi quyền như các công dân khác được luật pháp bảo vệ quyền làm người. Mời quý vị nghe tư cách làm báo của khúc ruột ngàn dặm sau những link dưới đây:
Người viết cũng xin thưa với quý vị làm báo trẻ ở cái phố Bolsa hãy suy nghĩ xem có cần thiết phải đa chiều hay không ? – Đừng để xẩy ra như một cái xe tải nổ bánh giữa freeways làm cản trở lưu thông !!
Chúng tôi sống tại Vương Quốc Đan Mạch học được người bản xứ tính thẳng thắn và trọng sự thật. Người Đan họ ý thức cao lắm . Ví dụ mình có ông hàng xóm rất thân, hàng ngày vui vẻ ngồi cùng nhau uống chai bia tắm nắng, nhưng chẳng may bạn uống nhiều quá có thể say rượu, nếu bạn lái xe mà họ cảm thấy không bình thường là họ gọi cảnh sát ngay. Không phải họ ghét bạn mà họ thương bạn và thương những người khác vì sợ bạn gây tai nạn khi lái xe.
Hãy lấy lại thiên chức nhà báo để cứu nước. Xin chân thành.
Đan Mạch ngày 09.03.2012
Vũ Đình Quyến


'Phải có cơ chế kiểm soát đồng tiền'

Nhà văn Nguyên Ngọc nhận xét nhiều người bất bình vì sự xa xỉ của những người có nguồn gốc tài sản 'kỳ
Nhà văn lão thành Nguyên Ngọc nhận xét nhiều người bất bình vì sự xa xỉ của những người có nguồn gốc tài sản 'kỳ lạ'.
Theo ông, "có lẽ không nước nào lại quản lý đồng tiền như ở Việt Nam".
"Ở một xã hội bình thường, đường đi của đồng tiền có dấu vết, chứ không ở đâu tiêu hàng tỉ như Việt Nam."
"Phải có cơ chế, luật lệ kiểm soát đồng tiền mới có thể chống tham nhũng, đưa xã hội trở lại bình thường, lành mạnh."
Ông cũng đề cập những lùm xùm quanh lễ cưới xa hoa của một số gia đình 'đại gia' gần đây.
"Người ta có tiền tiêu pha cũng là bình thường. Nhưng phải nhìn xung quanh xã hội khi mà nói chung dân còn khổ."


BINH LUAN
Tinh thần Diên Hồng trong thời đại tin học
Chúng ta không biết có bao nhiêu người tham dự trong Hội Nghị Diên Hồng vào năm 1284 khi vua nhà Trần hỏi ý kiến dân về quyết định chống hay hàng quân Mông Cổ.

Ta chung sống được với kẻ thù

Theo blog Huỳnh Ngọc Chênh

Họ xúi ta đánh Mỹ và đánh lại chính đồng bào ruột thịt của ta để họ thừa cơ chiếm Hoàng Sa.
Muốn có món quà làm thân với Mỹ, họ xua hàng chục vạn quân qua biên giới tàn sát đồng bào ta.  Vì muốn độc chiếm Biển Đông để tạo thế vươn lên xưng hùng với thế giới, họ xua quân tràn chiếm một phần Trường Sa của ta.  Ngay hiện nay họ không ngớt hăm he chiếm nốt phần còn lại của Trường Sa, không ngớt bắn giết, trấn lột ngư dân ta trên Biển Đông…

Tiên Lãng: Màn sắp hạ, theo đúng tuồng tích

Dân Làm Báo - Trong khi đồng chí Thủ tướng anh minh "uy tín ngày càng lên cao" đang đăng đàn tại Ba Đình, đóng tuồng Bao Công Ba Dờ xử lý nồi canh lúc nhúc sâu cộm cán của đảng ta, thì tại Tiên Lãng, đảng Hải Phòng cũng rục rịch kéo màn, chuẩn bị tắt đèn cho vở tuồng Bao Công Ba Dờ xử án Tiên Lãng.
Tường thuật sự kiện CA vô cớ bắt người hôm 7/3


