Wednesday, June 8, 2011

ĐÀN BÀ DỄ CÓ MẤY TAY!

 
Phải nói về chuyện “chửi hay” và “hay chửi” là thuộc lãnh vực chuyên môn của các vị nữ lưu từ xưa tới nay.
Theo sách vở ngày xưa thì khi bọn Tàu tiên tổ của Mao Xếnh Xáng “mặt như Đổng Trác nhưng dâm hơn nhiều” , đi sứ sang nước Nam, khi qua đò, gặp cô gái chèo đò bèn buông lời chớt nhã:
“An Nam nhất thốn thổ
Tri kỷ bất nhân canh”
(Tạm dịch: Nước Nam chỉ có một miếng đất
Mà không biết bao nhiêu người cày)
Bèn bị ngay cô lái đò (theo giai thoại văn học vốn là nữ sĩ Đoàn Thị Điểm, dịch giả Chinh Phụ Ngâm cải trang) “chửi” cho một trận ra gì:
“Bắc Quốc đại trượng phu
Giai do thử đồ xuất”
(Tạm dịch: Các đại trượng phu Bắc quốc
Đều từ chỗ này mà ra )
Thời “xã nghĩa” Việt Nam, các hậu duệ của Đoàn nữ sĩ “chửi” rất là “hiện thực xã nghĩa” – giống như kinh tế thị trường theo định hướng xã nghĩa (viết tắt mấy chữ “xã hội chủ nghĩa”).
Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy viết hẳn một quyển sách “chửi” “Bác” Hồ là người “trăm tên, nghìn mặt” nhưng bà lại bị bỏ tù vì tội đánh người. Thực ra ai cũng biết bà nhà văn này bị bỏ tù vì đã dám chọc nhột “Bác” Hồ vì hai câu thơ “ hiện thực…xã nghĩa”:
“Gió mùa Thu Bác ru em ngủ
Em ngủ rồi Bác đ. thâu đêm!”
Gần đây thì “các cháu ngoan Bác Hồ” lại thi đua mà chửi Đảng và Nhà Nước do “Bác” sáng lập hết biết. Nhưng mà người phụ nữ vốn là đảng viên CS chửi Đảng đã từng theo Đảng trong đoàn Thanh niên Xung phong:
Xẻ dọc trường sơn đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai
chửi Đảng dai dẳng, chửi hơn 20 năm nay là nữ sĩ Dương Thu Hương. Công lực “chửi thâm hậu” của Dương nữ sĩ thuộc hàng Diệt Tuyệt sư thái của truyện kiếm hiệp Kim Dung. Xin mời độc giả nghe Dương nữ sĩ “chửi” Đảng và Nhà Nước:
“Triều đình CS là triều đình duy nhất cho tới nay, dạy con gái, con dâu vu khống cha hiếp dâm, dạy con trai chỉ mặt bố “đả đảo thằng bóc lột”, dạy láng diềng tố cáo, điêu chác, đâm chém, dầy xéo mồ của nhau… khi con người đã đủ can đảm vu khống, nhục mạ ngay bố mẹ đẻ của mình thì họ thừa sự nhẫn tâm để làm những điều ác gấp ngàn lần thế với tha nhân…”
“Cả những người còn đang bảo vệ đảng CS cũng phải lên tiếng chửi rủa nhà cầm quyền là kẻ đễu cán, tán tận lương tâm.
“Đòi hỏi nhà nước CHXHCNVN chơi đàng hoàng, đúng luật, biết tự trọng và liêm sỉ thì cũng hoang tưởng như tin chủ nghĩa CS khoa học của ông Lê Nin vậy.
“Ở nơi nào những hệ tư tưởng tự cho phép là kim chỉ nam cho lương tâm nhân loại, là thứ duy nhất đúng để dẫn dắt con người tới một “ngày mai tươi sáng”;ở đó cuộc sống đích thực của con người phải bị diệt vong.
“Những xứ sở mà kẻ lãnh đạo cố tìm cách giam dân chúng trong sự ngu dốt, sợ hãi, cô lập tinh thần để chúng mặc sức bóc lột họ, và tàn phá tài nguyên quốc gia một cách có tính toán và thành hệ thống những khoản tiền lớn chuyển ra nước ngoài”.
“Bộ nội vụ của CS đã nhiều lần cử những thằng thanh niên đến tìm cách ve vãn tôi và chờ có cơ hội đến để họ có thể quay phim chụp ảnh làm nhục tôi. Trong xã hội VN, hình nảh người đàn bà làm tình với người đàn ông thì đó là cách đào mồ để chôn sống một người đàn bà. Không những chôn mà còn nhục mạcả gia đình người đó nữa…”
“Thiếu Tướng Quang Phòng và Trung Tướng Dương Thông đã gán cho tôi tội gián điệp, bán bí mật quốc gia cho nước ngoài .Họ còn sỉ nhục tôi khi nói rằng tôi có cuộc sống trụy lạc với ông Bùi Duy Tâm. Họ bảo rằng tôi với ông Tâm làm tình trên cạn, làm tình dưới nước như chiếc xe tăng, vừa bò trên cạn, vừa lội dưới nước… Một đảng viên đã phải thốt: “Đảng không còn việc gì làm nữa mà rúc vào cái khu của người đàn bà sao? Đến bao giờ quan chức CS mới tỉnh ngủ mà ngưng nhục mạ tôi?”     
