Tuesday, August 10, 2010

Nang phuong Nam (Uc Chau) ---- Đây chính là sở trường của Việt Cộng! Mậu Thân ở Huế, VC bắt các nạn nhân tự đào hố rồi đập đầu hoặc chôn sống họ bằng chính cái hố do họ tự đào. Gần đây, hai em nữ sinh tuổi vị thành niên Hằng, Thúy ở Hà Giang, chẳng những đã bị đảng ta “bóc” đi cái ngàn vàng, bị cưỡng chế làm nô lệ tình dục dài hạn, rồi lại bị chính các ‘đồng chí’ này đưa ra tòa lãnh án 6 năm tù. Ngược ngạo hơn còn bị cưỡng bách từ chối sự bênh vực của luật sư! Nhờ có quốc tịch Úc,Trịnh Hội bị trúc xuất là còn may mắn đấy!



Hãy cứu ngay hai cháu Hằng và Thúy -------Cứu các em ngay lúc này quan trọng hơn hết!

-----------ooOoo-----------

VOA:   Trịnh Hội    Blog ---    =>Ngày Xửa, Ngày Xưa (1)

Ngày Xửa, Ngày Xưa (2)

Cũng như nhiều người khác có dịp đi làm ở ngoại quốc, thời gian tôi ở Hà Nội cũng là thời gian mà tôi có nhiều bạn bè ngoại quốc đến thăm. Phần vì Việt Nam lúc ấy vừa mới mở cửa nên ai cũng hiếu kỳ muốn ghé qua cho biết. Phần vì tôi thuộc loại người đi đâu cũng có bạn nên tuy ở Hà Nội chưa đến 6 tháng nhưng tôi đã có gần mười đứa bạn ghé thăm, luôn tiện xin ở nhờ để khỏi tốn tiền khách sạn.
Thôi thì đủ mọi thành phần, trai gái từ khắp bốn bể đổ về. Khi thì bạn bè luật sư của tôi ở Úc bay qua thăm viếng. Có lúc tôi lại phải đón tiếp những thằng bạn ở xa tít bên Anh vừa…đạp xe đạp vòng quanh thế giới tới Hà Nội để ghé nhà chơi. Tôi còn nhớ chỉ cần nghe tên những quốc gia mà nó vừa đạp xe qua thôi cũng thấy đủ ớn chứ đừng nói gì phải còng lưng đạp xe xa đến từng ấy.