Bình An (Danlambao) - Ngày 7-3, anh em đàn ông trong nhóm biểu tình chống TQ tổ chức buổi gặp mặt và chúc mừng ngày quốc tế phụ nữ (8/3)
Ngoài nhưng anh em từng xuống đường nhưng ngày hè rực lửa, trong số này còn có các vị khách mời đặc biệt: Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Bác Lê Hiền Đức, Ts Nguyễn Quang A, Nhà Văn Ngọc Tiến, Nghệ Sĩ Tạ Trí Hải….
Ngỡ tưởng buổi gặp mặt sẽ diễn ra trong êm đẹp, nhưng ngay từ khâu chuẩn bị đã xảy ra khá nhiều rắc rối. Đầu tiên là việc công an gây khó dễ với nhà hàng - nơi sẽ tổ chức buổi gặp mặt. Phía CA yêu cầu nhà hàng từ chối phục vụ những người yêu nước!
Ngay từ sáng sớm, ông Nguyễn Xuân Diện đã bị mời đi làm việc tại trụ sở CA, số 6 Quang Trung – Hà Đông.
Nhà văn Nguyễn Tường Thụy bị công an huyện Thanh Trì đưa giấy triệu tập và giữ lại.
Chủ nhà hàng bị công an mời đi làm việc.
Quanh khu vực nhà hàng nơi tổ chức buổi gặp mặt thì bị công an chốt chặn, ít nhất cả trong lẫn ngoài khoảng gần 100 khuôn mặt đủ loại.
Bên phía chính quyền nghĩ rằng họ bắt một số người đi làm việc và câu lưu thì sẽ khiến buổi họp bị hủy. Bất chấp nhiều khó khăn, buổi mặt mừng ngày quốc tế phụ nữ vẫn diễn ra lúc 18h30.
Mọi người tuyên bố lý do bữa tiệc. Cụ Lê Hiền Đức cũng phát biểu cảm tưởng và rất xúc động vì anh em No-U Hà Nội. Cụ cũng muốn biết nhưng tin trên mạng về thông tin thời gian vừa qua nhóm No-U HN cứ gặp nhau là bị sách nhiễu đúng hay sai.
Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh cũng có lời phát biểu cảm tưởng về việc vinh danh những người phụ nữ đã từng xuống đường biểu tình phản đối TQ.
Mọi người cũng không quên vinh danh một người phụ nữ yêu nước đang bị giam cầm một cách vô cớ là chị Bùi Thị Minh Hằng.
Buổi tiệc diễn ra rất vui vẻ và có nhiều tiết mục văn nghệ được diễn ra. Các tác phẩm thơ văn đều nói đến hình ảnh nhưng người phụ nữ yêu nước những người mẹ người chị người em….


Anh Chí Tuyến, trong tâm trạng đầy cảm xúc đứng lên đọc thơ. Bài thơ của anh làm cả khán phòng im lặng, có người rưng rưng nước mắt.
Buổi tiệc kết thúc sớm, mọi người vẫn không quên nhưng người bạn bè đang bị câu lưu tại đồn công an một cách vô cớ. Rời khỏi nhà hàng, nhiều anh em cùng chia nhau ra đến những đồn công an nơi đang giam giữ trái phép những người yêu nước.
Một số người dến số 6 Quang Trung đợi ông Diện, nơi ông đang bị câu lưu. Còn tất cả những người còn lại, khoảng 50 người cùng đến trước công an Huyện Thanh Trì đấu tranh đòi thả nhà văn Nguyễn Tường Thụy.


Cả một câu chuyện dài quanh việc đòi thả nhà văn Nguyễn Tường Thụy. Mọi người  yêu cầu CA phải thả người, nếu có tội thì phải có lệnh bắt chứ không thể có hành vi thích thì bắt như thế được. Đáp lại, phía công an không tiếp, thậm chí còn cho cảnh sát cơ động đến để hù dọa.


Tinh thần đoàn kết của mọi người làm cho phía công an không có cách nào gây khó dễ thêm. Đâu đó có tiếng của Em Bé Cải “Bố Thụy ơi”, BN thì chú Thụy ơi…. Sau đó là nhưng tiếng hô vang "công an thả người, thả người, thả người...", dân cư chung quanh đến ngày một đông, Mọi người được dịp nói cho nhân dân hiểu nhưng quyền căn bản của họ. Gần 200 người dân đứng xung quanh ủng hộ.
Phía công an không biết làm sao đành rút hết quân vào trong, đồng thời họ cho gọi một nhóm dân "anh chị", đầu trọc săm trổ đầy mình đến đe dọa mọi người, những người này còn định đánh một số anh em khác, nhưng chính họ đã bị những người Yêu nước dạy bảo giáo huấn lại.