*
Trên đây là chuyện chửi của bậc nữ lưu đàn chị mà bây giờ bà đã tuyên bố nghỉ… chửi vì đã bị “lão hóa” chỉ vì nhầm lẫn nàg công chúa Mỵ Châu là con của Triệu Đà!
Sau đây, xin lời độc giả đọc tuyệt tác chửi cũng của một nhân vật nữ, cũng vốn là xuất thân từ lò Công An VC. Bà này là bà Tạ Phong Tần.
Hãy nghe bà kể về chuyện bà chửi bọn Công an Phường 8 như sau:
“Xe chạy về CAP8.Q3, cũng tên mặc thường phục ra lệnh CA Phường và dân phòng lôi tôi lên lầu 2: “Tụi bây lôi nó vô trong, đừng cho nó ra ngoài”. Bọn chúng liềm xúm lại lôi tôi vô trong. Tôi gào lên: “Tao phạm tội gì mà chúng mày bắt tao đến đây? Tao đi lễ nhà thờ mắc mớ gì mồ tổ cha chúng mày sao chúng mày ngăn cản tao. Tao không vào. Tao đâu phải tù mà chúng mày nhốt tao. Thằng ăn cướp già, mày ngon mày ra chống Trung Quốc kìa, mày hung hăng với tao hay ho gì, nhục nhã cả họ hàng nhà mày.”
Chúng xô tôi vào phòng và đóng cửa lại, tôi giật cánh cửa ra đập rầm rầm, tôi đi ra hành lang. Thằng an ninh (mặt đít thớt) lại xuất hiện đứng phía dưới tôi nó xỏ lên: “Quay phim, quay phim nó chống người thi hành công vụ”. Tôi quát lên: “Quay ông nội cha mày, thằng chó đẻ mặt dầy. Mày quay đi, tao cho chúng mày quay xả láng, chúng mày từ trước tới giờ quay phim chụp hình tao chất đầy bàn thờ tổ tiên chúng mày có ngaỳ mối mọt ăn đổ sập xuống đè chúng mày chết mẹ hết. Mày quay phim thì làm gì được tao. Mày quay đi, chỉa thẳng vào tao nè, đem về cho mấy thằng lãnh đạo hèn hạ súc sinh của chúng mày xem. Cái nhà nước cộng sản chúng mày là một bọn hèn hạ lưu manh buôn dân bán nước. Giặc đánh đến đít không lo, lo bâu vào tao như ruồi bâu đít trâu. Mày về nói lại với thằng mặt đít thớt chỉ huy mày hồi nãy, nói tao nói nó dốt quá đi về đi học lại. Chúng mày có dám công khai phim này ra không? Bằng chứng chúng mày đang chà đạp nhân quyền, bắt người ta trái pháp luật đó. Khi nào tao vi phạm 1 trong các điều được quy định trong bộ luật hình sự bị bắt quả tang, hoặc chúng mày có lệnh bắt, lập biên bản bắt đúng thủ tục mà tao chống lại là tao vi phạm. Còn bây giờ chúng mày đang vi phạm luật với tao, thằng chó đó nó doạ ai chớ đừng hòng dọa tao. Chúng mày ỷ đông tao không đủ sức, nếu không tao đánh chết mẹ thằng mặt đít thớt đó luôn coi nó làm gì được tao.”
Bà TPT này bả còn chửi nhiều lắm, xin mời độc giả vào các trang mạng có bài của bả tường thuật mà đọc cho nó… đã con mắt, mát cái lỗ tai!   
*
Người đàn bà nhà quê bị mất con gà đã chửi trong một bài chửi có ca, có kệ dù là bà ta không biết thằng ăn cắp con gà là ai. Dù sao thì chắc chắn những thằng ăn cắp gà nó cũng phải e dè.
Nhà văn Dương Thu Hương, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, nhà tranh đấu dân chủ Tạ Phong Tần… lôi cả đảng CSVN từ ông Hồ Chí Minh xuống tới các cấp lãnh đạo Đảng hiện nay và những kẻ thưà hành ra mà chửi tới… bến!
Chuyện lạ là những ông bà lãnh đạo đảng cũng như những kẻ thừa hành lúc nào cũng phải ngậm câm miệng hến; nhưng lại chẳng chịu thay đổi một chút nào!
Nhà văn Dương Thu Hương thì ví von cái mặt của Trung Tướn Công An Dương Thông giống như bộ phận sinh dục của một con ngựa cái… già!
Nhà tranh đấu dân chủ Tạ Phong Tần thì ví von cái mặt của thằng Công An ở Phường 8 giống như cái… đít thớt!  
Bảo đảm thế nào cũng có ngày mấy bà này so sánh mấy cái mặt của các ông Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng …giống như cái… làn của mấy bà ấy!