Người cuối cùng đến thăm tôi trong khoảng thời gian đó là bà Barbara gốc người Canada da trắng lúc đó đang định cư ở Hồng Kông. Tôi gọi “bà” vì Barbara chỉ hơn tôi gần… 50 tuổi đời. Tóc bạc phơ nhưng tinh thần lẫn thể xác của bà lúc ấy vẫn còn rất mạnh khỏe. Tôi quen bà trong một dịp chúng tôi cùng vào trại cấm High Island ở Hồng Kông để dắt các em bé tỵ nạn Việt Nam ra ngoài chơi lúc tôi còn làm việc thiện nguyện ở bên ấy.
Sau này một số em và gia đình bị cưỡng bức hồi hương về Việt Nam nên nhân dịp tôi làm việc ở Hà Nội, bà sẳn một công hai chuyện vừa bay sang thăm tôi, vừa có dịp gặp lại một số em nay đã về ở Kiến Sơn, Kiến Thụy gần Đồ Sơn, Hải Phòng.
Thế là vào một ngày đẹp trời cuối tuần, sau một đêm nghỉ lại nhà tôi ở Hà Nội, bà Barbara và tôi đã cùng nhau bắt xe lửa đến Hải Phòng để gặp lại các em sau gần 4 năm mất liên lạc.
Gặp lại nhau ngay tại ga xe vì tôi có điện thoại báo trước, thấy các em chỉ có 3, 4 năm sau mà đã cao lớn hơn nhiều bà Barbara rất vui và bảo phải chi bà đến sớm hơn để có dịp chia sẻ với các em lúc gia đình vừa mới trở về và còn gặp nhiều bỡ ngỡ trong cuộc sống.
Nhưng mà thôi, như thế này là đã tốt lắm rồi, tôi tiếp lời bà.
Liền sau đó đám nhỏ và một số anh chị tôi cũng từng quen biết trong trại cùng tôi và bà Barbara dắt nhau về quê của họ ở Kiến Sơn cách thành phố Hải Phòng khoảng trên một giờ đi xe. Và cũng như bao cuộc họp mặt khác giữa những người bạn lâu năm không có dịp gặp nhau, chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những kỷ niệm ngay tại nhà của họ.
Từ những ngày chúng tôi quen nhau trong trại cấm cho đến những thay đổi lớn lao trong cuộc sống của họ từ khi bị cưỡng bức hồi hương về Việt Nam.
Nhưng vui như thế chúng tôi cũng không quên là ở Việt Nam bất kỳ ai muốn nghỉ lại qua đêm ở nhà người quen cũng phải lên phường khai báo đầy đủ. Và thể theo qui định, chúng tôi đã làm y như thế.
Sáng đến sáng hôm sau nhóm chúng tôi khoảng hai, ba mươi người tụ họp ở nhà một người bạn vẫn còn mải mê dông dài nhắc lại chuyện xưa mãi cho đến khi có hai anh công an phường bước vào, lúc đó chúng tôi mới tạm ngừng nói chuyện để mời họ vào nhà uống nước.
Họ bảo họ đến để tìm hiểu xem tôi và bà Barbara đã quen với những người tỵ nạn trong trường hợp nào và làm thế nào chúng tôi biết để liên lạc xuống thăm những người này.
Tình thật, tôi trả lời tôi và bà Barbara đã quen họ nhân lúc chúng tôi làm việc thiện nguyện trong các trại cấm và từ khi tôi về Việt Nam đi làm thì tôi đã chủ động liên lạc lại.
“À, thì ra là thế”, một anh công an vừa gật đầu vừa trả lời tỏ ý anh hiểu.
“Thế nhưng ai cho phép anh vào các trại cấm để làm việc”, anh kia hỏi tiếp.
“Dạ, không có ai cho phép ạ. Em làm việc thiện nguyện cho một tổ chức phi chính phủ và vì vậy em được tự động vào trại cấm dắt các em ra ngoài chơi”, tôi thành thật trả lời.
“Không cần ai cho phép anh vào à? Thế thì ai cho phép anh sang Hồng Kông làm việc?” cũng cùng anh công an đó tiếp tục chất vấn.
“Dạ, cũng không có ai cho phép ạ. Em nghỉ hè tự động mua vé máy bay sang Hồng Kông làm việc, không phải xin ai ạ”. Vừa trả lời tôi vừa nghĩ thầm trong bụng chả lẽ họ đang muốn làm tiền?
“Anh trả lời như thế mà anh nghĩ chúng tôi tin anh à? Đây xem ra là có vấn đề đấy. Xin mời anh về phường để chúng tôi có thể làm rõ hơn”.
Đến lúc này thì cả hai anh cùng đứng dậy mời tôi và bà Barbara về văn phòng làm việc.
Nói thật đến lúc ấy tôi vẫn nghĩ chắc không có chuyện gì đâu. Họ hỏi điều gì mình trả lời thành thật điều đó thì sẽ xong thôi. Chỉ là họ không hiểu cách thức làm việc ở ngoại quốc, đi đâu không ai cần xin phép, thế thôi, tôi đã tự an ủi mình như vậy.
Nhưng không. Tôi đã lầm. Lầm to là khác. Sau hơn một giờ làm việc ở phường hình như họ vẫn không tin những gì tôi khai là sự thật. Đó là tôi đã không làm việc cho bất cứ tổ chức “phản động” nào hoặc nhận tiền của ai để sang Hồng Kông làm việc thiện nguyện. Tôi cũng chẳng có bất kỳ sự liên hệ mật thiết nào ngoài tình đồng hương thương mến, cảm thông nhau lúc những người Việt tỵ nạn còn bị giam trong các trại cấm ở Hồng Kông.
Chẳng ăn thua. Tôi trả lời đến đâu cũng nghe câu hỏi được lập lại: Anh nói thế mà anh nghĩ chúng tôi tin anh à?
Từ công an phường tôi được giải lên công an Huyện Kiến Thụy. Nhưng sau hơn 4 tiếng đồng hồ cùng với 3 anh công an huyện làm việc cật lực, câu nói cuối cùng tôi nghe vẫn là “đây là có vấn đề”, mặc dù tôi cứ thắc mắc: “Ý anh nói ‘vấn đề’ là vấn đề gì vậy anh?”.
Đôi khi nghĩ lại tôi thấy lúc đó mình ngây thơ thật. Ngây thơ đến độ chính mình đang gặp rắc rối mà cũng không biết đó là rắc rối!