Cuối cùng công an không biết phải làm sao đành phải thả người. Thật sự là chính họ chứ không phải ai khác là người tự làm xấu bộ mặt mình, theo lời kể, anh Thụy bị bắt người, xé áo cưỡng chế.  Thật là một trò lố lăng vô cùng.
Nhà văn Nguyễn Tường Thụy được thả ra, nhưng mọi người vẫn không quên người chủ nhà hàng vẫn còn đang bị câu lưu tại công an thị trấn Văn Điển.
Tất cả mọi người lại thẳng tiến đến đó đòi người, lại vẫn tiếp tục những trò lố của công an diễn ra. Một người lạ mặt từ đâu đến quát "làm gì đó",  rồi hắn dùng cùi trỏ đánh thẳng vào cằm anh Chí Tuyến một cách vô cớ. Sau đó, hắn bị mọi người bao vây, tên này toan đã bỏ chạy nhưng đã bị anh em bắt lại giao cho công an. Càng bất thường hơn, phía công an không cho người bị đánh và nhân chứng vào, thật là một trò hề . Sau đó nhờ sự bao dung của anh Chí Tuyến, tên AN giả dạng côn đồ kia xin lỗi đã bỏ qua. Điều đáng nói và buồn cười ở đây là sự việc xẩy ra trước mặt của rất nhiều công an thị trấn Văn Điển.

Bị nhân dân bắt giữ vì thói côn đồ, mặt hắn vẫn tươi cười vì vào nhà của mình (ảnh Nguyễn Hữu Vinh)

Lại như ở công an huyện Thanh Trì, trước nhưng tiếng hô vang đòi thả người, nhân dân chung quanh đều đến chứng kiến và ai cũng hiểu việc làm sai trái của cơ quan công an. 

Hàng trăm người dân hiếu ký kéo đến ủng hộ

Cuối cùng công an đã phải thả  chủ nhà hàng, người bị bắt vì đã phục vụ buổi tiệc.
Qua sự việc trên, chính công an họ đang dần dần làm mất chữ nhân dân trong chính họ. Họ sài tiền thuế của nhân dân nhưng lại đi đàn áp bắt bớ nhân dân, đến một lúc nào đó chính họ sẽ bị nhưng kẻ đang sai khiến họ bỏ rơi. 
Có lẽ, chính các ông công an huyện Thanh Trì và thị trấn Văn Điển, đặc biệt là công an huyện Thanh Trì cho Bình An tôi được sang mắt trước sự "liên kết" giữa các anh và nhưng tay anh chị giang hồ xã hội đen. Nếu hôm nay không có nhân dân tại đó, chắc chúng tôi đã được đàn em các anh (những tên đầu trọc săm trổ) cho một trận đòn rồi.

  1. người ham vuiMar 7, 2012 09:16 PM
    Thấy vui quá, Tôi thì lại ham vui, vui là chính, cho Tôi nhập bọn nha,
    Trả lời

    Trả lời

    1. Vui thật! Công an bây giờ phải nhờ đến côn đồ bảo kê. Đọc đoạn này mà không nhịn được cười:


      "Phía công an không biết làm sao đành rút hết quân vào trong, đồng thời họ cho gọi một nhóm dân "anh chị", đầu trọc săm trổ đầy mình đến đe dọa mọi người"
  2. Nhân Dân Viêt Nam bây giờ cả lũ, hầu hết đều là " lực lượng nòng cốt phản động".
    Đi đâu, cũng gặp toàn là phản động cả !. Và phản động nhiều tới mức Công An phải huy động đến lực lượng "chính quy côn đồ, du đảng" mà cũng không trị nỗi.

    Cuối cùng thì BCT của Đảng Cọng Sản Việt Nam rất đúng, khi họ quyết bán đứng , bán sạch cái "đất nước đầy cả lũ phản động" này cho TQ , rõ là Lãnh Đạo Đảng Ta cao tay ấn hơn nước bạn xa!
    Trả lời
  3. Chuyện này là thật sao ! Chế độ ta dân chủ gấp trăm lần thiên hạ mà.
    Trả lời

    Trả lời

    1. Tuổi Trẻ VNMar 8, 2012 12:40 AM
      Xin hãy xem youtube đễ coi VN dưới CS tự do như thế nào :

      http://www.youtube.com/watch?v=q-LZv9H0cHM&feature=related
  4. Hồ Cẩm ĐàoMar 7, 2012 09:53 PM
    Chỉ cần 10 người dân kẹp 1 thằng công an là chế độ này đi đời
    Trả lời
  5. Nếu xô sát xảy ra , có thể tướng Nguyễn Trọng Vĩnh lại cầm quân đánh giặc ngay trên đường phố Hà Nội .
    Trả lời