LÃO MÓC
http://nguyenthieunhan.wordpress.com

Gánh nặng trên vai Lòng-Yêu-Nước


Dân Làm Báo - Tấm hình trên là do 1 bạn đọc thôn Dân Làm Báo chuyển đến. Tự nó cũng đã nói lên nhiều điều. Nhưng thời nào lòng yêu nước cũng chiến thắng với bao thử thách. Nếu không thì đã không...
Đọc Tiếp >

 'Chết Dưới Tay Trung Quốc' - hiểm họa rất xa, hay thật gần?

Tọa đàm, ra mắt sách tại Irvine
 Hà Giang/Người Việt
  
IRVINE - Chiều ngày 7 tháng Sáu, hơn hai trăm người, gồm sinh viên ngành kinh tế, giới trí thức, và các nhà đầu tư, kéo đến ngồi chật phòng họp lớn của Bechman Center tại Irvine, tham dự cuộc hội thảo có tên gọi "Death By China - Confronting the Dragon - A Global Call to Action," (tạm dịch "Chết dưới tay Trung Quốc - Đối Phó với Con Rồng, lời kêu gọi hành động toàn cầu.")
Trước đó ba ngày, hôm 4 tháng 6, cuốn sánh được ra mắt trên trang mạng Amazon.com. Không phải ngẫu nhiên mà cuốn sách ra mắt vào ngày này!
Quang cảnh buổi tọa đàm. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)