Vì sau gần 6 tiếng bị quần, tôi và bà Barbara đã được chuyển từ huyện lên tỉnh. Bằng một chiếc xe thùng trực chỉ đồn công an thành phố Hải Phòng.
Lúc ấy, chúng tôi đã không được cho biết mình sẽ đi đến đâu hay đã phạm tội gì mà lại bị giữ lâu đến thế. Lẽ ra tối hôm đó chúng tôi phải bắt chuyến xe lửa cuối cùng về lại Hà Nội để hôm sau tôi đi làm. Nhưng lại một lần nữa, người tính không bằng trời tính, tối hôm đó chúng tôi đã được sắp xếp cho ở lại ngay tại nhà nghỉ của…Bộ Công An sau khi toàn bộ giấy tờ bị tịch thu và được thông báo phải…trả sòng phẳng tiền ở trọ (hình như là khoảng 20 đô cho mỗi đêm!).
Thế mới gọi là đáng nhớ phải không bạn? Trên đời này đố bạn tìm được ai vừa bị bắt một cách vô lý, đã vậy còn phải tự mình trả tiền phòng giam giữ cho chính mình!
Như bà Barbara đêm hôm ấy trước khi ngủ bảo tôi: it only happens in Haiphong. Đúng là chuyện chỉ có thể xảy ra ở Hải Phòng. Nhưng lúc ấy cả hai chúng tôi vẫn nghĩ chắc chắn ngày mai sẽ xong chuyện vì những gì mình biết mình đã khai báo thành thật hết rồi.
Nhưng không. Lại một lần nữa chúng tôi đã lầm. Và cũng lại là lầm to. Vì chúng tôi không những bị giam và hỏi cung cả ngày kế tiếp, tiếp nữa, và tiếp nữa…cho đến ngày thứ năm mới được thông báo là quá trình điều tra đã hoàn tất mà ngay sau đó chúng tôi đã được thông báo là chúng tôi phải rời khỏi Việt Nam trong vòng 48 tiếng đồng hồ và mỗi người bị phạt 15 triệu đồng vì – hãy lắng nghe cho kỹ - chúng tôi đã phạm tội…“gặp gỡ người hồi hương không xin phép”!
Trời. Có thiệt không đây trời? Sau 5 ngày làm việc và trả lời thành thật tất cả những gì chúng tôi bị hỏi, từ chuyện công cho đến chuyện tư, từ lý lịch cá nhân cho đến tên và ngày sinh tháng đẻ của ông bà, cha mẹ, anh em, cô dì chú bác lẫn bạn bè … họ vẫn không thấy là họ đã bắt lầm người à? Thế là thế nào?
Tôi nhớ lúc ấy tuy vẫn còn ngây thơ nhưng tôi hăng cãi lắm (cũng có lẽ vì tôi ngây thơ nên mới thích cãi!). Vì vậy sau khi nghe được quyết định chính thức từ một anh công an tên Minh làm việc cho Cục quản lý xuất nhập cảnh đọc xong và hỏi tôi có thắc mắc gì không, tôi đã ngay lập tức có thắc mắc:
“Thưa anh, trong giấy quyết định này anh ghi tội của em là ‘Gặp gỡ người hồi hương không xin phép’ nhưng mà thưa anh trong cả năm vừa qua ở Hà Nội, em đã gặp rất nhiều bạn là người tỵ nạn hồi hương nhưng đâu thấy có vấn đề gì?”
“Ở Hà Nội khác, ở đây khác!” Minh trả lời cụt ngủn.
“Nhưng thưa anh trong giấy quyết định này sau khi ghi là em đã ‘gặp gỡ người hồi hương không xin phép’ sau đó lại mở ngoặc ghi thêm là ‘trực tiếp liên lạc, tổ chức gặp gỡ người hồi hương không xin phép’ thì không đúng như vậy vì tuy là em có trực tiếp liên lạc nhưng tổ chức thì hoàn toàn không”, tôi cố giải thích.
“Thế thì làm cách nào anh hẹn gặp được những người này?” Minh hỏi ngược lại tôi.
“Dạ thì như đã khai em liên lạc bằng điện thoại trước để hẹn nhau gặp ở ga Hải Phòng”. Tôi thành thật trả lời.
“Thì đấy. Đấy là tổ chức đấy!”. Minh bình thản giải thích.
Oh! Thì ra là vậy. Tuy tai tôi nghe nhưng tôi đã không thể nào tin nổi những gì tôi vừa được cho biết.
Trông có vẻ sốt ruột vì quá trình điều tra đã hoàn tất, Minh gặng hỏi tôi lần cuối: Thế anh còn gì thắc mắc nữa không?
Vừa buồn, vừa tức, vừa giận, lúc ấy có lẽ tôi nên can tâm chấp nhận sự thật phủ phàng là mình sẽ bị trục xuất ra khỏi quê hương của mình. Nhưng không, cái máu luật sư trong người nó lại tiếp tục nổi lên muốn tìm ra cho được lẽ phải. Tôi hỏi tiếp và chẳng cần xưng “anh”’, “em” gì nữa:
“Trong quyết định ghi là tôi đã vi phạm hành chính nhưng anh có thể cho tôi biết điều khoản của nghị định nào hay thông tư nào ghi rõ gặp gỡ người hồi hương là vi phạm hành chính không?” Lúc ấy tôi biết chắc là chẳng có điều khoản nào nhắc đến vấn đề này vì chính tôi đã đọc qua đọc lại rất nhiều lần những quy định liên quan đến người nước ngoài qua công việc làm mỗi ngày.
Nhưng một lần nữa tôi lại bị hụt hẫng khi nghe câu trả lời cộc lốc của Minh nay đã gằn xuống: “Nếu anh không còn thắc mắc gì khác thì chúng ta ngưng tại đây. Anh không có quyền chất vấn tôi về những gì đã quyết định”.
Ah! Thì ra là thế.
Đến lúc đó tôi mới hiểu.
Là đối với công an, hỏi vậy nhưng không hẳn là vậy. Ở Việt Nam thấy vậy mà không hẳn là vậy. Nhiều khi nó còn tệ hơn vậy.
Đừng mơ tưởng nếu mình vô tội thì sẽ được xử vô tội. Vì rất có thể không những mình bị xử có tội mà chính mình còn phải trả tiền công giam giữ cho…chính mình!
Vậy mới có chuyện để nói. Về ngày xửa ngày xưa. Cho đến hôm nay vẫn thế.
Không biết các bạn có muốn nghe tiếp chuyện tôi mới bị trục xuất không nhỉ?