    Trả lời

    1. Tình Báo CIAMar 7, 2012 10:56 PM
      Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh về hưu rồi, nói ai nghe, mà vũ khí, đạn dược, tiền bạc đâu mà đánh với đấm! Không chừng ông ấy kêu công an bắt người cầm đầu nữa là nguy! Ha ha ha
    2. Nguyễn Tấn DũngMar 7, 2012 11:52 PM
      Nên mời Phùng Quang Thanh, Nguyễn Chí Vịnh. Chứ mời cở như cụ Võ Nguyên Giáp cũng không ăn thua đâu. Nghĩ hưu rồi, có còn quuyền gì mà nói ai nghe...
      Tội cho các cụ!
  6. Đừng có chọc giận nhân dân! Họ mà nổi khùng lên thì ôi thôi mấy chục cái đồn công an cũng bị quần chúng nhân dân thiêu rụi hết để tiêu diệt những con ký sinh trùng đang bám víu vào đảng cộng sản để lạm dụng quyền hành mà hà hiếp, bắt bớ người dân một cách vô cớ.

    Vùng lên nhân dân Việt Nam anh hùng,
    Thề cứu lấy nước nhà,
    Thề quét sạch bọn tham tàn, bán nước, hại dân!
    Trả lời
  7. Hay quá , nhân dân không còn vô cảm nữa đâu , cái coot yếu là mỗi anh chị em chúng ta phải cất cao tiếng nói , Lẽ Phải luôn thắng . Sao không thấy Phương Bích nhỉ
    Trả lời
  8. @Rock and RollMar 7, 2012 10:09 PM
    Bạn. nói rất đúng nhân dân một lòng đoàn kết thì hông có thế lực nào có thể đàn áp đè nén được. Đã đến lúc chúng ta phải vùng lên chống lại bọn tay sai công an hèn với giặc ác với dân đồng bào ơi!
    Trả lời
  9. quan chung tu phatMar 7, 2012 10:28 PM
    nhân quyền và công lý đang được thực thi. Người dân hãy tiếp tục phát huy nhé, lẽ phải thuộc về nhân dân, chúng ta không đi xin xỏ ai, đây là quyền của mỗi người, mà sao bắt được cái thằng kia mà lại không tẩn cho một trận nhỉ. Lũ ch..ó má cộng sản cần phải dạy cho một bài học...
    Trả lời
  10. Những ngọn cờ đầuMar 7, 2012 10:41 PM
    Hoan hô những ngọn cờ tiên phong cho dân chủ, và cả những người dân đã sát cánh bên họ. Thức dậy đi dân tộc VN.
    Trả lời
  11. cù Huy Hà BãoMar 7, 2012 10:45 PM
    Cộng sản nước nào cũng quá ngu
    Tham lam bủn sỉn bắt dân tù
    Độc quyền xây dựng công an trị
    Bão lũ cứu người chẳng một xu
    cộng sản ác ôn như quỉ sứ
    Lưu manh pháp luật đánh đòn thù
    Việt Khang anh Hải rồi anh Vũ(@)
    Nước việt ghi danh đến vạn thu
    @(,điếu cầy,Cù Huy Hà Vũ)
    Trả lời
  12. Thật buồn cho cái chính quyền này. Bây giờ đốn mạt tới mức CA phải cậy nhờ tới Côn đồ để hành hung người dân. Chắc sắp cáo chung đến nơi rồi
    Cũng như bạn Rock and Roll, rất vui vì người dân ngày càng không vô cảm và biết đoàn kết hỗ trợ cho nhau. Nếu có nhiều cuộc tập dợt như vậy, ở bất cứ đâu người dân tự bảo vệ cho nhau trước cường uyền thì cái xấu không thể tác oai tác quái. Người dân Ô Khảm ở TQ đuổi cả một chính quyền phản động ra khỏi địa phương của mình để tự tổ chức bầu lãnh đạo cho mình. Bao giờ VN làm được như vậy?
    Một biện pháp không kém phần quan trọng là thuyên truyền để nhiều người biết vào đọc các Blog tự do. Đọc được sự thật mà đảng muốn bưng bít. Sư thật đó chính là điều mà đảng run sợ
    Trả lời
  13. Làn sóng đấu tranh trong và ngoài nước đang mạnh mẽ hơn lúc nào hết. Trong nước là lực lượng nông dân mất đất, trí thức yêu nước chống Trung cộng và phản đối bán nước là lực lượng công nhân bị bóc lột tại các khu CN. Hải ngoại là bà con kiều bào với các cuộc tiếp xúc với các tổ chức quốc tế đòi hỏi nhân quyền cho dân Việt.