Vào ngày này, cách đây 22 năm, xe tăng của Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân Trung Quốc, vũ trang với lưỡi lê, theo sau là máy ủi và xe rửa, tràn vào các con đường dẫn đến Thiên An Môn, Bắc Kinh. Đoàn xe tăng bắn bừa bãi vào đám người biểu tình, cả người bỏ chạy cũng bị kéo lại và đánh chết, tạo ra cuộc thảm sát kinh hoàng trong lịch sử cận đại của Trung Quốc, và của nhân loại.
Cho đến giờ, chưa ai biết chính xác con số nạn nhân là bao nhiêu. Hàng trăm hay hàng ngàn?
Chỉ biết họ đã chết dưới tay nhà cầm quyền Trung Quốc!
Cuộc thảm sát Thiên An Môn xảy ra cách đây đúng 22 năm, làm rung chuyển thế giới, thế nhưng, theo Tiến sĩ Peter Navarro và ông Greg Autry, ngày nay một thảm họa lớn hơn, lặng lẽ hơn, nguy hiểm hơn, đang đe dọa không chỉ vài ngàn người, mà cả thế giới, nhưng ít ai hiểu rõ hay nói tới. Đe dọa này, cũng đến từ Trung Quốc.
Gióng lên tiếng chuông cảnh báo cho thế giới về hiểm họa này là lý do thúc đẩy tiến sĩ Peter Navarro, giáo sư kinh tế tại đại học University of California, Irvine, người đã viết tác phẩm được nằm trên danh sách bán chạy nhất có tên "The Coming China Wars," và đồng tác giả Greg Autry, một chuyên gia khác về Trung Quốc, cùng viết cuốn sách "Death By China - Confronting the Dragon - A Global Call to Action" - cùng tên với cuộc hội thảo.
Diễn giả chính của buổi hội thảo, ngoài tiến sĩ Peter Navarro và Greg Autry, còn có những người hiểu rất rõ chính sách của Bắc Kinh, như nhà bất đồng chính kiến Trung Quốc nổi danh Baiqiao Tang, một trong những sinh viên sống sót trong cuộc thảm sát Thiên An Môn, người đã trốn được qua Hoa Kỳ và dành hết cuộc đời còn lại của mình để đấu tranh cho một Trung Hoa tự do.
Là tác giả của cuốn sách nổi tiếng, "My two Chinas" (Hai đất nước Trung Hoa của tôi), Baiqiao Tang phát biểu trong buổi hội thảo: "Cuốn sách này sẽ cho quý vị hiểu rõ chính sách tàn ác của nhà cầm quyền Bắc Kinh, một mặt bóp chặt mọi tiếng nói trong nước, một mặt đầu độc cả thế giới với những sản phẩm nguy hiểm, mặt khác ngày càng đầu tư lớn lao vào quốc phòng với giấc mơ thống trị toàn cầu."
Baiqiao Tang cảnh báo: "Đừng tưởng Trung Quốc chưa đánh Hoa Kỳ, các hackers của họ đánh vào hệ thống then chốt của Hoa Kỳ mỗi ngày hơn một trăm lần."
Trong khi đó, ông Li Fengzhi, một cựu gián điệp Trung Quốc, trốn lại Hoa Kỳ, làm mọi người xúc động: "Tôi thú nhận đã từng tìm cách hack vào hệ thống của Hoa Kỳ, nhưng một ngày kia tôi thấy mình không thể tiếp tục là khí cụ của một chế độ tàn nhẫn như vậy. Và tôi quyết định ở lại mảnh đất tự do này, hy vọng tìm được cách mạng tự do đến cho dân tộc tôi."