Hãy cứu ngay hai cháu Hằng và Thúy -------Cứu các em ngay lúc này quan trọng hơn hết!

Ý kiến (41)


Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 HS.TS.VN Good story TH...Thank you....It;s only happens in VN...Our Home land...With our people .

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 Ối Giời! (Cal) Ðậm đặc Việt Nam! "muôn năm" hã bà con!

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 Người việt trẻ (Saigon) Tiếp đi anh Hội đang hay mà, chắc là lúc đấy anh Hội quá ngây thơ không hiểu ra vấn đề là money, money chỉ cần như thế không cần như thế, không cần xét giấy tờ. money, money chỉ cần như thế, không cần mất thì giờ.

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 Bua Ta (USA) Trinh Hội và bà Barbara chi co trả mấy đêm tiền phòng giam là may lắm đó. Ở VN bây giờ nhà đất bị giải tỏa, cưỡng chế di dời. Nhà nươc san bằng sạch sẽ chia lô bán. Người dân muốn về ở lại đất cũ, bắt buộc phải mua lại 1 lô với giá đắt gấp trên 1000 lần (Một ngàn lần) giá được đền bù khi bị giải tỏa . Nhà Nước của dân mà "thương" dân như vậy đó. Chuyện ngày xưa của Trịnh Hội so với chuyên ngày nay :càng ngày càng "ưu việt " hơn nhiều.

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 Davangmuitet (VN) Trinh Hoi oi, ban viet hay qua. Rat nong long de duoc doc phan tiep theo, lan bi truc xuat moi nhat.

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 VN mến yêu. (U.S.A) Thật tội nghiệp choTH. và bà Barbarra, quê hương là chùm khế ngọt, chẳng may ăn nhằm khế chua, bye bye nerver came back...

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 TMS Ôi ! Quê hương là chùm khế ngọt....Nhưng chùm khế ấy chỉ có trong giấc chiêm bao mà thôi. Nhớ kỹ điều này nghe, làm ơn đi. 