    Phong trào này sẽ nhấn chìm chế độ trong một ngày không xa. Chân thành khuyên những người được gọi là CA đang làm nhiệm vụ vì miếng cơm manh áo rằng: Hãy biết giữ đức, giữ nhân tính để không làm điều ác với dân, từ đó mà giữ mạng sống của mình và gia đình sau này.
    Trả lời
  14. Trong vòng 3 ngày nữa sẽ có một số mạng CA ở Hải phòng phải đền tội. Bao nhiêu thằng thì pafkon chờ tin nhé
    Trả lời

    Trả lời

    1. Làm đi, đã nói là phải làm mới thật anh hùng. Chúng tôi đang chờ tin đây.
  15. Các bác trong nước có thể biết, theo sự ước tính số lượng Công an Việt Nam là bao nhiêu, từ phường xã, quận huyện, tỉnh thành, cho đến TƯ ? Số lượng - theo sự ước tính - bộ đội Việt Nam bao gồm tất cả các binh chủng là bao nhiêu ? Thank you.
    Trả lời
  16. Hành động phá đám , bắt người vô cớ tùy tiện trơ tráo, bất chấp pháp luật như vậy thì chính quyền và cảnh sát "nhân dân"đã quay súng chĩa vào Nhân dân yêu nước, yêu tự do. N/Q TW4 đã tự bóc trần mặt nạ, đảng CSVN và chính quyền hiện nay đã phản lại dân tộc, tăng cường đàn áp nhân dân yêu nước. Đàn áp Nhân dân hòng cứu vãn vai trò độc quyền lãnh đạo đã mất trong đời sống xã hội, đảng CSVN đã trở thành vật cản sự phát triển lành mạnh của đất nước Ta. Bộ chính trị trở thành nhóm người nô lệ, cố kết với nhau làm tay sai cho Tàu và để giữ chính quyền tham nhũng có lợi cho nhóm cầm quyền chóp bu. Đã đến lúc TW đảng phải : tự cải tổ nền chính trị, theo hướng đa nguyên, đa đảng, dân chủ cho nhân dân; hoặc Nhân dân và lực lượng tiến bộ trong nước và quốc tế sẽ làm cuộc cách mạng để thay thế chế độ chính trị đang cản trở tiến trình phát triển và văn minh của Đất nước Việt Nam nghèo khó này ! ?.
    Trả lời
  17. Mang danh là chính quyền nhưng chuyên làm trò nhơ bẩn với người dân.Đó là biểu hiện mạt vận của chế độ độc tài.
    Trả lời
  18. Hoàng sa ViệtnamMar 7, 2012 11:35 PM
    Nhân dân Việtnam chúng ta hãy tìm những con buôn lậu chất nổ để gây cho bọn chó đảng CSVN những bài học như ĐOÀN VĂN VƯƠN ở Tiên Lãng Hải Phòng.
    Có như vậ bầy chó săn (Công an ) của đảng sẽ chạy té đái và iả ra quần.
    Hoan hô quý vị đã làm những việc cần có cho mọi ngừơi muốn có Tự-do.
    Trả lời
  19. Mai này khi tranh đấu trước đồn công an, mọi người cho phát bài ca Anh Là Ai của nhac si Việt Khang là chúng sẽ cúi đầu nhục nhã
    Trả lời
  20. Càng ngày càng lộ rõ bộ mặt phản nước hại dân bằng cách trù dập người yêu nước, bắt tay với côn đồ, xã hội đen hoành hành một dãi giang sơn gấm vóc cũng từ bọn chúng mà ra.
    Dân Việt chỉ còn chờ ngày tống tiễn lũ khốn nạn về nơi chúng sinh ra, ngày ấy gần lắm... rất gần.
    Trả lời
  21. Thấy các chú các bác "vùng lên", Em vui buồn lẫn lộn!?
    Vui là vì trong khó khăn nguy hiểm, trong sự kềm kẹp khắt khe và có thể chuyện tù đày khó tránh...Nhưng các chú các bác, các nhân sỉ, trí thức dù tuổi già sức yếu, dù trăm công ngàn việc vẫn đứng lên tranh đấu cho cái quyền làm người, cái quyền tự do cùa dân Việt.
    Còn buồn là bỡi. Chín mươi triệu dân, chỉ chừng đó người yêu nước thôi sao? Hay những người còn lại không yêu tự do, dân chủ? Cuộc đấu tranh này đâu phải của riêng ai.
    Cha ông ta đã đỗ bao nhiêu máu xương để mưu cầu hạnh phúc, tự do. Những người chưa nằm xuống thì hôm nay trút hết chút "hơi tàn lực cạn" còn lại để đấu tranh, mà nào đâu phải đấu tranh cho quyền lợi của riêng họ!? mà cho thế hệ kế tiếp và tiếp sau nữa đó chứ? Vậy thế hệ trẻ đâu? rường cột nước nhà đâu, sức dài vai rộng đâu? Thức tỉnh và đứng lên, kê vai gánh vác đi chứ? Đã có các bác, các chú các cây Đa, cây Đề đi trước. chúng ta chỉ mỗi việc nối bước theo sau...thế mà trong "trận chiến này"...!?
    Và cái buồn hơn: cũng là con hồng cháu lạc, cũng máu đỏ gia vàng, cũng biết đau trong nổi đau chung của người Việt yêu nước, cũng muốn tranh đấu cho chính nghĩa công bằng...Nhưng chẳng biết làm sao để góp một bước chân vào trong đoàn biểu tình yêu nước, không thể giúp một tay nâng cao khẩu hiệu đấu tranh...Em cảm thấy có tội với quê hương, có lỗi với mọi người dân Việt chân chính, không xứng đáng với bao hy sinh của các Chú, các Bác. Đành vậy! bỡi sự phân tán ly hương, rất mong một ngày được bước theo bước chân của các Bác, các Chú chính trên con đường tranh đấu này. Chúc các Bác, các Chú luôn mạnh khỏe để dìu dắt cháu con đấu tranh cho sự tiến bộ, công bằng và dân chủ cho dân tộc Việt Nam
    Trả lời