Hình bìa tác phẩm "Death By China - Confronting the Dragon - A Global Call to Action" của hai tác giả Peter Navarro, giáo sư kinh tế đại học University of California, Irvine, và Greg Autry. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)


Ông Gordon Chang, tác giả cuốn "The Coming Collapse of China" phát biểu: "Quyết tâm lớn mạnh bằng mọi giá, kể cả bóp miệng người dân, và vi phạm tất cả mọi luật thương mại quốc tế, tuồn hàng hóa giả và độc hại ra nước ngoài, Trung Quốc không chỉ giết hại thế giới mà còn giết hại chính dân của họ."


Còn nhà phân tích kinh tế lão thành Ian Fletcher, tác giả cuốn "Free Trade Doesn't Work: What Should Replace It and Why," thì khẳng định: "Chúng ta không thể chơi trò "tự do kinh doanh" với những kẻ không tôn trọng luật chơi."


Nhưng thế giới sẽ chết dưới tay Trung Quốc như thế nào?


Tiến sĩ Peter Navarro nói: "Nhiều cách lắm, bằng hàng hóa độc hại, bằng cạnh tranh bất chính, bằng cách cướp công ăn việc làm của nhiều quốc gia, bằng các hoạt động gián điệp, chiếm tài nguyên thiên nhiên của các nước láng giềng, chiếm lãnh nhiều thuộc địa bằng mặt trận kinh tế. Đánh cắp bí mật quốc phòng, và tăng đầu tư vào quân đội, toàn những thủ đoạn hiểm độc."


Có biện pháp nào để tránh hiểm họa "chết dưới tay Trung Quốc không?" "Có chứ! Nhưng nó đòi hỏi Hoa Kỳ phải có một chính sách khác, và người dân Hoa Kỳ phải hiểu rõ hiểm họa lớn nhất thế giới này." Tiến sĩ Peter Navarro nói.


Rồi ông đùa: "Đó cũng là lý do tại sao mọi người phải tìm đọc cuốn sách này."


* Người Việt Online sẽ tiếp tục trình bày chi tiết hơn về nội dung tác phẩm "Chết Dưới Tay Trung Quốc," cùng các ý kiến nhận định của những diễn giả chính trong buổi tọa đàm đề cập bên trên.



Hoàng Sa – VN, Trường Sa – VN, Đả Đảo Trung Quốc

 
Trong tất cả các cuộc cánh mạng ở khắp mọi nơi, tuổi trẻ luôn luôn dẫn đầu nhờ có sức khỏe và lòng nhiệt huyết. Nói vậy không phải là chê tuổi gìa, tuổi gìa mà có sức khỏe cũng như tuổi trẻ mà thôi. Ngày hôm nay, đặc biệt 5/6/2011, tuổi trẻ Việt Nam đã đồng lòng xuống đường biểu dương khí thế, Continue reading

Tản mạn về lòng yêu nước

Long Trinh Huu - Mỗi người yêu nước đều có cách riêng để thể hiện lòng yêu nước của mình. Tôi không dám và hoàn toàn không đủ tư cách để phán xét về những lựa chọn ấy. Ai biết đâu được đằng sau cái sự im lặng của nhiều người, họ đang âm thầm hi sinh và làm những điều vĩ đại cho đất nước này thì sao? Mà cũng chẳng cần thiết phải đặt ra câu hỏi đó, bởi tôi tin chắc ở đâu đó có những con người đang âm thầm hi sinh như vậy...


Vì sao nhiều người Hà Nội, tp Hồ Chí Minh xuống đường phản đối TQ hôm 5/6?

Phúc Lộc Thọ - Rồi đây, lịch sử quan hệ 2 nước Việt-Trung, lịch sử về các hoạt động tự phát của số đông dân chúng tại 2 thành phố Hà Nội, thành phố Hồ Chí Minh chắc chắn sẽ phải đưa ngày 5/6 này vào để ghi dấu 1 hiện tượng xã hội, một thái độ thể hiện sự đồng lòng của số đông dân chúng, những người tham gia cuộc biểu dương lực lượng này…


Tôi đi biểu tình chống TQ xâm lăng

Nhà giáo hưu (danlambao) - Gần cả tuần nay tôi không thể nào nhắm mắt ngủ yên vào cả ban đêm lẫn ngày! Tâm tư lúc nào cũng nặng trĩu, rã rời! “Có thể nào ta lại mất nước một lần nữa chăng?” Trong đầu tôi luôn vảng vất câu hỏi ấy!