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 (VIET NHÂN) Hay, đúng và thật hữu ích cho những ai còn mơ tưởng thiên đàng cộng sản, đỉnh cao " tí " tuệ đồng nghĩa với luật rừng.

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 Tai D (Canada) Doc xong bai cua TH, minh thay khong co gi ngac nhien, neu chuyen nhu vay xay ra o ngoai VN thi moi that su ngac nhien, o VN nhung chuyen nhu vay binh thuong. Anyway thanks TH da noi len dieu nay cho nhung nguoi " chua biet gi ve VN " hieu... 

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 Hau qua cua 65 nam nhoi so day Hoi oi, san pham loai ưu cua XHCN do, ahah. Chi can buoc qua cưa khau TSN, nghe mot giong noi co Bắc Kỳ đậm đặc la thay minh da buoc vao "thien duong" XHCN roi .(Xin loi may nguoi dan mien Bac da tien bo nha, minh khong vo dua ca dan mien Bac dau). Mình cũng Bắc Kỳ đấy, ahah

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 Tiến (Sydney) Một kinh nghiệm quý giá để hiểu được thế nào là xã hội cộng sản. Đang chờ đoc phần tiếp theo. Thanks 

Thứ Hai, 09 tháng 8 2010 Thảo nguyên (Việt) Sao lại có tiêu đề"ngày xửa, ngày xưa?"chuyện hôm nay, chuỵện hôm qua tại"Việt Nam Quê hương ta",không thể dùng giấy mực viết ra hết những khó khăn thân phận"hồi hương"(không phải Việt kiều)anh may mắn "Việt kiều"nhưng không được "cấp phép" Việt kiều yêu nước?vui hay buồn? 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Thảo nguyên (Việt) Đã nhiều năm trôi qua nhưng cái "mác"hồi hương từ những "trại tỵ nạn" ám ảnh mãi những thân phận không may mắn? nhà cầm quyền luôn cảnh giác, đề phòng họ, tại sao vậy? sợ những năm tháng trong trại tỵ nạn ở"nước tư bản" nhiểm độc"tư tưởng tự do" chống cộng? tội nghiệp ai đây?

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Thảo nguyên (Việt) Không cần ai tôn vinh, không cần ai nhắc đến, những thân phận'hồi hương' lạc lỏng ngay trên quê hương, vẫn còn đó những nổi đau, những gì họ đã trải qua, phải chụi đựng quá lớn, bằng cả tài sản, sinh mạng của và người thân để dổi lấy "thân phận hồi hương"luôn được sự quan tâm"đặc biệt"của chính quyền(?)

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Dung ( Bến Tre) Trịnh Hội chỉ viết một mặt về phiá TH và bà Barbara còn mặt kia dám chắc TH không biết để viết nhưng ai ở VN cũng đều biết chăc chắn là những người hồi hương mà TH gặp đó cũng " lãnh đạn " luôn vì đã dám gặp người ..lạ.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Vien chuc tre VN! That xau ho vi cach hanh xu cua can bo Hai Phong doi voi anh Hoi va ba Barbara! Cam on anh vi su that anh da ke ra o tren da cho toi ngo ra nhieu dieu hon nua o xa hoi nay.... Dau long lam thay!!!!!

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Trung Ngo^n (Vietnam) Viet tiep nua nua di nhe TH. Mung cho TH ve chuyen " ngay xua ngay xua " chu neu la " chuyen ngay nay ngay nay" thi TH sau khi bi mang vo xet hoi, TH se " dot ngot suy yeu, ddo^.t tu noi phong hoi cung roi, lam gi con` de ke chuyen !! 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 HẢI ĐĂNG (VN) Theo gương "cụ""thiên đường cscn"của Hội sẽ sáng hơn.Theo gương Trần Dân Tiên ráng gom góp những mẩu chuyện nhỏ như thế mà lưu cho hậu thế. Mai sau mỗi nơi Hội đi qua dù là chỉ để làm vệ sinh cũng trở thành khu di tích tìm về nguồn của tuổi trẻ .Xác Hội chết sẽ xả ra trăm triệu mảnh cho dân chia thờ phượng. Hội sẽ thành thánh không ai dám phỉ nhổ. Hãy ráng chịu đựng hơn "cụ" sẽ vẻ vang hơn"cụ". Hơn 80 triệu dân VN là thánh sống trước thế giới vì sự nhẫn chịu những thử thách như Hội đấy. CỐ LÊN HỘI!