    Trả lời

    1. buồn lắm thật xấu hổ cho những người mạnh đâu châu đó, thời VNCH thì họ cũng là tay sai đắc lực, sau năm 1975 họ laị là tay sai cho CS
      Đại đa số dân sợ chết, chỉ biết nịnh nọt đi bằng đầu gối để lo cho cái miếng ăn. há miệng chờ sung rụng
  22. Một lý tưởng mà trùm sư phụ, giáo chủ của quê hương nơi khai sinh bệnh ung thư Max- lê, 70 năm điên dại ôm lấy đã dìm cả thành trì LBxô viết xuống tận đáy của lạc hậu, nghèo túng, leo tận đỉnh của độc ác bạo tàn… Chúng nó đã từ bỏ khối ung đã hơn 20 năm ( từ1991 ). đến bây giờ các quốc gia vô phúc bị đại họa CS ấy dù đã thay máu, vẫn bị ảnh hưởng đủ loại ren của căn bệnh U ác tính : như tham nhũng, độc tài lạc hậu, nghèo túng và độc ác..

    Tại sao? ở VN là loại học trò của CN Max nhà cầm quyền cố duy trì khối Ung thư này mãi ?;
    vì bệnh nặng nên con bệnh mất trí, điên dại đủ thứ để đón nhận tử thần, nên những động thái như trên là tất yếu. Cả đất nước đang tang thương vì bệnh Ung thư Max Lê. Quá đau xót…
    Trả lời
  23. Hậu duệ Nhân Văn Giai Phẩm.Mar 8, 2012 02:18 AM
    Đây là việc thực hiện NQTƯ4 của đảng csVN đánh vào "thế lực thù địch" là những người yêu nước VN. Nếu không có lệnh của đảng, chả thằng CA và côn đồ nào dám làm việc trơ tráo, điên khùng, bẩn thỉu này. Đảng, công an và côn đồ là một bầy đàn từ lâu rồi.
    Trả lời
  24. Trước đây, khó mà tưởng tượng một cảnh người dân vây đồn công an đòi thả người và làm cho công an phải chịu khuất phục. Các anh chị em đấu tranh cho tự do dân chủ ở Hà Nội đã đi đúng hướng. CS bày trò bắt nguội để khủng bố tinh thần mọi người với mục đích làm cho họ sợ hãi, trùm chăn lo phận mình, và mất đoàn kết. Nhưng khi đã vượr qua sợ hãi, tình đoàn kết của anh chị em đã làm cho CS phải thất bại trong nhục nhã: chúng phải gọi côn đồ đến để bảo kê, chúng phải thả người. Thay cho tâm trạng lo sợ bị công an bắt về đồn trước đây bằng hành động tự đi đến đồn công an (chấp nhận có thể bị bắt), chúng ta đã chiến thắng. Nếu hình thức đấu tranh ôn hòa này được nhân rộng thì hay biết mấy. Bất cứ nơi đâu, khi thấy công an bắt người vô tội, chúng ta hãy lên tiếng. Càng nhiều người lên tiếng càng tốt.
    Trả lời
  25. THANGKHOSAIGONMar 8, 2012 02:46 AM
    KÍNH THƯA CHƯ VỊ ĐƯƠNG THỜI.
    Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Bác Lê Hiền Đức, Ts Nguyễn Quang A, Nhà Văn Ngọc Tiến, Nghệ Sĩ Tạ Trí Hải….V.V...
    chưa có tiếng súng,chưa có tiếng nổ,những dân oan,những người yêu nước,các nhà bất đồng chính kiến,các tôn giáo thuần túy,thân nhân có người thân tự nhiên chết trong đồn công an.v.v...vẫn là những người bị trị,đã bị trị thì nào là áp bức bất công ,cướp đất đai tài sản,khũng bố đàn áp,đánh đập ,bắt bớ giam cầm mọi thành phần nhân dân vẫn phát triễn ngày càng tàn bạo hơn.
    vây thì tại sao mọi người cứ mãi chọn phương án ôn hòa đối với cường quyền cộng sản ba đình,chúng ta hãy dũng cãm noi gương anh ĐOÀN VĂN VƯƠN,với cường quyền cộng sản vn người dân không thễ dùng ôn hòa đễ đối đáp,chúng ta phải chấp nhân mất đễ dân tộc được,ÔN HÒA, MẤT MÁT,THIỆT HẠI SẼ THUỘC VỀ NHÂN DÂN,
    con đường sống của dân tộc vn,và dộc lập cho tổ quốc thân yêu không thễ đến bằng ôn hòa,chúng ta chấp nhận mất đễ dân tộc được tự do dân chủ,tổ quốc được đôc lập toàn vẹn trước họa xâm lược của hán cộng THÌ PHẢI HÀNH ĐỘNG THEO GƯƠNG ANH VƯƠN CÀNG SỚM CÀNG TỐT,CÀNG CHẬM THÌ MỌI KHỔ ĐAU CỦA DÂN TỘC,MỌI MẤT MÁT CỦA TỔ QUỐC SẼ CÀNG LƠN HƠN THÊM./.
    Trả lời
  26. CA phải thuê côn đồ làm bảo vệ ???Mar 8, 2012 02:47 AM
    hay quá!!!!!!
    Trả lời
  27. Nhân Dân vùng lênMar 8, 2012 02:57 AM
    Tất cả nhân dân cần đoàn kết chặt chẽ, ủng hộ những người yêu nước, yêu tự do và dân chủ một cách mạnh mẽ.

    Nếu ở bất kỳ đâu thấy bọn công an vô lại bắt người thì tất cả những người có mặt tại đó, những người đi đường nên dừng lại, tham gia bao vây công an thật chặt, tuyên tuyền cho anh em "xã hội đen" bị bọn công an sai khiến để họ hiểu rõ chính tà.

    Nếu họ còn tiếp tục hành động càn quấy, đe dọa đánh người thì bao vây luôn chúng thật chặt, khống chế chúng bằng số đông, nếu chúng đánh thì ta có quyền giáng trả tự vệ.

    Nếu tất cả dân Việt Nam đều làm như thế để bảo vệ những người yêu nước thì bọn chúng không thể làm gì được.

    Nếu chúng đánh đập chúng ta thì tất cả chúng ta hội đồng đánh lại chúng. Nếu chúng bắt một người thì chúng ta bao vây chúng giải phóng cho người đó.

    Nếu chúng giết chết một người thì chúng ta lập tức giết chúng.