Bản chất của Sản

Nguyễn Nghĩa (danlambao) ­- Tôi cứ nghĩ mãi câu nói của bác Lê Hiếu Đằng: "Khi ngồi trên chiếc ghế quyền lực chả ai muốn tự giác leo xuống cả", một câu nói rất thâm thúy sâu xa.


Hãy để tôi


Lê Hải Lăng (danlambao)
Hãy để tôi tự quyền yêu Tổ quốc
Hãy để tôi nói tiếng mẹ Việt Nam
Ai làm tay sai bán nước sai lầm
Tự chui vào đường cống rảnh


Trước hiểm họa xâm lăng

Mai Y’ Dân - Chưa bao giờ lại thấy rõ như ban ngày tham vọng đế quốc của Trung Cộng. Ngàn năm đô hộ xứ ta chưa đủ TQ lại tìm cách lấn chiếm đất đai và biển Việt Nam. Chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa năm 1974, đánh trốc xuống biên giới phía Bắc năm 1979 rồi lại chiếm thêm khá nhiều đảo trên vùng Trường Sa năm 1988. Bên cạnh đó là việc cướp phá không ngừng ngư dân Việt và định chiếm luôn vùng lưỡi bò Biển Đông để dành quyền bá chủ Đông Á.


Thằng Sản cô đơn

Sông Kôn (danlambao) - Kể từ lúc ra đời đến nay, chưa bao giờ thằng Sản con bà Việt nó cô đơn như lúc này. Ngày xưa nó vui lắm, bạn bè nó ở khắp nới, xa có, gần có. Hễ nhà nó có chuyện gì là bạn bè của nó ùa vô mà giúp. Từ cái ngày mấy thằng bạn to con tốt tính của nó ở tận bên châu Âu xa xôi qua đời nó cảm thấy buồn buồn.


“Cơ hội vàng – lần thứ hai” cho dân tộc và Đảng Cộng sản Việt Nam

Tiêu Dao Bảo Cự - Trong bất kỳ thời đại nào của lịch sử Việt Nam, giữ nước luôn là việc của toàn dân chứ không phải chỉ là việc của một triều đình, một thế lực, một đảng, một nhà nước, một quân đội.


5-6-2011: “Còn lại tình yêu”

Đoan Trang - Tôi biết đây sẽ là một bài viết rất kém của mình, bởi vì tôi không đủ khả năng để thể hiện hết những gì mình đã chứng kiến hôm qua, 5/6/2011. Tôi chỉ có thể nói, đó là một ngày nắng chói chang, vàng rực đường phố, cây lá rất xanh và màu cờ, màu áo thì rất đỏ.


Ngổn ngang

Người Hà Nội (danlambao) - Đó là sáng 5/6/2011. Tôi, 28 tuổi, lần đầu tiên hòa cùng đám đông nhân dân để phản đối Trung Quốc gây hấn và âm mưu bành trướng lãnh thổ. Sáng. Tôi đi. Trưa về với bao ngổn ngang.


Cởi bỏ chiếc áo Max- Lê: sinh viên tự cởi cho mình

Cựu sinh viên Đại Học Đà Nẵng (danlambao) - Ai cũng biết chủ nghĩa Max-Lê đã không còn là hiện thực, nó đã được cả thế giới vứt vào sọt rác. Thế nhưng ở Việt Nam ta, Đảng cộng sản sử dụng nó như một tà đạo, để mê hoặc tầng lớp nhân dân ta, che đậy bản chất độc tài và tham nhũng của giai cấp Đảng.

No comments:

Post a Comment