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 conhi (SG-VN) Đám loa Nhô ắt sẽ bĩu môi : chuyện nhỏ xíu mà bày đặt xé ra to ! Còn chúng tôi , hàng ngày chứng kiến , đối diện với cung cách đối xử , làm việc phách lối , láo xược của côn đồ mang tên công an nhân dân (?) , chúng tôi nói : chuyện thì nhỏ thôi , nhưng ý nghĩa và hậu quả gây phản ứng thì to , to lắm ! 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 HẢI ĐĂNG (VN) Này ông cụ non! Mới vài chục năm ông cho là ngày xửa ngày xưa. Ngày nảy ngày nay "tốt" hơn chục lần.Ý là ông mang quốc tịch khác đấy. Nếu là dân VN ông đã được quy tiên liền. Dân ta nay quy tiên cực dễ. Tự do ăn nói: quy tiên. Phạm luật GT: quy tiên. Tự ý họp hội" phản CM":quy tiên. Đòi bồi thường đất:quy tiên. Tự do viết lách:quy tiên. Xứ ta là xứ tiên. Chính quyền ta do tiên, có tiên mệnh quy tiên cho dân hết khổ. Ông và bạn Barbara của ông ở xứ ác nên chưa được quy tiên nơi xứ tiên.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 ngay xua TRINH HOI la chyen nho! TRINH HOI kg biet CSVN ra lenh cong an ban lam tot hon la bo sot , duoi mat nguoi cs neu ban kg la dang vien cs , ban la ke thu luon canh giac nhung gi ma ban ke lai luon xay ra o che do cs kg rieng gi o VN, bao nhieu bat cong cong an danh dan vo co , ban giet danh dap chi co nhung toi kg dang, roi moi su deu chim, cau mong CSVN se som bien mat o VN ,

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Hồ Cẩu Tiếp đi chứ Trịnh Hội. Đang hấp dẫn mà. Anh làm cho người đọc hồi hộp quá. Chuyện này thì đúng là thật 100%. Bây giờ, giả dụ anh là người nổi tiếng trong lĩnh vực, ví dụ, toán, y học hoặc chó ngáp phải ruồi anh dành được giải âm nhạc quốc tế nào đó ... họ muốn mời anh về lại VN thì họ sẽ lại đãi bôi rồi nhận khuyết điểm và nói là thôi quên đi chuyện cũ, hãy nhìn về tương lai... Cứ nhìn 'bọn đĩ điếm' nay trở thành 'khúc ruột xa ngàn dặm' là biết liền. 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 tuan (Vietnam) Hay lam. Neu Trinh Hoi co thoi gian len vung cao nguyen Buon ma Thuot de viet bai thi co rat nhieu de tai hay. chang han nong dan phai thue bo doi ve canh Cafe ngay mua de khoi bi an trom ne. (nhung bo doi lai ban gio cho bon an cap) day la su that 100/100. Roi chuyen dong thue cho nha nuoc thi co quyen tra gia, mac ca ne. an chia voi can bo thue do.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 tuan (Vietnam) Vi du dung theo luat ( chang biet co dung khong vi nghe may ong thue vu noi vay) thi phai dong 500,000/thang nhung neu dua cho tui no 100,000 rieng vao tui tui no thi chi phai dong 200,000/thang nua thoi. "doi ben cung co loi"Co len Trinh Hoi. neu co len thi tim toi THON KIM PHAT, XA HOA HIEP nha. Co cho an o mien phi