    Nhân dân Việt Nam đừng sợ hãi bọn chúng mà phải làm cho bọn chúng sợ hãi chúng ta.
    Trả lời
  28. Thật! Bắt người không cần giấy tờ gì hết nhỉ? Đến một cái trát cũng không!
    Khi đuối lý trước số đông người dân thì bọn công an mất dạy mới chịu thả. Nhưng sau đó chắc chắn chúng vẫn la liếm gây khó dễ cho những ai mà chúng đã điểm mặt. Việt Nam dân chủ vạn lần của tôi đấy!
    Trả lời
  29. nguoi yeu nuocMar 8, 2012 03:49 AM
    tui không tin chuyện này có thiệt. Tụi phản động loan tin đồn làm xấu CA của nhân dân anh hùng..
    Trả lời
  30. đỉ đài loanMar 8, 2012 04:14 AM
    ngày tàn của chế độ cs sẽ đến thôi ,máu phải trả bằng máu ,những kẻ đã đưa đất nước vn vào đói nghèo ,làm đỉ phương xa kẻ nào ? CSVN
    Trả lời
  31. Cháu Cụ nằm ngủ giữa Ba ĐìnhMar 8, 2012 04:47 AM
    Hết ý kiến với "đỉnh cao trí tuệ"!

    Làm vậy là đang tự đào mồ chôn mình đó. Chôn danh dự trước, chôn quyền lực sau.
    Trả lời
  32. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
    Trả lời
  33. Chuyện công an 'nhờ vả' xã hội đen, hoặc đóng giả làm 'xã hội đen' là chuyện thường ngày, song trước kia còn khá kín đáo, còn bây giờ trở nên lố bịch một cách quá đáng. Than ôi, đến không còn biết xấu hổ là gì nữa thì hết thuốc chữa rồi. Ngày tàn rồi. Vùng lên hỡi nhân dân anh hùng!
    Trả lời
  34. Gặp CÔNG AN bảo là cháu CHÚ NHANH(Nguyễn Đức Nhanh,Giám đốc Công an TP Hà Nội)
    Gặp LƯU MANH xưng là em ANH lUYỆN(Lê Văn Luyện, thủ phạm vụ cướp tiệm vàng ở Bắc Giang)

    Đúng là "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã". Bọn an ninh chính trị là những kẻ lưu manh thứ cấp làm việc cho Cộng sản Trung Hoa vốn là những kẻ luôn muốn biến người Việt thành nô lệ của chúng thông qua trung gian là Bộ Công an Việt Nam.
    Trả lời
  35. DÂN VIỆT NGHÈO YÊU NƯỚCMar 8, 2012 05:22 AM
    KO THỂ CÚI ĐẦU ĐƯỢC NỬA BÀ CON ƠI CHÚNG TA HẢY ĐỨNG NÊN bọn giả nhân giả ngĩa chó săn sẻ tan hàng .
    Trả lời
  36. Hu hu !! Mấy người "ghép ảnh" ( từ của bí thư Thành) để nói xấu chế độ nhé! Tôi sẽ về mách với Bà Nội Nguyễn thị Doan của tôi cho xem !!
    Trả lời
  37. They are killed each other day by day , very goodMar 8, 2012 06:20 AM
    Hà Nội: Cán bộ Ngoại giao tông xe “hạ gục” Trung tá công an
    (Dân trí) - Bị cảnh sát ra hiệu lệnh dừng xe, Hoàng không những không chấp hành mà còn lạng lách, đánh võng nhằm thoát thân. Trên đường bỏ chạy, xe của Hoàng đã đâm thẳng vào một Trung tá CSGT đứng chặn, khiến chiến sỹ này hôn mê bất tỉnh.
    Vụ việc xảy ra khoảng 13h ngày 7/3, tại ngã tư Trường Chinh - Giải Phóng (phường Phương Liệt, quận Thanh Xuân).
    Sau khi đâm vào Trung tá Chung, đối tượng ngay lập tức bị tổ công tác khống chế. Nhân thân đối tượng được làm rõ là Vũ Lê Hoàng (SN 1983, HKTT tại huyện Đức Thọ, Hà Tĩnh; hiện đang ở số 4, ngõ Tứ Mạc, phường Cửa Nam, Hoàn Kiếm, Hà Nội). Hoàng khai nhận đang công tác ở Bộ ngoại giao.
    Trả lời
  38. thằng CS Trung quốc là thằng côn đồ nào thế, cả thế giới đang bao vây nó, đập cho nó vỡ mồm ra ,CS Việt Nam cũng muốn đi theo nó sao, ăn tiền nó nhiều rồi à
    Trả lời

No comments:

Post a Comment