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Anh (VN) Tôi sống ở VN hơn nửa đời người rồi nên tôi tin những điều TH kể 100%, tiếc là lúc đó TH quá ngây thơ. Bạn Người Việt trẻ (Sài Gòn) nói đúng đó, đối với CA VN ngày nay, chỉ cần money là giải quyết được tất cả.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Nang phuong Nam (Uc Chau) Đây chính là sở trường của Việt Cộng! Mậu Thân ở Huế, VC bắt các nạn nhân tự đào hố rồi đập đầu hoặc chôn sống họ bằng chính cái hố do họ tự đào. Gần đây, hai em nữ sinh tuổi vị thành niên Hằng, Thúy ở Hà Giang, chẳng những đã bị đảng ta “bóc” đi cái ngàn vàng, bị cưỡng chế làm nô lệ tình dục dài hạn, rồi lại bị chính các ‘đồng chí’ này đưa ra tòa lãnh án 6 năm tù. Ngược ngạo hơn còn bị cưỡng bách từ chối sự bênh vực của luật sư! Nhờ có quốc tịch Úc,Trịnh Hội bị trúc xuất là còn may mắn đấy! 
Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Vẹm ruồi (Canada) Lúc các anh công an xem giấy tờ nếu T.H để quyên tờ $20 đô xanh trong passport thì chắc là chuyện "Ngày xửa,ngày xưa 2"chẳng ai được đọc ?!!. 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Hình chí mô (Diệt) Ðọc mấy chuyện như dzầy chỉ muốn VN thành TQ càng sớm càng tốt cho bỏ ghét. xóa tên trong sổ bụi đơì luôn là xong. NO MORE VIETNAM. nhục nhã khi thấy con người VN tồi tệ và thối nát. thà TQ đối vơí dân VN như dzậy thì còn hiểu được. Không còn ngôn từ để diễn tả.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Dân Cà Mau (VN) Trịnh Hội hay bất cứ ai khác, khi đến VN phải hiểu rằng : những thói quen ở nước ngoài, những ý nghĩ (thể hiện qua lời nói, hành động) - cho dù là hợp lý, hợp lẽ phải, đúng lương tâm - đều khó được chấp nhận ở VN, nhất là dưới con mắt của Công an, An ninh, ... Tốt nhất là im lặng, không nên tiếp xúc với bất cứ ai (ngoài người thân) và phải sẵn sàng chi "money" ngay khi cần thiết ! Hy vọng anh hết "ngây thơ" và đã có kinh nghiệm sau vụ này ! Bài viết của TH rất hay, tiếp tục kể đi anh ! 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Thuy Thuy (USA) Toi thuong Dan Toc toi qua, toi doc TH ma nhu thay lai nhung nam thang song trong "vong tay yeu thuong cua Dang". Chuyen cua TH la "chuyen thuong ngay o huyen". Ca trieu cases xay ra moi ngay. Song tren nuoc minh ma bi doi xu nhu cong dan hang HAI , chi vi khong co TIEN. Dang vien thi GIAU, nhan dan ngheo, yeu duoi, khong ai giup. "Bao gio cho den thang Muoi " ha? Dang? Thuong Dan toc toi 1 chut, dang oi.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Cong Công ty luật sư đâu phải cho Hội đi chơi mà là đi tu nghiệp ở VN. Bởi vì chỉ có trường đại học luật ở VN Hội mới ghi danh học được một unit về Luật Rừng XHCN. Chắc Hội đã học tốt lắm nên mới viết được bài hay như vậy! 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Tieptheo 101 toi ac .164ngan tu cai tao. trieu vuot bien vuot duong, may tram ngan van nnhan giai gp hang triue nan nhan cai cach rd loi co to huu.dxk .nhung ten tu ban do khai tai san xuat xu tu dah.ai da dem3.000lang vang va 18ty dem hoi lo can bo huyen Hoc Mn do la chuyen nhu con tho doc bao dat tai cua cb co dung khg mail se tiep.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 NHOM DU HOC SINH. (GOI TRINH HOI.) VIET NAM dang hop tac voi MY toàn dien. Neu TH. co quoc tich MY, thi khong con kho khan nua, vi sau nay nuoc VIET NAM, se la tieu bang thu 51 cua Hop Chung Quoc Hoa Ky.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Người Việt (Sài Gòn) Đúng là chỉ có VN mới có chuyện đó. Anh Trịnh Hội viết ngày càng hay. Đang nóng lòng nghe chuyện trục xuất tiếp theo của anh. 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Chau (USA) Remember: Khong co danh cho co, co danh cho chua.

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Tu Do Dan Chu (Canada) Không biết các bạn có muốn nghe tiếp chuyện tôi mới bị trục xuất không nhỉ? Rat Muon. 

Thứ Ba, 10 tháng 8 2010 Palawan (Philippine) Khong co danh cho co . Co danh cho chua . chua danh cho chet . cs la vay do Trinh Hoi . Trinh Hoi thong cam cho may thang cong an chua hoc xong dai hoc truong lang.

VOA:   Trịnh Hội    Blog ---    =>Ngày Xửa, Ngày Xưa (1)

Hãy cứu ngay hai cháu Hằng và Thúy -------Cứu các em ngay lúc này quan trọng hơn hết!

 

No comments:

Post a Comment